Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Chi Ngọc Diệp, Vẻ Đẹp Tinh Tuyệt

Phiên bản Dịch · 2324 chữ

Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công

Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối

-----

Đồng Linh chạy ra ngoài cửa, lập tức cảm thấy hai chân như nhũn ra, mặt đỏ bừng bừng, trộm nhìn ảnh trên di động, thẹn thùng không thôi.

Đi được một đoạn bỗng nhiên cảm thấy lạnh căm căm, cúi đầu nhìn xuống, chỉ có một chân là đi tất, một chân không đi, trắng trẻo bong bẩy, mịn màng tinh tế.

Lúc này nàng mới nhớ tới, vừa rồi chiếc tất kia còn để ở chỗ Cao Quân, nhưng hiện tại trăm triệu lần không dám quay trở về.

Mà chiếc tất lúc này đang ở Cao Quân trên tay, hắn cảm giác tự bản thân đang gây rắc rối cho chính mình.

Đã biết Đồng Linh am hiểu bắt được nhược điểm, ai ngờ thoải mái thả hắn đi, chỉ lưu lại một bức ảnh.

Một bức ảnh chụp Cao Quân tự nhiên không quá để bụng, chỉ cần một giây là có thể hack được di động của nàng, xong xóa bỏ tấm ảnh đó. Nhưng Cao Quân thực ra khá chờ mong, muốn nhìn nàng đã đạt được‘ nhược điểm ’ sau đó sẽ làm gì với nó. Chưa kể, nếu người nước ngoài Geller là người tàng hình, vậy Đồng Linh sẽ trở thành con Át chủ bài đối phó với hắn ta!

“Không ngờ cô nàng này không chỉ quyến rũ từ vẻ bề ngoài, cho dù giả vờ hôn, nhưng môi nhỏ cũng thật mềm mại……” Cao Quân giơ tất chân lên nhìn, suy nghĩ miên man bất định.

...

Đêm hôm đó, thậm chí đến giờ cơm tối, Cao Quân cũng lười đi. Hắn đang cẩn thận suy tư kế hoạch tác chiến.

Đừng nhìn hắn ngày thường cà lơ phất phơ, hoa tâm lắm mồm, nhưng khi bắt tay vào làm việc, hắn lại vô cùng nghiêm túc. Hắn chưa bao giờ tin vào cái gọi là tài năng, chỉ có sự kiên trì, tự thân không ngừng nỗ lực, nghiêm túc tự hỏi mấu chốt vấn đề, đó mới là chìa khóa thành công.

Hắn đã có ý tưởng, nên lên kế hoạch rất thuận lợi. Tuy nhiên, hắn còn muốn tính toán tỉ mỉ mỗi bước phải đi, hạn chế biến số xảy ra thấp nhất, cho nên mệt mỏi thức đến nửa đêm. Cao Quân ngủ quên lúc nào cũng không hay.

...

Sáng sớm hôm sau, hắn bắt đầu nghênh đón ngày nghỉ đầu tiên trong sự nghiệp làm giáo viên, và hôm nay cũng là ngày hẹn hò đầu tiên của đám sinh viên đại học.

Cao Quân đi bộ tới sân thể dục, vốn định hoạt động thân thể một chút, lại thấy Tề Diệu đang chạy bộ ở đó. Nàng nỗ lực duy trì tiết tấu nhịp nhàng, qua mỗi vòng cố gắng đưa bản thân trở về trạng thái ban đầu, không ngừng chạy, chạy, chạy, vĩnh viễn không dừng lại.

Hắn vừa lòng, gật gật đầu, vô thanh vô tức rời đi.

Trước cửa nhà ăn, Cao Quân thấy Triệu Hải Nham cùng Điền Ni. Hai người vừa ăn cơm xong, ăn mặc quần áo chỉnh tề, rõ ràng cả hai chuẩn bị đi ra ngoài chơi. Nhìn sang Điền Ni, thấy còn khoác thêm ba lô, chắc là cũng chuẩn bị đi luôn.

Không biết người nước ngoài Geller lấy từ đâu ra được một chiếc xe hơi, đang đỗ ở cổng trường. Đồng Linh ăn mặc đầy quyến rũ và mê người ngồi ở vị trí lái phụ, vừa nói vừa cười rời đi.

Cao Quân rất hưng phấn, sáng sớm có thể nhìn thấy tất cả các mối quan hệ của mình: “Hy vọng hôm nay các ngươi đều chơi vui vẻ, có một buổi nghỉ ngơi cuối tuần vui sướng. Thứ hai chúng ta gặp lại!”

“Để ngươi đợi lâu.” Một âm thanh trong trẻo vang lên từ phía sau.

Cao Quân xoay người, vừa thấy nàng lập tức có loại ảo giác ánh sáng thần thánh chiếu mù con mắt.

Tề Tâm Nguyệt xinh xắn đứng phía ở sau lưng Cao Quân. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy ngắn xẻ tà, kết hợp với áo sơ mi ngắn tay màu xanh nhạt, tôn lên vòng eo thon thả cùng đường cong cơ thể quyến rũ. Chiếc váy xanh biếc dưới chân nàng mềm mại và bóng loáng, không chút nếp nhăn. Dưới đầu gối là đôi chân dài, trắng mịn nổi bật với đôi sandal cao gót màu trắng.

Ngày thường nàng luôn búi tóc cao gọn gàng, nhưng hôm nay lại để tóc xõa tự nhiên. Mái tóc mềm mượt kết hợp hoàn hảo với ngũ quan tinh xảo, tôn thêm vẻ đẹp rạng rỡ vô song. Dưới ánh mặt trời, Tề Tâm Nguyệt hiện ra dáng vẻ duyên dáng, yêu kiều, pha trộn sự tươi tắn và ưu nhã cùng nét thành thục quyến rũ. Nhìn thấy nàng, trái tim Cao Quân không khỏi đập mạnh.

“Oa, ngươi thật xinh đẹp, tựa như tiên nữ hạ phàm. Đặc biệt là đôi mắt của ngươi, sáng lấp lánh như minh châu, thuần khiết tự nhiên, khiến ta mê mẩn.” Cao Quân không ngần ngại đưa ra vô số lời khen.

Tề Tâm Nguyệt đỏ mặt, nói: “Đừng diễn kịch với ta, ta không dễ bị lừa đâu.”

Cao Quân gãi gãi đầu, nói: “Ta nói thật đấy! Hôm nay ngươi thật sự khác biệt. Ta nhớ năm đó, tại buổi tiệc văn nghệ cấp hai, ngươi biểu diễn một khúc độc vũ, khiến cả hội trường kinh diễm. Ca khúc ấy hình như là ‘Trong Gió Có Đóa Mây Làm Mưa’. Trời ạ, lúc đó ngươi như cầu vồng sau cơn mưa, lộng lẫy và mỹ lệ.”

Những vệt đỏ ửng lặng lẽ bò lên khuôn mặt xinh đẹp của Tề Tâm Nguyệt. Dù trong lòng rất thích thú với lời khen của Cao Quân, nhưng nàng cũng biết hắn hay lợi dụng cơ hội để trêu đùa. Tề Tâm Nguyệt hừ một tiếng: “Biết rồi, dù sao ta trông cũng đẹp hơn ngươi là được.”

“Thật cảm ơn ngươi vì đã tôn trọng lần hẹn hò đầu tiên của chúng ta. Mặc trang phục lộng lẫy thế này chỉ để đi chơi, ta sẽ hết sức phục vụ ngươi, mang đến cho ngươi một ngày nghỉ tuyệt vời nhất!” Cao Quân lập tức tỏ thái độ nghiêm túc.

“Hẹn hò? Hẹn hò gì chứ? Ai hẹn hò với ngươi?” Tề Tâm Nguyệt thản nhiên hỏi lại.

Cao Quân yếu ớt chỉ tay về phía nàng. Tề Tâm Nguyệt hừ lạnh: “Ta tìm ngươi chỉ để làm đạo cụ.”

“Đạo cụ?” Cao Quân gãi đầu, nói: “Ta tuy đa năng, hiệu suất cao, nhưng không có chức năng rung đâu!”

"Rung?" Tề Tâm Nguyệt hơi ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng mặt đỏ bừng bừng. Nàng dậm gót chân một cách đầy giận dữ: “Tên đáng ghét! Ngươi không thể nói chuyện tử tế à?”

Cao Quân vừa định đáp lại thì một chiếc Mercedes màu đen cao cấp dừng ngay bên cạnh. Tài xế mặc vest chỉnh tề, đeo kính đen và bao tay trắng, trông vô cùng chuyên nghiệp. Hắn nhanh chóng tắt máy, bước xuống xe, khom người chào Tề Tâm Nguyệt: “Tiểu thư, tôi đến đón cô.”

Cao Quân tròn mắt nhìn chiếc xe rồi quay đầu hỏi Tề Tâm Nguyệt: “Ngươi là tiểu thư?”

“Ta bóp chết ngươi!” Cánh tay Tề Tâm Nguyệt như càng cua, kẹp chặt bắp tay của Cao Quân không buông.

Cao Quân hít một hơi lạnh, nhanh chóng chữa cháy: “Không, ý ta là... ngươi là tiểu thư con nhà giàu?”

“Nhà giàu cái đầu ngươi!” Tề Tâm Nguyệt hừ lạnh, rồi tiến thẳng vào xe.

Tài xế nhanh chóng mở cửa xe sau. Cao Quân ngập ngừng, nhưng vẫn theo sau vào xe.

Chiếc xe thương vụ vốn đã rất cao cấp, qua một lần thiết kế lại càng trở nên sang trọng. Ghế sau như biến thành một văn phòng nhỏ di động. Bầu không khí trong xe thực sự cao cấp và thanh lịch.

Cao Quân dựa lưng vào ghế da, liếc nhìn Tề Tâm Nguyệt ngồi bên cạnh. Cả ngoại hình lẫn khí chất của nàng đều đã thay đổi, mang theo một vẻ uy nghiêm cao quý không thể chối cãi.

Tài xế quay đầu xin chỉ thị, hỏi xem có thể bắt đầu lái xe chưa. Tề Tâm Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu đồng ý, chiếc xe từ từ lăn bánh.

Sau một đoạn đường, Tề Tâm Nguyệt lên tiếng: “Trước hết, tới trung tâm thương mại.”

“Vâng.” Tài xế cung kính đáp lời.

Sau đó, Tề Tâm Nguyệt ấn vào một nút nhỏ, ngay lập tức 1 bức tường cách âm hiện ra, tách biệt họ khỏi tài xế.

Cao Quân nhìn nàng, thầm nói: “Hóa ra ngươi thực sự là con nhà giàu. Nhưng tại sao khi còn nhỏ ngươi lại bắt ta mua kem cho ngươi ăn? Ngươi biết không, mỗi ngày mẹ ta chỉ cho ta 50 xu tiền tiêu vặt, mà hầu hết đều dùng để mua đồ cho ngươi.”

Tề Tâm Nguyệt cười ngọt ngào, nhẹ nhàng đáp: “Không phải là do ngươi tự nguyện sao? Ta đâu có ép ngươi.”

Cao Quân hỏi tiếp: “Thôi bỏ chuyện đó đi, rốt cuộc sau khi ta rời đi đã xảy ra chuyện gì? Ta hiểu là nữ hài tử khi lớn lên sẽ thay đổi, nhưng từ tên họ đến thân phận của ngươi đều thay đổi hoàn toàn, thật khó tin.”

Tề Tâm Nguyệt cười nhẹ: “Thật ra, ta cũng thấy bất ngờ. Trước đây, cha mẹ mà ngươi biết chỉ là cha mẹ nuôi của ta. Từ nhỏ, cha mẹ ruột đã gửi ta cho họ nuôi, đến khi ta tròn 18 tuổi, họ mới quay lại đón ta.

Như ngươi đã thấy, gia đình ruột của ta rất giàu có và quyền lực. Họ nói rằng năm đó cha ruột của ta đang trong cuộc tranh đoạt vị trí gia chủ, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị ám sát, thậm chí có thể liên lụy đến con cái. Vì vậy, họ đã gửi ta cho người khác nuôi để bảo vệ ta.

Bây giờ địa vị của họ đã vững chắc, nên mới đón ta về.”

“Gia đình? Vậy ngươi hiện mang họ Tề, lại nói gia tộc của ngươi là một đại gia tộc, mà cuộc tranh đoạt gia chủ có thể gây nguy hiểm cho con cái sao?” Cao Quân ngạc nhiên hỏi: “Tề gia? Chẳng lẽ là Thuyền Vương Tề gia, một trong những đại gia tộc của Cửu Hà?”

Tề Tâm Nguyệt cười nhẹ: “Kiến thức của ngươi cũng rộng đấy.”

“Ôi trời, đó thực sự là một siêu đại gia tộc. Thời kỳ trước, họ đã là một thế gia lớn, chỉ bị áp chế bởi 4 đại gia tộc. Sau khi triều đại thay đổi, Tề gia đã nhanh chóng thích nghi và góp phần lớn vào ngành vận tải biển của quốc gia. Trong những năm gần đây, họ còn mở rộng kinh doanh mạnh mẽ, sở hữu hàng chục tàu vận tải quốc tế và các du thuyền đạt tiêu chuẩn quốc tế, cùng với 8 sân bay quốc tế tầm cỡ thế giới.”

“Không ngờ ngươi lại biết nhiều như vậy. Ngày thường ta thấy ngươi không quan tâm gì mà?” Tề Tâm Nguyệt tỏ vẻ tò mò hỏi.

Cao Quân nghiêm túc đáp: “Ta không quan tâm đến chuyện nhỏ, nhưng những chuyện lớn thì không thể lơ là. Ta luôn chú ý đến Tề gia.”

“Tại sao?” Tề Tâm Nguyệt hỏi tiếp.

Cao Quân cười chân thành: “Ta luôn muốn biết liệu Tề gia có cô con gái nào xấp xỉ tuổi ta không, để ta cố gắng cưới về làm vợ. Khi đó, chỉ cần nằm dài cũng có thể thừa kế tài sản nghìn tỉ. Không ngờ…. giấc mơ ấy bây giờ đã thành sự thật.”

“Ngươi thật là không có tiền đồ!” Tề Tâm Nguyệt thở dài, ngón tay chọc nhẹ vào trán hắn.

Cao Quân hớn hở nói: “Bây giờ có phải ta nên chuẩn bị đi gặp cha mẹ ngươi không? Ôi, ngươi không nói sớm, ta chưa chuẩn bị tinh thần, hai tay trống trơn mà đi gặp bá phụ, bá mẫu thì thật thất lễ.”

Vừa nói, Cao Quân vừa móc túi quần ra, đếm đi đếm lại chỉ có 70 tệ. Tề Tâm Nguyệt nhìn hắn đầy thích thú, trong khi Cao Quân cười ngượng: “Nếu không, ta dùng 70 tệ này mua cho lão ba ngươi một hộp thuốc tráng dương, để cải thiện quan hệ phu thê tuổi trung niên?”

“Phi!” Tề Tâm Nguyệt phỉ nhổ hắn, nói: “Thật không ngờ ngươi lại nghĩ ra được trò lưu manh như thế. Ai nói là sẽ đưa ngươi đi gặp cha mẹ ta chứ, đừng có mơ.”

Cao Quân làm ra vẻ mặt đầy khó xử, thở dài nói: “Nếu đột nhiên có người đưa cho ta một tấm séc một trăm vạn và bảo ‘Rời xa Tề Tâm Nguyệt, số tiền này sẽ là của ngươi,’ ngươi nghĩ ta nên làm gì?”

Vấn đề này khiến Tề Tâm Nguyệt cũng cảm thấy hứng thú. Nàng nghiêm mặt hỏi: “Tự hỏi bản thân đi, ngươi sẽ làm gì?”

Cao Quân nhìn nàng đầy nghiêm túc, đáp: “Chúng ta đã quen nhau từ nhỏ, là thanh mai trúc mã, chung sống vô tư. Giờ trùng phùng, tình cảm thăng hoa, làm sao ta có thể khom lưng trước một kẻ đưa ra một trăm vạn.”

“Nói tiếng người đi.” Tề Tâm Nguyệt yêu cầu.

Cao Quân nói ngắn gọn: “Đưa thêm tiền!”

Bạn đang đọc Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công( Bản Dịch) của Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.