Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đòn Phản Kích

Tiểu thuyết gốc · 1101 chữ

Hết ba ngày, cánh cổng Bách Thảo Cốc bật mở, Tô Vũ và Tô Nhu quay về Diêu Quang Phong. Dù thương tích, gương mặt họ rạng rỡ, thu hoạch tất cả 5 nhánh Lăng Tiên Thảo cùng nhiều thảo dược phụ. Đó là kết quả vô cùng khả quan trong hoàn cảnh khắc nghiệt.

Chưa kịp thở ra, họ gặp ngay Lăng Hư đứng chờ. Ông nhìn qua, nhíu mày khi thấy quần áo rách nát, mùi cháy khét, vết máu khô.

“Xem ra thí luyện của các ngươi… đầy bất ngờ. Mau vào nhà.”

Một lát sau, trong gian tiểu viện, hai đệ tử đặt bọc thảo dược, kể lại toàn bộ cuộc chạm trán tên áo đen nghi là Ma Đạo. Lăng Hư nghe xong, vuốt râu trầm ngâm, ánh mắt lạnh lẽo.

“Ta vẫn cho rằng Bách Thảo Cốc khá an toàn, vì khóa cổng cẩn thận. Nào ngờ vẫn có kẻ đột nhập… Lại còn là Ma Tông. Thật không thể chấp nhận.”

Tô Nhu dâng viên ngọc “Ma” tìm được, giọng nghiêm túc: “Sư phụ, đây có thể là bằng chứng. Xin người xem xét.”

Lăng Hư cầm lấy, ánh mắt lóe tinh quang: “Quả là tà vật của Ma Đạo. Chúng chắc đang âm thầm len lỏi vào tông ta.”

Ông nhắm nghiền mắt một lúc, toát ra sát khí nhàn nhạt. Rồi lão mở mắt, gật đầu khen: “Hai ngươi làm tốt. Vừa bảo toàn mạng, vừa giữ vững mục tiêu. Đã thu đủ Lăng Tiên Thảo, đủ làm ta hài lòng.”

Tô Vũ, Tô Nhu thở phào. Họ cố tình không nhắc nghi ngờ “ai phía sau,” vì sợ tổn hại danh dự tông môn. Nhưng Lăng Hư hiểu, trầm giọng:

“Chuyện này ta sẽ bí mật tra. Các ngươi đừng lộ ra, tránh bị trả thù. Kẻ nào dám cấu kết Ma Tông, sớm muộn ta sẽ lôi ra ánh sáng.”

Hai đệ tử cúi đầu lĩnh mệnh. Lăng Hư bỗng phất tay, lấy từ hộc tủ hai bình ngọc trao cho họ: “Đây là Sinh Cơ Đan và Linh Huyết Đan, xem như thưởng công. Các ngươi dưỡng thương, đồng thời Linh Huyết Đan giúp nâng cao cảnh giới nhanh hơn.”

Nghe đến “Linh Huyết Đan,” Tô Vũ giật mình. Đây là loại đan quý, thường hỗ trợ tăng cường linh lực cho Luyện Khí tầng ba, thậm chí tầng bốn. Thứ này ngoài thị trường vô cùng hiếm, giá trên trời.

“Đa tạ sư phụ!” – Họ đồng thanh, vui sướng.

Lăng Hư cười nhạt: “Chỉ là chút quà. Ta vốn không nhận đệ tử bừa, đã chọn thì phải bồi dưỡng. Các ngươi làm ta hài lòng, ta sẽ còn ban thưởng.”

Ông ngừng lại, đôi mắt bỗng nghiêm: “Nhưng chớ ỷ lại. Con đường tu luyện khắc nghiệt, chậm chân là bị kẻ khác giẫm đạp. Nhất là bây giờ, Thánh Linh Tông lục đục đủ chuyện, Ma Đạo rình rập, và Đại Bỉ Ngoại Môn cũng sắp mở. Tự lực cánh sinh, phát huy hết tiềm năng.”

Trước lời nhắc, Tô Vũ sôi sục ý chí. Hắn nắm bình đan, nghĩ tới việc đột phá cao hơn, cũng như bảo vệ bản thân giữa đám sóng gió. Lòng thầm cảm tạ sư phụ.

Từ giã Lăng Hư, hai người về Tĩnh Vân Phong, dưỡng thương. Song, một tin tức khác khiến bọn họ không kịp nghỉ ngơi: Liệt Phong tiếp tục chèn ép, đòi Tĩnh Vân Phong nhường suất tham gia “khu săn Bão Thú” lần tới, nếu không sẽ… “xảy ra sự cố.”

Lộ Hành phẫn nộ kể: “Chúng quá cạn tàu. Còn dọa nếu chúng ta không chịu, bọn chúng sẽ chơi xấu tại Đại Bỉ.”

Nhiều đệ tử phẫn uất: “Được! Bọn ta muốn xem, chúng có bản lĩnh gì.”

Vương Lão nheo mắt, bảo mọi người: “Đừng nóng. Đợi Đại Bỉ, ta hy vọng vài nhân tài Tĩnh Vân Phong chúng ta trỗi dậy, dạy cho Liệt Phong một bài học. Bằng không, chúng ta cứ mãi lép vế.”

Nghe vậy, Tô Vũ ánh mắt kiên định: “Đây là thời điểm phản kích. Ta sẽ dốc sức tham gia.”

Tô Nhu, Lam Tĩnh, Lộ Hành… cũng hừng hực. Bởi nếu thắng, họ không chỉ lấy lại lợi ích, mà còn chứng tỏ giá trị với tông môn. Đặc biệt với Tô Vũ, chiến thắng còn là bệ phóng để điều tra kẻ nội gián Ma Đạo.

“Giả sử Liệt Phong có kẻ dính líu Ma Tông, ta càng muốn phanh phui.” – Hắn nhếch mép, nhớ tên áo đen.

Vậy là nhóm tân binh Tĩnh Vân Phong lập kế hoạch: rèn luyện chiến kỹ, lập tổ đội tập luyện, nhờ tiền bối chỉ dẫn… Tô Vũ cũng dùng luôn Linh Huyết Đan từ sư phụ, kết hợp “Tụ Linh Quyết” và cổ thư đẩy nhanh tu vi. Kinh mạch hắn dù bị hỏa chưởng tên áo đen tác động, nhưng không nặng, chỉ cần vài ngày là khỏe.

Hắn còn nhớ cơn nổ kinh hoàng của Linh Bạo Phù, suýt giết hắn lẫn địch. Ý thức rõ tầm quan trọng của thủ đoạn sát thương. Sau cùng, hắn lật xem Tàng Thư Các, mượn tạm cuốn “Địa Sát Kiếm Pháp,” hy vọng bổ sung chiêu thức kết liễu nhanh.

Thời gian chầm chậm trôi. Mỗi ngày, Tô Vũ, Tô Nhu, Lam Tĩnh… cày cuốc ở sân luyện võ, luân phiên đấu tập, kết hợp. Sức cạnh tranh khắp Tĩnh Vân Phong sôi nổi hẳn. Ai cũng muốn ghi điểm trong Đại Bỉ, để thoát cảnh bị Liệt Phong đè ép.

Chưa đầy 3 tuần, bầu không khí Đại Bỉ càng nóng. Những lời đồn râm ran: “Liệt Phong sẽ cử một cao thủ Luyện Khí tầng bốn đỉnh, có thể sắp đột phá tầng năm.” – “Nghe đâu gã này xuất thân tông tộc lớn, cực kỳ tài giỏi.” – “Tĩnh Vân Phong lấy gì đỡ?”

Trong một lần nghỉ giữa buổi tập, Tô Nhu hỏi khẽ: “Tô Vũ, ngươi lo không?”

Hắn lau mồ hôi, cười bình thản: “Chúng mạnh, nhưng ta cũng không kém. Ta sẽ phản kích.”

Ánh mắt hắn lóe sáng. Hắn nhớ đến kẻ áo đen Ma Đạo kia, nhớ nỗi hận bị truy sát. Đến lúc “trả đủ” món nợ này, không chỉ cho bản thân, mà còn vì Tô gia, vì sư phụ. Bước đầu, giành thắng lợi ở Đại Bỉ sẽ khiến kẻ thù e dè.

“Ta sẵn sàng đón mọi sóng gió.” – Tô Vũ siết chặt đoản kiếm, chờ ngày quyết chiến

Bạn đang đọc Huyền Hoàng Chí Tôn sáng tác bởi bacsit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bacsit
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.