Chạm Mặt Ác Nhân
“Bùm!”
Tiếng nổ lớn rung chuyển một vùng cỏ dại. Tàn lửa văng tung tóe khắp nơi, khiến Tô Nhu lăn tròn, áo xém cháy. Cô thở gấp, đau đớn nhìn cánh tay trầy trụa. Cách đó mấy bước, Tô Vũ cũng hít một hơi khó nhọc, máu rỉ nơi khóe miệng.
Chỉ vài canh giờ từ lúc vào Bách Thảo Cốc, họ đã liên tiếp đụng độ những yêu thú kỳ lạ như Hỏa Linh Thố, Phong Linh Miêu… Lũ thú ở đây mang linh lực mạnh mẽ, lại hung hãn hơn bình thường. Dù vậy, Tô Vũ và Tô Nhu vẫn cầm cự, thu thập khá nhiều thảo dược, trong đó có 2 nhánh Lăng Tiên Thảo hiếm quý.
Tuy nhiên, đúng lúc họ sắp rút lui, một kẻ lạ mặt xuất hiện, tấn công dữ dội. Thủ đoạn hung ác, hắn ném ra mấy quả Hỏa Châu khiến cả khu cỏ bùng cháy. Cách hành động rất giống sát thủ.
“Ngươi là ai?!” – Tô Vũ gầm lên, gắng đứng thẳng.
Tên kia mặc áo đen, đội nón che, chỉ lộ đôi mắt lạnh băng. Hắn không đáp, phóng vút tới với tốc độ kinh người, tung chưởng thẳng vào ngực Tô Vũ.
“Bịch!” – Tô Vũ bị đẩy lùi, suýt ngã. May anh kịp ổn định thân hình, vung đoản kiếm phản công.
Binh khí va chạm tóe lửa. Tên áo đen lóe lên sát khí: “Đừng phí lời. Giao thảo dược, ta cho các ngươi chết toàn thây.”
Tô Nhu nghiến răng: “Thảo dược này chúng ta tìm được, không lý gì phải dâng cho ngươi!”
“Vậy thì chết!” – Hắn cười gằn, linh lực dao động mạnh, bộc lộ tu vi Luyện Khí tầng bốn.
So với tầng ba của Tô Vũ, kẻ này rõ ràng hơn hẳn một cấp. Lại thêm công pháp sát thương kỳ quái, các quả Hỏa Châu liên tục bắn ra. Tô Vũ, Tô Nhu bị ép tới góc, lửa cháy lan quanh.
“Dứt khoát liều một phen!” – Tô Vũ đẩy Tô Nhu sang bên, dồn sức kích hoạt “pháp bảo phòng ngự” mà Tô gia ban tặng. Lớp khiên xanh nhạt bảo vệ hắn khỏi một chưởng, song nhanh chóng nứt vỡ. Kẻ áo đen cười khẩy, sấn tới.
Tô Nhu liền tung chưởng “Lưu Thủy,” ngăn cản đòn kết liễu. Dẫu vậy, cô phải trả giá bằng cú đấm vào vai, loạng choạng ngã xuống.
Tình thế cực kỳ nguy cấp. Tô Vũ gào lên, vận mảnh cổ thư để dồn linh lực. Hắn nhảy vọt, đoản kiếm chém tới cổ đối phương. Nào ngờ, tên áo đen bỗng xuất hiện một tầng bảo hộ mỏng, hất văng kiếm.
“Chậc, bọn mới Luyện Khí tầng ba chưa đủ xách giày cho ta.” – Hắn cười ngạo nghễ, định kết liễu.
Bỗng một luồng hắc khí lóe lên quanh hắn, tia sáng quỷ dị khiến Tô Vũ chấn động. “Ma Đạo?!”
Không sai, hắc khí toát ra sát ý tà ác, y hệt những kẻ hắc y tấn công Tô gia trước kia. Tim Tô Vũ đập rộn: chuyện này có liên quan đến nhiệm vụ Hệ thống. Kẻ áo đen chắc là người Ma Đạo trà trộn vào?
“Ngươi… là Ma Tông?” – Hắn gằn, mồ hôi đẫm vai.
Tên kia giật mình, hừ lạnh: “Biết thì đã muộn. Chết đi!” Tay hắn lại ném Hỏa Châu, lửa bùng nổ.
Tô Vũ nghiến răng, choàng tới đỡ cho Tô Nhu, cả hai lăn xuống đất, quần áo cháy sém. Cơn đau bỏng rát khiến họ sắp kiệt. Kẻ áo đen xông đến, mặt đầy sát khí.
“Chẳng lẽ hết cách?” – Tô Vũ căm hận. Lý trí mách hắn chưa thể đấu nổi, nhưng không cam tâm đầu hàng.
Đúng lúc, trong đầu hắn, Hệ thống lóe tin: “Cảnh báo: Ký chủ lâm nguy. Đề xuất kích hoạt Linh Bạo Phù (mua tạm thời giá 40 điểm) để tấn công.”
Không kịp cân nhắc, Tô Vũ lập tức chấp nhận. Hệ thống trừ điểm. Tức thì một đạo phù xuất hiện trong tay hắn, sáng lóe.
“Kẻ nào?” – Tên áo đen hốt hoảng, nhận ra luồng năng lượng dâng trào.
“Chết đi!” – Tô Vũ bóp nát phù, ném về phía đối thủ. Tia chớp lóe lên, kình lực nổ tung.
“Oành!” – Cú nổ xô tên áo đen bay qua mấy mét, đập mạnh vào tảng đá. Hắn rên rỉ, miệng tràn máu.
“Khốn kiếp! Ngươi… có vật gì vậy?” – Hắn phun máu, giãy giụa muốn đứng dậy.
Tô Nhu cũng kinh ngạc, không hiểu Tô Vũ lấy đâu ra phù mạnh thế này. Dẫu vậy, cô biết cơ hội, gắng sức phóng lên, tung chưởng vào ngực gã.
“Phụt!” – Gã áo đen trúng đòn nặng, lực sát thương gấp bội. Đan điền hắn bị đảo lộn, hắc khí tan biến.
Hắn trợn trừng mắt, nguyền rủa: “Chúng bay… đừng hòng yên ổn… Ma Tông… sẽ báo thù.” Rồi hắn cắn lưỡi, máu chảy ồng ộc, tắt thở ngay.
Tô Vũ, Tô Nhu ngồi bệt, thở dốc. Lửa quanh đã tắt, chỉ còn đám cỏ cháy trụi. Cảnh tượng hoang tàn.
Nhìn xác kẻ áo đen, Tô Vũ rùng mình. “Hắn giấu hắc khí, chắc chắn Ma Đạo. Giờ chết rồi… Chúng ta cũng suýt bỏ mạng.”
Tô Nhu cắn môi: “Sao Ma Tông lại vào được Bách Thảo Cốc? Chẳng lẽ… có kẻ dắt mối?”
Hai người đưa mắt nhìn nhau. Cánh cổng này do Lăng Hư sở hữu, thường rất kín. Chỉ có thể giải thích: Tên sát thủ lẻn theo cách nào đó, hoặc được ai đó đưa vào. Rõ ràng âm mưu đáng sợ còn nữa.
“Tạm gác lại. Chúng ta cần hồi phục, rồi tiếp tục tìm Lăng Tiên Thảo. Còn hai ngày là cổng đóng. Phải tranh thủ.” – Tô Vũ ngẫm nghĩ. Hắn muốn báo sư phụ, nhưng không có cách liên lạc trực tiếp.
Cẩn thận, họ lục soát thân tên áo đen, tìm được một viên ngọc khắc ký hiệu “Ma” đầy tà khí. Cùng với ít đan dược, vũ khí hắc kiếm. Không có vật đặc biệt hơn.
“Gom mang về làm bằng chứng.” – Tô Nhu nói.
Hai người băng bó, nghỉ tạm một canh giờ. Dẫu mệt, họ không thể bỏ dở thí luyện. Tô Vũ cố gắng đi lại, đau rát khắp cơ thể, nhưng ý chí mạnh mẽ thúc đẩy tiến lên.
“Trận chiến suýt chết. Nếu không có Hệ thống cứu mạng, ta và Tô Nhu khó qua.” – Hắn nghĩ, lòng dâng quyết tâm mạnh hơn. Chỉ có thực lực đỉnh cao mới không lâm cảnh ngặt nghèo.
Sau chừng một canh giờ di chuyển, họ gặp một đồi cây xanh um, phát hiện thêm 3 nhánh Lăng Tiên Thảo. Tinh thần phấn khởi, tạm quên vết thương. Phần còn lại của bí cảnh, họ vẫn cẩn trọng, sợ còn sát thủ thứ hai. Song, may mắn không có thêm biến cố lớn.
Đăng bởi | bacsit |
Thời gian |