Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Đẹp Nuôi Dưỡng Người

Phiên bản Dịch · 2883 chữ

Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công

Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối

-----

Tầm quan trọng của lần đầu tiên?

Nghe được câu này, Cao Quân suýt chút nữa đã bật cười thành tiếng. Hắn che miệng, thì thầm: “Lần đầu tiên đương nhiên rất quan trọng. Lần đầu sẽ đau, sẽ khẩn trương. Nếu làm tốt, sẽ để lại ảnh hưởng tích cực cho tâm lý cả đời, còn nếu làm không tốt, sẽ lưu lại bóng ma cho cả đời.”

Hắn nói rất nhỏ, nhưng Đồng Linh ngồi ngay bên cạnh nên nghe rất rõ ràng. Đồng lão sư hung hăng khinh bỉ, chỉ thiếu tặng một cú đá cho hắn.

Giờ phút này, Tề Tâm Nguyệt đã đứng lên và nói: “Hiện tại các ngươi đều đã là người trưởng thành rồi. Các mối quan hệ nam nữ bình thường nhà trường không ủng hộ, nhưng cũng không phản đối. Vì vậy, ta muốn triệu tập lớp lần này, hy vọng các ngươi có thể chú trọng đến nó.

Khai giảng đã qua hai ngày, ta biết các ngươi hầu hết đều đã có bạn bè khác phái. Ngày mai chính là ngày cuối tuần, đại đa số các ngươi sẽ bắt đầu buổi hẹn hò lần đầu trong đời. Ta biết hiện tại các ngươi nhất định sẽ rất mong đợi, rất khẩn trương và cũng rất phấn khích.

Vì thế, thầy cô cần nhắc nhở các ngươi rằng… khi đối đãi với người khác phái, cần tôn trọng lẫn nhau. Không được làm ra hành vi vi phạm mong muốn của người khác, hy vọng sẽ để lại ấn tượng tốt đẹp cho nhau. Ở ngoài trường, càng phải chú ý lựa chọn hoàn cảnh hẹn hò. Những nơi như hộp đêm hay tụ điểm giải trí, tốt nhất không nên đến, càng không nên qua đêm ở bên ngoài. Nếu gặp phải tình huống nào, hãy kịp thời liên hệ với lão sư…”

Blah blah blah…

Cao Quân ở dưới nghe nàng nói một tràng dài, làm hắn mơ mơ màng màng, suýt thì ngủ gục. Hắn còn tưởng đây là một chủ đề thú vị, nào ngờ lại giống như một bà mẹ lải nhải dặn dò các con.

Đám sinh viên cũng cảm thấy thật nhàm chán. Cuối cùng cũng rời xa lão mẹ, ai ngờ đến đây vẫn còn người lải nhải tiếp.

Tề Tâm Nguyệt thật sự không có kinh nghiệm hẹn hò, nên ngoài việc dặn dò và cảnh cáo, nàng không thể đưa ra ý kiến mới mẻ nào. May mắn thay, còn có Đồng Linh ở đây, người được toàn bộ nam sinh công nhận, đây cũng là mục đích nàng mời Đồng Linh tới.

“Hiện tại, xin mời Đồng lão sư lên, tư vấn cho các ngươi một chút,” Tề Tâm Nguyệt nói.

Việc nhân đức không nhường ai, Đồng Linh đứng lên đi về phía trước. Cao Quân vốn nghĩ rằng nàng sẽ có những vấn đề cần tranh luận, nào ngờ vừa mở miệng đã nói: “Cảm ơn các bạn học cùng Tề lão sư đã mời ta đến đây. Ta cảm thấy lần họp lớp này rất có ý nghĩa, vì vậy, ta sẽ giảng cho mọi người về quan niệm tình yêu giữa các sinh viên đại học!”

Mọi người ngất xỉu tại chỗ. Đây rõ ràng là nội dung trong quyển sách giáo khoa《Nền Tảng Tư Tưởng, Đạo Đức và Pháp Luật》, chứ đâu phải họp lớp, rõ ràng là đang đi học!

Tại hiện trường, bất kể nam sinh hay nữ sinh, đều thể hiện vẻ mặt hứng thú rã rời, cảm giác như bị giáo viên bắt học quá giờ, thật chán chết đi được.

Đồng Linh thấy đám sinh viên phản ứng như vậy, bản thân cũng cảm thấy xấu hổ theo. Nhưng đã là giáo viên, nàng vẫn cần phải tiếp tục.

Đám sinh viên kiên nhẫn nghe nàng trình bày xong giai đoạn thứ nhất. Có một nữ sinh không nhịn nổi nữa, chủ động giơ tay nói: “Lão sư, nếu là họp lớp, có phải chúng ta cũng được lên tiếng thảo luận không?”

Đồng Linh liếc nhìn Tề Tâm Nguyệt, trong mắt cả hai đều cảm thấy xấu hổ. Tề Tâm Nguyệt bất đắc dĩ nói: “Chúng ta đang họp lớp, tất nhiên mọi người đều có thể lên tiếng và cùng nhau thảo luận.”

Lúc này, mấy tên tiểu tử lấy Triệu Côn làm đầu hô: “Mọi người đừng nóng vội, Cao lão sư còn chưa giảng đâu!”

Trong phòng học, không khí thâm trầm bỗng chốc tỏa sáng sinh khí, mọi người đồng loạt quay đầu, nhìn về phía vị phụ đạo viên công nhiên đàm luận về vấn đề kỹ nữ trà xanh, trong lòng có chút chờ mong.

Tề Tâm Nguyệt nói: “Vậy tốt, chúng ta sẽ thỉnh Cao lão sư lên giảng vài câu.”

Đồng Linh nhường bục giảng, nhìn Cao Quân ngồi dưới đã héo úa cả người, nàng thật bất lực, vì vừa rồi hắn gần như đã thiếp đi khi nghe các nàng nói những lời vô nghĩa.

Lúc này, hắn lười biếng đi lên bục giảng. Khi đi ngang qua bên cạnh hai nàng, lần đầu tiên trong đời, hai cô gái ăn ý nói: “Đừng nói hươu nói vượn.”

Cao Quân mỉm cười, không phản ứng lại các nàng, mà đi tiếp lên bục giảng. Đôi tay chống mặt bàn, giống như còn chưa tỉnh ngủ, hắn nói: “Làm người thật khó!”

Lời dạo đầu kỳ lạ làm đám sinh viên lập tức tỉnh táo hơn, tò mò chờ hắn nói tiếp.

Cao Quân nói: “Các ngươi cũng thật xui xẻo. Ở độ tuổi này, cha mẹ và giáo mỗi ngày không ngừng lải nhải rằng đừng có yêu sớm, cẩn thận với rủi ro khi yêu đương, thậm chí có thể chia rẽ uyên ương. Nhưng không quá mấy năm nữa, vẫn là những vị gia trưởng đó sẽ bắt đầu lặp đi lặp lại, thúc giục các ngươi kết hôn, bức hôn, thậm chí an bài xem mặt.

Loại tư tưởng ngoan cố này cần phải sửa lại. Trong trường đại học thuần khiết cỡ nào, ở tuổi các ngươi còn không bị ô nhiễm, tình cảm trong sáng giản dị, ái hận rõ ràng. Khi yêu không có lợi ích ràng buộc, chỉ có tình yêu thuần khiết, vv…

Nói trắng ra, để tránh tình trạng các ngươi về sau trở thành những người đàn ông, đàn bà còn thừa, hiện tại nếu có cơ hội, nhất định phải nắm bắt, mau chóng chiếm đóng một cái hố thuộc về chính mình đi!”

Trong phòng học, mấy chục sinh viên tức khắc cười vang, nội tâm càng bị hắn thuyết phục.

Hai vị nữ giáo viên vẻ mặt đầy bất đắc dĩ, biết tên khốn này nhất định sẽ nói ra lời kinh ngạc. Hắn đã biểu lộ lập trường của bản thân, là người ủng hộ kiên định về vấn đề sinh viên yêu đương. Không khí phòng họp tức khắc sinh động hẳn lên, mấy nam sinh quen biết hắn càng nóng lòng muốn thử. Lư Lỗi có buổi hẹn hò ngày mai, không nhịn được dò hỏi: “Cao lão sư, ta muốn biết, lần đầu tiên hẹn hò, làm thế nào mới có thể gây ấn tượng tốt với bạn gái?”

Nếu nói về việc kết giao bạn bè và gia tăng tình cảm, Cao Quân tuyệt đối không dám dạy, nhưng nếu nói về lần đầu tiên hẹn hò, hắn chắc chắn là người thạo nghề. Tỷ lệ thành công cho lần đầu tiên hẹn hò và sau đó đi thuê phòng có thể lên tới 99%.

Vì vậy, hắn không cần suy nghĩ lâu, liền nói: “Vấn đề này đương nhiên còn phải dựa vào tình huống cụ thể, bởi vì mỗi thiếu nữ lại có sở thích bất đồng. Nhưng nam sinh chúng ta có vài điều nhất định phải làm.

Thứ nhất, khi hai người nói chuyện phiếm, các ngươi có thể kể rất nhiều câu chuyện, nhưng nhất định không được khoe khoang. Có thể kể chuyện hài hước, nhưng không được thêm nội dung khiếm nhã vào. Hơn nữa, ngàn vạn lần đừng có cúi đầu nghịch di động.

Thứ hai, chính là cách ăn mặc. Quần áo nhất định phải sạch sẽ, tươm tất, bản thân cần chăm chút đầu tóc, rửa mặt, chải đầu, cạo râu sạch sẽ, thể hiện khí chất của một nam sinh bồng bột, phấn chấn.

Thứ ba, cũng là điều cuối cùng, đó là những kinh nghiệm nhỏ của cá nhân ta. Ví dụ, nếu thời tiết buổi sáng nóng bức, các ngươi nên luôn mang theo một gói khăn ướt, tốt nhất là loại có mùi thơm nhẹ. Thời điểm cần thiết, hãy đột nhiên lấy ra và đưa cho các nàng để lau mồ hôi. Hơn nữa, khi đi dạo trên phố, nam sinh bắt buộc phải đứng ở phía bên ngoài, nhường vị trí an toàn ở bên trong cho nữ sinh. Phải quan sát và chú ý xem nữ sinh hứng thú với đồ vật nào, sau đó lén lút mua tặng cho nàng…”

Nói tới đây, Cao Quân đột nhiên giật mình, hắn kinh ngạc phát hiện dưới lớp đã có người đang chăm chú ghi chép.

Đồng Linh và Tề Tâm Nguyệt vừa bất đắc dĩ lại càng phẫn nộ. Một người dạy tiếng Anh tổng hợp, một người dạy tư tưởng đạo đức, hai môn này đều là chương trình bắt buộc phải học, nhưng chưa bao giờ thấy nhiều nam sinh nghiêm túc ghi chép như vậy.

Cao Quân cảm thấy sau lưng có chút lạnh buốt, hắn liếc mắt về phía sau, chỉ thấy 2 đôi mắt giết người đang nhìn chằm chằm, theo dõi sát sao hắn. Điều này khiến hắn toát hết mồ hôi hột, hình như mình đã nói quá nhiều, bại lộ quá khứ huy hoàng trước kia.

Hắn xấu hổ, gãi gãi đầu, chỉ có thể căng da mặt nói: “Tóm lại, các ngươi nhất định phải chú ý đến từng chi tiết nhỏ, đặc biệt là nam sinh, phải thể hiện một mặt chu đáo, cẩn thận của bản thân, mới khiến những cô gái đó vui vẻ được.”

“Cao lão sư, nữ sinh chúng ta thì nên làm như thế nào?” Một vị nữ sinh lớn mật hỏi.

Nhìn những khuôn mặt ngây ngô trước mắt, đôi mắt trong sáng mang theo hoang mang lẫn khát khao về tình yêu, đó đều là những cô nương đơn thuần. Ít nhất, hiện tại khi ra đến ngoài cổng trường, họ không mù quáng bước lên những chiếc xe của đám công tử ca hay bố đường.

Cao Quân nghiêm mặt nói: “Nữ sinh càng phải chú ý đến bản thân nhiều hơn. Đầu tiên, phải biết rụt rè, hơi ngượng ngùng sẽ khiến ngươi càng có vẻ trong sáng và dễ thương. Không nên quá tham lam, chủ động hạn chế mua những món đồ đắt tiền, lúc đó ngươi sẽ trở thành một người biết dè sẻn tự lập. Gặp được động vật nhỏ, hãy ngay lập tức biểu hiện vẻ mặt yêu thích, điều đó sẽ khiến ngươi trông thực đáng yêu. Gặp người ăn xin, hãy chủ động cho tiền, điều này sẽ biến ngươi thành một cô gái lương thiện…

Các ngươi phải nhớ kỹ một điều: nữ nhân có được mị lực khi thể hiện được sự tự tin trên khuôn mặt. Lương thiện phải có sẵn trong tâm, dung nhập vào trong thân thể, hai bên sườn tiết ra khí chất cao sang, biết cố gắng và tự cường. Giống như hai vị nữ lão sư bên cạnh ta đây.”

Một câu vỗ mông ngựa đến xuất thần nhập hóa, nhưng hai vị đại mỹ nữ không có chút phản ứng nào, ngược lại…. ánh mắt nhìn hắn càng thêm hung ác.

“Lão sư, lão sư…” Đám sinh viên nhiệt tình giơ tay hỏi vấn đề.

Hai vị mỹ nữ lão sư tức giận không thôi, các khóa nàng dạy đều không có không khí sinh động như thế.

Cao Quân gọi Triệu Côn, chỉ nghe tiểu tử này hỏi: “Cao lão sư, xin hỏi, lần đầu tiên hẹn hò, ta nên đi chơi chỗ nào thì tốt? Đi dạo phố, xem phim, công viên hay đi chỗ khác?”

“Ta kiến nghị ngươi nên đi bờ biển hoặc đi bể bơi.” Cao Quân quyết đoán nói.

“Vì sao?” Triệu Côn khó hiểu, những sinh viên khác, thậm chí bao gồm hai vị đại mỹ nữ cũng có cùng câu hỏi.

Cao Quân giải thích: “Bơi lội là sự lựa chọn tốt cho buổi hẹn hò đầu tiên. Các ngươi đều biết, hiện tại nữ hài thường hay trang điểm. Khi đi bơi, các ngươi sẽ chắc chắn sẽ nhìn thấy những thứ chân thật nhất của họ, không chỉ khuôn mặt, còn có cả cơ thể… Tình huống cụ thể ta sẽ không nói nữa. Ta tin trong trường, các ngươi sẽ gặp rất ít cô nàng đã đi phẫu thuật thẩm mỹ!”

Tên khốn đáng ghét, quả nhiên thói quen không đi theo một kịch bản nào!

Hai mắt Tề Tâm Nguyệt và Đồng Linh đều đã phun ra lửa, may mà hôm nay bọn họ mở họp lớp, lại phát hiện được thói quen của tên gia hỏa này. Bằng không, sau này sẽ nhất định bị hắn làm cho xấu mặt.

Cao Quân luôn luôn muốn nói gì thì nói, cảm xúc thăng hoa: “Cho nên ta kiến nghị với các nam sinh, khi lựa chọn bạn gái, đừng chọn những cô nàng thích trang điểm, đặc biệt là trang điểm đậm. Vẻ đẹp tự nhiên là điểm quan trọng nhất. Hơn nữa, ngày thường nàng không trang điểm, nhưng khi ngẫu nhiên trang điểm một lần, sẽ khiến ngươi cảm thấy thập phần kinh diễm. Nếu nàng thường xuyên trang điểm, ngẫu nhiên mới đi tẩy trang, điều này sẽ khiến ngươi cảm thấy thập phần kinh hãi!”

Các nam sinh tức khắc cười vang ha ha, trong khi các nữ sinh lại ghi chú trên notebook: “Trang điểm mặt mộc: Tầm Quan Trọng Của Mỹ Phẩm Chống nước!”

Không khí trong hội trường rất nhiệt liệt, chỉ có hai vị giáo viên nữ là mang theo ánh mắt giết người.

Thấy mọi người hiểu biết không sai biệt lắm, Cao Quân đưa ra tổng kết, lên tiếng nói: “Lần đầu tiên hẹn hò rất quan trọng, vì nó sẽ đặt nền móng cho lần gặp sau. Vừa rồi ta nói những thứ đó đều là việc nhỏ không quá đáng kể. Nếu muốn gây ấn tượng cho đối phương, điểm quan trọng nhất chính là: nam sinh phải soái (đẹp trai), nữ sinh phải xinh.

Nói đơn giản thế này: 3 phần thiên phú, 7 phần cố gắng; nghĩa là 7 phần phụ thuộc vào cảm tình, 93 phần còn lại dựa vào giá trị nhan sắc!”

Phụt...

Tề Tâm Nguyệt cùng Đồng Linh đều không nhịn được bật cười, hóa ra lời này từ miệng hắn đã biến thành thang điểm một trăm.

Chuông tan học vang lên, buổi họp lớp kết thúc. Mọi người còn chưa hết thèm, nhưng vẫn phải về ôn tập và tiêu hóa những “bút ký” trong ngày hôm nay để ngày mai còn dùng.

Đám sinh viên nhiệt tình chào hỏi Cao lão sư, rất nhanh mọi người đều đã ra về hết, chỉ còn lại ba vị giáo viên.

Nguyên bản, Tề Tâm Nguyệt và Đồng Linh đều là mỹ nữ tuyệt sắc, như một núi không thể chứa hai Cọp mẹ, nhưng hiện tại lại có cảm giác cùng chung kẻ địch.

Tề Tâm Nguyệt cười lạnh nói: “Cao lão sư quả nhiên có kinh nghiệm phong phú, phải thực sự cảm tạ ngươi đã chia sẻ kinh nghiệm quý báu với đám sinh viên.”

“Đâu dám, đâu dám!!! Mấy câu nói này cũng không phải kinh nghiệm của ta, ta đều học được từ trong sách.” Cao Quân cười nói.

“Cuốn sách nào dạy cái đó?” Tề Tâm Nguyệt hỏi.

“Đặc Chủng Cuồng.” Cao Quân đáp: “Dạy ngươi làm như thế nào mới trở thành tình thánh.”

“Hừ hừ, chính miệng Cao lão sư đã nói, hết thảy thành công đều phải dựa vào giá trị nhan sắc. Ngươi học quyển Tình Thánh này không khỏi quá mức nông cạn sao?” Đồng Linh tiếp lời hỏi.

“Ta chỉ nói sắc đẹp rất quan trọng, nhưng với cá nhân như ta, cũng rất coi trọng những khía cạnh khác.” Cao Quân nghiêm túc nói: “Nữ nhân khác nhau có mị lực khác nhau: nữ nhân xinh đẹp - bổ mắt, nữ nhân thông minh - dưỡng não, nữ nhân thiện lương - dưỡng tâm, nữ nhân ôn nhu - dưỡng thần, nữ nhân tài hoa - dưỡng tính, nữ nhân khỏe mạnh - dưỡng thân.”

“Vậy.. nữ nhân xấu xí, ngươi dưỡng cái gì?” Hai nàng đồng thanh hỏi.

Cao Quân cười nhạt, thành thật nói: “Dưỡng thận!”**

Bạn đang đọc Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công( Bản Dịch) của Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.