Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Shisha phiên bản nâng cấp

Tiểu thuyết gốc · 2293 chữ

CHƯƠNG 3: SHISHA PHIÊN BẢN NÂNG CẤP

Vô Ngân về tới nhà của mình ở phía Đông Kinh thành Lai Châu, tuy là Phó đoàn trưởng chức cao vọng trọng nhưng nhà của hắn quả thực rất nhỏ, nó tọa lạc trên một khu đất khoảng chừng ba trăm mét vuông, bao bọc xung quanh là hàng rào bằng gạch đỏ.

“Kẹt…”.

Cánh cửa cũ kỹ có chút xập xệ mở ra, một vài mảnh sơn vì bong tróc mà bám vào bàn tay Vô Ngân. Đưa mắt liếc nhìn một lượt, hắn thầm cười khổ, lần đầu tiên trong ba năm, hắn trở về nhà với một tinh thần minh mẫn. Những năm qua, tâm trí hắn như treo lơ lửng cành cây, đến cái cổng nhà mình sơn màu gì hắn còn không biết.

Bước vào bên trong, một căn nhà nhỏ màu vàng nhạt hiện ra trước mặt. Trên bức tường gỗ, một vài chỗ đã bị mối mọt ăn sâu vào. Ai mà ngờ được, một nơi tồi tàn đến như vậy lại là nhà của một vị tướng lĩnh cấp cao trong quân đội.

Nhà Vô Ngân chỉ vỏn vẹn một trăm mét vuông, phần đất trống còn lại năm xưa hắn chỉ dùng để trồng rau và một vài cây Linh thụ cấp thấp. Không phải chế độ đãi ngộ của Sư đoàn Sát Mộc kém, mà là hắn thực sự không thích sống trong biệt phủ như những tướng lĩnh khác, nhà hắn cũng chẳng có lấy một tỳ nữ để hầu hạ, một phần là hắn tiếc tiền, còn lại là bởi hắn đã quen với cuộc sống tự lập và giản dị từ lúc nhỏ.

Vào bên trong, Vô Ngân quẳng bọc thuốc lên bàn. Chẳng còn bận tâm đến những thứ xung quanh, hắn vội bước tới chiếc giường thân thuộc của mình.

Mọi khi, Vô Ngân sẽ phi lên giường rồi đánh một giấc ngon lành cho tới sáng. Nhưng giờ này hắn nào còn tâm trí để mà ngủ nữa chứ, người ta đã kề con dao sát gáy rồi, hắn biết mình không còn nhiều thời gian nữa. Thứ mà hắn có hiện tại chính là sự điềm tĩnh đến đáng sợ của mình. Chạy thì chắc chắn sẽ phải chạy rồi, nhưng điều làm hắn nghi hoặc nhất lại là cái cách Lý Chiến muốn giết mình, bởi nó quá rườm rà.

Vô Ngân ngồi phịch lên giường, đôi mắt chầm chậm khép lại, hắn muốn sắp xếp lại trí nhớ của mình một chút, những câu nói hắn nghe lén được của Liễu Tam và Qua Long tối hôm qua không ngừng lật đi lật lại trong trí óc, là từng câu, từng chữ một.

Khoảng chừng ba mươi phút tịnh tâm, chợt đôi mắt Vô Ngân mở ra, sâu trong đáy mắt lập lòe một tia minh ngộ.

Vô Ngân đứng dậy, đi thẳng một mạch đến thư phòng của mình.

“Phịch”.

Cặp mông quá khổ rơi mạnh vào mặt ghế, vô số bụi mịn bị thổi tung, làm chúng bay tán loạn vào trong không khí. Vô Ngân đưa tay với lấy giấy bút có sẵn trên bàn. Thời khắc này vô cùng quan trọng, hắn cần ghi ra một vài thông tin để lần nữa chứng minh phán đoán của mình lúc trước.

Cầm cây bút làm bằng than tre trên tay, Vô Ngân bắt đầu điểm lên từng sự kiện, hắn viết một loạt câu hỏi lên giấy. Kì dị hơn, chính hắn tự viết cho mình những câu trả lời được xem là thỏa đáng.

"Một: Điểm trùng hợp của ta và cái tên đã chết trước đó là gì? Chúng ta đều là người của Sát Mộc, đều bị trọng thương, đều bị mất đi Mộc hồn, đều được sống nhàn nhã cho đến ngày phải chết, và hơn thế nữa, chúng ta đều không đề phòng đồng đội của mình".

"Hai: Tại sao không sớm, không muộn, nhất định phải bảo vệ ba năm rồi mới giết? Vì ta phải ít nhất sống được ba năm, nếu chết trước ba năm, kế hoạch của Lý Chiến sẽ sụp đổ. Nếu liên quan đến vấn đề thời gian một cách chính xác như vậy, thì có thể phỏng đoán rằng: nó hẳn dính dáng đến một bí mật nào đó mà Lý Chiến hắn phải mất tới ba năm chuẩn bị mới có thể hoàn thành".

"Ba: Tại sao phải đích thân Lý Chiến ra tay mà không phải ai khác? Vì Lý Chiến đã chuẩn bị ba năm, việc tự tay giết mình có liên quan đến thứ hắn đã chuẩn bị. Hoặc nói, hắn muốn trực tiếp làm một thứ gì đó lên thân thể ta mà người khác không thể làm được".

Viết kín một mặt giấy, tay Vô Ngân vẫn không dừng lại, hắn vội lấy một tờ giấy khác đặt lên. Lần này hắn viết tất cả những gì mình biết về vị Sư đoàn trưởng “đáng kính” - Lý Chiến.

"Lý Chiến, cường giả Hóa Hình, ba mươi tám tuổi, người này tâm tính trầm ổn, một thân hùng tráng đầy chính khí, sống hết mình vì huynh đệ, gia nhập Sát Mộc sư đoàn năm hai mươi tuổi, lúc ấy hắn mới tu vi Kết Mộc.

Chỉ trong năm năm, hắn bắt đầu thăng quan tiến chức, với tu vi Kết Linh từ một tên lính quèn hắn được đề bạt lên chức vị Đội trưởng. Tiếp đó, trong năm năm lại từ Đội trưởng mà mạnh mẽ trở thành Phó đoàn trưởng, lúc ấy Mộc hồn của hắn đã đạt tới Kết Tinh.

Vậy mà chỉ sau ba năm, tức năm ba mươi ba tuổi, hắn đã tiến giai đến Hóa Hình, sự kiện ấy làm rúng động cả kinh thành, người người xưng tụng hắn là thiên tài của Đế quốc Mộc Long.

Và hai năm sau, rốt cuộc hắn cũng được bổ nhiệm làm Đoàn trưởng Sát Mộc sư đoàn. Quả thực, nếu hắn là thiên tài tu luyện thì hai mươi tuổi sao chỉ vỏn vẹn ở cảnh giới Kết Mộc được, nếu so với các thiên tài khác thì quả là một trời một vực.

Vậy nên, để lý giải việc hắn tiến cấp nhanh như vậy chỉ có thể là do đặc thù công pháp tu luyện hoặc Mộc hồn của hắn có công năng gì đó rất đặc biệt.

Nhắc tới Mộc hồn, Lý Chiến lại không sở hữu Mộc hồn chiến đấu đơn thuần như những người khác trong quân đội, Mộc hồn của hắn là Ngũ Diện Linh Thụ xếp hạng 2133 trong Linh Thụ Bảng, cái đặc biệt của Mộc hồn này là có thể sao chép năm loại Mộc hồn của người khác trước lúc chiến đấu, nhưng bù lại hiệu quả sức mạnh chỉ đạt bảy phần so với bản gốc.

Cái hay của Lý Chiến là khả năng sử dụng và kết hợp chúng lại với nhau, hầu như Mộc hồn nào hắn cũng có thể sử dụng một cách điêu luyện. Thử hỏi, kẻ địch sở hữu một Mộc hồn, xem như chỉ có một loại vũ khí trong tay, đằng này hắn có tới năm cái, luận về thực chiến, hắn luôn chiếm ưu thế trước địch thủ, bởi lẽ chiêu thức hắn dùng rất khó lường, vô cùng biến hóa. Vậy nên, địch thủ của hắn đa phần đều bị bối rối, rơi vào thế hạ phong khi phải đối đầu với hắn.

Từ ấy, nói lên Lý Chiến không chỉ là một kẻ thân kinh bách chiến mà còn sở hữu vốn hiểu biết sâu rộng về Mộc hồn".

Vô Ngân lấy bút khoanh tròn một vài dữ kiện khả nghi ghi trên giấy, lần này hắn muốn dựa vào lý trí của mình để xem xét vấn đề chứ không dựa vào phán đoán bằng linh cảm nữa. Sau một hồi, ánh mắt hắn bỗng nhiên sắc lẹm, dường như hắn đã nắm chắc đáp án mà mình muốn tìm.

“Lý Chiến đại nhân, ngài đúng là đủ hung ác, sự nhẫn nại của ngài khiến Vô Ngân ta đây phải cam bái hạ phong”.

Vô Ngân thì thầm trong miệng, sát ý của hắn tỏa ra bức người, cả căn phòng bỗng chốc còn lạnh hơn tiết trời mùa Đông ở bên ngoài nữa. Nhưng rồi hắn cũng đành thu lại sát ý của mình, hắn biết giờ mình chỉ như con chuột chạy vòng vòng trong rọ, làm loạn chỉ chết sớm hơn mà thôi, mục tiêu trước mắt bây giờ vẫn phải là sống sót chạy thoát khỏi cái “rọ” này cái đã.

Mọi phán đoán hay suy luận Vô Ngân đã làm hết rồi, giờ chỉ còn một bước nữa thôi, đó là kiểm chứng, hắn rút gọn các sự kiện cũng chỉ để phục vụ cho bước này. Quăng cây bút xuống, hắn tức tốc trở lại phòng ngủ của mình, đến trước cái bàn, cầm bọc thuốc đã mua lúc sáng lên, hắn cười khổ tự nhủ.

“Ba năm không Luyện Mộc, chẳng biết có bị lụt nghề không nữa”.

Nói rồi, Vô Ngân lật mạnh cái giường của mình lên, phía dưới gầm giường, sát ngay nền nhà là một cánh cửa làm bằng gỗ, hắn tiện tay kéo miếng gỗ ra, một cái lỗ thông đạo đen ngòm xuất hiện trong mắt hắn.

Hóa ra đây là căn hầm ngày xưa Vô Ngân bí mật làm ra để Luyện Mộc, Diệp Shisha trời đánh của hắn cũng từ nơi này mà hình thành.

Nhìn thấy cái cửa bé tí của căn hầm, Vô Ngân ê buốt cả hàm răng, bởi thân hình hắn giờ này đã khác xưa nhiều lắm, lúc này đây, hắn không dám chắc mình sẽ chui lọt qua nó. Sau một hồi hì hục, uốn lượn bảy bảy bốn chín lần, cuối cùng thân hình hắn cũng biến mất trong cái lỗ thông đạo tối om kia.

……………

Bốn giờ sau, Vô Ngân bắt đầu lọ mọ chui lên, lần này hắn luồn lách ra ngoài lại dễ hơn lúc xuống rất nhiều, cái lỗ bé tí kia sao làm khó hắn được chứ, rút kinh nghiệm từ trước đó, hắn đã cởi sạch y phục trên người, đã thế, còn bôi thêm một lớp dầu nhờn khắp thân, lên được phía trên, hắn cũng phải tấm tắc bội phục chính mình.

Cầm trên tay thành quả suốt bốn tiếng mới luyện ra, Vô Ngân thầm cảm thấy may mắn, bởi hắn mua tới hai phần thuốc, nếu là Vô Ngân của trước đây, có lẽ hắn chỉ dùng một phần là đủ. Lần này hắn luyện ra không phải Diệp Shisha như trước đây, mà là Diệp Shisha phiên bản nâng cấp, bởi thứ hắn muốn nhìn thấy sau khi chơi thuốc không phải là những dục vọng về tiên nữ, mỹ nhân, cũng không phải là danh vọng tiền tài, thứ hắn cần thấy chính là Lý Chiến trong ký ức của mình.

Vô Ngân biết đại não con người là vô hạn trí nhớ, nhưng làm thế nào để chủ động nhớ lại từng chi tiết một về các sự việc đã xảy ra trong quá khứ quả là một điều không tưởng. Hắn là người có trí nhớ siêu phàm, điển tịch, bí kíp đọc một lần sẽ không quên, nhưng cũng không đủ để giúp hắn nhìn lại từng chi tiết nhỏ trong trận chiến ba năm về trước, cái ngày mà hắn mất đi Mộc hồn. Và thứ có giúp hắn làm điều ấy chính là Diệp Shisha phiên bản mới này.

Vô Ngân không lập tức sử dụng thuốc, quá trình Luyện Mộc làm hắn tiêu hao quá nhiều tinh lực. Phải biết, trước đây hắn một tay nâng cả trăm cân không hề hấn gì, vậy mà ba năm nay, cái thứ nặng nhất mà hắn nâng mỗi ngày chỉ có mười cân, đúng, chỉ có mười cân thôi, nói ra ai cũng biết thứ hắn nâng là gì rồi, là bình rượu Trúc Mỹ Nhân mà hắn uống mỗi ngày.

Với sự sa đọa như vậy, Vô Ngân chẳng dám tin tưởng vào bản thân lúc này cho lắm, hắn biết mình cần phải điều chỉnh tinh khí thần về trạng thái tốt nhất.

Nghĩ rồi, hắn lật chiếc giường về lại vị trí cũ, ục ịch leo lên rồi xếp bằng hai chân, hai mu bàn tay đan lại vào nhau, mắt hắn nhắm nghiền, bình tâm điều chỉnh hơi thở sao cho thật đều đặn, chẳng mấy chốc, hắn như dung hòa làm một với tự nhiên.

Nhìn từ khung cửa sổ, nếu thân hình Vô Ngân nhỏ và gầy đi một xíu thì trông hắn rất có phong phạm của một đạo gia.

Ấy vậy mà, chưa đầy mười phút, thân hình ấy bắt đầu lắc lư, hết qua trái rồi lại qua phải, sau một hồi gắng gượng, cái ý chí cuối cùng của Vô Ngân cũng tan vỡ, hắn ngã sõng soài lên chiếc giường ấm êm của mình, hai chân duỗi thẳng, miệng bắt đầu o o ngáy.

Có lẽ, đây mới là cách hồi phục tinh khí thần phù hợp với Vô Ngân nhất vào lúc này.

----------- HẾT CHƯƠNG 3 -----------

(Tác giới thiệu: Hiện mình đang up dần các chương lên nền tảng youtube. Tất nhiên là chuyển đổi sang giọng nói dành cho các bạn lười đọc nhưng lại thích nghe. Rất mong nhận được sự ủng hộ từ các bạn. tks! Link: https://www.youtube.com/@calemkemque hoặc seach @calemkemque trên Youtube).

Bạn đang đọc Khắc nhập! Khắc nhập! Khắc xuất! Khắc xuất! sáng tác bởi papacalem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi papacalem
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.