Tại Sao Giam Giữ Ta?
Chương 2: Tại Sao Giam Giữ Ta?
Trong bóng tối của nơi được gọi là ngục tối, Sở Tư Ngọc đứng im lặng, cơ thể anh gầy gò và đau đớn vì những vết sẹo do sự tra tấn và hành hạ mà Lưu Như Yên mang lại. Những xích sắt siết chặt tay anh, khiến anh không thể cử động tự do, như thể cuộc sống của anh đã bị cô nhốt lại như một chú chim bị nhốt trong chiếc lồng vậy. Nhưng những gì anh cảm nhận rõ nhất chính là sự cô đơn. Vì không một ai biết anh ở nơi nay mà tới hỏi thăm và quan tâm anh ngoại trừ một người duy nhất đó là Lưu Như Yên.
Cánh cửa ngục tối mở ra là một bóng dáng quen thuộc bước vào. Lưu Như Yên như một mỹ nữ tuyệt sắc tỏa sáng và ánh sáng từ phía cửa sắt sau lưng cô có một ánh sáng chói lóa làm cho hình ảnh của cô càng thêm nổi bật, như thể cô là nữ thần bước ra từ nơi được gọi là thiên đường. Mái tóc dài đen óng mượt của cô vương vãi xung quanh tung tăng trong bóng tối mờ mịt ấy khiến Đôi mắt xanh biếc như biển cả của cô nổi bật hơn hẳn, nhưng cũng giống một vực sâu thăm thẳm mà không ai có thể thoát ra khỏi nơi đó
Lưu Như Yên bước đến gần Sở Tư Ngọc, đôi mắt xanh của cô không hề rời khỏi anh. Và cô biết rằng anh vẫn là của cô, chỉ là hiện tại anh chưa nhận ra điều đó. Đôi môi của cô cong lên một nụ cười mỉm đầy kiêu ngạo và đầy sự chiếm hữu mà không một ai có thể nhận ra được sự phức tạp trong nụ cười mỉm đấy của cô.
“Đã lâu không gặp, Sở Tư Ngọc,” cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng cũng đầy sự chiếm hữu, như thể cô đang chào đón một người thân yêu quý đã lâu ngày không gặp vậy.
Sở Tư Ngọc không nói gì, ánh mắt của anh chỉ đơn giản là nhìn cô với vẻ mặt lạnh lùng, nhưng trong đôi mắt đó cũng có sự mệt mỏi và sợ hãi. Nhưng anh đã quen với sự hiện diện của cô, nhưng không thể nào hiểu nổi lý do tại sao cô lại giam giữ anh lâu đến thế.
Lưu Như Yên bước đến gần anh hơn, đôi tay thon thả nhẹ nhàng vuốt ve những vết sẹo trên cơ thể anh. “Ngươi vẫn không hiểu vì sao ta lại giam giữ ngươi ở đây, phải không?” Cô cười nhưng không có chút thương xót nào trong ánh mắt xanh và sâu như đại dương đó , nhưng sâu thẳm trong cô chỉ có sự mãnh liệt muốn giữ anh lại bên mình mãi mãi.
Cô nói tiếp : “ Sở Tư Ngọc ngươi là một người mạnh mẽ. Nhưng đó cũng chính là lý do ngươi không thể có được sự tự do mà ngươi mong muốn. Ngươi có sức mạnh và có thể làm được mọi thứ nhưng ngươi lại không thể làm chủ được trái tim của chính mình và ngươi tin tưởng vào người khác quá nhiều , đó cũng chính là lí do mà họ đã phản bội ngươi đó Sở Tư Ngọc à” Lưu Như Yên nói, ánh mắt cô rực sáng, như thể đang cố gắng nói rằng sự tin tưởng mù quáng đó của anh đã khiến anh trở thành con người bị giam cầm như bây giờ.
Cô bước tới gần thêm, đôi tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của anh. “Ngươi không thể thoát khỏi ta đâu và không bao giờ. Vì ta đã yêu ngươi say đắm và ta muốn ngươi mãi mãi chỉ là của riêng ta mà thôi.”
Câu nói của Lưu Như Yên như một lời thú nhận cũng là một lời nói không thể chối cãi. Sở Tư Ngọc ngước nhìn cô nhưng vẫn im lặng, trong lòng anh giờ đây không biết phải phản ứng thế nào. Anh biết cô là kẻ tàn nhẫn, nhưng chưa bao giờ anh nghĩ cô lại yêu mình theo một cách như vậy
Lưu Như Yên cúi xuống, hôn lên đôi môi anh. Đó không phải là một nụ hôn ngọt ngào hay lãng mạn mà là nụ hôn của một người đang khẳng định quyền sở hữu của một kẻ muốn chiếm hữu tất cả mọi thứ của anh bao gồm cả trái tim anh. Nụ hôn lạnh lẽo nhưng lại mang theo một cảm giác kỳ lạ, vừa yêu thương, vừa tàn nhẫn đến lạ lùng.
Sau khi rời khỏi môi anh, Lưu Như Yên đứng thẳng, nhìn anh với ánh mắt đầy tự hào. “Ngươi có thể ghét ta, có thể chống lại ta, nhưng ta sẽ không để ngươi đi đâu cả và ngươi sẽ luôn ở đây với ta mãi mãi ”
Cô quay người, chuẩn bị rời đi. “Ta sẽ lại đến thăm ngươi, Sở Tư Ngọc. Ngươi Chờ ta nhé" cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng lại mang theo sự chiếm hữu đầy mạnh mẽ.
Cánh cửa sắt lại đóng lại, để lại Sở Tư Ngọc trong bóng tối, một lần nữa bị giam cầm trong sự lạnh lẽo và cô đơn ấy. Những vết sẹo trên cơ thể anh không thể xóa mờ đi sự thật rằng anh đã bị cô giam giữ, không phải vì cô muốn hành hạ anh, mà là vì cô đã quá yêu anh và muốn anh mãi mãi là của cô.
---
Đăng bởi | Yoometien |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |