Không Còn Xuất Sắc
Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công
Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
------
Bất tri bất giác, hai người đã đi tới tầng dưới của ký túc xá sinh viên. Nơi này náo nhiệt nhất, không khỏi hấp dẫn sự chú ý từ hai người bọn họ.
Chỉ thấy những người quản lý đang dán biển cấm ngoài cổng, Cao Quân nhìn thấy lập tức bật cười.
Đằng trước ký túc xá nữ sinh dán chính là ‘Cấm nam sinh đi vào, nếu không phạt số tiền lớn’, mà ký túc xá nam sinh dán lại là ‘Cấm nữ sinh đi vào, nếu không tự gánh lấy hậu quả’!
“Hai câu khẩu hiệu này nói cho chúng ta biết, thời đại này, nam nhân nếu muốn tán gái đầu tiên là phải có tiền, nữ nhân nếu muốn trở thành củ khoai cầm vào bỏng tay, cần phải giữ mình trong sạch!” Cao Quân đưa ra câu nói tổng kết.
“Ha ha, không phải ngươi vẫn luôn ủng hộ sinh viên yêu đương sao, sao lại tự nhiên chuyển biến thái độ?” Tề Tâm Nguyệt cười nói.
“Thái độ vẫn không thay đổi, chỉ là cảm thấy trường học làm như vậy có chút dối người dối mình.” Cao Quân nói tiếp: “Đôi tình nhân trẻ ban ngày ở trên lớp học liếc mắt đưa tình, giờ nghỉ giải lao giữa tiết sáp vô với nhau, thời điểm ăn cơm ân ân ái ái, tiết tự học buổi tối càng thêm gắn bó keo sơn, những việc đó trường học mặc kệ, xong lại cố tình ghi khẩu hiệu thắt chặt quản lý, điều này giống với kiểu bịt tai trộm chuông.
Và kể từ đó, ngược lại lại đi giúp đỡ khách sạn vừa và nhỏ cùng những ngôi nhà cho thuê.”
“Trường học cũng không thể công khai ra mặt cung cấp cho bọn hắn chỗ hẹn hò, phải không? Có 1 số việc cần phải thể hiện ngay bên ngoài.” Tề Tâm Nguyệt tranh luận.
“Nói thì nói như vậy, nhưng ngươi đã bao giờ suy xét phản ứng dây chuyền của việc này hay chưa?” Cao Quân hỏi ngược lại: “Đầu tiên, bọn họ tuy là sinh viên, là người trưởng thành, nhưng cũng không có độc lập về mặt kinh tế, chi phí tiêu dùng hoàn toàn phụ thuộc vào mẹ cha trong nhà. Ta tin chắc gia đình giàu có cũng không có nhiều.
Do đó, nếu không có một nơi hẹn hò an toàn ổn định. Bọn họ, đặc biệt là các nam sinh, sẽ phải dùng chi phí sinh hoạt không mấy dư dả để trả tiền thuê khách sạn, tiền thuê nhà hằng ngày. Mặt khác còn cần mua sắm một ít đạo cụ đặc thù, đồ dùng,vvv….
Mà số tiền đó đều không nằm trong số tiền tính sẵn từ mẹ cha. Họ dùng tiền vào phương diện này, về những khoản khác, cũng chỉ có thể chi tiêu thắt lưng buộc bụng. Thời gian lâu dài, có ảnh hưởng tới sức khỏe hay không?
Mặt khác, một khi không có tiền, lại đang trong giai đoạn bùng nổ, đôi tình nhân không thể không tìm tới những địa phương như rừng cây nhỏ, hoặc là tìm tới nơi giáo viên không hay kiểm tra, góc xó xỉnh,vvv....
Hơn hết, ngươi phải biết rằng, hiện tại di động có rất nhiều chức năng, mỗi người đều là một phương tiện truyền thông, một khi có hình ảnh hoặc video khiếm nhã bị tung ra, sẽ ảnh hưởng rất lớn tới hình tượng nhà trường, có phải hay không?”
“Sự việc nói quá nghiêm trọng rồi?” Tề Tâm Nguyệt nói: “Đừng cho rằng bọn sinh viên ai cũng giống như ngươi… háo sắc. Không được ‘xoa xoa nắn nắn’ rất có thể sẽ bị nghẹn chết?”
“Có thể nghẹn điên ấy chứ!” Cao Quân nói: “Truyền thuyết có một cái trại chăn nuôi, nuôi rất nhiều trâu, hắn luôn cách ly trâu cái với đàn trâu đực, chỉ chăm chăm vắt sữa, lấy sữa…… Cuối cùng trâu cái bị điên, đây không phải là ngọn nguồn của bệnh trâu điên sao!”
“Dừng. Nói hươu nói vượn.” Tề Tâm Nguyệt mắng mỏ: “Nói chuyện nửa ngày, rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?”
“Không có gì, ta chỉ nhìn không thuận mắt loại phương pháp quản lý cưỡng chế này.” Cao Quân nói: “Ở nước ngoài có một số trường đại học, đã hoàn toàn cởi mở, cho phép sinh viên tự lựa chọn bạn cùng phòng, nam sinh nữ sinh đều có thể ở cùng nhau……”
“Được rồi, mau thu hồi ngôn ngữ kinh thế hãi tục của ngươi đi. Nền tảng văn hóa và tư tưởng mỗi quốc gia khác nhau luôn luôn bất đồng, vì vậy không nên đưa ra so sánh.” Tề Tâm Nguyệt nói.
“Tất nhiên điều này ta biết rất rõ, cho nên ta cũng muốn hỏi ngươi một vấn đề. Ngươi cảm thấy giáo viên trên đại học nhiệm vụ chính là gì?” Cao Quân hỏi.
Tề Tâm Nguyệt suy nghĩ một chút rồi nói: “Dạy học và giáo dục.”
“Sai!” Cao Quân khẳng định: “Học tới đại học, sinh viên đã đủ 18 tuổi, là người trưởng thành rồi. Tính cách, tam quan (nhận thức, cuộc sống, tư duy) đã sớm hình thành, rất khó thay đổi.
Cho nên, vào đại học giáo viên chỉ có thể dạy cho bọn họ tri thức và bản lĩnh sinh tồn, đã vô pháp giáo dục thay đổi tính cách con người.
Bởi vậy, về mặt ‘giáo dục’, nên phá vỡ một số quy tắc thông thường, cho bọn họ tiếp xúc sớm với một số hoàn cảnh hiện thực trong xã hội, do đó rèn luyện được năng lực tự chủ, nhìn thẳng vào Tam Quan của chính bản thân, khảo nghiệm ý chí, bản lĩnh, vvv…..
Ví dụ, phá tan hàng rào ký túc xá nam nữ, cho phép di chuyển sang hai bên trong thời gian quy định, điều này giúp bản thân họ kiểm tra về mặt phẩm chất, tự chủ, cùng phương diện luyến ái. Đó không phải 1 loại phương pháp rèn luyện hay sao!”
“Ngươi ít nói những câu này đi, cách này thành công mới là lạ.” Tề Tâm Nguyệt hừ một tiếng. Nàng là người theo trường phái bảo thủ, kiên định bảo vệ ý kiến của mình.
Cao Quân khịt mũi coi thường, nói: “Chẳng lẽ dán hai câu khẩu hiệu là có thể ngăn cản đám thiếu niên hết thân thiết hay sao? Đúng là bịt tai trộm chuông. Ngươi đã bao giờ nhìn thấy cái chăn nằm ngang chưa?
Mỗi tối trước khi cổng ký túc xá đóng lại, một nam sinh nào đó bước tới làm bộ thu chăn, xong cuốn bạn gái vào trong đó, nghênh ngang trở về. Buổi sáng ngày hôm sau lại bị đổ nước, tiếp tục đem chăn ra phơi nắng, ngươi nghĩ các vị quản lý đó không thấy được sao?”
Tề Tâm Nguyệt trầm mặc một hồi, một lúc sau mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Sao ngươi có thể nghĩ ra ý tưởng thiếu đạo đức này? Không phải bây giờ ngươi mới nghĩ ra ý tưởng này đúng không?”
“Đúng vậy.” Cao Quân thản nhiên thừa nhận: “Biện pháp ta còn có rất nhiều, chỉ thiếu một người bạn gái.”
“Thiếu đạo đức.” Tề Tâm Nguyệt trừng mắt nhìn hắn, trong lòng lại tràn đầy hương vị ngọt ngào, tất nhiên có một chút tiếc nuối. Nếu hai người có thể cùng nhau vào đại học, sẽ thật tốt biết bao. Nhưng ngoài miệng Tề Tâm Nguyệt vẫn cứ cảnh cáo: “Ngươi không được bày mấy trò mưu ma chước quỷ này cho đám sinh viên.”
“Một bụng bảo bối cứ như vậy bị thất truyền, quá đáng tiếc.” Cao Quân bất đắc dĩ nói: “Nhưng không sao, ta đã có bạn gái và không phải chịu bất kỳ sự quản chế nào. Những trò tiểu kỹ xảo đó để cho chúng tự biến mất theo gió thôi.”
Nói xong, hắn làm mặt quỷ với Tề Tâm Nguyệt, nói: “Không bằng… đêm nay ta liền quấn mình trong chăn bông, chủ động lăn đến ký túc xá của ngươi?”
“Ngươi vẫn nên lăn đi, càng xa càng tốt hơn.” Tề Tâm Nguyệt mắng: “Bằng không, để đại di mụ (kinh nguyệt) ta nhìn thấy, nàng nhất sẽ đánh cho ngươi lê lết, một thân toàn máu.”
Ui da…… Cao Quân tức khắc tê dại toàn thân, có loại cảm giác ê răng.
Hắn ghét nhất là cảnh gặp kinh nguyệt. Hai người vừa mới hẹn ước, đang là lúc tràn ngập cảm xúc mới mẻ, đặc biệt nữ sinh có mối tình đầu, rất dễ dàng bị lời ngon tiếng ngọt lừa gạt, lúc này nhất định phải rèn sắt khi còn nóng, thừa thắng xông lên, chăm chỉ đeo bám, thậm chí cần phải lừa dối.
Giống với kiểu, ta chỉ đưa ngươi đến dưới lầu, ta chỉ ngồi ở đây một lúc, chỉ hôn thôi không làm gì, chỉ cọ cọ không cho vào……
Tất cả các cách có thể sử dụng đều dùng lên người nàng, nhân lúc còn sớm bắt lấy, miễn cho đêm dài lắm mộng.
Nhưng người tính không bằng ông trời tính, chu kỳ kinh nguyệt tới rồi, ngăn cản không được. Cho nên các vị tiền bối đúc kết kinh nghiệm muốn nói cho chúng ta biết, ra cửa cần phải xem giờ hoàng đạo.
Tất nhiên, cho dù kinh nguyệt có tới, vẫn còn có rất nhiều cách hoạt động giải trí có thể tiến hành tiếp.
Cao Quân đưa bản mặt dày, muốn tiếp tục lừa dối Tề Tâm Nguyệt, tổ trưởng đại tỷ bỗng nhiên đi tới nói: “Tiểu cao, thật tốt khi nhìn thấy ngươi, ta còn đang định gọi cho ngươi này.”
“Gặp tình huống gì, xin ngài chỉ thị.” Cao Quân luôn luôn bày tỏ thái độ tốt đẹp.
Tổ trưởng đại tỷ nói: “Vừa rồi lãnh đạo đi khắp nơi một vòng, phát hiện lớp chúng ta thiếu người nghiêm trọng, rất nhiều sinh viên năm nhất không đi học đúng giờ, lãnh đạo rất coi trọng vấn đề này, yêu cầu trừng phạt nghiêm khắc.
Cho nên, mong ngươi đi tới chỗ cổng bảo vệ, phối hợp với nhân viên bảo an, ghi chép tất cả các sinh viên về muộn sau lúc 22 giờ. Đến lúc 23 giờ, giúp đỡ đại thẩm quản lý kiểm tra từng phòng ký túc xá. Một khi phát hiện có người chưa về, cũng nên ghi chép lại.”
“Được.” Cao Quân nghe xong bất lực gật đầu, Tề Tâm Nguyệt bên cạnh thì đang cười vui sướng khi hắn gặp họa.
Cũng may hôm nay buổi trực ban của phó đội trưởng đội bảo vệ, hắn có biết Cao Quân. Mấy ngày trước còn cùng nhau bình luận về siêu xe, nghiên cứu vấn đề đặt đồ uống lên nóc.
“Đội trưởng, vất vả rồi.” Cao Quân vừa vào cửa đã hô lớn, một tay điếu cầm hộp thuốc, dáng vẻ muốn mời.
“A, Ngươi đang làm?” Phó đội trưởng hơi ngạc nhiên, hỏi.
“Haiii, tới trực ban cùng ngươi, thuận tiện bắt một số sinh viên không trở lại đúng giờ.” Cao Quân bất đắc dĩ nói.
“Nghe khẩu khí của ngươi sao trông uể oải thế? Ta nói cho ngươi biết, đây chính là một công việc tuyệt vời!” Trong mắt phó đội trưởng bắn ra tinh quang lấp lánh.
“Công việc tuyệt vời?” Cao Quân khó hiểu.
Phó đội trưởng châm điếu thuốc, hiển nhiên là do thái độ hữu hảo cùng với điếu thuốc, mới tiết lộ bí mật cho Cao Quân: “Sinh viên quay trở lại trường lúc nửa đêm đa số là nữ, hơn nữa đều rất xinh đẹp, rõ ràng đều đi ra ngoài hẹn hò. Bọn họ đã va chạm và trải nghiệm trong xã hội từ sớm, các loại nhị đại, thổ hào, tựa như keo sơn, sao có thể dễ dàng bỏ qua.
Có đôi khi, bọn họ chưa đã thèm, lái xe đến cổng trường, vẫn cứ như củi khô gặp lửa, bên ngoài ô tô rung rinh, náo nhiệt vô cùng, trò hay bất tận.”
“Hả? Còn có chuyện như vậy? Vậy hôm nay ta tới đây, không tính là làm chuyện uổng công vô ích.” Cao Quân lập tức lấy lại tinh thần.
“Nó chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi.” Phó đội trưởng kinh nghiệm đầy mình, nói: “Trường học quy định 22 giờ đóng cửa, không cho phép bất kỳ kẻ nào chui vào. Các sinh viên trở về vào ban đêm, không nghĩ bản thân vắng lúc kiểm tra phòng ngủ, nhưng vào cửa bằng cách nào?”
Cao Quân quan sát bốn phía, chưa nói tới khu tường cao lưới điện, chỉ mỗi việc trèo qua đã không phải chuyện dễ dàng, huống chi khắp nơi đều gắn camera.
Hắn lắc đầu tỏ vẻ khó hiểu, phó đội trưởng đắc ý mỉm cười, từ trong túi móc ra một hộp thuốc, quơ quơ, nói: “Minh bạch chưa!”
Nếu không hiểu! Có lẽ ngươi bị ngu ngốc thật.
Thời buổi này, người trông cửa có đủ tư cách nhận hối lộ, kẻ trông xe đạp cũng dám nhận tham ô. Có thể nói, quyền lực là một thứ khá đáng sợ.
Cao Quân hứng thú bừng bừng nói: “Không chỉ có những trò hay xuất sắc, còn có thể trở thành ngành công nghiệp thứ cấp, ta đã từng làm điều này trước đây.”
Phó đội trưởng pha cho Cao Quân ly trà, ngồi xuống chỗ trực ban, bật một bản nhạc nhẹ trên di động, công việc bảo an cũng tương đối dễ chịu.
Tuy nhiên, đợi một hồi chưa thấy sinh viên nào quay trở về, nhưng lại chứng kiến được cảnh lãnh đạo tức sôi máu, viện trưởng phải tự mình ra trận, nhìn dáng vẻ có lẽ đang thương lượng đi ăn tối ở đâu.
Đây là chuyện khá là bình thường. Lãnh đạo đã cố ý chạy tới cải trang vi hành, hơn nữa trong quá trình vi hành, chỉ ra khuyết điểm trong công tác, cũng giải quyết một ít khó khăn trong công việc, như thế mới là lãnh đạo tốt. Nên mới có chuyện hay mời lãnh đạo đi ăn khuya, cần đảm bảo sức khỏe cho các lãnh đạo thật tốt, có như vậy mới có thể tiếp tục dẫn dắt các giáo viên, dạy dỗ cho thật nhiều đám sinh viên trong nhiều năm nữa!
Phó đội trưởng đứng lên cúi chào, nhìn theo đoàn người rời đi, thể hiện mình là một con người rất có tu dưỡng.
“Lãnh đạo đều đi rồi, việc này liền dễ hơn rồi.” Phó đội trưởng thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, hắn châm điếu thuốc, rồi lấy từ trong ngăn kéo ra nửa bình rượu xái, còn thêm cả một gói bò sốt vang. Âm nhạc trên điện thoại đã không phải là dòng nhạc nhẹ nhàng lúc nãy, mà đổi thành MV nhóm nhảy Hàn Quốc……
“Má ơi, đội bảo an các ngươi còn thiếu người làm công không?” Cao Quân nói trong sự hâm mộ.
Đăng bởi | hiepcongtudaica1 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 12 |