Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ có Range mới cảm thấy đau lòng cho hoàng tử

Phiên bản Dịch · 1335 chữ

Lúc này tại tầng 6 thư viện Gutha của Viện Hiền giả, trên khán đài cao tầng chỉ cách mái vòm mấy mét, đứng gần hàng rào có thể dễ dàng quan sát toàn bộ sảnh lớn ở tầng 1.

Nếu thị lực tốt, bạn có thể thấy ba nhân vật đứng trên quảng trường trung tâm hình tròn.

Nếu thêm các đạo cụ ma pháp bên cạnh quảng trường tầng 1 thì còn có thể nghe rõ họ nói gì.

Hôm nay Hyperion và Sophia đã ngụy trang một chút, họ đã đến lan can của tầng 6 thư viện từ lâu, đồng thời cũng quan sát tình hình ở tầng 1 từ xa.

Dựa theo lời Range nói thì đây là một buổi học thực hành.

Sau đó khi nghe những lời Karen nói, khiến cho Sophia phải suy nghĩ lại, nên đưa ra lời đáp lại thế nào mới đúng.

Vốn dĩ Sophia còn hơi thấp thỏm, lo lắng Range sẽ không thể tự đối phó được với loại thảo mai này.

Kết quả là Range còn chưa nói gì với Karen.

Chỉ nhìn thấy sắc mặt khó chịu của Karen thôi đã khiến Sophia bật cười khanh khách khi có người gặp chuyện.

“Sophia, cậu…”

Ban đầu Hyperion chỉ đi cùng Sophia đến đây, cô nhớ trước đây ở Hiệp hội chế tạo thẻ bài ma pháp, Sophia cũng đứng ở vị trí như Karen.

Hiện giờ, không những Sophia không nhớ đến những ký ức thảm khốc đó nữa mà còn rất thích thú khi nhìn nó, điều này khiến Hyperion rất lo lắng về trạng thái tinh thần của Sophia.

Sao cô ấy lại biến từ khó chịu thành trở nên thích thú như vậy khi thấy Ainol và Range đi chung với nhau…

Hyperion thật sự không yên tâm được khi Range rời khỏi tầm mắt cô quá lâu, vì vậy sau khi ăn sáng với tiểu thư Tata xong thì cô đã bảo tiểu thư Tata đưa cô đến trường, buổi tối lại đưa cô về nhà.

Hai người họ tiếp tục lặng lẽ theo dõi tình hình ở quảng trường tầng 1.

Range có vẻ bất lực trước sự gần gũi của Ainol nhưng hắn không trốn tránh mà để cho anh ấy thoải mái.

Hắn kiên nhẫn đợi Ainol nói chuyện suốt một lúc lâu, hắn chỉ nghiêm túc lắng nghe.

“Cho dù thế nào, hôm nay gặp được cậu làm tôi rất vui, khi nào cậu rảnh thì chắc chắn tôi sẽ đưa cậu đến Vương cung xem những bức danh họa tôi cất giữ đó, nghe cậu giải thích một lượt.”

Ainol vừa nói vừa vỗ bả vai Range.

Cuối cùng khi Ainol dừng lại thì Range cười, nhìn Ainol chăm chú và nói:

“Hoàng tử Ainol, thật ra hôm nay tôi cũng bất ngờ khi gặp cậu ở đây, bởi vì tôi nghe Hyperion nói, bạn Sophia đã lên kế hoạch mời cậu cùng đi quan sát phiến đá nguyên sơ, nếu mọi chuyện suôn sẻ thì cô ấy sẽ nhờ Viện trưởng Loren kiểm tra khi cô ấy lên năm ba, đáng tiếc…”

Nói đến đây, Range cụp mắt xuống, vẻ mặt rất nuối tiếc, cảm thấy nói thêm gì cũng không đúng nữa.

“… Thật không?”

“Cậu có thể đi hỏi Sophia.”

Ainol nghe Range trả lời chắc chắn thì nụ cười trên mặt dần biến mất, sau đó trong lòng vô cùng tự trách.

“…”

Ainol bối rối cực kỳ.

Thật ra trong lòng anh ta muốn ở bên Sophia nhưng anh ta đã đồng ý với Karen, về tình về lý thì đều không nên thay đổi ý định vào lúc này, đặc biệt anh ta còn là một hoàng tử, càng không nên vi phạm lời hứa.

“Hoàng tử Ainol, tự tôi đi qua…”

Karen thấy trạng thái của Ainol thì hơi lo lắng, sốt ruột nói.

“Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao hôm đó Sophia lại tức giận như vậy, hóa ra đều do tôi sai…”

Cô vừa nói vừa rưng rưng nước mắt.

Như vậy càng khiến Ainol không nói được gì.

Karen hơi liếc nhìn Range một cái.

Không biết người này cố ý gây rối hay vô ý nói về chuyện của Sophia nữa.

Nhưng cô nhanh chóng phân tích thì nếu Range thật sự là người như vậy, thì chắc chắn hắn sẽ sử dụng trí thông minh và sức hút của mình để khiến người khác bị mê hoặc, chứ không phải vô tư giúp người khác thúc đẩy tình duyên.

Bởi vì như vậy rất mâu thuẫn với nhau, giống như một kẻ xấu xa lại muốn làm chuyện tốt việc thiện suốt ngày vậy. Nếu thật sự như vậy thì có thể nói rằng hắn là một người tốt.

Cho nên, có lẽ người này chỉ vô ý làm người ta tức giận thôi.

Nhưng không sao cả.

Cho dù Ainol và Range nói gì với nhau, cô đều có cách làm cho Ainol hôm nay không đành lòng để cô ở lại một mình, sau đó từng bước tách anh khỏi Sophia.

Khi Ainol càng khó xử hơn, anh ấy nhìn ánh mắt đáng thương của Karen, cảm giác không thể làm tổn thuơng cô được.

“Xin lỗi, tôi là bạn thân của cậu, tôi sẽ không làm cậu khó xử, cậu cứ làm những gì cậu muốn đi.

Range áy náy đứng bên cạnh nói.

Ánh mắt hắn bây giờ như có thể đồng cảm với nỗi khổ tâm của Ainol như thể hắn cũng vậy.

“Range…”

Ainol cảm động nhìn Range.

“Ai…”

Karen đang định nói gì đó nhưng những câu này của Range như chặn miệng cô lại vậy, khiến sắc mặt cô thay đổi mấy lần trước khi tìm được từ ngữ thích hợp.

Tầng 6 của thư viện Gutha, Sophia và Hyperion đứng bên lan can nhìn xuống.

“Tại sao Karen không nói gì?”

Sophia hoang mang hỏi Hyperion.

Trước đây khi Karen ở cùng cô ấy và Ainol thì mỗi khi Ainol đưa ra lựa chọn, Karen sẽ lấy lùi làm tiến, giả vờ đáng thương, Sophia từng thấy rất nhiều lần rồi.

Cô ấy không có chứng cứ chứng minh Karen giả vờ, chỉ có thể kiềm nén cơn giận.

Mà phản ứng của Range đối mặt với tình huống tương tự, Sophia thấy cũng bình thường.

Nhưng kết quả là Karen lại không nói được câu nào!

Sophia hoàn toàn không rõ bên trong có bí ẩn gì, chắc Range không dùng thuật cấm ngôn với Karen vào lúc này chứ?

Hyperion im lặng một lúc.

Dường như tâm trạng của cô hơi phức tạp.

“… Thực ra ý câu nói đó của Range là, mấy cô gái các cô chỉ biết tranh giành tình cảm của hoàng tử Ainol, chỉ có tôi là thật sự đau lòng cho hoàng tử Ainol.”

Cuối cùng Hyperion lắc đầu, phiên dịch lời nói của Range cho Sophia.

Suy nghĩ của mọi cô gái đều khó hiểu khiến Ainol không thể hiểu nổi, chỉ có bạn thân của anh ấy là Range mới có thể hiểu được anh ấy.

Sau khi Range nói ra câu này thì Karen phát hiện, cho dù cô nói gì nữa thì đều có vẻ như rất ích kỷ làm hoàng tử Ainol khó xử.

“!”

Sophia lập tức hiểu ra, ngay sau đó sắc mặt phức tạp nhìn Hyperion.

“Tại sao cậu nghe hiểu được Range nói?”

Sophia lớn lên với Hyperion từ nhỏ nên biết rõ tính cách của cô, cô ấy biết Hyperion là một cô gái tốt hiếm gặp nên cực kỳ tin tưởng cô.

“Đúng vậy… tại sao tôi lại nghe hiểu nhỉ…”

Hyperion hơi hoảng hốt, khóc không ra nước mắt mà nhìn Sophia.

Ở bên cạnh Range lâu rồi, dần dần cũng hiểu rõ tâm tư của hắn.

Như này không phải là biến dị chứ?

Nguồn gốc của cô…

Bạn đang đọc Không được phép tước đoạt quyền làm người của tôi của Tịch Tịch Đáng Thương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cuuvibachho
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.