Cố Vấn Trí Tuệ
Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công
Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
-----
Khi Cao Quân ra cửa, Hàn Tinh Tinh cũng đã đổi xong quần áo. Tối hôm qua nàng thức trắng đêm, bị giày vò bởi sợ hãi. Lúc này trông rất tiều tụy. Tuy rằng đã thay đổi một bộ quần áo, nhưng lại khoác thêm quần áo dài. Hiển nhiên, sự việc ngày hôm qua đã để lại bóng ma trong tâm trí nàng.
Cũng khó trách. Đang trộm cướp trở thành dâm loạn, nào có ai tự nhiên đi cướp lọ chất lỏng có mùi thơm nồng. Lời nói này hoàn toàn là bao biện. Cao Quân xác nhận ngày hôm qua có lẽ đã ôm quá chặt, thân thể dán quá gần.
“Ngươi sắp xếp đồ vật xong rồi sao?” Cao Quân hỏi.
Hàn Tinh Tinh lắc đầu nói: “Còn có rất nhiều đồ vật yêu cầu lọ đựng đặc thù. Cần phải đi ra ngoài mua thêm mấy lọ. Nhưng chúng ta vẫn nên đi xem phòng trước tiên. Nếu không còn chỗ thì làm cũng vô dụng.”
“Được, chúng ta đi thôi.” Cao Quân nói.
Hai người sóng vai cùng nhau bước đi. Cao Quân thực thản nhiên, bởi vì hắn biết Tề Tâm Nguyệt không còn ở trong ký túc xá. Đi từ sáng sớm rồi, phỏng chừng liên hệ cùng với ai đó, chuẩn bị hãm hại huynh đệ tỷ muội của nàng.
Bên này, Đồng Linh đã bị một tấm thẻ tín dụng thu phục. Tất nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là người nước ngoài Geller. Thời điểm ra khỏi cửa vừa lúc đụng tới y, cầm trong tay là bánh rán, cháo quẩy. Cao Quân đặc biệt chú ý tới sắc mặt hắn, xác thực có loại bệnh trạng giống cương thi.
Người nước ngoài Geller nhìn thấy Cao Quân, mặt không đổi sắc, bình tĩnh nói: “Cao, ngươi… đây là…” Hắn cố ý nói một nửa câu, trong mắt liếc sang Hàn Tinh Tinh. Hàn Tinh Tinh không biết sự thật đã coi hắn trở thành nghi phạm, như chim sợ cành cong lập tức trốn đến phía sau Cao Quân.
Cao Quân cố ý hí lộng huyền hư: “Ai da, Geller lão huynh, ngươi không biết, tối hôm qua bên trong ký túc xá nháo quỷ. Con mẹ nó, con quỷ quái kia bị ta đánh cho một trận, suýt nữa bỏ mạng. Vị Hàn lão sư này cũng tao ngộ quỷ áp giường, thật là đáng sợ. Hai chúng ta đang chuẩn bị đi vào chùa tìm một vị đại sư phá tan tai họa này. Đúng rồi, ngươi có gặp được sự việc thần bí nào hay không? Nếu không, chúng ta cùng đi?”
“Với ta thì không cần đâu. Thượng Đế sẽ tự động phù hộ với ta.” Người nước ngoài tỏ vẻ thành kính, còn chắp tay tạo dáng hình chữ thập.
Nhìn hắn khoa chân múa tay làm động tác tạo thánh giá, Cao Quân cười lạnh trong lòng, càng xác định tên này chính là Ẩn Thân Hiệp. Bởi vì người Do Thái chỉ tin thượng đế, không tin Jesus. Bọn họ tin Cựu ước, không tin Tân ước. Có một truyền thuyết lưu lại, Jesus bị đóng đinh trên chữ thập, do chính các vị Tế Tư người Do Thái ra lệnh, bởi vì bọn họ không tin Jesus là Thượng Đế, mà ngược lại, Jesus biến thành tội nhân cố ý giả mạo Đức Chúa Trời. Cho nên, người theo Đạo Do Thái sẽ không bao giờ khua tay tạo chữ thập. Điều đặc biệt nhất y chưa tiến hành lễ cắt bao quy đầu, vậy nên y tuyệt đối không phải người Do Thái. Y chính là Ẩn Thân Hiệp.
“Vậy được rồi, cầu Chúa phù hộ cho ngươi.” Cao Quân mỉm cười nói: “Chúng ta đi trước.”
Người nước ngoài nhiệt tình chào tạm biệt Cao Quân. Hai bên vừa quay người đi, sắc mặt tên Geller tức khắc trở nên dữ tợn, bởi vì y nhíu mày, động chạm tới thương thế, cái mũi đột nhiên chảy ra máu tươi. Trong ánh mắt tràn ngập vẻ phẫn hận.
Cho dù rời khỏi ký túc xá rất xa, Hàn Tinh Tinh vẫn cứ mang theo tâm trạng sợ hãi, thấp giọng nói: “Thoạt nhìn không giống với người bị tâm thần.”
Cao Quân cười lạnh, nói: “Ngươi không biết hiện nay có một loại bệnh tâm thần gián đoạn sao, thời điểm phạm tội mới bắt đầu phát bệnh.”
Hàn Tinh Tinh không biết thông tin này có đúng hay không, tóm lại nên mau chóng rời xa nơi đây. Nàng lấy ra di động, tìm kiếm vị trí. Căn phòng nhìn trúng kỳ thật ở ngay cạnh trường, cách cổng trường không tới 100m, thuộc về khu sinh viên hay ở, rất ít khi có phòng trống. Phòng ở nơi này trên cơ bản đều do nhiều người thừa tiền đổ vào đầu tư, trao đi bán lại.
Một số bố mẹ sinh viên, cố ý mua phòng ở nơi này, sống gần và chăm sóc luôn cho con mình. Tất nhiên, sở hữu nhiều căn phòng nhất vẫn là dân bản địa nơi đây, đa số cho thuê, cung cấp thêm nơi phát tiết tình cảm, giải quyết nhu cầu sinh lý nhanh chóng hoặc cho thuê phòng theo học kỳ, đương nhiên cũng có thể thuê dài hạn nếu ngươi muốn.
Hàn Tinh Tinh muốn tìm chính là căn nhà thuê theo năm, phòng ở tận cuối hẻm, hơn nữa là lầu một, gần như là góc tối nhất. Tuy nhiên tiền thuê nhà tương đối rẻ, không bị mọi người chú ý, rất thích hợp để làm thí nghiệm.
Nàng đã liên hệ với người môi giới, chỉ cần đợi họ tới mở cửa kiểm tra là xong. Nhưng vừa nhấc chân, bỗng xuất hiện 2 tên thiếu niên ở tầng dưới, chắc là học sinh của trường, đang chỉ chỉ trỏ trỏ căn phòng nàng ưng ý, rõ ràng cũng có ý định thuê lại.
“Xuất hiện đối thủ cạnh tranh?” Hàn Tinh Tinh có chút phiền muộn. Căn nhà này cách trường học rất gần, ít người qua lại, rất thích hợp với nàng. Tất nhiên giá tiền thuê nhà phù hợp với cả sinh viên, 2 tên nam sinh tỏ ra hứng thú vô cùng.
Một trong hai tên nam sinh kia nói: “Nơi này quá chật, suốt ngày không thấy được ánh nắng mặt trời, có gì mà tốt?”
Tên học sinh còn lại nói: “Túy Ông phải rượu, gần quan được ban lộc, ngươi hiểu không?”
“Không hiểu!”
“Ngu ngốc!” Nam sinh kia nói: “Lần trước ta vô tình đi ngang qua nơi đây, nhìn thấy được một nữ hài vô cùng xinh đẹp ở trong tòa nhà này, cụ thể ở tầng mấy ta không biết. Nhưng vị cô nương kia quả thực rất là xinh đẹp, chính là nữ thần trong lòng ta. Ta dọn đến nơi đây vì muốn kéo gần khoảng cách, dễ dàng theo đuổi nàng hơn.”
“Má ơi, không tới mức đó chứ, tốt xấu gì... ngươi cũng là soái ca lịch sự tuấn tú, cô nương yêu thầm trong ban chúng ta cũng có mấy người, cần gì phải chủ động như vậy sao?”
“Cho ngươi nhìn dung mạo nữ thần một chút, ngươi liền hiểu được cảm giác của ta.” Nam sinh vừa nói vừa lấy ra di động, mở một file ảnh lên.
Khoảng cách tận mười mét, Hàn Tinh Tinh hơi có chút cận thị. Lại nói, đó là vấn đề riêng tư của người khác, nàng không nghĩ tới chuyện đi nhìn lén, một chút tò mò cũng không có.
Nhưng Cao Quân lại bất đồng. Hắn có thói quen kiểm soát mọi thứ, hơn nữa, thị lực của hắn tốt hơn người thường rất nhiều. Huống chi, chiếc điện thoại có độ phân giải cao, ảnh chụp rõ nét. Cô nàng trong ảnh quả thật là một mỹ nữ, trẻ trung xinh đẹp. Không dám so với Trầm Ngư Lạc Nhạn, nhưng cũng gần tới mức khuynh quốc khuynh thành. Độ tuổi thoạt nhìn xấp xỉ với đồ đệ Tề Diệu, nhan sắc cũng ngang ngửa. Tuy nhiên, Tề Diệu thiên về vẻ đẹp tươi trẻ, còn cô gái trong ảnh lại sở hữu vẻ ngọt ngào, đáng yêu hơn.
Ngay cả Cao Quân cũng có chung cảm giác. Huống hồ tên nam sinh kia, lập tức kinh hô: "Trời ơi, trên đời này còn có nữ hài xinh đẹp như vậy sao? Đúng là tiên nữ hạ phàm."
"Bởi vì căn phòng này quá ẩm thấp âm u, cho nên chưa có ai tới thuê. Nhất định phải nhanh tay bắt lấy, gần thủy lâu đài."
Hàn Tinh Tinh nghe vậy, hơi có chút thất vọng. Nhìn dáng vẻ mấy tên tiểu tử quyết tâm muốn có. Hơn nữa, nếu tình huống giáo viên tranh phòng với học sinh mà bị truyền ra, danh tiếng về sau sẽ không được tốt cho lắm. Nhưng phòng này rất phù hợp với công việc của nàng. Gặp phải tình huống trớ trêu, cần thiết dọn khỏi ký túc xá ngay lập tức, trong lúc nhất thời rất là khó xử.
Đúng lúc này, chỉ thấy Cao Quân thấp giọng hỏi: "Phòng này ngươi rất muốn ở sao?"
"Đương nhiên rất muốn, nhưng mà... ?" Hàn Tinh Tinh khó xử, nhỏ giọng đáp lại.
"Xem ta." Cao Quân mỉm cười, bên trong nụ cười tràn đầy vẻ tự tin, mang đến cho người ta một loại cảm giác phi thường đáng tin cậy.
Cao Quân nói xong, lập tức lớn tiếng nói dối: "Ôi má ơi, ngươi nói muốn thuê phòng... chính là chỗ này sao? Vào đây để thử cảm giác đau tim hả?"
Hắn to mồm nói dóc, lập tức khiến cho 2 tên nam sinh kia chú ý tới. Hàn Tinh Tinh còn không rõ vì sao.
Chỉ nghe Cao Quân tiếp tục: "Ta khuyên ngươi ngay lập tức đi tìm phòng khác để ở thôi, nơi này không thể sống."
"Tại sao?" Hàn Tinh Tinh thắc mắc.
"Ngươi không biết sao?" Cao Quân ra vẻ thần bí nói: "Hàng hiên này thường xuất hiện một cô nương như hoa như ngọc, có thể nói khuynh quốc khuynh thành, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, xinh đẹp không sao tả xiết. Đặc biệt mỗi khi nở nụ cười lại hiện lên hai chiếc răng nanh, càng tăng thêm vẻ đáng yêu dễ thương, xinh đẹp cực kỳ."
Hai tên nam sinh kia nghe xong, miêu tả giống y vị cô nương trong điện thoại. Qua nhiên thanh danh đã lan ra xa, vẻ đẹp không ngại ngõ sâu. Thế nhưng vào lúc này, Cao Quân bỗng nhiên thay đổi lời thoại, âm trầm nói: "Đáng tiếc, mỹ nữ vẫn là mỹ nữ, chuyên ứng với câu hồng nhan bạc mệnh, đã chết được hơn một năm!"
Lời nói của hắn giống như một quả bom, bất chợt nổ lớn trong lòng hai tên nam sinh. Căn bản bọn họ không tin Cao Quân nhìn thấy được ảnh chụp, hơn nữa có thể quan sát rõ ràng hai chiếc răng nanh đáng yêu. Rốt cuộc hai bên cách xa nhau mười mấy mét, tuyệt đối không có khả năng thấy được.
Hơn nữa, Cao Quân nói với một giọng chắc chắn: "Vị cô nương kia nguyên bản cũng là học sinh đại học Tần Hải. Bởi vì xinh đẹp, dẫn tới chuyện có rất nhiều soái ca, phú nhị đại theo đuổi, cuối cùng bởi vì vướng mắc tình cảm, kết quả nhảy lầu tự sát. Mà nơi này cũng chính là chỗ nàng nhảy lầu. Nghe nói... từ đó về sau, thường xuyên có người nhìn thấy nàng xuất hiện lúc ban đêm, đi dạo quanh quẩn nơi đây, mọi người đều nói rằng đó là... âm... hồn... không... tan..."
Hắn kể câu chuyện thực sự quá dọa người, mà tên tiểu tử kia cũng tự hỏi, bản thân nhìn thấy vị mỹ nữ đó chỉ có vài lần, đúng như Cao Quân nói, đều xuất hiện vào buổi tối. Thực ra đây là chuyện hiển nhiên, nàng sinh viên đại học, ban ngày phải đi học, tất nhiên chỉ còn sót một chút thời gian buổi tối, mà tên nam sinh đó cũng xấp xỉ tuổi nàng, quanh đi quẩn lại hai người chỉ thấy mặt nhau lúc buổi tối là đúng rồi!
Nhưng trải qua lời nói từ miệng Cao Quân, mọi thứ tự nhiên trở nên rất đáng sợ. Toàn thân hai người phát lạnh, liếc nhìn lẫn nhau, một trong hai người nói: "Còn thất thần ra đó làm gì, chuồn nhanh, chẳng lẽ ngươi vẫn còn có hứng thú với nữ quỷ. Thà rằng hẹn hò với búp bê bơm ở nhà của ta còn hơn!!!"
Hai người hoảng hốt bỏ đi, Cao Quân nín cười, nghẹn đỏ cả mặt. Lúc này Hàn Tinh Tinh mới hiểu vừa nãy xảy ra chuyện gì, tức khắc bật cười.
Cao Quân ngơ ngác nhìn nàng, không nghĩ tới... Hàn lão sư cười lại đẹp đến vậy. Rõ ràng nàng có một đôi mắt hoa mai, nhưng khi cười rộ lên chúng trở nên cong cong, biến thành hình trăng lưỡi liềm, rất là đáng yêu.
Hàn Tinh Tinh thấy hắn nhìn chằm chằm vào mình, không khỏi có chút ngượng ngùng, vội vàng nhịn cười, nói: "Ngươi thật xấu xa, dọa người ta sợ hãi."
"Việc này không thể trách ta, chỉ có thể trách hắn coi trọng mỗi vẻ bề ngoài, tình cảm không đủ mãnh liệt." Cao Quân liệt kê: "Ninh Thái Thần biết rõ Nhiếp Tiểu Thiến là nữ quỷ, vẫn cứ thiệt tình theo đuổi. Hứa Tiên biết rõ Bạch Tố Trinh là yêu tinh, vẫn cứ chung sống cùng nhau. Tình yêu là phải vượt qua mọi khoảng cách, giới tính, giống loài, không bị ảnh hưởng bởi yếu tố bên ngoài."
Hàn Tinh Tinh sửng sốt. Nữ nhân đều rất mẫn cảm, đặc biệt là khi đề cập đến vấn đề tình yêu, họ thích nhất loại tình yêu vị tha mà Cao Quân đang nói. Điều này khiến nàng cảm thấy thật kinh ngạc.
Không bao lâu, người môi giới bất động sản đã tới. Nhìn thấy hai người Hàn Tinh Tinh đứng đợi cũng không có lên tiếng, mà quay sang nhìn khắp nơi, lại nhìn sang di động, rõ ràng có hẹn cùng người khác, chắc là 2 tên nam sinh vừa rồi.
Đây là thủ đoạn của người môi giới hay dùng, thích tìm hai khách hàng hoặc gọi thêm nhiều người cùng nhau tới xem phòng, mượn cơ hội cạnh tranh nâng giá lên mức cao nhất.
Cao Quân cười lạnh, cố ý nói với Hàn Tinh Tinh: "Nghe lời ta, đi thôi... không nghe thấy tên sinh viên vừa nãy nói, tòa nhà này nháo quỷ sao? Hoàn cảnh âm u, giá cả không quá rẻ, người môi giới không tuân thủ hiệp nghị, nhất định là chỗ không đáng tin cậy, chúng ta vẫn nên đi tới chỗ khác xem thôi..."
Đăng bởi | hiepcongtudaica1 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 11 |