Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhan Vô Nguyện

Tiểu thuyết gốc · 500 chữ

Ma khí quấn lấy cơ thể “Lưu Tinh Nguyệt”, tạo thành những hình thù méo mó, những móng vuốt sắc bén tua tủa như muốn xé toạc mọi thứ. Từng đợt ma khí điên cuồng lao đến, nhắm thẳng vào U Minh. Nàng chỉ khẽ thở dài, đưa tay chống trán, thản nhiên hấp thụ toàn bộ ma khí đang tấn công mình: “Dừng lại đi.”

Giọng nói của U Minh vang lên, tựa như tiếng ngân của một chiếc đàn cổ, vừa trầm ấm vừa thanh thoát. Từng chữ phát ra như xuyên thấu vào tận sâu linh hồn, vừa nhẹ nhàng vỗ về vừa mang uy lực tuyệt đối. Chỉ trong khoảnh khắc, ma khí quanh người “Lưu Tinh Nguyệt” tan biến như khói, để lại một cảm giác yên bình lạ thường. “Lưu Tinh Nguyệt” kinh ngạc nhìn U Minh, giọng lạc đi: “Vừa rồi... là giọng nói của ngài?”

Sâu thẳm trong lòng, nàng bất giác muốn nghe lại âm thanh ấy. Má nàng thoáng ửng hồng, như bị thôi miên. Đôi mắt ánh lên sắc đỏ quỷ dị, khóe môi nhếch lên tạo thành nụ cười méo mó, kỳ lạ chưa từng thấy. Bất ngờ, U Minh vung tay búng mạnh vào trán nàng: [Tỉnh.]

“Lưu Tinh Nguyệt” ôm trán kêu đau, vẻ mặt ngơ ngác. Trong đầu nàng hiện lên hàng ngàn dấu hỏi, hoàn toàn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của nàng, U Minh chỉ ho nhẹ một tiếng, giọng bình thản: [Coi như xong chuyện của ngươi. Bây giờ vào việc chính.]

“Việc chính? Vậy từ nãy đến giờ không phải việc chính sao?”. “Lưu Tinh Nguyệt” bối rối hỏi.

U Minh lại búng trán nàng lần nữa, giọng điệu pha chút hờn dỗi: [Đương nhiên không. Với sức mạnh hiện tại, ngươi vẫn chưa kiểm soát nổi bản thân.]

Lời nói khiến “Lưu Tinh Nguyệt” sững sờ. Một ý nghĩ chợt lóe lên, nàng kinh ngạc thốt: “Ngài... định thu ta làm thuộc hạ?”

[Xem như ngươi thông minh]. Dứt lời, U Minh lấy ra một chiếc nhẫn hình nguyệt quế, ném thẳng về phía nàng: [Cầm lấy, nó sẽ có ích với ngươi.]

“Lưu Tinh Nguyệt” bắt lấy chiếc nhẫn. Ngay lập tức, nó phát sáng rực rỡ. Một đóa liên hoa trong suốt hiện lên, lơ lửng trên lòng bàn tay nàng trước khi tan biến và nhập vào cơ thể. Nàng nhắm mắt, cảm nhận dòng năng lượng ấm áp chảy qua kinh mạch, lan tỏa khắp người. Mái tóc nàng từ từ chuyển thành màu xám bạc. Giữa mi tâm xuất hiện một ký hiệu hình thoi màu đen. Trên ngực nàng, một hình xăm dây leo quấn lấy hai cánh tay dần hiện rõ.

Giọng nói của U Minh vang lên, như khắc sâu vào linh hồn nàng: [Tự của ngươi là Nhan Tinh. Danh: Nhan Vô Nguyện,. Ngươi thề, vĩnh kiếp không phản bội chủ nhân của mình.]

Bạn đang đọc Lãng Khởi Phong Vân sáng tác bởi MariaHatsuna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MariaHatsuna
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.