Khai Mạc Đại Hội
Vũ Liên cốc đầu hắn một cái rồi thản nhiên nói
“Tên ngốc nhà ngươi, ngươi tưởng Hạo Đông Đế Quốc thành tổ chức đại tái mua vui à”.
Vũ Thiên ánh mắt chợt sáng lên
“Không lẽ … để tuyển phò mã”
Vũ Liên nghe thế liền nhịn không được mà ôm bụng cười
“Còn nhỏ mà đầu óc bậy bạ nha. Đại tái thi thố để chọn ra lớp trẻ tài năng gia nhập một số học viện hàng đầu của Bắc Hải Đại Lục này đó, chỉ cần đạt thành tích cao liền có tư cách này”.
“Tỷ nói rõ hơn được không” Vũ Thiên cao hứng
“Haizz, Cứ mỗi hai năm, mỗi đế quốc trên Bắc Hải đại lục này đều tổ chức loại này thi đấu. Mỗi học viện sẽ cử tới một người để theo dõi suốt quá trình. Chỉ cần có thành tích tốt, liền có cơ hội gia nhập các học viện này.
Bắc Hải Đại Lục có năm tòa học viện uy danh nhất, lần lượt là, Hải Thương học viện, Băng Nguyên học viện, Lãnh Diện học viện, Hỏa Thần học viện và cuối cùng là Thánh Ma học viện, chỉ riêng Băng Nguyên học viện chỉ tuyển nữ giới thì những học viện còn lại không giới hạn”.
Vũ Thiên hơi vuốt cằm, hỏi
“Gia nhập học viện thì có chỗ nào tốt ?”
“Tất nhiên là rất tốt, ít ra tốt hơn so với tài nguyên của một gia tộc như chúng ta có thể cung cấp, ngoài ra nếu như lọt vào mắt một trong Ngũ Đại Viện thì gia tộc của người đó sẽ được đế quốc ban thưởng rất hậu hĩnh, có thể còn được phong làm đại thần nữa a”.
Vũ Liên nói.
“Có chuyện như vậy nữa sao” Vũ Thiên hơi ngạc nhiên
“Nói cho ngươi biết, Hạo Đông Đế Quốc trong ba đợt thi đấu gần đây đều không có một người đạt điều kiện để vào Ngũ Đại Viện”
Vũ Liên nghiêm túc nói.
Vũ Thiên trong lòng thầm nghĩ, nếu như gia nhập học viện có thể làm năng lực của hắn trên diện rộng tăng lên với tốc độ nhanh, đại tái lần này, hắn liền muốn quán quân a, đạt được quán quân sẽ có tư cách đòi hỏi danh ngạch gia nhập Ngũ Đại Viện.
“Xem ra cần phải tranh thủ thời gian ít ỏi này, tận lực tu luyện mới được” Vũ Thiên nói
“Cố gắng lên” Vũ Liên mỉm cười cỗ vũ
Những ngày sau đó, Vũ Thiên dưới sự chỉ điểm của Vũ Hạo, tiên hành học tập Bạo Lực Quyền công pháp.
Bạo Lực Quyền khẩu quyết tương đối dễ thuộc, thuần túy lưc lượng cho nên cách thức tu luyện vô cũng dễ hiểu.
Bạo Lực Quyền chia thành thập chiến văn, cứ mỗi chiến văn được khai mở sẽ có ảnh hưởng không nhỏ đến uy lực.
Tả Hỏa Hầu lúc trước đạt cảnh giới Khí Cấp cảnh nhưng chỉ mới ngưng luyện đến đệ tứ chiến văn mà thôi, công pháp này không kén người luyện nhưng muốn lô hỏa thuần thanh là một quá trình lâu dài và khó khăn.
Vũ Thiên khép hờ hai mắt, bắt đầu minh tưởng tu luyện.
Rất xa so với Hạo Đông đế quốc, phiến đại lục này mênh mông rộng lớn, đất đai phì nhiêu, thực vật vạn phần tươi tốt, núi non trùng trùng điệp điệp.
Tại nơi này, vạn tộc cường thịnh, cường giả như mây. Chiến tranh giữa các gia tộc, quốc gia diễm ra bất kể ngày đêm.
Đây chính là đại lục nằm ở trung tâm của Nhân Vũ Trụ, Thiên Nhân Đại Lục.
Một tòa thủ phủ to lớn màu đen, xung quanh là một vùng đất khô cằn, thực vật cực kỳ thưa thớt. Trước của vào phủ là hai pho tượng thần màu đen với chiến văn cổ xưa, tay cầm chiến thương đứng uy nghi canh giữ.
Kế bên là một tấm bia đá có bốn chữ khắc chữ
“VŨ THẦN CỔ TỘC”
Tại một gian phòng lớn, nhìn qua diện tích có thể so sánh với chánh điện trong hoàng cung.
Giữa chánh điện có một chiếc bàn tròn nằm giữa phòng, đường kính hơn mười thước, xung quanh có mười chiếc ghế được chạm khắc công phu. Lúc này chỉ có một lão giả, mái tóc bạc trắng, một thân đạo bào màu đen đang ngồi đó.
“Đã mười lăm năm rồi, bọn chúng còn trốn ta đến bao giờ” lão thở dài, tự lẩm bẩm.
“Tiểu Lâm, mau tới đây, ta có chuyện muốn …”
Chưa nói hết câu, bỗng nhiên lão giả đứng lên nhìn về phía Bắc xa xăm giọng run rẩy
“Tu la chi lực … Tu la chi lực … xuất hiện rồi, mau cho người đi về phía Bắc, bắt lấy phản đồ gia tộc , đoạt lại Tu la chi lực”
“Tuân lệnh” Phía sau lão giả bỗng xuất hiện một thân ảnh cao lớn, mũ trùm kín đầu, khí tức âm lãnh. Sau khi lên tiếng, hắn đã tiêu thất biến mất.
Lão giả bình tĩnh ngồi xuống, tâm tình buồn bã
“Tiểu Hạo a tiểu Hạo, hà cớ gì ngươi lại hiểu lầm ta để rồi bỏ mặt lão già này chạy trốn biệt tăm đến nơi xa lạ đã mười lăm năm ròng rã”
Nói rồi đôi mắt lão giả nhắm lại, giọt nước mắt trực trào ra bỗng dung bị hóa thành làn khói trắng rồi tan mất.
Đã tám ngày trôi qua kể từ cuộc nói chuyện với Vũ Liên, hắn vẫn kiên trì tu luyện một cách điên cuồng dưới sự huấn luyện ma quỉ của Vũ Hạo.
ẦM … ẦM … ẦM….
Đánh liền ba quyền, tảng đá to lớn liền bị Vũ Thiên tay trần đập nát ra, trên mỗi mảnh đã còn động lại khí tức nóng bỏng.
Tại phía cổ tay của hắn, mờ mờ ảo ảo chiến văn sừng sững tại vị.
Tám ngày tu luyện, với thiên phú thể chất của Vũ Thiên, rốt cuộc đã thành công hợp nhất được công lực vào nắm đấm, hoàn thành Bạo Lực Quyền đệ nhất chiến văn.
“Cuối cùng đã thành công” Vũ Thiên mững rỡ nói. Nói thì dễ, làm mới khó. Một tên tu luyện công pháp chiêu thức, điều đầu tiên cần làm chính là thôi động toàn thân công lực tụ tập lại một điểm bất kỳ trên cơ thể.
Để làm được điều này không phải dễ, có người tốn cả tháng, cũng có người tốn cả năm. Sau khi hoàn thành một bước tụ lực này, sau đó liền thấm nhuần khẩu quyết công pháp, dung hợp vào công lực để có thể thi triển ra được.
Bộp…Bộp…Bộp… tiếng vỗ tay chính là từ Vũ Hạo đang tiến tới.
“Thiên phú thân thể Huyền Cấp quả thực không thể khinh thường a, bất quá lúc trước, ta hoàn thành một bước này chỉ vỏn vẹn mười ngày mà thôi”
Vũ Thiên cơ mặt hơi co giựt, ngài đây là đang khen hay đang nói móc ta a.
Rất nhanh thôi, ngày mai sẽ diễn ra buổi lễ khai mạc đại hội thi đấu lần này. Chỉ cần là con dân của Đế Quốc Hạo Đông, liền có tư cách đăng ký tham gia. Các gia tộc lớn nhỏ, các bang phái trực thuộc đều riêng phần mình tiến về thủ phủ Hạo Thành, không khí trong thành vốn nhộn nhịp nay càng thêm giòn giã.
Đây cũng là dịp cho các thương lái, nhà trọ lớn nhỏ tăng cường hoạt động, buôn bán kiếm lời trong khoảng thời gian này.
Đại hội sẽ dự kiến diễn ra trong vòng nữa tháng a.
“Vũ Thiên, ngươi tỉnh?” Thanh âm nhẹ nhàng vang lên.
Hắn mở cửa bước ra, mẫu thân từ lúc này đã chờ sẵn, ánh mắt hắn không khỏi ấm áp. Mẫu thân giúp hắn chuẩn bị một ít vật dụng. Tất cả đã sẵn sàng, hai người liền tiến ra cổng chính.
Sau khi mọi người có mặt đầy đủ, Vũ Hạo ra hiệu xuất phát.
Tham gia cỗ vũ lần này ngoài phụ mẫu Vũ Thiên, còn có cha con đại bá hắn Vũ Chân, Vũ Liên. Những năm gần đây, nhân tài Vũ Tộc cực kỳ thưa thớt, đồng dạng Vũ Liên thiên phú không cao, cho nên mọi hy vọng đều đặt hết trên người Vũ Thiên.
Rất nhanh chóng đã tiến vào quảng trường của Hạo Thành, chỗ này rộng ngàn mét vuông, được chia ra thành nhiều khu cho các gia tộc và khán giả.
Vũ Tộc tại Hạo Thành có chút danh tiếng, được bố trí chỗ ngồi rất tốt. Phía đối diện, đoàn người Vinh Tộc lũ lượt kéo vào, Vinh Lôi ánh mắt không thiện cảm nhìn về phía Vũ Thiên, mỉm cười đắc ý.
Vũ Thiên mắt lóe hung quang, lần này ta sẽ cho ngươi không dám khinh thường ta nữa.
Đúng lúc này, trên khu vực dành cho hoàng tộc, một vị nam tử mặc một bộ trường bào màu vàng đồng, trên cổ áo có lông thú màu trắng, hoa văn rồng uốn lượn từ trên xuống dưới, gương mặt tuấn dật. Ai ai tại Hạo Đông Đế Quốc cũng biết vị này, hoàng đế của Hạo Đông đế quốc – Hạo Phong.
Không cần dùng đến loa phóng thanh, Hạo Phong cất giọng, hít một hơi, nói lớn
“Cám ơn các chư vị bằng hữu các gia tộc đã có mặt đầy đủ ngày hôm nay. Xin giới thiệu, ở phía bên kia chính là các lão sư đến từ hơn bốn mươi học viện lớn nhỏ tại Bắc Hải Đại Lục”
Vũ Thiên nhìn về hướng mà Hạo Phong đang nói, hắn đặc biệt chú ý đến năm vị đang ngồi ở hàng đâu tiên, rõ ràng là các vị đến từ Ngũ Đại Viện danh chấn cả đại lục.
Hạo Phong lại nói tiếp
“Đại tái là cơ hội để các nhân tài trẻ tuổi thi thố tài năng, trên tinh thần giao lưu học hỏi, các đấu thủ tham gia xin hạ thủ lưu tình, ngoài ra cường giả của đế quốc sẽ tham gia vào tổ trọng tài để đảm bảo tính mạng cho mỗi thí sinh”
“Hình thức thi đấu cực kỳ đơn giản, bốc thăm chia cặp, loại trực tiếp đến khi chọn được quán quân”.
Phía bên dưới, hàng ngàn người vì thể lệ lần này mà bàn tán xôn xao. Nếu như xui xẻo bốc trúng một tên hạt giống, chẳng phải sẽ loại sớm a.
“Như các ngươi đã biết, các vị lão sư đây sẽ dựa vào quá trình thi đấu của mỗi người mà đưa ra lời mời gia nhập học viện. Tuy nhiên năm nay, Ngũ Đại Viện đã có một qui định hoàn toàn mới. Đó chính là chỉ cần lọt vào top sáu người mạnh nhất, liền có tư cách lựa chọn cho mình một trong Ngũ Đại Viện”.
Lời này vừa nói ra, phía bên dưới đều nhao nhao bất tuyệt, tin này cực kỳ nóng hổi a, nói cách khác rằng năm nay, Hạo Đông Đế Quốc chẳng phải chắc chắn có năm danh ngạch hay sao.
“Ngoài phần thưởng cố định như mọi năm, lần này người nào đạt được chức quán quân, ta sẽ ban thưởng một cơ hội chọn bất kỳ một vật phẩm nào trong Bảo Khố của hoàng gia”.
Hạo Phong hoàng đế quả thực biết cách làm lay động lòng người, hắn từ từ nói ra những thay đổi một cách tài tình, làm cho mọi người bên dưới đều chiến ý tăng cao. Năm danh ngạch đối với Hạo Phong mà nói, quả thực là có tiền cũng mua không được.
Từ trước đến nay, phàm là học viên của một trong Ngũ Đại Viện tốt nghiệp, đều tiền đồ không thể hạn lượng, thực lực trác tuyệt. Năm danh ngạch lần này, cũng có thể nói sau này Hạo Đông Đế Quốc sẽ có thêm năm cường giả hay sao. Phù sa không chảy ruộng người ngoài a.
Chẳng trách năm nay hắn hào phóng mở cả Bảo Khố hoàng gia cho quán quân tùy ý lựa chọn
“Ta đã nói xong, hết thảy quá trình bốc thăm nhờ trọng tài giúp đỡ”
Sau đó quá trình, bốc thăm diễn ra suốt một canh giờ
“Vũ Tộc, Vũ Thiên số 147 gặp Nam gia, Nam Thu số 148”
Vũ Chấn nói “Trận đầu chắc ăn rồi, Nam gia thực lực không mạnh mẽ”
“Đại ca không nên nói vậy, sẽ làm cho hắn có ý nghĩ tự kiêu”
Vũ Hạo trầm giọng nói
“Đại bá, phụ thân, ngài cứ yên tâm con sẽ không khinh địch đâu”
Vũ Thiên cười nói, trong lòng hắn lúc này sôi xục đấu chí, một trong sáu hạng đầu tiên, chắc chắn sẽ có hắn một chỗ.
Đăng bởi | MãnhThiên |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 11 |