Gia Cường Nội Tâm
Trong buổi sớm se lạnh, Tô Vũ chỉnh trang y phục, cẩn thận mang theo Huyền Nguyệt kiếm bên hông. Hôm nay là ngày hắn chính thức được “tiến vào” khu vực Hạch Tâm Môn Phái, tạm lưu trú nửa tháng theo quyền lợi top 3 Đại Bỉ.
Từ Tĩnh Vân Phong, hắn men theo hành lang đá, vượt mấy nhịp cầu bắc qua vực sâu, tiến đến một cổng lớn khắc ba chữ: “Hạch Tâm Điện.” Ở đó, chấp sự phụ trách quét “lệnh thông hành” xác nhận, rồi cho phép hắn đi tiếp.
Vừa vào trong, Tô Vũ lập tức cảm nhận linh khí đậm đặc hơn hẳn ngoại môn. Cây cối xanh tốt, hoa cỏ rực rỡ. Nhiều đệ tử nội môn và chân truyền qua lại, ai cũng toát ra khí chất phi phàm.
Tô Vũ khẽ hít sâu, lòng ngập tràn khao khát: “Đây mới là cảnh giới tu luyện chân chính. So với những ngày ở ngoại môn, khác biệt tựa trời vực.”
Sau khi nộp giấy tờ, hắn được hướng dẫn tới Tĩnh Tâm Điện – nơi tân khách ngắn hạn có thể tu luyện. Tại đây, mỗi người sẽ có một tiểu động riêng, bên trong gắn trận pháp hội tụ linh khí. Dĩ nhiên, thời gian chỉ giới hạn hai tuần.
“Mình phải tận dụng tối đa. Không chỉ thăng tiến tu vi, mà còn bồi dưỡng kiếm pháp.” – Hắn thầm nghĩ.
Đẩy cửa bước vào tiểu động, đập vào mắt hắn là không gian nhỏ gọn, gọn gàng. Giữa sàn đá có một trận bàn đậm linh lực, xung quanh la liệt bồ đoàn, bàn thấp và vài cuốn sách hướng dẫn sơ bộ.
Tô Vũ cởi áo ngoài, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, kích hoạt trận bàn. Tức thì, linh khí trong không khí bị hút vào, xoáy vòng quanh hắn.
“Thật tuyệt. Tốc độ hấp thụ tăng gấp đôi so với ngoại môn.” – Hắn thở phào, nhắm mắt điều tức, vận “Tụ Linh Quyết” + mảnh cổ thư. Linh lực dồi dào chảy vào đan điền, thông qua kinh mạch.
Giữa quá trình, hình ảnh kiếp trước mơ hồ xuất hiện. Hoàng Thiên – Chí Tôn năm xưa – từng bế quan ở động tiên, hấp thụ linh khí gấp trăm lần. Giờ đối với Tô Vũ, chênh lệch quá xa, nhưng nội tâm hắn vẫn giữ được quyết tâm kiên định.
Thời gian trôi qua, hắn liên tục tu luyện, ăn uống sơ sài bằng đan khô. Gần ba ngày sau, hắn cảm nhận tâm cảnh mình cũng đang biến đổi: khi ngộ ra “chấp niệm” kiếp trước đã bớt nặng nề, còn kiếp này hắn có thêm bạn đồng hành, sư phụ tốt, mục tiêu mới.
“Muốn bước tới Chí Tôn, ta cần gột rửa tạp niệm, không để thù hận mù quáng.” – Hắn tự nhủ. Bởi Gia Cường Nội Tâm là chìa khóa để vận dụng mảnh cổ thư sâu hơn.
Đồng thời, hắn dành nửa canh giờ mỗi ngày tập Huyền Nguyệt kiếm. Ban đầu chỉ nhẹ nhàng, sau dần gia tăng tốc độ. Mồ hôi đổ ròng ròng, song đường kiếm càng lúc càng tinh chuẩn, hòa hợp với linh lực.
Vào ngày thứ năm, hắn đang luyện kiếm, chợt nghe tiếng gõ cửa. Mở ra, thấy một nữ đệ tử chân truyền khoác áo tím, dung nhan kiều diễm, cài hoa sen bạc bên tóc. Cô mỉm cười: “Chào sư đệ, ta là Tạ Phượng, chân truyền đệ tử của Thánh Linh Tông. Có thể cho ta vào ngồi một chút?”
Tô Vũ ngạc nhiên, chần chừ giây lát. Nhưng cô ta tỏ vẻ ôn hòa, hắn đành mời vào. Tạ Phượng ngắm gian phòng, rồi dịu dàng nói: “Nghe danh sư đệ là quán quân... à, không, á quân Đại Bỉ Ngoại Môn, nên ta tò mò đến làm quen.”
Hắn thầm nghĩ: “Lại là chuyện kết giao?” Song, Tô Vũ vẫn lễ phép: “Ta chỉ may mắn đạt hạng hai. Sư tỷ Lam Tĩnh mới là quán quân.”
Tạ Phượng cười: “Hạng nhất hay nhì cũng tốt. Ta muốn mời sư đệ tham gia một buổi giao lưu giữa đệ tử nội môn và ngoại môn xuất sắc. Tại Thiên Vân Lâu, hai hôm nữa.”
“Giao lưu?” – Tô Vũ hơi bất ngờ. Thường đệ tử ngoại môn ít được mời. Tạ Phượng giải thích: “Đây là hoạt động mở rộng quan hệ. Các đệ tử chân truyền, nội môn muốn hỗ trợ tân nhân tài, giúp các ngươi đi nhanh hơn. Ai đủ duyên còn có thể tìm sư huynh, sư tỷ dẫn dắt.”
Tô Vũ nghe cũng hợp lý, bèn gật đầu: “Được, cám ơn sư tỷ. Ta sẽ đến.”
Sau đó, Tạ Phượng rời đi, lưu lại hương thơm thoang thoảng. Tô Vũ nhìn theo bóng dáng cô, lòng hồ nghi: “Không biết thực sự thiện chí hay mưu đồ? Trong tình cảnh Ma Tông trà trộn, ta chẳng thể ngây thơ.”
Dẫu vậy, giao lưu tại Thiên Vân Lâu có thể là cơ hội học hỏi, gia cường quan hệ, đồng thời — biết đâu hắn tìm thêm manh mối về kẻ nội gián cấp cao.
Hắn trầm ngâm giây lát, rồi tiếp tục đóng cửa luyện kiếm. Bên ngoài, ánh hoàng hôn dần buông trên Hạch Tâm Môn Phái, nơi cuộc sống tấp nập mà mỗi người mang một mục tiêu riêng.
Chương 35 kết thúc khi Tô Vũ củng cố cảnh giới, lặng lẽ rèn nội tâm và pháp bảo. Sự xuất hiện của Tạ Phượng mở ra cánh cửa mới. Cuộc “giao lưu” sắp tới biết đâu lại là bước ngoặt, nơi Tô Vũ phải cân nhắc phân biệt thiện-ác, bạn-thù đang ẩn trong tông.
Đăng bởi | bacsit |
Thời gian |