Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 72: Đám người hỗn tạp

Tiểu thuyết gốc · 1805 chữ

Thời gian dường như đóng băng tại thời điểm này.

Sau khi Lê Na hỏi xong câu đó, cô có thể thấy rõ vẻ mặt kinh ngạc của Hoàng Tuân, và cậu nhìn cô với vẻ hoài nghi.

"Cô vừa nói gì vậy?"

Hoàng Tuân nghiêng người về phía trước một chút, kéo khoảng cách giữa cậu và Lê Na lại gần hơn một chút.

Cậu thậm chí cảm thấy mình nghe lầm...

Theo ấn tượng của Hoàng Tuân.

Cô gái tên Lê Na này chỉ mới gặp cậu trong một thời gian ngắn.

Không cần phải nói.

Ngay tại thời điểm "Trường THPT Trần Hưng Đạo" trước đó.

Cả hai không ai nói với nhau quá hai mươi câu...

Ngoài ra, cậu chưa bao giờ đề cập bất cứ điều gì về Thanh Linh và tên của cô ấy trong lần đó.

Bây giờ Lê Na mới gặp cậu lần thứ hai.

Làm thế nào có thể biết Thanh Linh?

"À, tôi chỉ... hỏi là tại sao chị Thanh Linh không đi vào với anh..."

Lê Na nhìn thấy phản ứng của Hoàng Tuân.

Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Kể từ lần cuối cùng cô chia tay Hoàng Tuân trong kịch bản "Thứ Sáu Màu Đen", Thanh Linh đã ở bên cạnh Hoàng Tuân.

Lúc ấy, hai người họ quan hệ vẫn rất tốt.

Đây chỉ là kịch bản tiếp theo mà thôi, không đến nỗi chia tay đi...

"Cô đang nói cái gì vậy?"

"Làm sao cô biết chuyện của Thanh Linh?"

Hoàng Tuân cảm thấy có điều gì đó không ổn, Lê Na trước mặt cậu dường như hoàn toàn khác với người cậu biết, và những lời cô ta nói rất kỳ lạ.

"Thì tôi lần trước gặp qua chị Thanh Linh, có chuyện gì sao, Hoàng Tuân?"

Lê Na vẫn không thể hiểu được.

Lúc này, đầu óc của hai người dường như ở hai kênh khác nhau.

Những gì họ nói và hỏi khiến đối phương cảm thấy rằng họ không thể hiểu được.

Hoàng Tuân nhìn chằm chằm vào mắt Lê Na.

Cậu hít một hơi thật sâu, cố kìm nén đè xuống nội tâm phập phồng.

Sau một hồi tạm dừng.

Giọng điệu thản nhiên hỏi: "Ký ức của hai chúng ta có thể hơi khác một chút, trong trí nhớ của tôi, việc cô quen biết với Thanh Linh là không hề có, và Thanh Linh cùng tôi trong câu chuyện kinh dị cũng là điều không thể nào..."

Lê Na lắng nghe những lời của Hoàng Tuân.

Cô dừng lại để sắp xếp suy nghĩ của mình.

Dựa theo ký ức của cô, cô cũng cảm thấy Hoàng Tuân trước mặt mình trở nên có chút quái lạ...

“Tôi có thể xem bảng hiển thị cá nhân của anh trước được không?” Lê Na nhìn vào mặt Hoàng Tuân, một lúc sau mới hỏi.

Hoàng Tuân không có gì để che giấu.

Cậu gật đầu và mở bảng cá nhân của mình cho Lê Na xem.

Bảng hiển thị ra không giống như bảng cá nhân.

Thông qua phương thức hiển thị, khiến cho đối phương thấy được.

Chỉ có tên, thân phận và thiết lập nhân vật...

Hoàng Tuân không phải lo lắng, Lê Na sẽ thấy hiện diện của đám côn trùng trong mục “Vật phẩm” của cậu.

Nhưng.

Ngay sau khi cậu cho thấy bảng điều khiển của mình.

Cậu phát hiện lông mày của Lê Na đang cau lại, như thể có điều gì đó không ổn với bảng hiển thị cá nhân của cậu ...

"Anh... Là vai phụ sao?"

Lê Na nghi ngờ hỏi, điều mà cô ấy dường như không hiểu chính là thông tin này.

"Có vấn đề gì sao?"

Hoàng Tuân chú ý đến từng biểu hiện trên khuôn mặt của Lê Na.

"Làm sao chỉ là vai phụ, không phải anh là..."

Đây là chỗ Lê Na đã nói.

Giọng cô đột ngột dừng lại.

Cùng lúc đó, cô ấy ngừng nói, cúi đầu xuống và nhanh chóng lấy từ trong túi ra một túi vải rất xấu xí.

Một chất lỏng màu đỏ như máu chảy ra từ chiếc túi.

Chảy xuống lòng bàn tay của Lê Na.

Khi Hoàng Tuân nhìn thấy tình huống này, cậu cũng để mắt đến túi nhỏ.

Khi cái túi nhỏ đó được lấy ra bởi Lê Na.

Cậu cảm thấy lũ trùng trong cơ thể mình trở nên hơi cáu kỉnh, và dường như đang nói chuyện với cậu một cách mơ hồ.

Nói với cậu rằng có một cái gì đó ngon ngon trước mặt.

Nhanh chóng thả chúng ra...

Có cái gì trong túi vải đó?

Hoàng Tuân nhìn thứ mà Lê Na lấy ra từ trong túi quần của mình và cảm thấy rằng nó sẽ không đơn giản.

"Có vấn đề xảy ra."

Lê Na nhẹ nhàng vuốt ve cái túi gói.

Điều kỳ diệu là sau khi cô chạm vào chiếc túi, chất lỏng chảy ra từ nó bị hút trở lại và sau đó không còn động tĩnh gì nữa.

"Ừm?"

Hoàng Tuân không biết chuyện gì đã xảy ra với những gì cô đang nói.

"Cái túi thơm này, tôi mang ra là từ câu chuyện “Thứ Sáu Màu Đen” lần trước, giờ nó đã trở thành một với tôi. Chỉ cần tôi đặt bất cứ thứ gì liên quan đến chủ thể vào trong túi, tôi có thể cảm nhận được tình huống và vị trí."

"Sau khi đến thế giới này, tôi đã bỏ tóc của nhiều người vào trong. Khoảnh khắc chiếc túi thơm phản ứng trong nháy mắt, tôi đã mất cảm giác về một trong số người bọn họ..."

Nhìn thấy vẻ nghi ngờ của Hoàng Tuân, Lê Na giải thích cho cậu.

Theo lý mà nói.

Trong ký nhớ của cô, Hoàng Tuân phải biết sự tồn tại và công dụng của túi thơm này ...

Nhưng bây giờ cô không thể giải thích quá nhiều.

Cô bây giờ phải tìm ra lý do tại sao cô mất nhận thức.

Vì vậy Lê Na vội vàng bỏ túi thơm vào trong túi quần, đồng thời quay đầu nói với Hoàng Tuân.

"Hoàng Tuân, tuy rằng tôi không biết anh đang có chuyện gì, nhưng hiện tại tôi cần anh giúp đỡ, muốn nhờ anh giúp tôi..."

Hoàng Tuân chỉ nhìn Lê Na như thế này.

Thành thật mà nói, cậu không hiểu bên kia định làm gì.

Suy nghĩ cơ bản của hai người không cùng một đường thẳng.

"Tôi không hiểu lắm. Cô có thể giải thích ngắn gọn về vấn đề này."

"Ai đã biến mất khỏi cảm giác của cô? Biến mất có nghĩa là chết hay gì khác? Vậy cô sẽ làm gì bây giờ?"

Hoàng Tuân hỏi Lê Na câu hỏi trong lòng.

Cậu không rõ về tình huống mà cậu đã tiếp xúc với Lê Na bây giờ, toàn bộ đều là không hiểu.

Những lời nới khó hiểu liên tục xuất hiện từ cô.

Khiến cậu cảm thấy hơi mơ hồ...

Chắc chắn.

Hoàng Tuân nhìn thấy bộ dạng Lê Na lo lắng.

Cậu cũng đề nghị nên vừa đi bộ vừa nói chuyện.

"Vừa đi vừa nói đi, Nhật Minh là NPC, tạm thời không để ý tới cậu ta, sau này có hỏi, thì tìm một chút lý do lừa gạt cậu ta. Các NPC trong kịch bản của thế giới sẽ không nhúng tay quá sâu đâu."

Để cho vai diễn tiếp tục bình thường và không gây ra cao trào của thế giới kịch bản bùng phát trước, Hoàng Tuân đã nhắc nhở cô.

Vừa nói xong câu này.

Hoàng Tuân ngay lập tức nhận ra những gì ...

Cậu nhìn về phía cửa sổ gọi món, và sau khi quét mắt nhanh, không có dấu hiệu nào của Nhật Minh cả!

Sắc mặt Lê Na không được đẹp cho lắm: "Người xảy ra vấn đề là Nhật Minh, lúc cậu ta đi gọi món, tôi đã mất cảm giác về cậu ta."

Hoàng Tuân nhớ lại lúc nãy cậu nói chuyện với Lê Na.

Cậu làm sơ qua tính toán.

Đoán là đã mất khoảng mười phút...

Sau khi Nhật Minh nói rằng cậu ta sẽ gọi đồ ăn.

Hoàng Tuân và Lê Na đã tập trung vào cuộc trò chuyện, không chú ý nhiều đến cậu ta.

Chờ cho đến khi tên của Nhật Minh được nhắc đến.

Chỉ sau đó Hoàng Tuân mới nhận ra rằng cậu ta thực sự đã đi quá lâu.

"Lại một người mất tích..."

Lê Na khẽ cắn răng và liếc nhìn những học sinh khác trước cửa sổ gọi món.

Hoàng Tuân không trả lời.

Cậu chỉ lặng lẽ liếc nhìn bảng tiểu thuyết vừa mới trống không, bắt đầu cập nhật.

Cậu nhận được tin tức mới...

Không có đoán sai.

Về vụ mất tích ở ngôi trường này, Lê Na hẳn là biết nhiều hơn cậu vào lúc này...

"Vậy, không chỉ là dòng thời gian của thế giới này bị rối loạn."

"Ngay cả những người bị kéo vào cũng đến từ những thời gian và không gian khác..."

Đây cũng là lý do hành vi phản ứng của bên kia.

Khác biệt với ấn tượng của cậu.

Hoàng Tuân giờ đã hiểu tại sao Trần Thiên Nga và Dĩnh Phúc, những người đã trải qua câu chuyện gần hai mươi lần, lại không lanh lợi nhanh nhẹn như cậu tưởng tượng.

Dưới kịch bản gần như không có lối thoát này.

Có thể sống sót hơn 20 lần không có nghĩa là biểu thị ra năng lực và may mắn tương ứng

Bộ đôi này hoàn toàn đã đi qua những câu chuyện, không cùng đẳng cấp với những câu chuyện mà cậu từng trải qua.

Nói cách khác.

So với hai kịch bản câu chuyện trước đó của cậu, ví như trường huấn luyện địa ngục..

Mấy câu chuyện mà hai người đó đã trải qua.

Có lẽ nó chỉ như là đi nghỉ dưỡng..

"Nếu thời gian của Lê Na là trong tương lai, vậy thì thời gian của những người khác, cũng có thể từ trong hiện thực, thời gian hỗn tạp khác đi vào ..."

Bảng tiểu thuyết của Hoàng Tuân.

Chỉ ghi lại một vài đoạn văn bản ...

【Thế giới đan xen sự hỗn loạn.】

【Thiên đàng hạnh phúc.】

【Bạn bè đến từ khắp nơi, đan xen lẫn nhau trong thế giới chất chứa dối trá này.】

【Có người đã hiểu được.】

【Ha ha ha! Đây là thế giới của mẹ, cũng là thế giới lời dối trá.】

【Những gì tồn tại ở đây...】

【Chỉ là những đám người hỗn tạp trộn lẫn vào nhau...】

Bạn đang đọc Kịch Bản Kinh Dị sáng tác bởi Zerotest03
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zerotest03
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.