Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Liên Thần Hoa

Tiểu thuyết gốc · 1607 chữ

Bỗng mắt phải của Bạch Vô Ưu biến thành tròng đen với con ngươi đỏ rực, ma văn xuất hiện trên cơ thể, một cánh trắng bị nhuộm đen. Ma khí và linh khí trong người nàng bùng nổ, đối kháng dữ dội, không bên nào chịu thua. Thần mạch sục sôi như muốn xé cơ thể thành từng mảnh. Trong đầu nàng vang lên vô số âm thanh hỗn loạn, khiến nàng nhíu chặt mày. Đột nhiên, viên ngọc tím trong cơ thể phát sáng, tỏa ra những hoa văn trắng, xanh lam và vàng. Viên ngọc hấp thụ luồng năng lượng hỗn loạn, dung hợp chúng thành một dạng năng lượng mới tạm gọi là hỗn khí. Thần mạch hợp nhất lần nữa, bùng nổ năng lượng mạnh mẽ. Thời gian như ngừng trôi. Cơ thể Bạch Vô Ưu lơ lửng giữa không trung, từ dáng vẻ một nữ hài dần lớn lên, biến thành hình dạng tuổi 17. Ba đôi cánh và mái tóc chuyển thành màu đen tuyền, sâu thẳm như vực tối. Làn da nàng trắng mịn màng, đôi mắt lam trong đổi sang tím pha xanh. Họa tiết liên hoa phát sáng sau lưng, tai hơi nhọn, trên cánh tay phải xuất hiện ma văn xen kẽ giữa trắng và xanh tím.

Khi thời gian chuyển động trở lại, quá trình thức tỉnh thần mạch cũng kết thúc. Bạch Vô Ưu trở về hình dạng nhân tộc, đôi mắt nhắm lại, y phục cháy sém và rách do quá trình thức tỉnh. Cơ thể nàng kiệt sức, rơi xuống. Kết giới bao quanh thôn Đông Quân sụp đổ, hàng vạn hắc điệp lao đến, tụ lại thành một chiếc đệm nâng nàng lên. Nàng từ từ đứng dậy, đôi mắt vẫn khép hờ. Những hắc điệp tan ra, hợp lại thành một, đậu trên ngón tay nàng rồi hoá thành Hư Giới.

Bạch Vô Ưu lấy một dải lụa trắng, nhẹ nhàng che đi đôi mắt. Cùng lúc, y phục nàng biến đổi, thành một bộ váy lụa phối sắc lục và trắng, mái tóc được tết thành đuôi sam. Nàng nâng tay, nhìn Hư Giới, rồi truyền âm tuyệt mật, nở nụ cười: [Cảm ơn ngươi, Tiểu Dạ.]

Hư Giới phát ra ánh sáng vàng nhạt, như đáp lại. Nàng nói tiếp: [Bây giờ nghỉ ngơi đi, còn lại để ta lo.]

Vừa dứt lời, Hư Giới đã biến thành màu vàng kim. Nụ cười trên môi Bạch Vô Ưu chợt tắt, nàng tập trung vận hành hỗn khí theo kinh mạch trong cơ thể. Hỗn khí, sự kết hợp của ma khí và linh khí, là nguồn gốc tạo ra mọi sự sống. Nàng vận dụng hỗn lực, tạo ra một nụ liên hoa đỏ sẫm trong lòng bàn tay. Nụ hoa bùng cháy thành một đốm lửa nhỏ rồi nhanh chóng tắt đi. Hoả Liên là một trong Cửu Liên Thần Hoa – đại diện cho quyền năng của lửa và hủy diệt. Khả năng này có thể thiêu đốt tất cả nhưng với sức mạnh hiện tại của nàng chỉ đủ để tạo ra những đốm lửa. Nhìn lòng bàn tay trống rỗng, nàng tự nhủ xem ra hiện tại vẫn chưa khôi phục được sức mạnh ban đầu, nhưng điều đó không khiến nàng quá bận tâm.

Ánh mắt nàng hướng về Vương Diệp và Vương Tri Triết, cả hai đang nằm ngủ say trên mặt đất. Bạch Vô Ưu thở dài. Dù ký ức đã thức tỉnh, nàng không thể vô tình với những người đã chăm sóc mình suốt mười năm qua. Nàng bước tới bên Vương Diệp, xoay người y nằm ngửa rồi kiểm tra tình trạng. Cơ thể y bị ma khí xâm nhập và trúng độc Ma Huyết, độc ngấm sâu vào căn cốt và kinh mạch nhưng vẫn sống được đến giờ quả là đáng kinh ngạc. Bạch Vô Ưu đặt tay lên ngực Vương Diệp, vận dụng Sinh Liên - một đóa liên hoa xanh ngọc xuất hiện giữa hai mu bàn tay nàng, tỏa ánh sáng dịu nhẹ bao phủ khắp cơ thể y. Sinh Liên, biểu tượng của sự sống, là một trong những quyền năng mạnh mẽ nhất trong Cửu Liên Thần Hoa. Nó cho phép Bạch Vô Ưu chữa lành mọi thương tổn, hóa giải độc tố, thậm chí hồi sinh người chết. Tuy nhiên, việc chữa lành tiêu tốn nhiều sinh lực hơn so với hấp thụ, vì vậy nàng rất ít khi sử dụng năng lực này cho người khác. Dưới ánh sáng của Sinh Liên, gương mặt Vương Diệp trẻ hóa, trông chỉ khoảng hai mươi tuổi, vết thương lành lại, độc tố và ma khí cũng bị hóa giải.

Giữa trán Vương Diệp, một đóa tử liên mờ nhạt hiện lên. Tâm Liên, đại diện cho tinh thần, cho phép người sử dụng tác động lên mọi trạng thái tinh thần đồng thời có thể phản ánh tình trạng tâm trí của một người. Đóa tử liên của Vương Diệp ánh sáng ảm đạm, cánh hoa thưa thớt, chứng tỏ tâm trí y từng chịu tổn thương nặng nề. Bạch Vô Ưu nhíu mày khi nhận ra sự tác động của một khí tức quen thuộc nhưng chuyện này nàng sẽ không can thiệp. Nàng chạm nhẹ vào tử liên, ánh sáng ảm đạm bỗng rực rỡ. Những cánh hoa cũ rụng xuống, nhường chỗ cho cánh hoa mới đan xen. Tử liên khép lại, thu về trong đầu Vương Diệp. Hoàn tất việc chữa trị, Bạch Vô Ưu cảm thấy tinh thần mệt mỏi, nhưng nàng không cho phép mình nghỉ ngơi lúc này.

Chuyển ánh mắt sang Vương Tri Triết, nàng tiến lại gần. Truy Phong Kiếm bay ra chắn đường, nhưng chỉ bằng một ý niệm, nàng đã thu nó vào Hư Giới. Truy Phong Kiếm nhận ra nàng chính là người đã tạo ra nó, không dám phản kháng dù trong lòng thầm mắng. Bạch Vô Ưu kiểm tra Vương Tri Triết: cơ thể không có vết thương nhưng ma khí hỗn loạn do thức tỉnh Ma Hạt, một loại hạt ma lực mạnh mẽ nhưng nguy hiểm, có thể khiến người sở hữu mất kiểm soát. Tu vi của hắn bị mất hết, và tâm trí tổn thương nặng nề. Nàng nắm lấy tay phải của hắn, giúp ổn định ma khí. Dưới sự dẫn dắt của nàng, ma khí dần ổn định, sắc mặt hắn bớt tái nhợt, ma văn trên người cũng thu lại, chỉ còn xuất hiện ở trán và cánh tay phải. Tâm Liên mọc lên giữa trán Vương Tri Triết. Khác với Vương Diệp, Tâm Liên của hắn rối loạn giữa sắc tím và đen. Bạch Vô Ưu thở dài, lòng đau nhói khi nhận ra nguồn gốc sự rối loạn. Nàng nhẹ nhàng bứt một cánh hoa, chứa đựng ký ức về “Vương Ngọc Thất.” Tâm Liên dần chuyển sang tím thuần rồi khép lại, thu về trong đầu Vương Tri Triết. Nàng tiếp tục dùng Sinh Liên nối lại kinh mạch bị đứt, giúp hắn dễ dàng tu luyện sau này, rồi đút vào miệng hắn ba viên Thanh Tâm đan.

Từ Hư Giới, Bạch Vô Ưu lấy ra hai pháp bảo trữ vật: một dây chuyền bạc hình thập tự ngược khảm đá quý và một chiếc nhẫn giống rễ cây quấn lại. Nàng cắt tay Vương Tri Triết, nhỏ máu nhận chủ dây chuyền, sau đó làm tương tự với nhẫn và đeo lên ngón trỏ tay trái Vương Diệp. Cả hai pháp bảo đều thuộc linh giai, là sản phẩm thử nghiệm trước khi nàng hoàn thiện Hư Giới. Trong Hư Giới vẫn còn hàng trăm cái, nên việc cho đi không khiến nàng bận tâm.

Việc cuối cùng Bạch Vô Ưu thực hiện là “đóng gói” hai người này và gửi đến Diệp gia cùng Ma tộc. Nàng lấy ra hai quả cầu đỏ và đen, to bằng nắm tay, với chữ “Tiêu Sư” được khắc trên bề mặt. Đây là Tiêu Sư Cầu, một pháp bảo thiên giai dùng để vận chuyển. Chỉ cần truyền linh khí và chỉ định điểm đến, nó sẽ đưa vật phẩm hoặc sinh vật đi nhanh nhất có thể. Tuy nhiên, khoảng cách vận chuyển phụ thuộc vào lượng linh lực cung cấp. Tiêu Sư Cầu có ba loại: màu lam để vận chuyển vật chết, màu đỏ cho vật sống, và màu đen cho cả hai, đồng thời cho phép vận chuyển xa hơn. Bạch Vô Ưu cầm quả cầu màu đỏ, truyền linh khí vào. Hoa văn vàng kim trên bề mặt lập tức phát sáng. Nàng ném quả cầu về phía Vương Diệp. Ngay tức khắc, quả cầu mở ra, thu Vương Diệp vào trong rồi đóng lại. Nhặt quả cầu lên, nàng thì thầm: “Địa điểm: Lăng Vân hoàng triều, Hoàng Đô, Diệp gia – một trong tam đại gia tộc. Người nhận: Gia chủ Diệp gia, Diệp Thừa Ân.”

Không chần chừ, nàng hướng về phía nam, vận sức ném quả cầu lên trời. Tiêu Sư Cầu tự động truyền tống Vương Diệp đến địa điểm chỉ định. Với Vương Tri Triết, nàng lặp lại quy trình tương tự, chỉ thay đổi thông tin: “---”. Rồi quả cầu tự truyền tống.

Hoàn thành công việc, Bạch Vô Ưu ngẩng lên nhìn trời. Cơn buồn ngủ ập đến dữ dội, nàng biết mình không còn nhiều thời gian. Nghĩ đến nơi cần đến, nàng bước một bước, lập tức biến mất nhờ thuật truyền tống.

Bạn đang đọc Lãng Khởi Phong Vân sáng tác bởi MariaHatsuna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MariaHatsuna
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.