Sự hình thành của Chiến vực Lưỡng Giới
Lúc này, cơn mưa nhỏ trên bầu trời đã ngừng hẳn. Sắc trời u ám trước đó cũng sáng trở lại. Tuy nhiên, mặt trời trên cao dường như trở nên mờ nhạt, ánh nắng phát ra cũng méo mó, loang tỏa nhiều sắc màu nhàn nhạt, nhiều thêm vài phần kỳ ảo.
Nếu không phải vì mặt đất ẩm ướt, lầy lội đôi chút, Thương Hạ gần như không thể tin rằng họ vừa trải qua một cơn mưa nhỏ.
Lúc này, đoàn xe tạm thời dừng lại, tiến hành chỉnh đốn nhanh.
Các sinh đồ nội xá đang xử lý xác của mấy con vũ yến biến dị đã chết.
Mỏ, những chiếc lông đen sắc bén trên đôi cánh, cùng móng vuốt của đám vũ yến biến dị đều được xem là vật liệu phi phàm.
Tuy nhiên, chất lượng của những vật liệu này cũng giống như lớp giáp xương của móng vuốt địa hành thi, không quá cao.
Các sinh đồ ngoại xá bị thương đang băng bó vết thương, nhưng phần lớn chỉ là những vết xước da, không ảnh hưởng nhiều.
Song, mặc kệ là sinh đồ nội xá hay ngoại xá, trong lúc mọi người chỉnh đốn, ánh mắt của họ không ngừng hướng về phía Thương Hạ đang đứng.
“Ngươi thật sự bắt sống được một con vũ yến biến dị sao?”
Điền Mộng Tử nhìn con vũ yến biến dị đang run rẩy trong tay Thương Hạ, không giấu nổi sự kinh ngạc trên nét mặt.
Không chỉ hắn, mà ngay cả Viên Tử Lộ, người từ khi tiến vào Chiến vực Lưỡng Giới vẫn luôn bình tĩnh ngồi ở phía trước đoàn xe như Lã Vọng câu cá, lúc này cũng hết sức bất ngờ, bước đến phía sau đoàn xe để tận mắt nhìn con vũ yến biến dị trong tay Thương Hạ.
“Ngươi thật sự bắt sống được một con vũ yến biến dị?”
“Làm thế nào ngươi làm được?”
Câu hỏi liên tiếp của Điền Mộng Tử và Viên Tử Lộ khiến Thương Hạ vô cùng kinh ngạc.
Tốc độ bay của vũ yến biến dị tuy rất nhanh, nhưng với tu vi của Điền Mộng Tử và Viên Tử Lộ, việc bắt giữ dường như không phải chuyện khó khăn gì.
Chỉ một con vũ yến biến dị mà thôi, không đến mức phải ngạc nhiên như vậy chứ?
Tựa như hiểu được nghi vấn trong lòng Thương Hạ, Điền Mộng Tử liền nói thẳng: “Loài vũ yến biến dị này bay nhanh như chớp, lại có tính cách cương liệt. Ngay cả với thực lực của ta và lão Kim, muốn bắt giữ một hai con cũng cực kỳ khó khăn…”
Nói đến đây, ánh mắt của Điền Mộng Tử lại hướng về con vũ yến biến dị trong tay Thương Hạ, không khỏi chậc lưỡi, giọng điệu có chút kỳ lạ: “Đương nhiên, việc này đối với Viên chấp sự lại không quá khó khăn…”
Viên Tử Lộ lắc đầu, trong giọng nói lộ ra vài phần ngưỡng mộ: “Vũ yến biến dị tính cách cứng rắn, dù ta có bắt được một hai con, khi nhận ra không thể thoát thân, chúng cũng sẽ lập tức tự hủy để tránh bị bắt giữ!”
Thương Hạ nhìn con vũ yến biến dị trong tay, dù có chút uể oải nhưng không hề có dấu hiệu muốn tự sát, trong lòng cảm thấy kỳ quái. Hắn liền nói: “Có lẽ do ta luyện thành thần thông lôi thuật, khiến con vũ yến biến dị này toàn thân tê liệt, không còn sức lực để tự sát?”
Vừa nói, Thương Hạ vừa đặt con vũ yến biến dị vào một chiếc lồng làm từ dây leo mà Hoàng Tử Hoa đưa tới, rồi treo nó bên cạnh chiếc xe ngựa hắn đang ngồi.
Trong Chiến vực Lưỡng Giới, một số loại chim thú biến dị thường xuyên xuất hiện có giá trị rất cao.
Trong đó, những con còn sống có giá trị lớn nhất, nhưng cũng là loại khó bắt giữ nhất. Tuy vậy, điều đó không có nghĩa là chưa từng có ai thành công trong việc bắt giữ chúng.
“Không không không,” Điền Mộng Tử lắc đầu, nói: “Ngươi quá coi thường loài phi cầm biến dị này. Chúng không hề đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Tin ta đi, để bắt sống được vũ yến biến dị, các võ giả phi phàm của Thông U Phong đã gần như dùng hết mọi cách có thể nghĩ ra, nhưng cuối cùng vẫn bất lực trong việc ngăn chúng tự hủy.”
Ánh mắt của Viên Tử Lộ lại hướng về con vũ yến biến dị trong lồng.
Lúc này, con vũ yến biến dị dường như đã kiệt sức, trông rất uể oải, nhưng nhìn thế nào cũng không giống như có ý định tự sát.
Một tia quái dị lướt qua trong ánh mắt, Viên Tử Lộ nói: “Có vẻ như khả năng kiểm soát thần thông của ngươi đang ngày càng tiến bộ. Tuy nhiên, trên đường đi, chắc là ngươi phải hao tổn không ít tinh lực để đề phòng nó tự hủy bất cứ lúc nào. Nếu cảm thấy không thể duy trì, tốt hơn là giết nó đi, ít nhất cũng giữ được một cái xác hoàn chỉnh.”
Thương Hạ trong lòng khẽ động, liền hỏi: “Con vũ yến biến dị sống này liệu có điều gì đặc biệt, khiến võ giả phi phàm của Thông U Phong đặc biệt ưu ái đến vậy?”
“Ngươi không biết?”
Lần này lại đến lượt Điền Mộng Tử và Viên Tử Lộ cảm thấy kỳ lạ. Điền Mộng Tử thậm chí còn hỏi: “Vậy ngươi làm sao nghĩ đến việc bắt sống vũ yến biến dị? Chuyện này khó hơn giết chết một con vũ yến biến dị rất nhiều.”
Thương Hạ mỉm cười, nói: “Ta chỉ ngẫu nhiên nảy ra ý nghĩ muốn rèn luyện khả năng kiểm soát thần thông. Chẳng qua chỉ là trùng hợp mà thôi.”
Điền Mộng Tử và Viên Tử Lộ nhìn nhau, Điền Mộng Tử sắc mặt kỳ lạ nói: “Chỉ đơn giản như vậy?”
“Còn có thể là gì khác?”
Biểu cảm của Thương Hạ trông rất vô tội.
Thế nhưng trong mắt Điền Mộng Tử, đặc biệt là một số sinh đồ nội xá hiểu chuyện, lại cảm thấy biểu cảm của hắn giống như vừa chiếm được lợi lớn mà còn giả bộ ngây thơ, khiến người khác nhìn mà muốn đánh.
Có lẽ vì biểu tình của Thương Hạ làm người ta khó chịu, Điền Mộng Tử trực tiếp úp mở nói: “Đợi ngươi đến Thông U Phong, tự nhiên sẽ hiểu!”
Thương Hạ không rõ ý này, nhưng hai người Điền Mộng Tử và Viên Tử Lộ đều không muốn nói thêm. Hắn cũng đành tạm thời cất giữ thắc mắc trong lòng.
Sau một khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, đoàn xe lại lên đường. Thương Hạ một lần nữa nhận được vô số ánh mắt kinh ngạc pha lẫn ngưỡng mộ.
Tuy nhiên, đối với Thương Hạ, những việc này từ lâu đã không còn làm hắn bận tâm. Hắn luôn giữ vững thần thái điềm tĩnh không chút xao động.
Mặc dù vậy, trong lòng hắn vẫn còn nhiều thắc mắc. Biết Điền Mộng Tử có ý thay thế Tôn Hải Vi đảm nhận trách nhiệm hướng dẫn, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội để học hỏi.
“Điền sư huynh, những con vũ yến biến dị kia có phải chỉ xuất hiện trong ngày mưa? Lý do chúng biến dị có phải cũng vì sự xung đột giữa bản nguyên của hai giới trong Chiến vực Lưỡng Giới?”
Điền Mộng Tử cũng không để tâm đến khúc nhạc đệm lúc nãy, nghe Thương Hạ hỏi thì liền gật đầu cười đáp: “Vũ yến biến dị quả thực thường xuất hiện trong ngày mưa. Tuy nhiên, thời tiết ở Chiến vực Lưỡng Giới rất thất thường, nên quy luật xuất hiện của chúng cũng khó mà nắm bắt.”
“Nhưng về nguyên nhân khiến vũ yến trong Chiến vực Lưỡng Giới biến dị, có thuyết cho rằng không chỉ do xung đột bản nguyên giữa hai giới, mà còn bởi sự lai tạo giữa các đàn vũ yến của hai giới, hình thành nên một nhóm yến hoàn toàn mới.”
Thương Hạ nghe xong vẫn chưa thấy thỏa mãn, hắn cảm nhận được Điền Mộng Tử vẫn chưa nói hết ý. Thế nhưng, Điền Mộng Tử rõ ràng không muốn tiếp tục giải thích. Hắn suy nghĩ một lúc rồi đổi sang chủ đề trước đó để hỏi thêm.
“Điền sư huynh, theo ta biết, khi U Châu sụp đổ, có rất nhiều võ giả phi phàm sống sót, phần lớn bọn họ thoát ra được trong quá trình Chiến vực Lưỡng Giới hình thành. Vì sao những người đó không bị ảnh hưởng, biến thành… ừm…”
Chiến vực Lưỡng Giới mới chỉ hình thành chưa đầy hai mươi năm, những người sống sót từ thời điểm đó phần lớn vẫn còn sống. Mặc dù đây là lần đầu tiên Thương Hạ và các đồng học bước vào nơi này, nhưng đối với Chiến vực Lưỡng Giới, họ cũng không đến mức quá xa lạ.
Trên thực tế, toàn bộ Thông U học viện đều được thành lập sau khi Chiến vực Lưỡng Giới hình thành, bởi các võ giả phi phàm sống sót từ U Châu.
Với thân phận là dòng chính của Thương thị gia tộc, lại là cháu đích tôn của Phó sơn trưởng Thông U học viện, những điều Thương Hạ biết rõ ràng nhiều hơn so với các sinh đồ bình thường rất nhiều.
Chỉ có điều, khi hắn định nói “biến thành xác sống”, đột nhiên nhận ra cách nói như vậy có vẻ hơi bất kính, dù sao thì ngay cả Thương thị gia tộc, từ đời tổ phụ Thương Bác trở xuống, cũng có không ít người sống sót sau khi trốn thoát từ Chiến vực Lưỡng Giới.
Điền Mộng Tử suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta tuy không trải qua cuộc sụp đổ của U Châu và quá trình hình thành Chiến vực Lưỡng Giới, nhưng cũng từng nghe vài vị lão sư trong học viện nói, sự va chạm của thủy triều bản nguyên giữa hai giới là một thảm họa đối với người bình thường, nhưng đối với đa số võ giả phi phàm, chỉ cần vượt qua được cú sốc ban đầu từ bản nguyên, phần còn lại chính là cơ duyên.”
Nói đến đây, Điền Mộng Tử dường như có chút luyến tiếc, sau một lúc im lặng thì tiếp tục giải thích: “Có một sự thật không thể phủ nhận, rằng những võ giả phi phàm sống sót từ khi Chiến vực Lưỡng Giới mới hình thành, trong một thời gian ngắn đã bước vào một giai đoạn thăng tiến nhanh chóng về tu vi.”
“Chính vì vậy, mặc dù phần lớn U Châu đều bị sụp đổ, võ giả phi phàm chịu tổn thất nặng nề, nhưng những người sống sót vẫn nhanh chóng hồi phục và chiếm giữ những địa bàn quan trọng trong Chiến vực Lưỡng Giới như Thông U Phong, tạo thành thế đối đầu kéo dài suốt hai mươi năm với võ giả phi phàm của Thương Linh Giới. Họ còn thành lập Thông U học viện ở ngoài cổng Chiến vực Lưỡng Giới, để bồi dưỡng thế hệ nối nghiệp.”
Đăng bởi | mymythapcuu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |