Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự Mình Phá Vỡ Thuộc Tính

Phiên bản Dịch · 2517 chữ

Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công

Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối

-----

Tề Tâm Nguyệt không chút do dự đẩy mặt hắn ra.

Cao Quân cười khổ! Từ ngày đầu tiên biết tên nàng là Tề Tâm Nguyệt, hắn đã dự đoán rằng có một câu chuyện khó nói ẩn giấu trong đó. Chỉ là không ngờ, câu chuyện này lại ly kỳ đến vậy.

Đối với Cao Quân, ai đến cũng không từ chối. Nếu đối phương thật sự là trùm buôn lậu thuốc phiện quốc tế, mưu toan hoạt động buôn bán chất cấm trong nước, thì cả về công lẫn tư, hắn đều không thể bỏ mặc.

“Chúng ta đi đâu trong thời gian này?” Cao Quân dò hỏi.

“Tần Hải là một thành phố cảng. Tề gia đã thành lập công ty chi nhánh ở đây, còn một số con thuyền lớn đậu ở bến tàu. Có mấy người trẻ trong gia tộc quản lý chúng, hôm nay chính là do bọn họ mời ta tới ăn cơm.” Tề Tâm Nguyệt nói: “Hai người đường đệ, một người đường tỷ và thêm một người đường muội.”

Tề Tâm Nguyệt bình tĩnh liệt kê, rõ ràng là không có chút hứng thú nào, đơn thuần đi gặp chỉ vì lý do xã giao.

Cao Quân tò mò hỏi: “Nếu ngươi không hề có tình cảm với họ, vì sao còn muốn nhận tổ quy tông chứ? Làm Lỗ Tuyết không phải tốt hơn sao?”

Tề Tâm Nguyệt trừng mắt nhìn hắn, nói: “Bởi vì có tiền có thể mua chuộc quỷ dữ. Ba mẹ ta, không, phải là dưỡng phụ dưỡng mẫu, họ thu được một số tiền lớn từ Tề gia, đã đi định cư ở nước ngoài.”

Nàng nói nhìn thì rất bình tĩnh, nhưng trong mắt lại lóe lên ánh sáng thù hận, bởi việc này mới thực sự gây tổn thương cho nàng. Cha mẹ thân sinh đã vứt bỏ nàng khi còn là đứa trẻ, căn bản không biết chữ hận là gì. Nhưng những người nuôi dưỡng nàng, cho nàng một mái ấm gia đình, giờ đây lại nỡ vứt bỏ nàng, đây là điều thống khổ nhất trên cuộc đời.

Một người gặp cảnh bị cha mẹ vứt bỏ hai lần quả là hiếm thấy.

“Aiii, quên đi, làm gì cũng phải nghĩ tới những điều tốt đẹp, không cần để tâm vào những chuyện vụn vặt.” Cao Quân động viên nàng, nói: “Cha mẹ thân sinh vứt bỏ ngươi để đảm bảo an toàn cho ngươi, dưỡng phụ dưỡng mẫu vứt bỏ ngươi vì muốn ngươi hưởng thụ cuộc sống tốt hơn.

Người không phải thánh nhân, nên không thể vô tình. Cha mẹ vứt bỏ cốt nhục của mình, điều đó đau lòng biết bao. Người nuôi dưỡng ngươi thành một cô gái mười tám tuổi cũng phải xa cách ngươi, họ cũng phải chịu đựng nỗi đau đớn khôn nguôi.”

Cao Quân khuyên bảo nàng một phen, nước mắt của Tề Tâm Nguyệt đã lã chã rơi xuống. Nàng hung hăng đấm hắn hai quyền, nói: “Tên gia hỏa đáng chết, lừa gạt khiến ta rơi nước mắt.”

“Không phải ta lừa ngươi, mà là do ngươi bị hận ý che mắt.” Cao Quân nói tiếp: “Hơn nữa, ngươi chưa từng làm mẹ, không thể hiểu được cảm xúc của họ. Bằng không… ta có thể giúp ngươi làm mẹ trước, rồi sau đó ngươi sẽ lý giải sự bất đắc dĩ của họ.”

“Cút đi!” Nước mắt Tề Tâm Nguyệt tuôn như mưa, nàng vẫn cố mắng: “Còn nghĩ tới những điều hạ lưu, lưu manh.”

“Thế này mới đúng, cười nhiều mới khỏe!” Cao Quân nói: “Kỳ thật, ngươi chỉ cần nhìn từ góc độ khác là sẽ thấy, ngươi thật may mắn khi có hẳn hai người cha mẹ yêu thương. Khi còn nhỏ, họ đã cho ngươi một gia đình an toàn, trưởng thành trong một môi trường lành mạnh, đầy hạnh phúc. Khi lớn lên, ngươi đã trở thành tiểu thư con nhà giàu, không phải lo lắng về chuyện tiền bạc hay gặp phải những phiền phức từ nam nhân thúi. Ngươi nên hạnh phúc mới đúng.”

Tề Tâm Nguyệt nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn hắn, nội tâm bị thù hận bao vây giờ đây được hắn mở ra một khe hở. Một dòng nước ấm chậm rãi chảy vào đó, làm dịu tâm hồn nàng. Nàng khẽ nói: “Tiểu tử thúi!”

Nàng tự biết, không phải chỉ vài câu nói là có thể giải quyết được khúc mắc, mà nàng đang chờ đợi, chờ đợi một người có thể nghe nàng dãi bày tâm sự, có thể an ủi nàng bằng cả trái tim. Cuối cùng, nàng cũng đã chờ đợi được rồi!

Cả hai say sưa nói chuyện phiếm, nhờ hiệu quả cách âm cực tốt cùng kỹ thuật điều khiển ổn định của tài xế, đến lúc tới khu thương mại thì vẫn chưa nhận ra xe đã dừng lại.

Nhìn qua cửa kính xe, nguyên lai đây là khu mua sắm lớn nhất ở trung tâm thành phố. Cao Quân hỏi: “Tới chỗ này làm gì?”

“Hừ, những đường huynh, tiểu đệ, tỷ muội của ta đều là siêu cấp phú nhị đại. Đây là lần đầu tiên ta dẫn ngươi đi tham gia loại yến hội này, nếu ngươi quá keo kiệt, chắc chắn sẽ bị bọn họ cười nhạo. Nếu ‘cẩu tính tình’ của ngươi phát tác, ta sợ bọn họ sẽ bị ngươi đánh chết.” Tề Tâm Nguyệt nói.

Cao Quân giơ ngón tay cái lên nói: “Nghèo gia phú lộ, người dựa quần áo, mà mã dựa yên, ở nhà chịu khổ cũng ra ngoài cũng phải hiển lộ phú quý trước mặt người ngoài. Những vấn đề này đều do hiền thê suy xét cho trượng phu.”

Tề Tâm Nguyệt ngượng ngùng trừng hắn một cái, nói: “Ít nói nhảm, vào xem đi.”

“Còn phải vào sao?” Cao Quân nói. “Hiện tại ngươi đã trở thành tiểu thư con nhà giàu…”

“Lại nhắc đến tiểu thư con nhà giàu, ta sẽ đá chết ngươi!” Tề Tâm Nguyệt cáu giận nói: “Khinh ta không biết các ý nghĩa từ đó trong hộp đêm sao?”

“Xin lỗi, xin lỗi, chỉ là thói quen thôi.” Cao Quân chế nhạo, nói: “Ý ta là, ngài hiện tại đã trở thành kim chi ngọc diệp của Tề gia, mua quần áo cho bạn trai, sao còn phải tự mình đến khu thương mại? Chỉ cần gọi điện thoại cho nhà thiết kế nổi tiếng, họ sẽ lập tức đến may cho ta, tìm mấy vị trang điểm nổi danh giúp ta mặc quần áo, rồi tìm thêm vài cô nương hồng phấn…”

Tề Tâm Nguyệt liếc xéo hắn, âm trầm nói: “Giúp ngươi mặc áo? Lại nói lời vô nghĩa, ta sẽ mời bác sĩ chỉnh hình tháo thân thể ngươi ra!”

“Nếu vậy, cuộc đời của ngươi sẽ mất đi niềm vui lớn nhất.” Cao Quân bình tĩnh nói.

“Lăn!”

Tề Tâm Nguyệt tức giận, bước nhanh vào trong trung tâm thương mại. Trong lúc này sẽ tổ chức ‘gia yến’, nàng chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì. Dù có Cao Quân ở bên cạnh, nàng vẫn lo sợ, thậm chí còn có chút áy náy. Nàng có tâm tư ích kỷ muốn đồng cam cộng khổ, cùng Cao Quân vượt qua cửa ải khó khăn này. Cho dù không vượt qua được, nàng cũng nghĩ sống chết cùng nhau. Nhưng làm vậy thì lại quá bất công với Cao Quân, chỉ vì suy nghĩ bồng bột này mà giờ đây trong đầu nàng thực sự rất rối loạn.

Đúng lúc này, bên cạnh Cao Quân nói: “Không phải, không phải, cái này chắc chắn không phải! Đây là phong cách thời trang của tuần lễ thời trang New York tuần trước. Ta muốn chính là trang phục của tuần lễ thời trang Paris tuần này.”

Tề Tâm Nguyệt vốn cảm thấy bản thân đã quá ích kỷ khi kéo hắn vào cơn nguy hiểm. Giờ đây, nhìn thấy dáng vẻ tiểu nhân đắc chí của Cao Quân, nàng hận có thể trực tiếp đẩy hắn vào trong chảo dầu, bởi phong cách làm người của hắn quá đáng ghét.

Trong cửa hàng quần áo nam của một số thương hiệu lớn, đều có mẫu thời trang mới nhất với giá cả sang trọng. Hắn lại thoải mái chọn lựa, đánh giá mọi thứ như cải trắng, đúng kiểu tiểu nhân đắc chí.

Lúc này hắn quan tâm đến một đôi giày da bóng loáng, gần như có thể phản chiếu bóng người. Không biết hắn muốn đi đôi giày này với mục đích gì.

Khi hắn sắp thử giày, Tề Tâm Nguyệt lấy tay chọc chọc hắn, nói: “Nhìn ta này.”

Nói xong, Tề Tâm Nguyệt dang đôi tay, dáng người mỹ diệu xuất hiện trước mắt hắn.

Cao Quân không cần nghĩ ngợi, lập tức nói: “Xinh đẹp cực kỳ, quả thực chính là siêu mẫu trong tuần lễ thời trang.”

“Đừng có giả bộ nữa.” Tề Tâm Nguyệt hừ hừ nói: “Ngươi xem, toàn thân ta không có một cái túi nào, cũng không mang theo túi xách, cho nên không có chỗ đựng tiền.”

“A? Nói nửa ngày thì ra là ngươi không có tiền?” Cao Quân giật mình hỏi.

Nhóm người phục vụ xung quanh bị hắn làm cho chú ý, lập tức nhìn lại bên này. Rõ ràng nếu hôm nay hắn không mua, họ cũng phải nhớ kỹ mặt hắn.

Tề Tâm Nguyệt cười lạnh, xoay người như thể không quen biết hắn.

Cao Quân mỉm cười, chẳng lẽ chỉ có chuyện nho nhỏ này mà có thể làm khó được lão tử sao? Nói xong, hắn trực tiếp cởi giày và xỏ chân vào đôi giày da bóng loáng.

Ngay khi hắn cởi giày, trong nháy mắt, một cảm giác trời đất tối sầm lại ập đến, từng trận yêu phong đột kích, khiến đầu óc hắn choáng váng.

Đám người phục vụ nhanh chóng tản ra xung quanh. Tề Tâm Nguyệt cau mày, che mũi lại nói: “Chúa ơi, cái chân này của ngươi có phải đang ướp cùng đậu phụ thối không? Hơn nữa, còn khiến người ta sặc mũi, cay mắt, khám phá một cảnh giới mới.”

Cao Quân cười hắc hắc. Hắn là một người chuyên hành quân đánh giặc, chiến sĩ vạn dặm bôn ba, chân sao có thể thơm tho giống hoa tươi được!

“Tiên sinh, xin hỏi ngài có muốn mua đôi giày này không?” Một người phục vụ cố gắng đến gần, hỏi.

“Bất kỳ khách hàng nào cũng có thể tùy ý thử giày trong tiệm, không phải sao?” Cao Quân hỏi ngược lại.

Người phục vụ khó xử nói: “Muốn thử thì tất nhiên là được, nhưng tình huống của ngài có phần quá đặc thù, ai, aii…”

Tiếng ‘chậm đã’ còn chưa kịp thốt, Cao Quân đã nhanh chóng đi vào, đứng dậy đi lại hai bước, rồi lắc đầu nói: “Không quá vừa ý, đổi thử một đôi khác xem sao!”

“Nhìn cái gì? Có ý kiến bất mãn với ta sao? Các ngươi là người bán giày, chẳng lẽ còn chuyên môn kỳ thị khách hàng? Nếu đúng như vậy, ta phải nói rõ mọi chuyện cho các ngươi.

Mỗi ngày, các ngươi tiếp đãi nhiều khách hàng như vậy, có rất nhiều người đến thử giày. Họ đều mang tất của cửa hàng, nhưng trong số các ngươi, có ai biết họ có thể bị nấm chân, nấm da chân, nấm mốc hay nấm móng chân không? Nơi này chuyên cung cấp giày mẫu để thử, chính là nguồn lây bệnh, ta nói có đúng không? Các ngươi đã bao giờ vệ sinh khử trùng chưa? Có chứng nhận an toàn vệ sinh chưa?”

Cao Quân chất vấn như súng máy liên thanh, khiến đám người phục vụ đỏ mặt tía tai, không ai có thể cãi lại.

Trong khi đó, Tề Tâm Nguyệt đã sớm trốn ra bên ngoài cửa, không còn mặt mũi nào mà đứng cạnh.

Thực sự…. Cao Quân rất lợi hại. Đi đến đâu, hắn cũng không chịu thiệt. Hơn nữa khi lừa dối, hắn còn có đầy đủ lý lẽ. Hắn lợi dụng tâm lý kém cỏi của rất nhiều người, luôn ôm tư tưởng “nhiều chuyện không bằng bớt chuyện”, khi gặp phải khó khăn thì bối rối, thua lỗ thì coi như may mắn, hoàn toàn xứng với danh từ “yếu đuối”.

Vừa lúc đóng giả người xấu, Cao Quân lợi dụng tâm lý này, tùy ý nói bậy.

Với sự cường bạo như vậy, không ai dám động vào hắn. Cuối cùng, lão bản phải tự mình ra mặt, bán đôi giày da giá 1000 tệ chỉ với 74 tệ cho Cao Quân, vì trong túi hắn chỉ có từng ấy tiền.

“Ngưu X(bá đạo)!” Tề Tâm Nguyệt không thể không giơ ngón tay cái lên.

“Việc này tính là gì? Lần trước ta chỉ dùng 32 tệ đã mua được một bộ trang phục giá mấy vạn tệ.” Cao Quân đắc chí nói.

“Có phải ngươi đã bôi keo nước lên người, chờ keo khô cứng trên da, giả bộ bị bệnh vảy nến đúng không?” Tề Tâm Nguyệt hỏi.

“Ngươi làm sao mà biết được?” Cao Quân giật mình hỏi.

“Hừ.” Tề Tâm Nguyệt hừ một tiếng, nói: “Năm ấy, ngươi dùng chiêu này lừa lão sư, xin nghỉ để đi khám bệnh. Keo nước ngươi dùng là của ta đó.”

“Ôi chao, quên mất.” Cao Quân vò đầu cười nói: “Xem ra về sau ta phải phát minh thêm thủ đoạn mới, nếu không sẽ không thể gạt được ngươi nữa.”

“Được rồi, đi nhanh thôi, ta sợ lão bản tiệm giày kia lát nữa sẽ kiếm người đánh ngươi.” Tề Tâm Nguyệt nói.

“Không cho ta đi mua quần áo?” Cao Quân hỏi.

“Không cần, ta thấy ngươi mặc bộ quần áo này cũng khá đẹp rồi.” Tề Tâm Nguyệt vội nói, thật sự sợ hãi vị tiểu tổ tông này.

Cao Quân vốn không muốn thay đổi quần áo, chỉ không dám trực tiếp từ chối hảo ý của Tề Tâm Nguyệt, nên mới cố ý làm rối lên.

Phải biết rằng, khắp người hắn đều là trang thiết bị, có thể so sánh với một kho vũ khí nhỏ. Từ nay về sau, hắn sẽ rất ít khi thay quần áo, huống chi Tề Tâm Nguyệt đang ở trong thời kỳ nguy hiểm, cần phải sử dụng bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, hôm nay hắn đã chọn được đôi giày thực sự ưng ý. Không chỉ đẹp về ngoại hình, thiết kế độc đáo, mà còn đặc biệt phù hợp với mùa này. Nơi nơi đều là váy ngắn, đôi giày này có thể phát huy tác dụng không tưởng…

Bạn đang đọc Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công( Bản Dịch) của Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.