Huấn luyện viên Cao Quân VS phiên bản lv thấp Vương Ngữ Yên
Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công
Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
-----
Tề Diệu đã bỏ lỡ thời cơ đánh bại đối thủ tốt nhất, cũng bởi vì đối phương sử dụng động tác đê tiện, nàng cảm thấy phẫn nộ lẫn khinh thường.
Cùng lúc đó, trong mắt Cao Quân bạo phát tinh quang, nhìn chằm chằm vào Khuyển Dưỡng ở đối diện.
Khuyển Dưỡng cười xấu hổ, quay qua hắn gật đầu nói: “Tiên sinh, nếu là dùng võ kết bạn, mà vị đồ đệ của ta học nghệ không tinh, sư phụ chỉ điểm một chút, cũng không phải vấn đề gì quá lớn chứ?”
Cao Quân hơi mỉm cười, không nói gì cả, mà là quay đầu lại nhìn Tề Diệu, chỉ thấy nàng ngẩn cao đầu, ý chí chiến đấu tăng cao, hắn nói: “Lâm trận học võ, cả đời học nghệ không tinh, hai người các ngươi cùng nhau lên sàn cũng không sao.”
“Ta tất nhiên không thể lên đó, chỉ muốn mở miệng chỉ điểm, bởi vì không có việc học võ nào tốt hơn so với việc học tập trong thực chiến, còn thỉnh thứ lỗi.” Khuyển dưỡng nói.
“Ít nói nhảm, mau đến đây đi!” Tề Diệu hét lớn một tiếng, lại lần nữa chạy qua.
Mà hai mắt Lệ Tử giống như bị sung huyết, ánh mắt của nàng vừa mới mất đi ánh sáng, lúc này lại sáng thêm một lần nữa, rõ ràng đã khôi phục lại sự tự tin.
Trong chiến đấu, lòng tự tin là quan trọng nhất, cần thiết phải có tinh thần không sợ hãi, tin tưởng bản thân sẽ chắc chắn đạt được thắng lợi, mới có thể trở thành kẻ bất khả chiến bại.
Hai bên lại lâm vào hoàn cảnh chiến đấu khốc liệt một lần nữa, cứ đến thời khắc mấu chốt, Khuyển Dưỡng đều sẽ kịp thời nhắc nhở một câu, trợ giúp Lệ Tử hóa giải chiêu thức.
Vấn đề này làm cho Tề Diệu dần dần rơi vào thế hạ phong, mà Cao Quân đứng ở một bên, xem một lúc là hiểu tại sao lại vậy, tên Khuyển Dưỡng này thật sự không đơn giản. Mỗi khi Tề Diệu bắt đầu ra chiêu, Khuyển Dưỡng đều có thể phán đoán chuẩn xác tiếp theo nàng sẽ ra bộ chiêu thức, cùng điểm manh yếu của mỗi công kích, không thiếu một chiêu nào, có thể nói hắn ta có một ánh độc đáo.
Tề Diệu liên tục đánh ra vài đòn có độ khó cao đều bị đối phương né tránh hoặc đón đỡ liên tiếp, khiến nàng có chút bực bội, động tác dần dần không chuẩn xác, sau khi ngăn trở một kích trí mạng, nàng lảo đảo, lùi lại ra sau vài bước, điền ni sợ hãi, theo bản năng muốn tiến lên đỡ nàng.
Lệ tử vừa muốn xông lên, lại bỗng nhiên phát hiện Cao Quân đã xuất hiện ở trước mắt, thân hình cao lớn như núi, nguy nga vĩ đại. Tuy rằng trên mặt mang theo nụ cười, nhưng cặp mắt kia lại tựa như ma quỷ đòi mạng, lạnh băng vô tình, sát khí đáng sợ thoáng chốc bốc lên, đó là do tàn sát vô số sinh mệnh nên mới tạo thành, rèn luyện ở trong thây sơn biển máu, một tiểu nha đầu mới học qua Karate sao có khả năng thừa nhận được.
Lệ tử theo bản năng lùi lại vài bước, bị khí thế Cao Quân bức lui, người nam nhân này cho nàng thấy một loại cảm giác, vĩnh viễn vô pháp chiến thắng hắn.
Càng đáng sợ hơn chính là hắn rõ ràng cà lơ phất phơ đứng tại nơi đó, lại giống như thành lũy vững chắc, một giọt nước cũng không thể chui vào, căn bản tìm không ra vị trí công kích.
Khuyển Dưỡng nhìn thấy ái đồ của mình bị hạ nhục, cũng vội vàng đứng lên, bảo hộ nàng ở phía sau, đối đầu với Cao Quân.
“Ta còn chưa có thua đâu!” Tề Diệu không phục, tiếp tục chạy tới lại bị Cao Quân ngăn cản.
“Đừng xúc động.” Cao Quân nhàn nhạt nói: “Nếu tiếp tục đánh, ngươi nhất định sẽ thua, nhưng không phải do ngươi kỹ thuật không bằng, mà thua do kinh nghiệm thiếu khuyết.”
“Hừ.” Lệ Tử cũng không phục nói: “Khuyển Dưỡng lão sư là cao thủ chiến đấu đứng đầu Đông Doanh, là thiên tài trong thiên tài, có thể liệu địch, đoán trước tiên cơ, đoán ra được chiêu thức công kích, có lão sư chỉ điểm, ngươi căn bản vô pháp thắng, thời gian về sau, ta sẽ vĩnh viễn áp chế phía trên ngươi.”
“Hừ, thật sao???.” Cao Quân tất nhiên không thể mặc nàng tùy ý đả kích niềm tin của Tề Diệu, lập tức khinh thường hừ lạnh nói: “Cẩu nương này……à Khuyển Dưỡng tiên sinh nhãn lực tuy rằng không tồi, nhưng cũng chỉ đạt tới trình độ Vương Ngữ Yên mà thôi.”
Vương Ngữ Yên? Khuyển dưỡng không rõ là ý gì, Lệ Tử hơi sửng sốt một chút, nhưng cũng hiểu ý Cao Quân muốn nói, vội vàng dùng tiếng Nhật giải thích.
Cao Quân cũng quay sang nói với Tề Diệu: “Khuyển dưỡng tiên sinh nhãn lực xác thực không tồi, nhưng đó là do kinh nghiệm phong phú mà hắn tổng hợp lại. Nhìn vào số tuổi của hắn, lại là con người say mê võ học, kinh nghiệm so ngươi phong phú hơn là điều hiển nhiên.
Trên thế giới này tuyệt đối không có người có thể đoán trước chiêu thức đối phương, hắn dựa vào việc ngươi phát lực, thân thể trong nháy mắt sở bày ra động tác đặc thù, dựa vào đó mà phán đoán động tác ngươi bắt đầu sử dụng, tỷ như ngươi vừa nhấc chân, một chân khác sẽ phải phát lực, gót chân bắt buộc phải có biến hóa, tỷ như lúc ngươi ra quyền, eo bụng sẽ phát lực, bả vai hơi thấp xuống, bởi vậy có thể dựa vào đó phán đoán ngươi sắp sửa ra chiêu số gì, rất đơn giản, không có gì mới mẻ.
Trong tiểu thuyết, Vương Ngữ Yên tinh thông tất cả chiêu thức võ học trong thiên hạ, cũng có thể đoán trước được các kỹ thật trong thực chiến, có thể chỉ điểm người khác đánh bại kẻ địch, nhưng những thứ đó bất quá chỉ là lý luận suông, tiểu kỹ xảo mà thôi. Gặp được cao thủ chân chính không có chuẩn xác chút nào, không tin ngươi xem đây……”
Cao Quân nói xong, bước thẳng về phía trước, hắn không nghĩ chỉ có nói suông, nói: “Khuyển Dưỡng tiên sinh, vừa rồi ngươi đã nói, không có việc gì tốt hơn so với việc thực chiến.Vừa rồi ngươi chỉ điểm học sinh của ngươi, hiện tại nên đến lượt ta dạy học.”
“Hửm? Ý tiên sinh là muốn luận bàn cùng ta sao?” Khuyển Dưỡng hỏi.
“Hai thầy trò các ngươi cũng có thể lên cùng nhau.” Cao Quân cười nói.
Khuyển dưỡng khẽ nhíu mày, ý bảo Lệ Tử lui ra, bản thân đi tới đứng đối diện cùng Cao Quân, bình tĩnh nói: “Vẫn để ta tới phụng bồi đi.”
“Thế này đúng rồi, dùng võ kết bạn. Bọn họ kết giao bằng hữu, cũng nên đến phiên hai chúng ta thân thiết.” Cao Quân cười nói: “Tuy nhiên, ta là người rất nhiệt tình trong công việc, lần đầu tiên tiếp xúc, khó tránh khỏi sẽ làm ngươi đau, còn thỉnh ngươi đừng trách cứ.”
Nghe xong lời này, Tề Diệu cảm thấy ngại dùm cho hắn, mà Lệ Tử lại hung hăng phỉ nhổ.
Khuyển Dưỡng thực ra rất bình tĩnh, không chút hoang mang, nhìn chăm chú vào Cao Quân, hết sức quan sát, đề phòng cẩn thận nói: “Một khi đã như vậy, mời tiên sinh chỉ giáo.”
Cao Quân không có để ý đến hắn nữa, mà nói với Tề Diệu: “Ta chỉ dạy một lần, ngươi xem cẩn thận.”
“Được!”
Tề Diệu đáp lại, lời còn chưa dứt, Cao Quân động.
Hắn chạy thẳng đến trước mặt Khuyển Dưỡng, động tác rất dễ quan sát, chính là một cú đấm thẳng, đừng nói là Khuyển Dưỡng, ngay cả Tề Diệu cũng đoán ra.
Khuyển dưỡng lạnh lùng cười, lập tức chuẩn bị tư thế bắt cổ tay của hắn.
Nhưng đúng lúc này, Cao Quân thuận đà phóng đi, nâng cả bản thân lên trời, một pha đấm thẳng biến thành một cú lộn mèo, người ở giữa không trung, đầu dưới chân trên, chân phải đạp mạnh vào đầu Khuyển Dưỡng.
Động tác đột ngột, cách biến chiêu quỷ dị làm Khuyển Dưỡng trở tay không kịp, điểm mấu chốt chính là tốc độ Cao Quân cực nhanh, hắn không kịp nghĩ nhiều, vội vàng duỗi tay che trên đỉnh đầu.
Chỉ nghe thấy một tiếng ‘phịch!’ trầm đục, một đầu gối Khuyển Dưỡng bị ép quỳ rạp xuống dưới đất, mà hai tay không tự chủ được đang run rẩy, Cao Quân nương theo phản lực lật qua đầu đối phương, vững vàng đáp xuống đằng sau.
Tuy nhiên, Cao Quân cũng không có tiếp tục công kích, nhìn mọi người đang trợn mắt há hốc mồm, nhẹ nhàng lắc lắc cổ, giống như vừa rồi chỉ là động tác làm nóng người.
Đám người Triệu Hải Nham chỉ cảm thấy động tác này thực thần kỳ, nhưng Tề Diệu cũng coi như là người trong nghề, giật mình há hốc miệng, bởi vì cái động tác này căn bản không có khả năng hoàn thành được.
Rõ ràng là một cú đám thẳng, lực đã phát, nắm tay đều đã vung ra, ở trong chớp mắt thay đổi trạng thái cơ thể, biến thành một cú lộn mèo.
Đừng nói là nàng, diễn viên nhào lộn hay vận động viên thể thao chuyên nghiệp cũng không làm ra được. Bởi vì khi ra quyền eo, lưng đồng thời phát lực, mà tiếp theo hai chân cùng eo lại tiếp tục phát lực. Bình thường nào có ai dám làm hai động tác đầu, nhất định sẽ ngã khụy tại chỗ, đừng nói tiếp tục đứng lên công kích người khác.
Cao Quân biết nàng sẽ có phản ứng như vậy, nhàn nhạt nói: “Nhớ kỹ, chân lý võ thuật đó không phải là đi suy nghĩ sử dụng chiêu thức gì, phong cách gì, mà phải dựa vào sự quyết đoán cùng trí tưởng tượng.
Thực ra, bản thân võ thuật chính là do các vị tiền bối lợi dụng sức tưởng tượng của bản thân sáng tạo ra nó. Chỉ cần có một cơ thể mạnh mẽ tải trọng, ngươi liền có thể làm ra bất luận cái động tác gì, giống như trong thể thao có động tác xoay tròn Thomas. Trước kia chỉ có vận động viên thể thao mới có thể làm được, hiện tại thông qua việc học tập và rèn luyện có hệ thống, người yêu thích Street Dance cũng có thể làm được. Cho nên phải rèn luyện cơ thể, không ngừng đột phá giới hạn, tiếp thu kinh nghiệm thất bại, thể hiện ra sức tưởng tượng phong phú, khi đó ngươi sẽ không còn sợ hãi bọn họ như xưa nữa.”
“Phải không, tiên sinh...chúng ta giống như còn chưa phân ra thắng bại. Người tập võ trao đổi 1 chiêu chưa tính là cái gì, chỉ có đánh bại đối thủ mới chân chính giành được thắng lợi.”
Lúc này Khuyển Dưỡng đã đứng dậy, lắc lắc cánh tay có chút tê dại, ánh mắt lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, xem ra đã khởi động tính hiếu thắng của hắn.
Mà Cao Quân căn bản không để ý tới hắn, tiếp tục nói với Tề Diệu: “Còn có một loại phương pháp đối phó tốt hơn, ta sẽ dạy cho ngươi một lần nữa, ngươi cần phải xem lại cẩn thận.”
Cao Quân hoàn toàn coi bản thân đang dạy học, thái độ khinh miệt này khiến Khuyển Dưỡng bị động chân hỏa thật sự, lúc này chủ động ra chiêu trước: “Ta đây liền tới lĩnh giáo phương pháp tiên sinh dạy học.”
Nói xong, hắn xuất ra song chưởng, có hư có thực, động tác tay trái cực nhanh tựa như tia chớp, tay phải mạnh mẽ trầm ổn tựa như đại quân sấm sét, trong nháy mắt phảng phất sinh ra hàng ngàn cánh tay, bao phủ Cao Quân vào trong đó.
“Cẩn……” Tề Diệu vừa muốn nhắc nhở Cao Quân, bỗng nhiên kinh hãi, mở to hai mắt.
Nàng thật sự không thấy được động tác gì, đã thấy Khuyển Dưỡng bay ngược ra ngoài.
Nguyên bản Khuyển Dưỡng đang triển khai thế công đột nhiên bật ngửa trở lại, văng mạnh ra xa tới tận 5 mét. Hắn miễn cưỡng ngồi dậy, khóe miệng tràn máu tươi, gương mặt sưng húp, nhưng lại đi ôm sườn trái, dáng vẻ không thể thở được.
Cao Quân cũng không đi nhìn hắn, mà nói với Tề Diệu tiếp: “Thấy được chưa, đây chính là cách chiến thắng thứ hai, tốc độ!
Không phải hắn có thể thông qua động tác từ thân thể ngươi, nhìn ra chiêu số ngươi sử dụng tiếp theo sao, chỉ cần tốc độ của ngươi nhanh đến mức làm hắn không kịp trở tay là được.”
Đôi mắt con người nhìn thấy hình ảnh, biến thành hình ảnh thành tín hiệu rồi truyền tới đại não, đại não phân tích tín hiệu đưa ra phản ứng tương ứng, phù hợp với bản thân.
Làm được việc này, yêu cầu cả một quá trình, đặc biệt ngươi cần phải làm ra phản ứng chính xác cùng với tình huống, quá trình này sẽ càng bị kéo dài thêm.
Cho nên, chỉ cần sử dụng tốc độ siêu nhanh, tuyệt đối sẽ không có ai có thể đọc được động tác tiếp theo mà ngươi muốn sử dụng, đoán ra cũng phản ứng không kịp.
“Lão sư, ngài……” Lệ Tử khiếp sợ, tiến lên muốn nâng Khuyển Dưỡng dậy, nhưng vừa mới đỡ hắn, Khuyển Dưỡng lập tức đau đến nhe răng nhếch miệng, gắt gao ấn chặt xương sườn.
“Vì sao hắn bị chấn thương ở khuôn mặt, lại đi che xương sườn lại?” Tề Diệu tò mò hỏi.
Cao Quân hơi mỉm cười, nói: “Bởi vì ta vừa đánh hắn ba quyền, trên mặt bị đánh nhẹ nhất.”
Tề Diệu mở to hai mắt, tròng mắt thiếu chút nữa bay ra, nàng run run giọng nói: “Ba...ba..ba quyền? Ta thậm chí còn không nhìn thấy rõ một quyền trong đó.”
“Hắc hắc, hiện tại biết sư phụ ngươi lợi hại như thế nào chưa? Có muốn học không?” Cao Quân tà ác, giống như đại thúc nhà bên dụ dỗ tiểu cô nương, nói: “Muốn học, ta có thể dạy cho ngươi, nhưng quy củ…. ngươi hiểu chứ.”
Trước bồi sư phó……ngủ?
Tề Diệu vốn dĩ đang muốn gật đầu, vừa nghe tới lời này lập tức đỏ bừng cả mặt. Nàng không thích quy tắc, nhưng trong lòng lại vô cùng khát khao muốn học tập từ Cao Quân.
Nhìn Khuyển Dưỡng rời đi, xương sườn bị đánh trúng, hiện tại còn bị cơn đau hành hạ tra tấn, khóe miệng giàn giụa máu tươi, trong mắt chứa hận ý, nhưng càng nhiều trong đó là nỗi sợ hãi……
Đăng bởi | hiepcongtudaica1 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 15 |