Làm Cao Quân câm miệng phương pháp
Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công
Chương 69 làm Cao Quân câm miệng phương pháp
Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
-----
“Ta bóp chết ngươi, bóp chết ngươi, bóp chết ngươi…” Tề Tâm Nguyệt phẫn nộ, triển khai thế công.
“Đừng bóp, bóp nữa sẽ xảy ra án mạng đó.” Cao Quân xin tha.
Tên gia hỏa đáng chết, ngay cả câu “tiểu biệt thắng tân hôn” cũng dám nói ra. Tề Tâm Nguyệt nghe vậy đang rất hào hứng, ai ngờ còn thiếu một câu: ‘Đưa thêm tiền’. Nếu 500 vạn không được, có lẽ 550 vạn là hợp lý. Tiện nhân này, nàng nghiến răng ken két.
“Ta chỉ đùa thôi, tình cảm chúng ta có thể so với tình cảm của Kim Liên muội muội, so với kim cương còn bền chắc hơn, sao có thể bị tiền tài làm cho dao động.” Cao Quân vội vàng sửa miệng, dùng lời ngọt ngào như thể hắn coi tiền như rác: “Đừng nói chuyện này không xảy ra, cho dù có là sự thật, ta dám bảo đảm, người nào dám nói câu này sẽ nhận một cái tát. Con mẹ nó, dám coi Tề lão sư của chúng ta là người nào, không ngờ dám dùng tiền để đổi chác, chỉ có hạng kỹ nữ mới cần bảng giá!”
“Được rồi, được rồi, ngươi đừng có nói hươu nói vượn nữa.” Tề Tâm Nguyệt thật sự phục hắn, không biết tật xấu nói nhảm này khi nào mới có thể sửa được. Nàng nói tiếp: “Ta cảnh cáo ngươi trước, tới lúc đó, rất có thể sẽ là Hồng Môn Yến.”
“A?” Hai mắt Cao Quân phát sáng, nói: “Chẳng lẽ hôm nay thật sự là ngày ra mắt? Ngươi muốn mang ta về, trực tiếp ngả bài với họ sao? Ai da, việc này thật sự làm ta khó xử quá đi. Một lúc nữa gặp gia trưởng, họ nói về của hồi môn cho ta, ta muốn lấy nhiều hay ít đây? Nếu quá ít, mọi người có nghĩ là ta đã quá xem thường Tề gia hay không?”
Cao Quân còn chưa nói xong, miệng bỗng nhiên bị ngăn chặn. Nhưng lúc này không phải dùng bàn tay, mà là cặp môi mềm mại ấm áp, còn mang theo mùi hương ngọt ngào. Hương khí tựa như u lan vọt tới, khiến Cao Quân trầm luân, ý loạn tình mê. Hắn trừng lớn đôi mắt nhìn Tề Tâm Nguyệt chủ động dâng hiến nụ hôn, trong đầu chỉ có một mảnh hỗn loạn, nhưng không thể hiểu được lại nhớ tới cả Đồng Linh. Hôn môi quả nhiên là hành động thần thánh và thuần khiết nhất của con người, làm người ta khó quên.
Tề Tâm Nguyệt rất nhanh buông môi ra, mặt đỏ như lửa đốt, nghiêng đầu nói: “Quả nhiên chỉ có biện pháp này mới có thể khiến tên gia hỏa chết bầm như ngươi câm miệng! Haiii, coi như đây là lời xin lỗi của ta đi.”
“Xin lỗi?” Cao Quân kinh ngạc, nhìn nàng nói: “Phụ nữ không phải coi nụ hôn như một ân huệ cho đàn ông hay sao? Sao lại biến thành lời xin lỗi?”
Tề Tâm Nguyệt bỗng nhiên quay đầu lại, ánh mắt sáng quắc nhìn vào hắn, nàng bỗng nhiên vô cùng nghiêm túc, hỏi: “Cao Quân, ta hỏi ngươi, ngươi thật sự thích ta sao?”
“Thích!” Cao Quân không chút do dự trả lời, vấn đề này chắc chắn không được chần chờ.
Tề Tâm Nguyệt thực vui mừng, nhưng hai hốc mắt bỗng đỏ lên. Cao Quân đơ người, rốt cuộc chuyện này là sao vậy?
“Ta thật sự không nghĩ tới, sẽ có thể gặp lại ngươi ở trong trường học. Mấy năm nay, người theo đuổi ta không ít, trong đó có không ít nam nhân ưu tú. Nhưng kỳ quái thay, trong lòng ta luôn có một cái âm thanh khuyên bảo, muốn ta cự tuyệt bọn họ, giống như trong tiềm thức vẫn muốn chờ đợi một người nào đó.” Tề Tâm Nguyệt chậm rãi nói, giống như thuật lại một sự việc không liên quan đến mình. Chỉ là khuôn mặt nàng càng ngày càng hồng: “Thẳng đến mấy ngày trước, đúng lúc ta gặp lại ngươi, nhìn thấy cảnh tượng ngươi phi thân từ trên lầu cứu người, trong trái tim ta liền minh bạch. Dù trước kia hay tới bây giờ, người ta nhớ thương chờ mong chính là vị thiếu niên đã từng cứu ta khi ấy.”
Trời ạ… Cô bé đang muốn thổ lộ tình cảm chân thật với ta sao?
Trái tim Cao Quân run rẩy dữ dội. Hắn đã nói từ trước, hắn biết tán gái, nhưng chưa bao giờ biết yêu đương. Kinh nghiệm trước đây của cả hai chỉ là trao đổi thể xác, chưa từng đề cập đến phương diện tình cảm. Về mặt đó, có thể nói hắn vẫn trắng như tờ giấy, vì vậy, lúc này hắn có chút sợ hãi.
Đồng thời, hắn cũng cảm thấy hổ thẹn trong lòng. Năm đó, tiểu mao đầu ra đi không lời từ biệt, để người ta mòn mỏi chờ mong. Giờ đây quay về, hắn đã trở thành một chàng thiếu niên.
Tề Tâm Nguyệt nói: “Thông qua tiếp xúc mấy ngày nay, ta phát hiện ngươi vẫn còn giống như trước. Về phương diện tính cách, trên cơ bản không có gì thay đổi, tất cả đều trùng khớp với bóng dáng năm xưa. Cho nên ta… Ngươi cũng đừng đắc ý, lời này ta sẽ vĩnh viễn không nói ra đâu. Biết không? Ngày hôm qua ta nhận được một cuộc điện thoại. Cuộc điện thoại đó do phụ thân ta gọi tới, hắn nói rằng, sắp tới rất có thể ta sẽ gặp phải nguy hiểm dẫn đến tử vong.”
Tử vong? Cao Quân đại kinh thất sắc. Hắn biết Tề gia là một đại gia tộc, tài sản hàng trăm, hàng ngàn tỷ, sản nghiệp trải khắp toàn cầu. Nhưng Tề Tâm Nguyệt cũng chỉ là một hài tử nuôi dưỡng bên ngoài. Dù cha nàng là gia chủ, Tề Tâm Nguyệt với thân phận nữ nhân cũng không có quyền kế thừa. Chuyện gì sẽ khiến nàng gặp nguy hiểm tới tính mạng?
Tề Tâm Nguyệt ngẩng cao đầu nhìn Cao Quân. Tuy rằng trên mặt hắn là vẻ giật mình, nhưng trong ánh mắt lại dị thường bình tĩnh. Tử vong đối với hắn mà nói, chỉ là một loại danh từ, mặc dù chuyển thành động từ, hắn cũng không quá quan tâm. Bởi hắn đã thấy được quá nhiều, trải qua quá nhiều, tâm trí đã chết lặng.
Tề Tâm Nguyệt không biết tâm trạng của hắn, còn tưởng rằng hắn đang sợ hãi. Nàng sầu khổ, gượng cười: “Cho nên hôm nay ta mới đưa ngươi tới, muốn cùng ngươi nói hết lời này. Khả năng ông trời đã chú định hai ta có duyên nhưng không phận. Ta đợi ngươi 8 năm, ngươi bồi làm bạn cùng ta 8 ngày, cũng coi như là một loại đền bù.”
“Trước đừng nói với ta những lời bi thương như vậy được không?” Cao Quân cười nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại muốn sống muốn chết như vậy?”
“Hắn nói, nguy hiểm đến từ hai phía.” Tề Tâm Nguyệt thở dài: “Gần đây có một siêu cấp công ty xuyên quốc gia, đứng số một, số hai thế giới, muốn hợp tác cùng Tề gia, bao trọn hợp đồng vận chuyển hàng hóa, lợi nhuận lớn vô cùng. Nhưng vị phụ thân kia của ta lại không đồng ý cái hạng mục này. Tình huống cụ thể ta không rõ lắm, nhưng những người khác trong gia tộc lại rất tán đồng, bên trong lục đục nội bộ rất lớn.”
“Mua bán tốt như vậy, sao không làm chứ?” Cao Quân kinh ngạc hỏi.
Tề Tâm Nguyệt kề sát vào tai Cao Quân, nói: “Hắn nói, công ty này có bối cảnh trong thế giới ngầm. Hai năm trước, vì có liên quan tới trùm buôn thuốc phiện Mexico, dẫn đến việc toàn bộ quan chức cấp cao bị điều tra. Hiện giờ lại muốn hợp tác cùng Tề gia, rất có thể sẽ mượn đội tàu Tề gia để vận chuyển một số lượng lớn hàng cấm.”
“Ma túy?” Cao Quân cảm thấy lo lắng.
Tề Tâm Nguyệt gật đầu khẳng định: “Không chỉ có như thế, còn có một số đồ vật khác. Nói tóm lại, hắn không muốn lấy đơn kinh doanh này, nhưng những người khác trong gia tộc lại rất có hứng thú.”
“Bọn họ bị điên rồi! Bề ngoài thì đạt được lợi nhuận khổng lồ, nhưng thực chất đó là việc buôn bán rơi đầu.” Cao Quân mắng chửi.
“Bọn họ tự nhiên cũng nghĩ tới điểm này. Họ cho rằng Tề gia sẽ không tham gia vào hoạt động này, chỉ cho đối phương mượn thuyền du lịch mà thôi.” Tề Tâm Nguyệt nói: “Hoặc là dùng du thuyền để hỗ trợ vận chuyển, như vậy có thể giảm thiểu khả năng bị thanh tra đến mức thấp nhất.”
Cao Quân gật đầu. Đó cũng là một kế hay. Nếu dùng du thuyền và du thuyền đó lại là du thuyền nổi tiếng quốc tế, tỉ lệ điều tra sẽ rất nhỏ. Hơn nữa, trên du thuyền có rất nhiều nhu yếu phẩm cùng đồ ăn hàng ngày, việc đưa ma túy xen lẫn vào trong đó cũng rất khó bị phát hiện. Ý kiến này xác thực rất hay.
“Nhưng phụ thân ta kiên quyết phản đối. Hắn nói cả đời Tề gia chưa bao giờ tham gia vào hoạt động buôn bán phạm pháp, lần này cũng tuyệt đối không thay đổi. Dù kế hoạch kín kẽ không có chỗ hở, không có người biết, nhưng ông trời biết, tổ tiên biết, lương tâm bản thân biết.” Tề Tâm Nguyệt kích động nói.
Có thể nói, mặc dù nàng không có quá nhiều tình cảm với vị phụ thân này, nhưng rất khâm phục vì hắn kiên trì giữ lại điểm giới hạn và nguyên tắc, không bị lay động bởi áp lực lợi ích. Đều nói không có buôn bán nào mà không có gian dối. Nếu những thương nhân đó chỉ cần vuốt lại một chút lương tâm của bản thân, thì thế giới này sẽ càng trở nên phồn vinh.
“Tóm lại, chuyện này đang trong giai đoạn bế tắc. Đối phương vì muốn bức bách hắn đi vào khuôn khổ, khả năng cao sẽ vận dụng một số thủ đoạn vô cùng ác liệt.” Tề Tâm Nguyệt nói tiếp: “Trong gia tộc cũng có một số người muốn gây rối. Ở bên kia, hắn đã có chuyên gia bảo vệ, sự an toàn coi như không thành vấn đề. Chỉ là hắn lo lắng cho ta, sợ ta bị người bắt cóc rồi áp chế hắn.
Cho nên, hắn nghĩ đón ta trở về. Nhưng ở địa phương đó, ta không thể sống nổi một ngày, càng không thích mỗi ngày bị một đám bảo tiêu theo sau. Do đó, ta quyết định thản nhiên đối mặt. Điều gì nên tới thì sẽ tới, tránh không được thì hãy để nó xảy ra, ta không quan tâm.
Hối tiếc duy nhất của ta chính là chúng ta vừa mới gặp mặt…”
Tề Tâm Nguyệt dũng cảm đối mặt với tất cả, cố nở nụ cười thật tươi với Cao Quân. Đây là tiếc nuối duy nhất trong cuộc đời nàng. Đối mặt với bất kỳ điều gì, nàng đều không sợ.
“Haizzz, bọn họ vứt bỏ ta mười tám năm, giờ đây nhận ta trở về, lại phải trải qua chuyện nguy hiểm này, có lẽ kiếp trước ta thật sự nợ họ.” Tề Tâm Nguyệt sầu khổ cười nói. Nàng không có hận ý, mà chỉ là sự bất đắc dĩ, bởi vì người ta không có quyền lựa chọn cha mẹ.
Cao Quân nở nụ cười cay đắng, mơ hồ khó có thể tưởng tượng rằng sẽ gặp phải tình huống như vậy. Tuy rằng đặc công trong lúc chấp hành nhiệm vụ không thể làm những việc khác, nhưng những quy định này không bao giờ có thể áp dụng lên người hắn. Trước đây khi làm nhiệm vụ, thời điểm cần nhậu nhẹt hay chơi bời, hắn cũng đều tùy tiện. Trong những lúc đó, tự nhiên không tránh khỏi gặp phải những trường hợp bất đắc dĩ phải nhúng tay vào.
Lần này chuyện của Tề Tâm Nguyệt càng không thể ngoại lệ.
Hắn cười nhạt, trong mắt tràn ngập sự tự tin, nói: “Ngươi không phải vẫn luôn tò mò trong 8 năm này ta đã đi đâu sao? Nếu như chuyện vừa rồi đúng như ngươi nói, sự nguy hiểm thật sự ập tới, ta sẽ cho ngươi thấy trong 8 năm này ta đã làm những gì.”
A? Tề Tâm Nguyệt hơi kinh ngạc, nhìn Cao Quân tự tin mỉm cười. Mấy ngày hôm nay, nàng cảm giác hắn như chưa bao giờ thay đổi, nhưng lúc này nhìn lại, lại thấy sự khác biệt rất lớn. Hắn đã trưởng thành, không chỉ ở ngoại hình mà còn từ sâu trong linh hồn.
Ổn trọng, mạnh mẽ, ánh mắt đầy sự tự tin, khiến nàng cảm thấy như không có việc gì mà hắn không thể làm được. Đúng vậy, chính mình đã thấy hắn phi thân từ trên tầng để cứu người, hơn nữa phải có dũng khí rất lớn mới có thể không ngại đưa bản thân vào chỗ nguy hiểm. Lực cánh tay của hắn mạnh mẽ như thế nào mới có thể chịu được sức rơi của hai người, hắn thật sự đã thay đổi.
“Được rồi, ngươi cũng đừng quá lo lắng.” Cao Quân cười nói: “Ta còn nghĩ là chuyện gì lớn nào chứ, như thể chuẩn bị cho sinh ly tử biệt. Chẳng qua chỉ là có người muốn bắt cóc ngươi, bức bách phụ thân ngươi đi vào khuôn khổ mà thôi. Chuyện nhỏ, cứ để bọn họ tới đây, Cao Quân ta sợ quá đi!”
“Cắt, xem đức tính thối tha của ngươi đi, vẫn giống như trước kia.” Tề Tâm Nguyệt hừ hừ nói. Sự tự tin mạnh mẽ tỏa ra từ hắn cũng lây nhiễm tới Tề lão sư, tựa như năm đó nàng bị mấy tên côn đồ vây quanh, Cao Quân đơn thương độc mã đánh qua, nàng lập tức cảm thấy mình đã có được sự an toàn.
“Ngươi thật sự rất lạc quan.” Tề Tâm Nguyệt nói: “Ta vốn nghĩ, nói xong lời này với ngươi, ngươi sẽ chạy nhanh xuống xe.”
“Ngươi có ý gì? Hôn ta xong rồi đuổi ta đi, liếm môi không nhận người, bây giờ cũng không cho ta vào cửa.” Cao Quân khó chịu nói.
“Đáng ghét, ngươi không được nói nữa.” Tề Tâm Nguyệt ngượng ngùng nói: “Kỳ thực ta cũng đã dự đoán trước, ngươi sẽ không rời đi, vậy chuẩn bị tinh thần đi.
Một người đường đệ của ta nói rằng, không chỉ có người bên ngoài đối với ta bất lợi, mà trong gia tộc cũng có người lòng mang ý xấu đối với ta. Hôm nay chính là một ngày tụ họp gia tộc, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra nguy hiểm.”
“Oa, ngươi đừng làm ta sợ, ta là một người nhát gan. Mau, lại hôn lần nữa để đẩy lùi cảm xúc.” Cao Quân rụt rè đưa mặt qua.
Đăng bởi | hiepcongtudaica1 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |