Bước Đột Phá Mới
Trời vừa hửng sáng, đoàn hai mươi lăm người dưới quyền Tạ Phượng xuất phát. Họ tiến vào rừng rậm âm u, che kín ánh nắng. Trên đầu, cành lá đan xen, thi thoảng nghe tiếng chim rùng rợn.
Đi đầu, Tô Vũ cầm kiếm, liên tục đảo mắt. Tạ Phượng đi cạnh, tay cầm pháp bảo Băng Liên, thỉnh thoảng phóng tia sáng quét lối. Phía sau, Hạ Long, Lộ Hành cùng các đệ tử khác căng thẳng.
“Dựa vào dấu chân và tin báo, hang ổ Yêu Lang ở phía bắc, cách tầm mười dặm.” – Một đệ tử nội môn nói.
Quả nhiên, đoàn đi chừng một canh giờ, bỗng cảm nhận mùi tanh nồng nặc. Tiếng tru sói vọng xa. Ai cũng đề phòng. Tạ Phượng ra hiệu: “Ta và Tô Vũ, Hạ Long dẫn đầu, phần còn lại chia làm hai cánh. Cẩn thận.”
Vừa nhích thêm mấy bước, một bầy sói lông đen ập ra, mắt đỏ rực. Số lượng gần hai chục con, cỡ to như bò, nhe nanh sắc. Trên lưng chúng, hoa văn hắc khí ẩn hiện.
“Sát!” – Tô Vũ hét, lao lên, Huyền Nguyệt kiếm chém bay đầu một con sói gần nhất. Máu đen phụt ra, tanh tưởi. Nhưng bầy sói càng gầm rú điên loạn, vây kín mọi hướng.
Tiếng đao kiếm vang rền. Yêu thú giằng co với đệ tử Thánh Linh Tông, lửa và băng, kiếm và thương, đan xen máu me. Ban đầu, đoàn có ưu thế phối hợp, diệt dần 5-6 con sói. Song, tiếng tru vang lên, bầy sói đông hơn tràn tới.
“Có cả trăm con!” – Ai đó kêu lên.
Tô Vũ vung kiếm chém gục một con, quay lại chặn ba con khác đang lao đến. Móng vuốt xé gió, đập vào trường kiếm tóe lửa. Hắn nghiến răng, kích hoạt linh lực, chiêu Địa Sát Hoành càn quét, chém sâu vào sườn chúng.
Phía bên kia, Tạ Phượng sử dụng Băng Liên Quyết, phóng băng trùm lên cả đám sói. Nhiều con tru thảm, lông đóng băng nứt. Tuy nhiên, do số lượng quá đông, cô cũng dần suy yếu.
Hạ Long, Lộ Hành cùng các đệ tử khác tử chiến, thương vong bắt đầu xuất hiện. Một đệ tử bị sói cắn nát chân, hét lên kinh hoàng. Hai người khác bị văng vào gốc cây, bất tỉnh.
“Chết tiệt, bọn sói này dường như không sợ chết.” – Tô Vũ gầm. “Chúng bị ma công khống chế.”
Vừa nghĩ xong, hắn bắt gặp một con sói đầu đàn to gấp đôi, lông đen tuyền, hai sừng nhỏ nhô trên trán, tỏa ra ma khí dày đặc. Nó gầm gừ, phóng tới Tô Vũ. Tốc độ cực nhanh, cả Tạ Phượng cũng không kịp ứng cứu.
Trong khoảnh khắc sinh tử, Tô Vũ co chân bật lên, vận cổ thư phối hợp “Tụ Linh Quyết,” dung hợp chiêu Địa Sát Kiếm, chém một đường cực gọn. “Keng!” – Kiếm cắt trúng cổ sói, máu đen bắn tung. Con sói đầu đàn tru lên, ngã lăn, giãy giụa rồi tắt thở.
Cảnh này khiến đám sói khựng lại đôi chút, bớt hung hãn. Tạ Phượng hô: “Chớ bỏ lỡ cơ hội! Tấn công!”
Mọi người dồn lực quét sạch thêm loạt sói. Cuối cùng, bầy Yêu Lang tan rã, kẻ chết kẻ bỏ chạy. Khắp khu rừng vấy máu, xác sói chồng chất. Đoàn cũng tổn thất 2 đệ tử bỏ mạng, 5 người trọng thương.
“Thắng lợi... nhưng thật đau thương.” – Hạ Long ngồi bệt, thở dốc. Tô Vũ thấm mệt, áo giáp rách, nhiều vết cào trên tay, máu rỉ xuống.
Đúng lúc, từ sâu trong rừng, một tiếng cười thâm hiểm vang lên: “Chỉ diệt được bầy sói này, còn coi là thắng ư?”
Tạ Phượng biến sắc: “Ai?!”
Một kẻ mặc áo bào trắng bước ra, dáng vẻ phong nhã, nhưng mắt lóe hắc quang. Gã nhếch mép: “Ta tên Bạch Du, là cường giả Ma Đạo. Các ngươi giết bầy sói của ta, phải bồi mạng.”
Không chờ ai đáp, Bạch Du vung tay, hắc khí tỏa ra hình cự trảo, chụp vào nhóm đệ tử bị thương. “Phụt!” – Hai người trúng đòn, gục ngay, máu đen nhuộm đất.
“Ngươi!!!” – Tô Vũ phẫn nộ, cùng Tạ Phượng xông lên. Song, Bạch Du nhẹ nhàng phẩy tay, hai luồng hắc khí bắn ra. Cả hai bị đẩy lùi, miệng trào máu. Thực lực gã phải tầng năm hoặc hơn.
Trong tuyệt cảnh, Tô Vũ xoay não cực nhanh: “Phải bùng nổ, không thì toàn quân diệt!”
Hắn cắn răng, lấy một viên đan dược “Bộc Linh Đan” (loại tăng tạm thời linh lực) nuốt chửng, linh lực sôi trào. Tạ Phượng cũng kích hoạt Băng Liên cực hạn, trán rịn mồ hôi. Cả hai hợp lực công.
Bạch Du cười khẩy, nhàn nhã ra chiêu, vẫn lộ rõ ưu thế. Nhưng đúng lúc ấy, Tô Vũ bùng nổ Huyền Nguyệt kiếm kết hợp cổ thư, sức chém tăng vọt. Gã bất ngờ bị kiếm quét sượt vai, máu tuôn ít nhiều.
“Hả?!” – Gã nghiến răng. “Tên tiểu bối này phiền!”
Gã điên tiết, linh lực hắc ám tuôn trào, toan dứt điểm. Tạ Phượng cắn răng hứng đòn, sắp không trụ nổi. Bỗng một loạt tiếng hò reo vọng lại. Viện binh của Thánh Linh Tông đến!
“Bạch Du, đừng hòng thoát!” – Dẫn đầu là một chấp sự nội môn, áo bào tím, khí thế lẫm liệt. Gã lập tức phóng chiêu, buộc Bạch Du phải thu tay.
Tình thế đảo ngược, Bạch Du không còn cửa thắng. Gã rít lên, lấy ra một hạt châu đen kỳ dị, ném xuống. Khói đen lan khắp nơi, che khuất tầm mắt. Đến khi quang cảnh rõ lại, Bạch Du đã biến mất.
Cả chiến trường tan tành. Tô Vũ, Tạ Phượng an toàn, nhưng đoàn chết thêm dăm người. Ai nấy căm hận Ma Đạo tột độ. Vị chấp sự nội môn an ủi, khen họ dũng cảm. Dù thế, ai cũng hiểu: kẻ địch trọng yếu lại thoát.
Tuy vậy, nhờ đan dược “Bộc Linh,” Tô Vũ cảm giác kinh mạch đột nhiên xung kích một lần nữa. Dù người mệt mỏi, nhưng bên trong đan điền có dấu hiệu tịnh tiến, y hệt sắp chạm ngưỡng tầng bốn hậu kỳ. Một Bước Đột Phá Mới đang ẩn hiện.
Chương 38 kết thúc bằng chiến thắng gian nan, bầy sói bị diệt, dân làng an toàn. Song, tổn thất nghiêm trọng, Ma Tông cao thủ Bạch Du trốn thoát. Tô Vũ thêm một lần chạm biên giới sinh tử, sắp “bạo phát” tu vi. Hắn tự hứa sẽ tiếp tục mạnh mẽ, vì kẻ thù tà ác vẫn rình rập.
Đăng bởi | bacsit |
Thời gian |