Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai vị thượng xá sư huynh

Phiên bản Dịch · 1898 chữ

“Đây chỉ là một bài học nhỏ!”

Hiển nhiên Viên Tử Lộ đã dự liệu trước cảnh tượng này, bật cười khẽ, nhưng rất nhanh, thần sắc trở nên nghiêm nghị: “Chính là để các ngươi hiểu rõ, rằng một khi tiến vào Chiến vực Lưỡng Giới, ngay cả khi chỉ vô tình hít thở một hơi nguyên khí thiên địa, cũng có thể tiềm ẩn nguy hiểm!”

Lời nói này giống như một chậu nước lạnh đã dập tắt hoàn toàn tâm trạng hưng phấn của nhóm tân sinh về việc tiến vào Chiến vực Lưỡng Giới.

Thế nhưng, Viên Tử Lộ dường như chưa muốn dừng lại, tiếp tục nói: “Có lẽ trong số các ngươi cũng đã nghe nói rằng, mỗi năm đều có rất nhiều người bỏ mạng trong Chiến vực Lưỡng Giới, bao gồm cả sinh đồ ngoại xá và nội xá.”

“Nhưng ta dám chắc các ngươi không biết, những người đó đã chết như thế nào!”

Viên Tử Lộ quét mắt nhìn quanh, thấy không ít sinh đồ đã bình tĩnh trở lại, liền hài lòng tiếp lời: “Ta có thể nói cho các ngươi biết, một phần ba chết trong các trận giao tranh với võ giả ngoại vực, một phần ba chết do tai nạn trong quá trình thu thập nguyên liệu phi phàm và thiên tài địa bảo, và một phần ba chết vì nguyên khí mất kiểm soát, hay chính là tẩu hỏa nhập ma!”

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của nhóm người, Viên Tử Lộ thần sắc thỏa mãn thú vị, nở nụ cười gian xảo: “Có phải các ngươi cảm thấy khó tin không? Tại sao võ giả phi phàm chết vì mất kiểm soát nhiều đến vậy? Và nếu đã như thế, tại sao vẫn có nhiều võ giả phi phàm bất chấp tất cả để tiến vào Chiến vực Lưỡng Giới thế kia?”

"Có phải các ngươi cảm thấy khó hiểu không?"

Không ít sinh đồ vô thức gật đầu.

Ánh mắt của Viên Tử Lộ đột nhiên trở nên sắc bén, khiến người khác không dám đối diện.

Chỉ nghe ông nói: "Bởi vì đây chính là Chiến vực Lưỡng Giới!"

Thấy bọn họ kinh ngạc ngẩng đầu, ông lại trầm giọng tiếp: "Ta có nói bao nhiêu cũng vô nghĩa, lời nói suy cho cùng vẫn chỉ là thứ hư vô. Chiến vực Lưỡng Giới ở ngay trước mắt, đáp án chỉ có các ngươi tự mình bước vào mới có thể tìm ra!"

Lúc này, Thương Hạ đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, bất chợt quay đầu nhìn, liền phát hiện đoàn xe vốn chỉ mới di chuyển hơn trăm trượng, vậy mà cổng lớn và bức tường cao của Thông U học viện đã dần mờ nhạt trong tầm nhìn, tựa như đã cách xa ngàn dặm.

Hành động của Thương Hạ thu hút sự chú ý của những người khác. Rất nhanh, các sinh đồ chưa từng bước vào Chiến vực Lưỡng Giới cũng lần lượt quay đầu, rồi nhận ra sự thay đổi phía sau.

Lúc này, Viên chấp sự lần nữa lên tiếng: "Giới hạn giữa Chiến vực Lưỡng Giới và U Châu không phải là một bức tường không gian hữu hình có thể chạm vào, mà giống như một mê cung không gian khiến ngươi không nhận ra mình đang đi vòng vòng tại chỗ."

Nói đến đây, giọng điệu của Viên chấp sự chợt thay đổi: "Tất nhiên, con đường chúng ta đang đi không nằm trong phạm vi đó. Song, sự thay đổi không gian vẫn ngấm ngầm diễn ra. Trên thực tế, ngay khi rời khỏi cổng chính của Thông U học viện, chúng ta đã bước vào thông đạo hư không dẫn đến Chiến vực Lưỡng Giới rồi."

"Người nào?"

Từ phía xa sắc trời đã hiện, dường như nhóm người sắp đến đầu bên kia của thông đạo dẫn đến Chiến vực Lưỡng Giới. Ngay lúc này, một giọng nói trầm ổn mang theo sự cảnh giác vọng đến từ nơi có sắc trời đó.

Viên Tử Lộ đang ngồi trên chiếc xe đầu tiên của đoàn xe bỗng giơ tay lên. Đoàn xe phía sau lập tức dừng lại, đồng nhất như thể tuân lệnh nghiêm ngặt.

"Phía trước có phải là Viên Vệ Ti Ngô Đình Hải, Ngô chấp sự? Tiểu đệ Viên Tử Lộ, phụng mệnh áp tải vật tư đến Thông U Phong."

Viên Tử Lộ vừa nói vừa vung tay áo, một lệnh bài phát ra ánh sáng lạnh lẽo bay về phía nơi có sắc trời.

"Ồ, sao lại là Viên huynh đích thân đến đây?"

Giọng nói trầm ổn ấy thoạt đầu tỏ ra kinh ngạc, sau đó tiếp lời: "Ừm, lệnh thông hành đã kiểm tra, không có vấn đề gì. Viên huynh có thể tiến vào!"

Đoàn xe tiếp tục đi tới phía trước. Không biết từ lúc nào, sắc trời xung quanh đã bừng lên, mọi người bước vào một thế giới hoàn toàn mới lạ.

Dù trước đó đã chuẩn bị tâm lý, không ít sinh đồ Bính phòng vẫn không thể kìm lòng mà há hốc miệng, thốt lên tiếng "Oaaa" đầy kinh ngạc.

Hiện tại, đoàn xe đang đứng tại lối ra của một hẻm núi, không xa phía trước là một kiến trúc trông giống như trạm gác bắc ngang qua hẻm núi.

Bất kể là tiến vào hay rời khỏi hẻm núi, trạm gác này đều là lối đi bắt buộc.

Lúc này, cổng trạm đã mở, trước cửa là một đại hán vai rộng tay dài nhưng dáng người lại không cao lớn đứng đó. Ông chính là chấp sự Viên Vệ Ti trấn giữ nơi này - Ngô Đình Hải.

Phía sau có hai võ giả phi phàm mặc trang phục tương tự Thương Hạ và những người khác, song màu sắc lại hoàn toàn khác biệt so với ngoại xá và nội xá.

Đó là sinh đồ thượng xá!

Người nhận ra thân phận của hai sinh đồ đó không chỉ có Thương Hạ, mà không ít sinh đồ khác cũng đồng loạt đưa mắt về phía họ. Trong số đó, ánh mắt của Quách Du là phức tạp nhất.

Hắn từng chỉ cách thượng xá một bước chân!

Nhưng khi nghĩ đến tin đồn về lý do cuối cùng khiến hắn bị đào thải, Quách Du không kiềm được mà chuyển toàn bộ căm phẫn sang Thương Hạ.

Cảm nhận được ánh mắt nặng nề như có thực thể của Quách Du, Thương Hạ không khỏi có cảm giác "chó má".

"Kẻ nào chen chân qua cửa sau đẩy ngươi ra, thì ngươi tìm người đó mà tính sổ, sao lại giận chó đánh mèo lão tử làm gì?"

Ừm, chuyện này chắc chẳng liên quan gì đến Thương gia đâu nhỉ?

Thương Hạ cũng cảm thấy hơi chột dạ, dứt khoát làm lơ ánh mắt của Quách Du.

Phía trước, hai vị chấp sự Ngô Đình Hải và Viên Tử Lộ đã bắt đầu trò chuyện xã giao.

Thương Hạ lại nhận ra ánh mắt của hai sinh đồ thượng xá đứng sau lưng Ngô Đình Hải thường xuyên hướng về phía cuối đoàn xe, nơi có các sinh đồ ngoại xá như hắn.

Sau khi hai vị chấp sự hàn huyên xong, Ngô chấp sự bèn giới thiệu hai người phía sau: "Viên huynh, để ta giới thiệu với huynh hai nhân tài kiệt xuất của thượng xá, Điền Mộng Tử thuộc Giáp phòng, và Kim Quan Triều thuộc Ất phòng."

Viên Tử Lộ mỉm cười nói: "Đại danh hai vị sư đệ ta đã nghe qua từ sớm, Liễu giáo dụ của thượng xá rất khen ngợi hai vị!"

"Viên sư huynh quá khen, đều nhờ các sư trưởng nâng đỡ cả!"

Hai vị sinh đồ thượng xá vội vàng khiêm tốn đáp.

Thương Hạ đứng phía sau quan sát rất rõ ràng, Điền Mộng Tử ăn mặc giản dị, nhưng toàn thân lại toát lên một phong thái nho nhã, lịch sự.

Còn về Kim Quan Triều đứng bên cạnh, người này vẻ ngoài không có gì nổi bật, đặc biệt khi đứng cạnh Điền Mộng Tử, càng dễ khiến người khác vô tình xem nhẹ sự hiện diện của hắn.

Chỉ có đôi mắt thỉnh thoảng ánh lên một tia tinh mang, đủ để nhận ra người này tuyệt đối không tầm thường.

Thương Hạ không ngừng kín đáo quan sát hai vị sinh đồ thượng xá, sự chú ý có phần bị phân tán, vì vậy không nghe rõ bốn người phía trước đang nói gì.

Đúng lúc này, hắn chợt nghe thấy giọng nói có chút ngạc nhiên của Viên Tử Lộ truyền đến: "Ồ? Hai vị sư đệ cũng muốn đến Thông U Phong? Thật là tốt quá, có hai vị bảo hộ, hành trình lần này sẽ an toàn hơn nhiều."

Thương Hạ nghe vậy quay đầu nhìn, liền thấy chấp sự Ngô Đình Hải đang thấp giọng nói điều gì đó với chấp sự Viên Tử Lộ, sắc mặt có vẻ rất nghiêm túc.

Ngay sau đó, biểu cảm của Viên Tử Lộ cũng trở nên trầm trọng, đôi môi mấp máy như đang nói chuyện, nhưng không phát ra âm thanh nào.

Hiển nhiên, hai người đang trao đổi về việc gì đó bí mật, không tiện để người khác nghe thấy.

Từ nét mặt của họ, Thương Hạ có một dự cảm chẳng lành.

Hy vọng chuyến đi đến Chiến vực Lưỡng Giới lần này không gặp sự cố bất ngờ.

Lúc này, hai vị chấp sự đã trao đổi xong. Ngô chấp sự chắp tay nói: "Viên huynh, ta tạm biệt từ đây, trên đường đi hãy cẩn thận!"

Viên Tử Lộ gật đầu, sau đó vẫy tay ra hiệu cho đoàn xe tiếp tục di chuyển.

Sau khi để lại một xe vật tư làm nguồn tiếp tế cho trạm gác, các sinh đồ cưỡi Xích Vân Mã đi qua trạm gác, chính thức bước chân vào Chiến vực Lưỡng Giới. Đoàn xe giờ đây có thêm hai vị sinh đồ thượng xá.

"Oa, phong cảnh ở đây thật đẹp!"

Vừa qua khỏi trạm gác, không ít sinh đồ lần đầu tiên đến Chiến vực Lưỡng Giới đều đồng loạt thốt lên kinh ngạc.

Dù trước đó mọi người đã nhiều lần được nhắc nhở rằng Chiến vực Lưỡng Giới khắp nơi đều đầy rẫy nguy hiểm, cần phải luôn luôn cảnh giác.

Tuy nhiên, khi thực sự đặt chân đến đây, tất cả vẫn không khỏi bị cảnh sắc kỳ vĩ và huyền ảo trước mắt làm cho kinh ngạc, quên cả những lời cảnh báo trước đó.

Ngược lại, nguyên khí thiên địa dày đặc và hung hãn hơn nhiều so với thông đạo giới vực lúc nãy, vì đã có một giai đoạn thích nghi trước nên không gây ảnh hưởng quá lớn đến mọi người.

"Tất cả cẩn thận! Đây là Chiến vực Lưỡng Giới!"

"Nếu không muốn chết mà đến bản thân cũng không biết vì sao, tốt nhất phải giữ tinh thần tỉnh táo, đây không phải là nơi để ngắm cảnh!"

Giọng nói của Viên Tử Lộ ở phía trước truyền lại, mang theo chút bực tức.

Bạn đang đọc Liệp Thiên Tranh Phong (Dịch) của Thụy Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mymythapcuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.