Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm Kế

Phiên bản Dịch · 2824 chữ

Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công

Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối

-----

Ở chốn thánh địa hẹn hò lãng mạn này, ánh trăng như nước, rừng cây thanh vắng. Cao Quân và Tề Tâm Nguyệt vốn cùng nhau tới đây bắt dã uyên ương, nhưng vô tình thay… Bọn họ lại biến thành một đôi dã uyên ương khác.

Tề Tâm Nguyệt đột nhiên bị lọt vào cuộc tập kích, tinh thần chấn động. Nhưng rất nhanh, nàng liền chìm đắm trong nụ hôn nồng nhiệt. Đôi mắt mê ly, nàng nỗ lực nâng cổ, kiễng mũi chân. Hơi thở như lửa, nàng hoàn toàn say mê trong đó.

Kỳ thực, đây là lần đầu tiên Tề Tâm Nguyệt cảm nhận được mối tình đầu. Cũng giống y như bao nữ sinh đại học, chỉ khác ở chỗ là cả hai bên về độ tuổi. Nữ sinh hay gọi là tình đầu sơ khai, Tề Tâm Nguyệt lại nghĩ là xuân tâm nhộn nhạo.

Độ tuổi 25-26 đang là khoảng thời gian rực rỡ nhất của một đời người, nên mạnh dạn hưởng thụ triệt để vẻ đẹp nhân sinh.

Tất nhiên Tề Tâm Nguyệt cũng không là ngoại lệ. Tuổi dậy thì năm đó bị áp chế điên cuồng, hiện tại nàng muốn giải phóng hết thảy tâm lý mệt mỏi.

Nàng chủ động đáp trả Cao Quân một cách nhiệt tình. Một đóa mây đen kéo tới, ánh trăng ngượng ngùng trốn vào làn mây, nó không dám ở lại xem cặp đôi si nam- oán nữ này làm chuyện mờ ám.

Không lâu sau, cách đó 1 đoạn không xa truyền tới tiếng bước chạy. Nghe thanh âm này, có lẽ là có người vừa thoát khỏi rừng cây.

Tề Tâm Nguyệt đẩy Cao Quân ra, giữa chân mày phảng phất có một tầng mồ hôi tinh mịn, khuôn mặt hồng hồng, nhìn vào khiến người ta mê say.

“Có phải là đôi dã uyên ương vừa rồi hay không?” Tề Tâm Nguyệt hỏi.

Cao Quân mỉm cười gật đầu, nói: “Không sai, ta dùng chiêu này được chứ.”

“Chiêu của ngươi là gì?” Tề Tâm Nguyệt đỏ mặt, vươn tay, nhẹ nhàng lau sạch vết son môi trên khóe miệng cho hắn.

Cao Quân đắc ý nói: “Chiêu số- lấy độc trị độc. Hai tên đó chẳng qua chỉ là tiểu thí hài, nhìn thấy 2 bậc tiền bối ân ân ái ái tại rừng cây nhỏ, dưới ánh trăng lung linh, cảm xúc bùng nổ, tình cảm giao thoa. Về mặt tình cảm, chúng ta ăn ý hơn cả Phan Kim Liên cùng Võ Đại Lang, về mặt kỹ thuật chúng ta phối hợp nhuần nhuyễn trên cả tuyệt vời.

Hai bên tự động so sánh, tiểu thí hài tự nhiên không có chỗ dung thân, nhất định sẽ ngoan ngoãn nhường ra thánh địa hẹn hò này, để lại không gian chỉ riêng đôi ta.”

“Phi, ta chịu thua… Sao ngươi có thể mặt dày vừa nghĩ, lại vừa thốt ra câu đó!” Tề Tâm Nguyệt mắc cỡ muốn chết đi được. Yêu thì hôn, hai người thẳn thắn với nhau là xong. Mà hắn cứ phải làm xong một bài phân tích kỹ càng về tình cảm và kỹ thuật yêu mới thỏa mãn. Lại còn muốn so sánh hơn thua với cặp đôi khác, làm người………. không nên quá.. quá vô sỉ.

Tuy nhiên, mục đích cuối cùng cũng đã đạt được, Tề Tâm Nguyệt vội vàng chạy ra ngoài, Cao Quân hô theo: “Đừng đi loạn, để ý vỏ đạn dưới chân.”

“Vỏ đạn?” Tề Tâm Nguyệt tò mò cúi đầu nhìn xuống, khuôn mặt đỏ bừng giống như nhỏ máu.

Vỏ đạn cái gì, rõ ràng là mấy hộp Durex đã sử dụng qua. Khung cảnh vốn dĩ đang lãng mạn và yên tĩnh, trong chớp mắt bị đồ vật giơ bẩn này phá hủy. Nàng cảm thấy chán ghét, nhanh chóng lựa chọn con đường sạch sẽ hơn, rời đi.

Cao Quân bất đắc dĩ nói: “Haiii… sự thật tàn khốc nói cho chúng ta biết, tố chất sinh viên hiện nay liên tục thụt lùi, cần phải răn đe 1 cách mạnh mẽ…… Hiện tại dắt chó đi dạo cho dù là bác trai hay bác gái, đều biết mang thêm cái xẻng và dây xích, biết dọn phân khi Cẩu ị, phẩm chất đạo đức rõ ràng đã được nâng cao một cách rõ rệt.

Thế mà… đám sinh viên này thế mà lại dám tùy tiện vứt bỏ con rơi ở ngoài. Thực khiến ta đau lòng quá!”

Tề Tâm Nguyệt không dám quay đầu, cương quyết không tiếp chuyện nữa. Bằng không, tên khốn kiếp này rất có thể ‘Được một tấc lại muốn tiến thêm một thước’, ‘nổ súng’ với chính mình.

Hai người một trước một sau chui khỏi rừng cây nhỏ. Vừa ra đến bên ngoài, Tề Tâm Nguyệt bỗng nhiên sững sờ, trước mặt là 7,8 đôi mắt đang tò mò nhìn nàng.

Trong đó có đại tỷ viện trưởng trong trường, đại tỷ tổ trưởng bộ môn giảng dạy và nghiên cứu, mặt khác còn có mấy người hình dáng to béo, rõ ràng là mấy người lãnh đạo trên bộ.

Khuôn mặt Tề Tâm Nguyệt nhất thời đỏ lên, hiện tại nàng rất hy vọng có 1 cái bẫy trong rừng cây nhỏ, để cho Cao Quân ngã xuống và sẽ không có loại cảm giác bị bắt gian tại trận.

Nhưng Cao Quân vẫn cứ đi ra, Tề Tâm Nguyệt kinh hoàng, trái tim đập thình thịch, suy nghĩ lóe lên ‘Thôi rồi, cả 2 đã bị bắt quả tang’.

Nào biết Cao Quân đối mặt với tổ tuần tra lại dị thường bình tĩnh. Vốn dĩ hắn cũng không quen biết mặt mũi vị lãnh đạo nào cả, nhưng lại biết vị đại tỷ Viện trưởng, lập tức nói: “Viện trưởng, thật tốt quá được gặp ngài ở ngay chỗ này. Ta cần phải nói với ngài nơi đây một chút.

Môi trường sinh thái trong học viện chúng ta quả thực rất tốt, nhưng lại tạo thành môi trường cho Rắn sinh sống ngay trong rừng cây này. Ta kiến nghị nên cho người đến xua đuổi chúng càng sớm càng tốt, nếu không sẽ rất phiền phức khi có người bị Rắn cắn.”

Viện trưởng cũng là người khôn khéo, lập tức nói: “Ôi chao, thật sự hả? May mắn có Cao lão sư phát hiện kịp thời, chuyện này thực sự quá nguy hiểm. Phó hiệu trưởng, thầy nghĩ sao?”

Vị lãnh đạo bụng to, tóc vuốt ngược, đứng ở ngay bên cạnh nàng khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy, gần đây chúng ta chỉ coi trọng vấn đề phủ xanh ngôi trường, lại xem nhẹ hoàn cảnh mang đến những vấn đề bất cập khác. Đây là một phát hiện kịp thời, phải nhanh chóng thông tri cho các trường đại học khác cũng phải nên lưu ý trường hợp tương tự. Còn có, các ngươi tuy chỉ triển khai về mảng thông báo, tuy nhiên nên đến tận nơi chứng thực, hiểu rõ chi tiết, biết vấn đề cụ thể.”

“Phó hiệu trưởng quả thật là người nhìn xa trông rộng, xử lý nhanh chóng như sấm rền gió cuốn. Nói 1 câu là đã chỉ ra vấn đề trọng yếu, kiến nghị càng thêm sâu sắc, độc đáo.” Một người đàn ông trung niên lập tức nhảy ra khen ngợi.

Cao Quân có biết người này, đó là cũng ‘chỗ dựa’ của hắn. Ngay buổi sáng tinh mơ vị này đã cùng cấp dưới ‘ tập thể dục buổi sáng ’ ở trong văn phòng. Ha ha, đó cũng chính là La chủ nhiệm! Số người còn lại Cao Quân hoàn toàn không quen biết.

Chỉ nghe thấy La chủ nhiệm uyển chuyển đưa đẩy nói: “Chỉ là… việc phủ xanh trường học, thuê người làm vườn, tưới nước bón phân, cắt cỏ tỉa cành, đều đã được tính toán kỹ càng kinh phí phải chi. Nhưng đột nhiên xuất hiện rắn, côn trùng, chuột, kiến, những thứ đó không nằm trong ngân sách. Tất nhiên đây là một lỗi trong công việc, ta kiểm điểm trước phó hiệu trưởng.

Tuy nhiên vấn đề mấu chốt là, đám rắn, côn trùng, chuột, kiến rất có thể sẽ gây nguy hại đến sự an toàn và sức khỏe của đám sinh viên, cần phải giải quyết vấn đề này 1 cách nhanh chóng. Về việc kết toán vật phẩm xua đuổi động vật, côn trùng,vvv... , phó hiệu trưởng ngài xem?”

Vị lãnh đạo kia khẽ nhíu mày đắn đo, nhưng vẫn ra mặt nói: “Sự tình liên quan đến sự an toàn và sức khỏe của bọn nhỏ, vấn đề này rất cấp bách, cần thiết giải quyết mau chóng. Về vấn đề kinh phí mua thuốc đuổi côn trùng và các vật dụng khác. Như vậy, ngày mai chúng ta sẽ mở cuộc họp, nghiên cứu 1 cách chi tiết hơn.”

“Phó hiệu trưởng xử sự quyết đoán, quan tâm tới sức khỏe sinh viên, là một hình mẫu chúng ta luôn học tập noi theo.” La chủ nhiệm lập tức vỗ mông ngựa.

Đám người đằng sau cũng xuýt xoa một trận. Lãnh đạo rất vui vẻ, mang theo tổ đội cải trang vi hành cuồn cuộn rời đi. Đây đâu phải là cảnh cải trang vi hành, rõ ràng là ‘ngự giá thân chinh’ thì có.

Còn có một màn vừa nãy! Động vật, côn trùng hoàn toàn là một câu chuyện Cao Quân bịa đặt lung tung, lại lập tức bị La chủ nhiệm nâng sang vấn đề tài chính, tìm kế hoạch, duỗi tay đòi tiền ‘bên trên’.

Vị lãnh đạo kia ngoài miệng nói về vấn an toàn của sinh viên là điều cấp bách, chỉ cần mua 2 bình thuốc trừ sâu là xong. Nhưng lại còn bày đặt mở họp, nghiên cứu, việc này thực hiện ở đâu? Làm như thế nào? Làm trong bao lâu?

Tham nhũng đã ăn sâu bén rễ, lan tràn khắp nơi, đến các ngóc ngách, không có bất kì địa phương nào được coi là nơi yên bình cả. Ngay cả trường học là chốn linh thiêng cũng đã bị lây nhiễm. Công việc đánh hổ, chụp ruồi của chính phủ cần phải kiên trì và bền bỉ, không được ngừng lại……

Đi được một đoạn ngắn, viện trưởng đại tỷ bỗng nhiên gọi La chủ nhiệm lại, khoảng cách cách hai người Cao Quân không xa, hiển nhiên cũng không thèm quan tâm tới suy nghĩ của bọn họ.

Viện trưởng đại tỷ hỏi: “La chủ nhiệm, ngân sách đuổi côn trùng nếu được phê duyệt, có thể phân cho chúng ta 1 chút được hay không? Ngươi cũng biết, diện tích cây xanh che phủ trường học chúng ta là rất lớn……”

La chủ nhiệm chỉ liếc qua nàng một cái, hiển nhiên không có hứng thú với loại nữ nhân già cỗi, giả tạo cười nói: “Việc này có thể trách ai? Vẫn nên tự trách mình thì hơn. Đây là trường học, ngươi trồng nhiều cây xanh lớn để làm gì? Chỉ cần có những khu rừng nhỏ như thế này là đã có thể chế tạo đầy đủ dưỡng khí, chế tạo hoàn cảnh tươi mát tự nhiên, có lợi cho thể xác và tinh thần cho bọn nhỏ……

Còn nữa, ngươi nhìn xem, đâu đâu cũng thấy bồn hoa, bên trong chứa đầy những chậu hoa hồng, hoa hồng xuyến, hoa hồng Nguyệt Quý. Mấy thứ này ngoài việc thu hút ong bướm, có lợi ích gì cho sinh viên hả?”

Đây rõ ràng là một dự án trong quá trình xây dựng, điểm tô sắc đẹp cho sân trường, đối với đám sinh viên không có bất luận chỗ lợi ích nào, viện trưởng đại tỷ biết rõ trong lòng. Nàng yếu ớt hỏi lại: “Nếu không, ta cho người phá bỏ hết vườn hoa, trồng lại toàn bộ bằng những lùm cây xanh?”

“Ngươi không cảm thấy phiền toái sao?” La chủ nhiệm nói: “Chờ đám hoa kia héo úa, xúc hết tất cả đám đổ đi, thay thế bằng những cành hoa nhựa, tráo giả thành thật, bốn mùa không phai, cảnh quan càng thêm đẹp. Hơn nữa chẳng cần phải luôn bón phân hay tưới nước, tìm người cắt tỉa, chẳng phải đẹp cả đôi bên hơn sao!”

“Hừ……” Tề Tâm Nguyệt lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Đây là trí tuệ của lãnh đạo đó!!!”=))

Nước ta sở hữu rất nhiều công trình nổi tiếng, bề ngoài trông rất sáng sủa và sạch đẹp, kỳ thực chất lượng vật liệu bên trong công trình tất cả đều như là bã đậu.

Tề Tâm Nguyệt và Cao Quân quay sang nhìn nhau, cười gượng gạo. Vài vị lãnh đạo này, có thể hôm nay tâm huyết dâng trào chạy tới nơi đây quan sát, đi vòng quanh cơ sở học tập, đóng vai quan lớn, chỉ điểm giang sơn. Bọn họ tới đây không phải tìm gặp giáo viên, không phải tìm gặp sinh viên, cũng không phải tới quan tâm tới tình hình học tập. Mà trùng hợp thay, Cao Quân lại tìm cho bọn hắn 1 lý do chính đáng có thể xin ngân sách nhà nước, chuyến đi này cũng không quá tệ.

Tề Tâm Nguyệt nhẹ nhàng thở ra một hơi, liếc xéo Cao Quân một cái, nói: “Há mồm liền ăn nói bậy bạ, hỗn đản.”

“Haiz, đúng vậy, ta cũng thực hối hận. Không nghĩ tới, nói một câu chuyện bậy bạ, lại biến thành lý do cho họ làm bậy.” Cao Quân bất đắc dĩ nói.

“Những bông hồng này thật đẹp, thật dễ thương.” Tề Tâm Nguyệt là một người yêu hoa người, lúc này tiếc hận nói: “Thế mà muốn đổi nó thành hoa plastic, không ngờ bọn họ cũng nghĩ ra lý do đó được……”

Nàng vừa dứt lời, Cao Quân bỗng nhiên giật mình, sững sờ nhìn vào sân thể dục cách đó không xa. Tối hôm qua xảy ra một màn chiến đấu kịch liệt ở nơi đó, hắn trả giá thảm trọng rốt cuộc cũng đánh bại được địch nhân, khiến Ẩn Thân Hiệp đánh mất năng lực chiến đấu. Thời điểm sắp bắt sống được y, dị biến đột ngột phát sinh.

Mặt cỏ dưới lòng bàn chân bỗng nhiên sống lại, từng nhúm thảm cỏ tựa như bàn tay nhỏ, kéo Ẩn Thân Hiệp rời đi. Mặt khác còn có từng sợi cỏ dài đột nhiên biến thành cự mãng ăn thịt người, theo sát không buông, vươn dài trói chặt thân thể Cao Quân.

Thực vật tất nhiên sẽ không thể đột nhiên sống lại, nhất định phải có ai đó thao túng thực vật, người này chắc chắn là đồng phạm của Ẩn thân hiệp, Cao Quân tạm thời gọi y là Thanh Thảo Hiệp. Biệt danh dựa theo công việc phủ xanh, bảo vệ môi trường sinh thái. Có được loại năng lực có thể thao tác thực vật một cách tùy ý, tại trường học quả thực là như cá gặp nước, so với Ẩn Thân Hiệp thậm chí còn khó đối phó hơn.

Tuy nhiên, vừa rồi La chủ nhiệm đề tỉnh Cao Quân 1 câu, tráo giả thành thật!!

“Ngươi ngẩn người ra đó làm gì, đi nhanh thôi.” Tề Tâm Nguyệt thúc dục.

Lúc này Cao Quân mới lấy lại tinh thần, trên mặt mang theo nụ cười thần bí. Hắn cho rằng, người sở hữu dị năng, hay tự xưng là Thần ban, kỳ thật cũng chỉ đến thế mà thôi. Trên thế giới không bao giờ có người thập toàn thập mỹ, càng không có định nhân không thể giành chiến thắng.

Hai người vừa nói chuyện phiếm, vừa quay trở về , vốn đi đánh uyên ương lại biến thành thời gian hẹn hò của bọn họ.

Thời sinh viên là quãng thời gian tươi đẹp nhất trong đời, bởi vì trên lưng không cần phải gánh chịu áp lực sinh hoạt cuộc sống, chỉ có một nhiệm vụ duy nhất chính là đọc sách, so với sự phức tạp của xã hội, nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Trong khuôn viên trường rộng lớn, nơi nơi đều tràn đầy hơi thở thanh xuân, tràn ngập tiếng cười, tiếng ca. Lúc này ngay cả Cao Quân lẫn Tề Tâm Nguyệt sâu trong tâm hồn đều cảm thấy rất thoải mái. Năm đó không kịp thổ lộ tình cảm trong khuôn viên nhà trường, tất cả những điều xảy ra ngày hôm nay dường như muốn bù đắp cho tuổi thanh xuân đã mất của họ…

Bạn đang đọc Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công( Bản Dịch) của Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.