Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phượng Cửu Ca ra tay cứu người! Nàng ta không phải một mình! (2)

Phiên bản Dịch · 1001 chữ

“Thực lực này, không thua gì Thông Huyền cảnh!”

Ma tộc kia hai mắt khẽ híp lại, “Có được Kim Cương Bảo Thể, lại có tu vi Thông Huyền, ngươi ở trong Kim Cương tự, hẳn là thuộc về hạng nhất thiên tài.

Giết ngươi, Kim Cương tự chắc hẳn sẽ rất đau lòng nhỉ.”

Kim Cương tự, một trong những môn phái nhất lưu ở Đông châu.

Cũng là chùa miếu Phật môn vang danh Đông Châu.

Trên người tên cầm đầu Ma tộc kia dần dần tản mát ra ma khí cuồn cuộn, uy thế bá đạo dần dần lấn át khí tức Kim Cương Bảo Thể của tăng nhân áo trắng!

Tăng nhân áo trắng sắc mặt khẽ biến, “Đây là Thông Huyền cảnh Ma tộc!”

Thông Huyền cảnh, đặt ở Đông châu, đã coi như là cao thủ.

Là tồn tại mà đại đa số võ giả trẻ tuổi đều khó có thể ngăn cản, tăng nhân áo trắng tuy rằng cũng coi là thiên tài, nhưng cách Thông Huyền Cảnh còn có nửa bước.

Mà nửa bước này, đủ để cho hắn mất mạng.

Nhìn thoáng qua dân chúng phía sau, tăng nhân áo trắng bất đắc dĩ thở dài, “Tiểu tăng vô năng, không thể tru diệt được Ma đầu này...”

Oành!

Nương theo búa lớn của Ma tộc hạ xuống.

Toàn bộ kết giới kinh văn ầm ầm sụp đổ!

Dưới lực lượng khổng lồ trùng kích, bốn phía trạch viện hình thành một vùng phế tích.

Đại lượng ma thú sau khi không có kết giới ngăn cản, chảy nước miếng, hai mắt khát máu hướng bách tính trong nhà lao tới.

Ngay khi những ma thú này sắp ăn no nê.

Trên bầu trời, đột nhiên có một thanh bảo kiếm đỏ tươi như máu rơi xuống!

Bảo kiếm không nghiêng không lệch cắm ở trước cửa trạch viện.

Một cỗ kiếm khí lạnh thấu xương khuếch tán ra.

Từng đầu ma thú, trong nháy mắt đã bị xoắn giết thành từng đoàn huyết vụ!

Trên bầu trời, một bóng người hạ xuống.

Nàng mặc một bộ áo đỏ, thân hình nhìn nhỏ gầy, nhưng trên người lại tản ra uy nghiêm, một thân Phượng Hoàng hỏa màu đỏ thiêu đốt, khiến ma thú bốn phía chùn bước.

“Ma vật, nhận lấy cái chết!”

Phượng Cửu Ca nhìn rất nhiều ma vật trước mắt, lạnh lùng nói.

Nàng đưa tay vung ra từng đạo Phượng Hoàng Hỏa!

Hỏa diễm rơi vào trên thân những ma vật kia, trong chớp mắt đã đốt chúng thành tro bụi!

Mà nhìn thấy uy lực của Phượng Hoàng Hỏa, hai mắt của Độc Giác Ma tộc kia ngưng tụ, “Loại khí tức này, lại là một... Thánh Thể Nhân tộc!”

Hắn không khỏi kinh ngạc.

Đây chính là Thánh Thể Nhân tộc.

Tương đương với hoàng tộc trong Ma tộc!

Nếu có thể giết một Thánh Thể Nhân tộc, tuyệt đối là một công lớn!

Mấu chốt nhất là, tu vi Thánh Thể Nhân tộc này mới Linh Hải cảnh giới, lấy tu vi Thông Huyền cảnh của hắn, đây chẳng phải là có thể nhẹ nhõm bắt được sao?

Nghĩ tới đây, hắn kích động khó nhịn, lập tức xuất thủ!

“Thánh Thể Nhân tộc, chịu chết đi!”

Độc Giác Ma tộc cầm cự phủ chém về phía Phượng Cửu Ca.

Một chiêu này uy thế cương mãnh bá đạo, dường như có thể bổ ra một ngọn núi, vượt xa lực lượng tu vi của Phượng Cửu Ca khóa chặt nó.

Bình thường mà nói, Linh Hải Cảnh đối mặt với công kích này, có thể nói là thập tử vô sinh.

Khi Phượng Cửu Ca không phải người bình thường, bà có cách để trốn thoát.

Nhưng nàng không có.

Bởi vì nàng, không phải một người!

Ngay khi lưỡi búa bá đạo sắp chém vào người nàng, một bàn tay to đột nhiên từ bên cạnh nàng đưa ra, nhẹ nhõm bắt lấy cự phủ đang rơi xuống.

Chính là Lý Huyền.

“Sư muội, đối mặt với loại ma thú cấp bậc này mà ngươi cũng dám ra tay, thật sự là dũng khí mười phần.” Lý Huyền cười nhạt nói.

Phượng Cửu Ca được Lý Huyền khen, khóe miệng không khỏi cong lên.

Nàng tin tưởng Lý Huyền nhất định là biết vì sao mình dám ra tay.

Bởi vì có sư huynh là hắn chống lưng.

Nhưng hắn vẫn khen nàng.

Chỉ có thể nói, ở bên cạnh sư huynh thật sự là cảm xúc giá trị kéo căng.

Phượng Cửu Ca thì vui vẻ.

Độc Giác Ma tộc kia lại bị dọa không nhẹ.

Được lắm.

Người này là ai? Làm sao xuất hiện? Vì sao ta không phát hiện?

Cả người hắn đều mộng.

Nhưng Lý Huyền không khách khí với hắn, mỉm cười, năm ngón tay đột nhiên dùng sức nắm chặt, răng rắc một tiếng, chiếc búa khổng lồ kia trực tiếp hóa thành mảnh vỡ.

Tiếp theo, Lý Huyền tát hắn một cái.

Ầm!

Độc Giác Ma tộc kia chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mãnh liệt không cách nào chống đỡ được ập đến, cả người không thể khống chế bay ngược ra sau, sau đó thân thể ở trên không trung tiếp nhận dư lực trùng kích, không ngừng vỡ ra, phịch một tiếng nổ thành một đám sương máu!

Ầm!

Chỉ một chiêu, Độc Giác Ma tộc kia ngay cả phản ứng cũng không kịp, trực tiếp bị đập thành mảnh vỡ, chết đến mức không thể chết lại.

Mà một chiêu miểu sát Thông Huyền cảnh Ma tộc...

Thủ đoạn này, để mọi người ở đây nhịn không được hít một hơi lãnh khí.

Hai tăng nhân kia cũng nghẹn họng nhìn trân trối.

“Thật là lợi hại, đây ít nhất cũng là đại cao thủ Động Hư cảnh!”

“Hơn nữa đối phương còn trẻ như vậy... là thiên tài!”

Bạn đang đọc Khóa Lại Thiên Kiêu, Sư Muội Ngưng Đan Ta Thành Tôn (Dịch) của Thượng Quan Tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidang2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.