Mùa hè ngây ngô và sự trở lại của quản gia Kim?!
Chương 8: Mùa hè ngây ngô và sự trở lại của quản gia kim?!
Mùa hè, ánh nắng vàng rực rỡ tràn ngập khắp khuôn viên ngôi biệt thự lớn nơi Thẩm Ấu Sơ sống. Trong không khí đầy sôi động của kỳ nghỉ, Thẩm Ấu Sơ bất đắc dĩ trở thành người hướng dẫn cho Sở Tư Ngọc – chàng trai từ thế giới khác, người mang tâm hồn ngây thơ và sự vụng về đến khó tin.
Sự trở lại của quản gia Kim
Trong không gian rộng lớn và sang trọng của dinh thự nhà họ Thẩm, tiếng bước chân vang lên nhẹ nhàng trên sàn đá cẩm thạch bóng loáng. Quản Gia Kim, sau một thời gian dài nghỉ phép, cuối cùng đã quay trở lại với công việc. Ông vẫn giữ phong thái lịch lãm thường thấy, với bộ vest đen chỉn chu và dáng vẻ trẻ trung dù đã ở độ tuổi 40. Vài sợi râu ria lấm tấm trên khuôn mặt góc cạnh càng làm nổi bật nét chín chắn và nam tính của ông.
Thẩm Ấu Sơ đứng giữa phòng khách, đôi mắt sáng lấp lánh khi nhìn thấy Quản Gia Kim. Cô nhanh chóng bước đến chào hỏi:
"Chú Kim, cuối cùng chú cũng trở lại! Cả nhà nhớ chú lắm!"
Quản Gia Kim cúi đầu nhẹ, mỉm cười với vẻ mặt ấm áp thường thấy. "Tiểu thư, thật vinh dự khi được quay lại phục vụ gia tộc. Tôi mong rằng quãng thời gian nghỉ phép của mình không gây bất tiện gì tới cho gia đình."
Đúng lúc đó, Sở Tư Ngọc bước vào từ cửa sau. Mái tóc dài màu trắng của anh nổi bật trong ánh sáng, và ánh mắt đỏ đặc biệt thoáng chút tò mò khi nhìn thấy một người đàn ông lạ mặt đứng cạnh Thẩm Ấu Sơ.
Ấu Sơ nhanh chóng quay sang giới thiệu:
"Đây là Quản Gia Kim, người đã chăm sóc gia đình tôi từ rất lâu. Chú ấy vừa quay lại làm việc. Còn đây," cô quay sang Quản Gia Kim, "là Sở Tư Ngọc, bạn của cháu."
Quản Gia Kim cúi chào Sở Tư Ngọc, giọng nói trầm ấm nhưng đầy lịch sự:
"Rất hân hạnh được gặp ngài."
Sở Tư Ngọc chỉ gật đầu, ánh mắt cảnh giác thoáng qua khuôn mặt quản gia. Sự đề phòng tự nhiên trong anh dường như không thể che giấu.
Ấu Sơ nhận ra sự căng thẳng trong không khí, cô cười nhẹ rồi lên tiếng:
"Chú Kim, từ giờ chú không chỉ là quản gia của gia đình nữa, mà còn có anh ấy là quản gia riêng của cháu. Cháu mong chú sẽ giúp đỡ anh ấy nhiều hơn để anh ấy làm quen với cuộc sống ở đây."
Đôi mắt sắc sảo của Quản Gia Kim lóe lên một tia bất ngờ, nhưng ông nhanh chóng mỉm cười, cúi đầu đáp lời:
"Vâng, thưa tiểu thư. Tôi sẽ đảm bảo ngài Sở được hướng dẫn tận tình."
Ấu Sơ quay sang Sở Tư Ngọc, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định:
"Anh có gì không quen cứ hỏi chú Kim. Chú ấy rất giỏi trong việc giải quyết mọi vấn đề."
Sở Tư Ngọc nhìn qua Quản Gia Kim, không nói gì, nhưng ánh mắt khẽ dịu lại. Dù vậy, trong lòng anh vẫn không khỏi dấy lên một cảm giác kỳ lạ về người quản gia này.
Những trò đùa bất ngờ trong kỳ nghỉ
Vốn luôn tò mò về mọi thứ trong thế giới hiện đại, Sở Tư Ngọc thường xuyên làm Thẩm Ấu Sơ dở khóc dở cười. Một lần, anh bất ngờ bước vào phòng bếp khi cô đang chuẩn bị bữa trưa và cầm lên chai tương ớt, ngỡ rằng đó là loại thuốc thần kỳ giúp tăng sức mạnh. Kết quả là anh thử một muỗng lớn, sau đó ho sặc sụa, mặt đỏ bừng, nước mắt rơi lã chã. Thẩm Ấu Sơ bật cười không ngừng, còn anh thì giận dỗi không chịu nói chuyện với cô cả buổi.
Một lần khác, khi nhìn thấy chiếc máy hút bụi, Sở Tư Ngọc tưởng đó là một loại linh thú nhỏ. Anh tò mò kích hoạt nó, nhưng khi máy bắt đầu hoạt động, anh hoảng hốt nhảy lên ghế vì nghĩ rằng nó sẽ tấn công mình. Cả quản gia cũng không nhịn được cười khi thấy biểu cảm hốt hoảng của anh.
Hành trình làm quen với công nghệ
Thẩm Ấu Sơ quyết định giúp anh thích nghi với cuộc sống hiện đại bằng cách dạy anh sử dụng điện thoại. Lần đầu tiên Sở Tư Ngọc cầm điện thoại, anh chọc chọc vào màn hình liên tục, không hiểu tại sao hình ảnh cứ thay đổi. Khi Thẩm Ấu Sơ dạy anh cách nhắn tin, anh lại gửi liên tiếp những ký hiệu khó hiểu vì tưởng rằng đó là mật mã giao tiếp ở thế giới này.
Dần dần, anh cũng học được cách tra cứu thông tin. Nhưng thay vì tìm hiểu về lịch sử hay văn hóa, anh lại tìm những câu chuyện cổ tích hoặc clip động vật dễ thương. Anh nhìn màn hình đầy say mê, như một đứa trẻ vừa khám phá ra một điều kỳ diệu.
Sự vụng về của quản gia
Quản gia kim, vốn nghiêm khắc nhưng lại dễ mủi lòng với tính cách ngây thơ của Sở Tư Ngọc, quyết định làm bánh để chiêu đãi anh. Nhưng thay vì sử dụng bột mì, ông lại nhầm lẫn với bột nghệ, khiến chiếc bánh trở thành một thảm họa màu vàng cam kỳ dị. Thẩm Ấu Sơ và Sở Tư Ngọc đã cố gắng nếm thử, nhưng ngay lập tức cả hai phải vội chạy ra ngoài, cười ngặt nghẽo vì hương vị kỳ lạ.
Kết nối qua sự khác biệt
Dù nhiều lúc rơi vào tình huống khó xử, Thẩm Ấu Sơ nhận ra rằng những phút giây bên Sở Tư Ngọc rất đặc biệt. Sự nhút nhát, ngây thơ của anh khiến cô cảm thấy anh giống như một tờ giấy trắng, mang lại sự nhẹ nhàng và ấm áp. Cô quyết định không chỉ dạy anh những điều cơ bản mà còn giúp anh hiểu về ý nghĩa của cuộc sống ở thế giới này.
Mùa hè tiếp tục trôi qua trong tiếng cười và những kỷ niệm khó quên, để lại trong lòng cả hai những cảm xúc vừa lạ lẫm, vừa gần gũi. Trong sâu thẳm, Thẩm Ấu Sơ không thể phủ nhận rằng sự hiện diện của Sở Tư Ngọc đã dần thay đổi cuộc sống của cô.
Đăng bởi | Yoometien |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |