Ký ức từ thế giới cũ
Chương 10: Ký ức từ thế giới cũ
Ánh hoàng hôn phủ vàng cả căn biệt thự, làm nổi bật bóng dáng cô độc của Sở Tư Ngọc. Anh đứng bên cửa sổ, đôi mắt đỏ ánh lên sự mơ màng, như đang trôi dạt giữa ký ức và thực tại.
Ký ức đau đớn
Từ khi đến thế giới này, những giấc mơ về quá khứ luôn ám ảnh anh. Hình ảnh Lưu Như Yên, đôi mắt xanh biển sắc lạnh nhưng đôi lúc đầy dịu dàng, liên tục hiện lên trong tâm trí. Anh nhớ rõ từng khoảnh khắc cô chăm sóc anh trong căn phòng ấy, nhưng cũng không quên sự giam cầm, sự đau đớn mà cô gây ra.
Câu hỏi luôn lặp đi lặp lại trong đầu anh: "Làm sao mình trốn thoát được?" Anh không nhớ rõ. Hệ thống mà anh tin tưởng, thứ từng bảo vệ anh, đã lỗi trong khoảnh khắc quyết định.
Sở Tư Ngọc nhớ lại khoảnh khắc anh đến thế giới hiện đại. Sau khi ánh sáng từ dịch chuyển tan biến, anh phát hiện mình đang đứng trên con đường lát đá kỳ lạ, xung quanh là những tòa nhà cao lớn.
Hệ thống cảnh báo: "Cảnh báo! Môi trường có kết giới cấm! Chức năng hạn chế. Tạm dừng hoạt động để bảo toàn năng lượng."
Sau đó, tất cả đều im lặng. Hệ thống, thứ bảo vệ và hướng dẫn anh, giờ đây không còn hoạt động. Anh chỉ còn lại chính mình, hoàn toàn bơ vơ giữa thế giới xa lạ này.
Cuộc sống hiện tại
Thẩm Ấu Sơ bước vào phòng, thấy anh đứng bất động, liền thở dài:
"Anh lại mơ màng nữa à? Sắp tới tôi phải đi học lại rồi, không thể ở nhà cùng anh mãi được."
Sở Tư Ngọc quay lại, ánh mắt mang chút lạc lõng.
"Đi học? Cô sẽ đi bao lâu?"
"Chỉ ban ngày thôi. Nhưng trong lúc tôi không có ở đây, anh tuyệt đối đừng đi lung tung hoặc làm gì mà anh không biết. Hiểu chưa?"
Cô dặn dò anh như một đứa trẻ, nhưng Sở Tư Ngọc chỉ gật đầu ngoan ngoãn.
"Tôi không phải trẻ con." Anh khẽ đáp, nhưng biểu cảm vẫn không giấu nổi sự ngây thơ.
Lưu Như Yên – Nỗi căm giận
Ở một nơi khác, trong thế giới tu tiên, Lưu Như Yên đứng sững giữa căn phòng giam lạnh lẽo. Trên tường vẫn còn những dấu vết cào xé từ tay Sở Tư Ngọc trong nỗ lực trốn thoát.
Nét mặt của Lưu Như Yên biến đổi từ sững sờ sang giận dữ. Cô siết chặt tay, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, ánh mắt xanh biển rực lên sự dữ tợn.
"Cậu dám trốn khỏi ta?!"
Tiếng hét của cô vang vọng khắp căn phòng.
"Không một ai có thể thoát khỏi ta! Không một ai!"
Lưu Như Yên hít một hơi sâu để trấn tĩnh. Cô nhìn vào dấu vết trên tường, như thể có thể đọc được suy nghĩ của Sở Tư Ngọc qua đó.
"Cậu trốn đi đâu cũng được, nhưng đừng mong thoát khỏi ánh mắt của ta. Ta sẽ tìm ra cậu, bằng bất cứ giá nào."
Ánh mắt cô lạnh lẽo nhưng đầy quyết tâm. Một tia sáng kỳ lạ bừng lên trong đôi mắt cô, báo hiệu rằng cô đã bắt đầu kế hoạch để truy tìm tung tích của Sở Tư Ngọc.
Mầm mống nguy hiểm
Quay lại biệt thự, Thẩm Ấu Sơ không hề hay biết rằng, ngay lúc cô đang chuẩn bị cho cuộc sống thường nhật, một mối nguy hiểm từ quá khứ của Sở Tư Ngọc đang từng bước đến gần. Còn trong thâm tâm anh cũng cảm nhận được sự bất an ngày càng lớn. Nhưng lần này, anh không muốn chạy trốn nữa.
---
Đăng bởi | Yoometien |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 6 |