Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ duyên.

Tiểu thuyết gốc · 1601 chữ

Không khí lúc đó như bị đè nén lại. Tất cả điều trầm mặc.

Được một lúc cậu nhìn vào cả hai người, cất giọng phát vỡ không khí đè nén: " Cháu biết chú và ông rất lo cho cháu. Nhưng không sao đâu. Vì chưa chắc cháu bị chọn trúng. Mà có chọn trúng thì cháu có tự tin mình sẽ sống sót trở về." Cậu giơ tay lên đầy khí thế.

.

.

" Cháu cũng đi đây. Rất cảm ơn chú với ông đã thông báo. Chú với ông không cần lo lắng quá. Sẽ không sao đâu." Trước khi đi cậu chào tạm biệt cả hai rồi tiến ra ngoài nhà. Bóng dáng cậu xa dần rồi khuất đi khỏi tầm mắt của cả hai.

.

.

Trong căn phòng chỉ còn lại hai bóng dáng chán nản. Mãi một lúc lâu sau.

Chú Khải mới cất giọng nói trước.

.

" Cháu nó đã nói thế rồi. Những gì nói cũng lên nói rồi. Có lẽ sẽ như lời thằng bé thì sao. May mắn sẽ không bị chọn đi. Mà có bị chọn thì tôi tin tưởng với tài năng của thằng Nhất. Thì chắc sẽ có tỉ lệ khá cao sẽ vượt qua được.

.

.

Rồi có lẽ khi trở về được thôn, thằng bé đó sẽ dẫn dắt thôn đi ra thế giới ngoài kia." Nói xong vẻ mặt cả chú với ông như được trút bỏ bớt gắng nặng. Tuy khuôn mặt vẫn còn nét lo lắng nhưng giờ đây còn có thêm vẻ hi vọng và chờ mong.

.

.

Chú Khải mới cười phá lên:" Hhahha... Thế mới là cháu của ta chứ. Biết nguy hiểm vẫn lạc quan và không chùn bước trước khó khăn. Đúng không ông Đà." Ông Đà trầm ngâm một lúc chỉ có thể thở dài chúc phúc: " Chỉ mong ông trời phù hộ cho cháu nó sống sót là may lắm rồi."

..............

.

.

Sau khi tạm biệt chú Khải và ông Đà. Cậu quyết định vẫn tới nơi bờ sông câu cá. Đi một lúc lâu. Phía trước xuất hiện hình dáng dòng sông quen thuộc đó. Nhưng hôm nay có vẻ lại trở lên nhộn nhịp hơn hẳn lần trước.

.

Đi đến gần, mới thấy dọc theo bờ sông đang có khá đông người đang ngồi câu cá. Người thì vui vẻ khoe cá câu được, người thì im lặng và tập trung câu.

.

Nhìn quanh được một lúc cậu di chuyển về chỗ câu cá quen thuộc của cậu. Vì nơi đây cách chỗ ban đầu rất xa. Lên rất vắng vẻ, nhìn xung quanh chỉ có cậu với thiên nhiên. Nói thật đây với là không gian ưa thích của cậu.

Nhìn về mặt sông. Cậu nghĩ ngợi về về những lời nói của chú Khải với ông Đà.

Sau khi tổng kết và suy luận nhiều lần. Cậu cũng thở dài đầy mệt mỏi:

" Haizz...Nghĩ đi nghĩ lại chỉ có mỗi cách giải quyết vấn đề là cần sức mạnh. Muốn sức mạnh hiện tại lại cần tìm kiếm đồ vật ẩn chứa năng lượng để hấp thu. Giờ kiếm đâu ra."

Càng nghĩ càng mệt người. Cậu quyết định bỏ qua có gì tính sau.

Sắp xếp xong cả. Cậu ngồi xuống khúc gỗ, tung mồi câu.

Đúng là được làm việc mình thích. Tâm trạng đầy gợi sóng đã tĩnh lặng trở lại. Cảm thấy mọi áp lực như tan biến đi.

" Lo gì ngày mai. Khi bây giờ ta chưa đủ sống. "

Được một lúc nhàn hạ. Dây câu đã có động tĩnh. Ngay lập tức cậu xốc lại tinh thần. Ngưng thần tập trung vào dây câu.

Qua vài phút với nhiều lần thử. Con cá như giảm cảnh giác với mồi cậu. Một cú kéo mạnh từ dưới nước truyền qua dây câu đến chỗ cậu.

Nắm bắt được cá đã cắn cậu. Cậu cầm chặt tay, kéo cần giằng co với con cá dưới nước. Vài phút sau, thấy lực kéo của con cá dần yếu đi. Cậu dồn lực chuẩn bị một đòn chí mạng. Thì bất ngờ xảy ra, con cá khựng lại một lúc rồi như một con lợn rừng điên cuồng tiến thẳng về phía trước.

.

.

Dây câu bị kéo căng làm thân cần cũng bị uốn cong lại như một cánh cung. Nhìn như sắp gãy.

.

.

Cậu nhanh tay lới lỏng dây câu. Cứ thế, cậu thì vừa thả dây vừa kéo. Con cá thì liên tục kéo dây. Khi sức kéo dần yếu chút ít đi. Biết là cơ hội đến cậu nhanh tay tăng cường lực kéo, để kéo con cá trở lại.

Ba tiếng sau------

Sức cậu bào mòn quá nhiều. Khiến gương mặt của cậu không còn vẻ hồng hào đầy sức sống. Thay vào đó là một gương mặt trắng bệch không còn chút máu.

.

Nhưng may thay sau nhiều giờ giằng co con cá bị cậu kéo đã dần gần bờ. Trông lực kéo dây của nó đã mười không còn một.

.

.

Ngay lập tức, cậu lấy hết sức bình sinh. Kéo mạnh cần câu về phía sau, cơ thể nghiêng về sau lấy lực.

Sau vài cú vùng vẫy. Con cá được cậu lôi ra khỏi mặt nước. Theo cần câu bay thẳng lên bờ.

Ngã về sau. Cậu vội vàng bỏ ngay cần câu xuống. Bò dậy cầm cục đá ven sông tiến về chỗ con cá đang cố vùng vẫy hướng lại về sông.

.

.

Đại chiến sinh tử trong mấy phút. Cuối cùng nó đã không còn vùng vẫy. Cậu mới thả lỏng. Theo đó cảm giác suy yếu, chóng mặt cùng nhau tràn lên xâm chiếm suy nghĩ, đầu óc của cậu. Cậu không chịu nổi mà ngã xuống, tầm mắt trở về hắc ám.

.

.

........

.

.

Khi ánh mặt trời nhuộm những đám mây sang màu ánh hoàng hôn.

Cậu tỉnh dậy từ cơn hôn mê. Hít thở như chưa bao giờ được thở. Hồi lại chút sức. Chống tay lên đứng dậy, phủi đất bám trên người.

Giờ mới có thời gian nhìn lại.

Thì làm cậu giật cả mình.

Dù lúc câu lên cùng đại chiến có cảm giác lạ lạ rồi. Nhưng do mệt lên không để ý .Bây giờ mới thấy rõ thứ cậu câu là quái vật gì.

Ngoại hình của một con cá chép. Hai chiếc sừng lớn trên đầu. Toàn thân cá được bao bọc chặt chẽ bởi một lớp vẩy cứng cáp. Mang màu đen đỏ.

Lòng cậu vui mừng:" Ngon. Kiểu này bán chắc nhiều tiền đây. " Vì quá khích gương mặt trắng như người sắp chết của cậu lại có lại chút vẻ hồng hào của sức sống.

Nhanh chóng thu dọn đồ đạc.

Đứng trước con cá, đầu cậu đang xoay chuyển liên tục. Tìm giải pháp mang nó về trong bí mật.

Sau khi suy nghĩ nhiều lần. Cậu đã tìm ra cách.

Xoay người tiến vào trong rừng.

.......

Hai tiếng sau. Mặt Trời chỉ còn hé lộ vài tia sáng lẻ loi trên trời.

Hình bóng cậu đã trở lại. Trên lưng vác theo một sọt gỗ lớn.

Đặt cái sọt bên cạnh con cá. Cậu cũng cảm thấy bản thân đại tài.

" Vừa khít. Ta thật có công phu đo đạc mà. "

Nhìn lên bầu trời đã chuyển đen. Cậu không loằng ngoằng nữa, tiến lên định nâng con cá lên bỏ vào sọt.

Nhưng vừa chạm tay vào con cá. Một cảm giác kì lạ xông lên. Cậu như nhìn xuyên qua được lớp vảy cứng cáp thấy được bên trong nó có một nguồn năng lượng màu đỏ đang du tẩu.

Lấy tay ra cảm giác kì lạ ấy biết mất.

Nghĩ ngợi một lúc cậu mới nhớ ra. Đây chẳng phải khả năng cảm nhận vật chứa năng lượng siêu nhiên theo lời ông Đố nói trong truyền thừa sao.

Nhớ lại một lúc. Cậu nghĩ lại cách thức hấp thu năng lượng.

(Ban đầu cần chạm tay vào vật chứa năng lượng rồi nhẩm câu chú cấm. Xong nói " THU ")

Không nghĩ ngợi nhiều. Cậu háo hức đưa tay chạm vào con cá. Miệng nhẩm bẩm câu chú cấm, xong xuôi nói:" THU "

Điều thần kì xảy ra ngay khi cậu vừa dứt lời. Cậu có thể thấy được dòng năng lượng màu đỏ nhỏ nhoi ấy du tẩu tiến vào bàn tay của cậu.

Ngay lúc dòng năng lượng tiếp xúc với bàn tay một cảm giác kì diệu sinh ra như được một vòng tay ấm áp ôm lấy cả cơ thể vậy. Cảm giác ấy duy trì được khoảng một phút rồi biến mất tiêu.

Kiểm tra tự thân. Cảm giác suy yếu nay đã biến mất hoàn toàn. Mà cậu cảm nhận được hình như sức sống của mình đã có chút mạnh hơn trước.

Kèm theo đó trong óc cậu lóe lên một số dòng tin tức.

Được một lúc sau cậu tỉnh táo lại. Như hiểu ra tất cả. Thứ cậu nhận được là một tin tức truyền thừa. Do lần đầu cậu hấp thu năng lượng mới kích hoạt.

Trong truyền thừa thông tin đề cập. Có thể tổng kết thành bốn nội dung sau:

" 1.Cách cảm nhận và thu năng lượng. 2. Cách tu luyện. 3. Cách vận dụng. 4. Những lưu ý. "

Mà theo lời ông ĐỐ là theo thức tỉnh cậu đã không cần lo sang thế giới khác bị quên mất và phải tìm tòi lại rồi.

Bạn đang đọc Hư Vô --- Quyển 1 sáng tác bởi yy48429861
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy48429861
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.