Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xà Tinh Đạt Đến Hình Thái Hoàn Chỉnh

Phiên bản Dịch · 2647 chữ

Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công

Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối

----

Vương Mãnh lúc này vô cùng tủi thân, không những bị đánh đập, còn phải cúi sấp trên mặt đất tìm răng của mình, lại còn đúng lúc tập thể dục giữa giờ, hàng ngàn con mắt nhìn chằm chằm vào hắn.

Hắn đi đến đâu, mọi người tránh né đến đó, bàn tán xôn xao muốn xem trò vui, còn có không ít người hả hê muốn cười.

Hắn xấu hổ muốn chết, lúc này Tề Tâm Nguyệt xuất hiện, vẻ mặt lo lắng, lời nói dịu dàng.

Điều này khiến Vương Mãnh cảm thấy bản thân giống như đứa trẻ bị bắt nạt ở bên ngoài, đột nhiên nhìn thấy mẹ mình vậy, hận có thể lập tức khóc òa lên.

Cao Quân ở cách đó không xa nhìn thấy, cảm giác giống như mình là một người cha nghiêm khắc, vừa đánh con trai, rồi Tề Tâm Nguyệt- người mẹ này lập tức đến dỗ dành con, một người mặt đỏ, một người biến sắc, gia đình hòa thuận.

Vương Mãnh nếu biết lúc này Cao Quân đang nảy sinh ý định chơi trò đóng vai, chắc chắn sẽ tức đến mức phun ra một ngụm máu tươi mà chết.

Tề Tâm Nguyệt tốt bụng kéo Vương Mãnh, đưa hắn đến phòng y tế. Vương Mãnh rất cứng đầu, bất kể Tề Tâm Nguyệt hỏi thế nào, hắn chỉ một mực khẳng định là mình bị ngã.

Tề Tâm Nguyệt dẫn Vương Mãnh đi ngang qua Cao Quân, toàn thân Vương Mãnh nổi da gà nhìn hắn, thấy Cao Quân không có phản ứng gì, lập tức như được ân xá, muốn giơ chân chạy. Nhưng đột nhiên hắn lại do dự một chút, nói với Tề Tâm Nguyệt: "Lão sư, cảm ơn ngươi, ta không sao rồi, ta đi trước!"

Trên mặt Cao Quân hiện lên nụ cười, bất kỳ hình phạt nào cũng chỉ là phương tiện, không phải là mục đích. Bây giờ xem ra, kết hợp giữa mềm và cứng, vừa cương vừa nhu mới là chính đạo.

Còn về tên béo và tên mặt sẹo cùng ba người kia, một người bị chấn động não nghiêm trọng, một người bị gãy xương ngực có khả năng xương đâm thủng phổi, nội thương nghiêm trọng, tên bảo vệ thì bị bột vôi làm bỏng mắt, tình trạng cũng không lạc quan là mấy. Nhưng đây là chuyện của Vương Mãnh, không phục, có thể lại tập hợp nhân mã đến chiến đấu, đánh cho đến khi ngươi phục thì thôi.

"Đứa nhỏ này rốt cuộc bị làm sao vậy?" Tề Tâm Nguyệt buồn bực nói: "Rốt cuộc ai lại ra tay tàn nhẫn như vậy? Ngươi cười cái gì, chẳng lẽ là ngươi?"

Cao Quân bày ra vẻ mặt vô tội, giơ hai tay lên, nói: "Đừng có mà nói bậy, ta- Cao Quân là người nổi tiếng theo chủ nghĩa hòa bình, hiền lành vô hại. Hơn nữa, sao chuyện xấu gì ngươi cũng đổ lên đầu ta? Trước đó có một lần ngươi đi vệ sinh quên mang giấy, có người tốt bụng đưa giấy cho ngươi, sao ngươi lại không nói là ta?"

"Ta… Sao ngươi biết ta không mang giấy?" Tề Tâm Nguyệt đột nhiên tỉnh ngộ, mắt càng lúc càng mở to: "Ta còn tưởng là Tiểu Yến hoặc là Diên Diên đưa giấy cho ta. Ta nói hỏi bọn họ đều không thừa nhận, hóa ra… Ngươi, tên chết tiệt, nhà vệ sinh nữ mà ngươi cũng dám…"

"Chậc, núi đao biển lửa ta đều xông qua." Cao Quân ngạo nghễ nói.

"Núi đao biển lửa có liên quan gì đến nhà vệ sinh nữ?" Tề Tâm Nguyệt tức giận nói.

"Chuyện cũ đừng nhắc lại nữa, làm việc tốt không để danh là phong cách của ta, giúp người lúc khó khăn cũng là tôn chỉ của ta." Cao Quân cố tình tự nâng cao bản thân: "Chúng ta vẫn nên nói về ngươi. Nhiều năm không gặp, ngươi vẫn tốt bụng và dịu dàng như vậy. Tên nhóc kia vừa rồi tìm răng khắp nơi, cả sân trường mấy ngàn người không ai quan tâm hắn, chỉ có ngươi đi quan tâm hắn, thật sự hiếm thấy."

Tề Tâm Nguyệt khẽ mỉm cười, cảm thấy đây là điều nên làm. Đó là bản tính con người, trách nhiệm của giáo viên.

Ai ngờ Cao Quân đổi giọng, nói: "Sau này chúng ta có con, ta phụ trách đánh, ngươi phụ trách dỗ dành, ta làm cha nghiêm khắc, ngươi làm mẹ hiền, chúng ta phối hợp với nhau. Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng phải đánh đôi nam nữ một lần, cứ quyết định như vậy, nào, give me five!"

Tề Tâm Nguyệt vô thức giơ tay định vỗ tay với hắn, suy nghĩ lại thấy sai sai, tay muốn vỗ trực tiếp đổi thành tát hắn: "Ai có con với ngươi, tự luyến!"

Tề Tâm Nguyệt mặt đỏ bừng đi qua, bước chân uyển chuyển, dáng đi quyến rũ, vô cùng diễm lệ, nhìn tâm trạng có vẻ rất tốt.

Tiết tập thể dục giữa giờ bị cảnh Vương Mãnh tìm răng khắp nơi làm gián đoạn, sinh viên được xem một vở kịch sinh động, trong đó có vài sinh viên bị Vương Mãnh bắt nạt càng hả hê, tâm trạng báo thù vui sướng thật lâu khó có thể bình tĩnh.

Đám sinh viên đều đi hết, sân trường trống trải, Cao Quân rảnh rỗi, quay về văn phòng lấy chiếc xe thăng bằng điện bị tịch thu, chuẩn bị đến khoa kỹ thuật xem thử tên mọt sách Triệu Hải Nham thế nào.

Vừa vào văn phòng, phát hiện những giáo viên không có tiết đang túm tụm lại với nhau, gặm hạt dưa, tán gẫu, vô cùng nhàn nhã.

Nhìn thấy hắn đi vào, mọi người cũng không khách khí, lần lượt gật đầu chào hỏi, Cao Quân tò mò hỏi: "Mấy thầy cô đang làm gì vậy?"

"Không có gì, chúng ta chỉ đang xem tin tức mạng." Giáo viên nữ dạy tiếng Nhật nói: "Trên mạng nói, một phụ đạo viên nam ở trường đại học nào đó, vào ban đêm kiểm tra ký túc xá nữ, còn đặc biệt mở chăn ra kiểm tra xem mặt."

"A? Có chuyện này sao?" Cao Quân vui mừng.

Lão tử không phải là phụ đạo viên sao? Thật ra còn có thể nửa đêm đi kiểm tra ký túc xá nữ? Đây là phúc lợi lớn nha!

Suy nghĩ của hắn vừa mới hoạt động, liền nghe giáo viên nữ kia nói: "Phụ đạo viên nam này không những bị trường đuổi việc, còn bị cơ quan liên quan khởi tố tội danh dâm ô."

Má… Cao Quân lập tức như quả cà tím bị sương giá làm héo rũ. Trong lòng hắn hận!!! Tất cả đều do tên phụ đạo viên ngu ngốc này, ngươi kiểm tra ký túc xá thì kiểm tra, vạch chăn xem mặt làm cái gì? Đến ký túc xá nữ ai mà còn xem mặt hả!?

Đây chính là điển hình của chuyện: một con cá thối làm hỏng cả nồi canh, con sâu làm rầu nồi canh, sinh sinh dập tắt phúc lợi tối thượng của tất cả các phụ đạo viên nam khác.

"Này, Cao, bạn thân của ta, gặp được bạn thật là vui." Một giọng nói ngắc ngữ vang lên từ phía sau.

Nghe giọng nói hơi cứng nhắc này, liền biết là người nước ngoài Gaile đến rồi, Cao Quân quay người, cười chào đón, nói: "Gaile lão ca, chào ngươi."

Người nước ngoài rất nhiệt tình chào hỏi từng người một, rồi kéo Cao Quân sang một bên, bí mật nói: "Cao, ta viết một số thứ, ngươi biết tiếng Hoa của ta nói còn lúng túng, viết càng tệ hơn, vì vậy trước tiên cho ngươi xem thử."

"À? Được, để ta xem thử, chẳng lẽ là thư tình?" Cao Quân hào hứng hỏi.

Người nước ngoài có chút lúng túng, ngượng ngùng gãi đầu, sau đó ánh mắt sáng rực: "Ta thích một cô gái, cũng là giáo viên của trường chúng ta. Oa, cô ấy thực sự quá quyến rũ, quá nóng bỏng, ta bị cô ấy mê hoặc, nhìn mãi không thôi. Nhưng người ở Thiên Triều các ngươi luôn khiêm tốn, kín đáo, ta sợ đột nhiên hẹn hò với cô ấy, sẽ khiến cô ấy phản cảm. Vì vậy theo phong tục Thiên Triều, trước tiên viết một lá thư cho cô ấy."

"Thư tình thì gọi là thư tình, có gì mà thử?" Cao Quân cười nói, mở bức thư ra xem, lập tức ngạc nhiên: "Cô dì(kinh nguyệt) thân mến? Ngươi có thích ăn khoai lang không?"

Gaile ngơ ngác hỏi: "Ý ngươi là gì?"

"Ngon nhất là khoai lang, chơi vui nhất là cô dì..." Cao Quân hớn hở nói: "Ngươi thật sự có tâm địa xấu xa."

Người nước ngoài không hiểu lắm, gãi đầu nói: "Thực ra ta muốn viết 'cô nàng thân mến', nhưng chữ 'nàng' ta không biết viết, trước đây học tiếng Hoa, thầy giáo nói 'nàng' và 'mẹ' là cùng một nghĩa, nên ta viết là cô dì."

"Phụt..."

Cao Quân bật cười, liên tục vẫy tay, nói: "Dù ta là phụ đạo viên, nhưng tự nhận không thể giúp ngươi... Thực ra ngươi cũng không cần quá e dè, phong tục ở Thiên Triều đã thoáng hơn nhiều, các cô gái cũng rất nhiệt tình, dám yêu dám hận. Nhất là ngươi lại là người nước ngoài, có lợi thế bẩm sinh, cứ mạnh dạn theo đuổi đi, đừng làm những chuyện vô ích."

Cao Quân vò bức thư tình rồi nhét vào tay hắn, Gaile gật đầu.

Ngay lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng giày cao gót thanh thoát, tiếng bước chân vang lên, nghe là có thể hình dung ra người phụ nữ ấy đang uyển chuyển bước đi.

Rất nhanh, tiếng bước chân dừng lại, một người phụ nữ xuất hiện ở cửa, ngay lập tức, bầu không khí trong văn phòng thay đổi, như thể cả căn phòng bỗng sáng rực lên, cảm giác giống như bừng sáng.

"Chính là cô ấy, chính là cô ấy..." Gaile lập tức phấn khích, như muốn bay lên.

"Bạn của chúng ta, tiểu Na Tra?" Cao Quân không mấy quan tâm, đưa ra lời trêu chọc, nhưng khi quay lại, hắn cũng há hốc mồm.

Chỉ thấy một người phụ nữ đứng ở cửa, dáng vẻ lười biếng tựa vào khung cửa, một tay nhẹ nhàng gỡ kính râm, lộ ra đôi mắt hạnh ngọc sáng ngời, phóng ra tia điện cao thế, quyến rũ động lòng người.

Đôi lông mày thẳng tắp, sống mũi cao, đôi môi hơi dày nhưng tạo thành đường cong rất đẹp, đôi môi đỏ rực như lửa, còn có một khuôn mặt trái xoan xinh đẹp.

Ngoài vẻ đẹp quyến rũ ra, điều khiến người ta kinh ngạc hơn cả... chính là dáng người của nàng.

Nàng mặc một chiếc áo chống nắng mỏng bên ngoài, cổ áo mở rộng, bên trong là một chiếc áo dây trắng cổ sâu, một cặp ngực cực khủng, ba phần của nó lộ ra bên ngoài, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra, giống như vừa cố nhét vào áo 2 trái dừa vậy.

Chấn động!!

Cao Quân cũng là người từng trải, từng dạo qua những nơi phồn hoa của u Mỹ, thấy 'các cô nàng to lớn' không ít. Nhưng đa số đều không có vẻ đẹp, thậm chí còn mang lại cảm giác nặng nề, ục ịch.

Còn người phụ nữ nóng bỏng trước mắt này, mặc dù lớn, nhưng lại sở hữu vòng eo quyến rũ như rắn nước, đường cong gần như phóng đại, vòng eo thon thả. Chiếc quần short jean siêu ngắn, một đôi chân dài trắng nõn nà, làn da lấp lánh ánh sáng, bao chặt lấy bờ mông vểnh rắn chắc và đầy đặn. Lúc nàng nghiêng người dựa vào cánh cửa, chỉ có mông tiếp xúc, có thấy thấy được độ cong hoàn hảo như thế nào. Nói không chút khoang trương, bờ mông đó có thể lấp đầy 1 cái chậu rửa mặt.

"Má ơi, đây chính là yêu tinh rắn trong bộ truyện tranh Tiểu Hồ Lô, nhưng mà là hình dạng hoàn chỉnh!" Cao Quân há hốc mồm, nuốt nước bọt ừng ực, trực tiếp nói với Gaile: "Ta nói Gaile lão huynh, dù Thiên Triều đất rộng người đông, tài nguyên phong phú, nhưng loại tài nguyên khan hiếm này ngươi đừng có mà mơ tưởng, chúng ta cũng không giàu có, không định dùng nàng để xuất khẩu kiếm ngoại tệ đâu."

"Hi, everybody. I’m Back." Yêu tinh rắn xinh đẹp trong hình dạng hoàn chỉnh vẫy vẫy kính râm chào hỏi mọi người.

Trong nháy mắt, văn phòng lập tức phân hóa thành hai phe. Tất cả các giáo viên nữ đều cúi đầu xuống, không thèm nhìn nàng, mỗi người đều lẩm bẩm gì đó, rõ ràng là không có lời hay.

Còn tất cả đàn ông giống như đều bốc cháy, nhưng phản ứng của mọi người đều chậm một nhịp, chỉ có Cao Quân đi đầu, trực tiếp lao tới.

Vừa định lên tiếng, lại phát hiện có người còn nhanh hơn hắn!

Một người đàn ông từ hành lang bên ngoài lao đến như gió, rồi "bịch" một tiếng quỳ xuống trước mặt người phụ nữ, tâm trạng vô cùng kích động, run giọng nói: "Linh Linh, cuối cùng ngươi cũng trở về. Cả kỳ nghỉ hè đều không liên lạc được với ngươi, ta lo lắng chết đi được, cầu xin ngươi đừng giày vò ta nữa được không? Đồng ý hẹn hò với ta đi, ta dù không có xe, không có nhà, không có tiền tiết kiệm trong ngân hàng, nhưng ta có một trái tim yêu ngươi đến già, đến chết không thay đổi."

"Hừ!"

Yêu tinh rắn còn chưa lên tiếng, Cao Quân đã hừ lạnh, hai người lập tức đồng loạt nhìn về phía hắn.

Cao Quân cũng không để ý, cười lạnh nhìn người đàn ông, nói: "Đại ca, mau thu lại bộ dạng tỏ tình lỗi thời này đi. Bây giờ là thời đại nào rồi, nền tảng kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng, quyết định chất lượng cuộc sống và chỉ số hạnh phúc, hiểu chưa?

Ngươi nói như vậy, giống như đàn ông có xe, có nhà, có tiền tiết kiệm, thì không yêu thương phụ nữ một cách chân thành sao? Không thể đến khi chết không thay đổi sao?

Hoàn toàn là đánh tráo khái niệm, ép buộc đạo đức mà!"

Câu nói vừa dứt, trong mắt yêu tinh rắn lóe lên ánh sáng, hứng thú nhìn hắn, giống như ra hiệu cho hắn tiếp tục nói.

Còn người đàn ông hoàn toàn lâm vào bộ dạng muốn liều mạng với hắn. Phá đám là điều đáng ghét nhất, cản trở người ta cầu hôn, giống như thù giết cha mẹ vậy.

Nhưng lại nghe Cao Quân nói tiếp: "Lời ngươi nói giống như đám học sinh hay nói, dù ta không học bài, không ôn tập, nhưng ta có một trái tim quyết tâm không thi trượt, có ý nghĩa sao?"

"Đúng vậy!" Ngay lúc này, yêu tinh rắn đột nhiên đổ thêm dầu vào lửa: "Nếu ta nói, ta hút thuốc, ta uống rượu, ta xăm mình, ta hẹn hò, nhưng ta là một cô gái tốt, ngươi có tin không?"

Bạn đang đọc Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công( Bản Dịch) của Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.