Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tốt nhất đừng chủ quan

Phiên bản Dịch · 1885 chữ

Tuy nhiên, sinh đồ lưu ban muốn thăng lên nội viện vào cuối năm học thứ hai thì tiêu chuẩn lại khác.

Vì họ đã tu luyện thêm một năm nên tiêu chuẩn để vào nội viện là phải tiến vào nhất trọng thiên của võ đạo phi phàm, Võ Nguyên Cảnh!

Nếu không đạt được, họ cũng phải rời khỏi học viện sau khi năm học thứ hai kết thúc.

Chỉ có điều so với những người bị loại ngay trong năm học đầu tiên, nhóm sinh đồ rời ngoại xá từ năm học thứ hai trở đi có thể tự hào giới thiệu mình là sinh đồ xuất thân từ Thông U học viện.

Chính vì vậy, trong số các sinh đồ ngoại xá, những sinh đồ nhị cấp có ý chí tiếp tục phát triển thường tu luyện cực kỳ khắc khổ.

Họ chủ yếu hướng tới mục tiêu đạt được tiêu chuẩn để vào nội viện. Hơn nữa vì lý do tôn nghiêm, họ rất ít khi tham gia vào các cuộc tranh đấu với sinh đồ nhất cấp.

Vậy nên có đôi khi vị trí thủ tịch ngoại xá không hẳn là sinh đồ mạnh nhất ngoại xá. Điều này cũng đã xảy ra nhiều lần trong lịch sử sinh đồ ngoại xá hàng năm của Thông U học viện.

Kể từ khi Mộc Thanh Vũ hủy hôn với Chu Anh, câu chuyện về việc Chu Anh sẽ thách đấu với Thương Hạ vào cuối năm học đã lan truyền rộng rãi trong lục phòng ngoại xá.

Là một trong ba nhân vật chính của sự kiện này, Thương Hạ hiện tại lại đang nằm trên một chiếc ghế dài dưới bóng cây, trên bàn bên cạnh còn có một ấm trà thơm. Dáng vẻ hoàn toàn thư thái, như thể không bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì bên ngoài.

Cửa sân mở, bước chân của Yến Thất từ xa đến gần.

Thương Hạ mở mắt, thoát khỏi trạng thái giả vờ ngủ, nhìn người đến hỏi: "Đã điều tra rõ chưa?"

Yến Thất vẻ mặt hơi nghiêm trọng, nói: "Tiểu thiếu gia, Chu Anh có vấn đề!"

Thương Hạ không có vẻ gì là ngạc nhiên, ra hiệu Yến Thất ngồi xuống, còn mình thì rót một chén trà, nói: "Nói đi."

Yến Thất uống một hơi cạn chén trà nóng, nói: "Chu Anh là người duy nhất sống sót trong Chu gia - một trong ngũ họ thế gia ở U Châu không sai, nhưng tư chất của hắn rất bình thường. Năm kia khi tiến vào ngoại xá, mặc dù hắn rất nỗ lực luyện tập nhưng suốt một năm chỉ đạt đến Khí Huyết Cảnh trung kỳ, khó khăn lắm mới không bị loại."

Thương Hạ bình tĩnh lắng nghe, Yến Thất tiếp tục nói.

"Trên thực tế, ngay cả khi lưu ban trong năm thứ hai, tốc độ tu luyện của hắn vẫn không nhanh, mãi cho đến cuối năm ngoái mới bước vào Khí Huyết Cảnh hậu kỳ."

"Nhưng sau đó thì thú vị rồi, qua kỳ nghỉ Đông, chỉ trong vòng một tháng, Chu Anh đã phá vỡ được rào cản phi phàm, bước chân vào nhất trọng thiên Võ Nguyên Cảnh."

Thương Hạ cuối cùng cũng lộ vẻ hứng thú: "Chỉ một tháng, từ khi mới vào Khí Huyết Cảnh hậu kỳ đến Võ Nguyên Cảnh, có ý tứ!"

Yến Thất sắc mặt nghiêm trọng nói: "Không chỉ vậy, theo một sinh đồ Giáp phòng nói, trong một lần khảo nghiệm võ kỹ vào cuối tháng Ba, Chu Anh đã luyện thành Xích Huyết Chưởng."

Thương Hạ cười nói: "Một tháng bước vào Võ Nguyên Cảnh, chưa đầy hai tháng lại luyện thành Xích Huyết Chưởng, xem ra trong suốt một năm rưỡi ở ngoại xá trước đó, hắn sống chẳng khác nào con chó."

Yến Thất nói: "Theo lời huấn đạo Giáp phòng Lưu Tri Phi, trường hợp của Chu Anh gọi là ‘tích lũy dày, bùng phát mạnh’!"

"Ha ha!"

Thương Hạ dùng hai chữ đầy hàm ý để biểu đạt ý của mình.

Yến Thất lại nhắc nhở: "Từ khi hắn luyện thành Xích Huyết Chưởng đến nay đã gần hai tháng. Có lẽ người này lại luyện thành một đạo võ kỹ nào đó nữa rồi, khả năng cao đây chính là lý do hắn dám thách thức vị trí thủ tịch của tiểu thiếu gia."

Thương Hạ cười nói: "Không cần lo lắng, ta không đến mức lơ là."

Yến Thất cười khà khà nói: "Tiểu thiếu gia uy phong, là do ta suy nghĩ nhiều."

Thương Hạ liếc nhìn hắn một cái, nói: "Thất thúc, vẻ mặt và giọng điệu khen ngợi đó cộng thêm bộ dáng dữ tợn như ác thần của thúc, thực sự không hợp nhau chút nào!"

Yến Thất sờ sờ bộ râu cứng như kim châm, lại nói: "Tiểu thiếu gia, huấn đạo Giáp phòng Lưu Tri Phi là người của Lưu gia. Có người nói Chu Anh năm đó tiến vào Thông U học viện là do Lưu gia giúp đỡ. Người nói, liệu phía sau Chu Anh có phải là Lưu gia giở trò không?"

Thương Hạ đột nhiên nhớ lại dáng vẻ điên cuồng của Chu Anh hôm qua, lắc đầu nói: "Quá rõ ràng, thuận theo tự nhiên có lẽ là có, nhưng trực tiếp xúi giục thì Lưu gia không đến mức nông cạn như vậy."

Yến Thất gật đầu rồi không nói gì thêm.

Lúc này, suy nghĩ của Thương Hạ bắt đầu mở rộng.

Xác nhận rồi, phế vật cộng với từ hôn, lại là một kịch bản kinh điển.

Chỉ là không biết Chu Anh đột nhiên quật khởi có phải là vì hắn có bàn tay vàng, hay là có một lão gia gia nào đó trú ngụ trong đầu hắn?

Thương Hạ hắn mới chỉ đến thế giới này một ngày mà đã lần lượt chứng kiến hai người có thể mang "hào quang nhân vật chính".

Xui xẻo là hắn lại đứng đối diện với hai người đó, giống như những hòn đá cản đường, sống không nổi mười chương trong các kịch bản!

Nghĩ đến hào quang nhân vật chính, Thương Hạ lại hỏi: "Còn Đậu Trọng, Thất thúc đã điều tra được gì chưa?"

Yến Thất không mấy để tâm, nói: "Đó chỉ là một tên ngốc, xuất thân từ gia đình bình thường, tu luyện đến Khí Huyết Cảnh hậu kỳ, thành tích ở ngoại xá cũng chỉ thuộc loại trung bình. Nếu nói hắn có ưu điểm gì thì huấn đạo của hắn cho rằng hắn có chút nghị lực, bình thường cũng rất tự giác, hạng người này ở ngoại xá cũng có không ít. Tiểu thiếu gia thực sự không cần tốn sức lực vào những người như vậy."

Rất tự giác, có nghị lực, kiểu người này chỉ cần không chết, chắc chắn sẽ có cơ hội thành công, có lẽ hắn chỉ thiếu một cơ hội mà thôi.

Thương Hạ dặn dò: "Tiếp tục theo dõi hắn, chú ý những hành động tiếp theo của hắn."

Yến Thất tuy không hiểu vì sao Thương Hạ lại chú trọng đến tên ngốc đó, nhưng đã có lệnh của Thương Hạ, hắn đương nhiên phải tuân theo.

"Vậy còn Mộc Thanh Vũ? Nàng ta đang làm gì?"

Nhắc đến nữ nhân này, giọng điệu của Thương Hạ rõ ràng trở nên cứng nhắc hơn.

Thương Hạ không phải kẻ ngốc, càng không phải là người chỉ quan tâm đến sắc dục.

Mặc kệ nàng ta cố ý hay vô tình, lần này Thương Hạ xem như đã làm bia đỡ đạn cho nàng ta.

Là người trong cuộc, sau sự kiện đó nàng ta cũng không giải thích, không xuất hiện. Nếu không phải lúc đó tình huống quá xấu hổ và Mộc Thanh Vũ chỉ là một thiếu nữ mười mấy tuổi, Thương Hạ đã hoài nghi nàng ta có âm mưu nào đó.

"Nàng đang bế quan, có lẽ chuẩn bị đột phá Võ Nguyên Cảnh."

Yến Thất hôm đó chỉ đứng ngoài cửa chờ, không có mặt trong phòng, lại thêm mọi người có ý che giấu cho thiếu nữ, vì vậy hắn không biết rõ tình huống lúc đó.

"Biết lý do nàng từ hôn không?"

Sau khi Mộc Thanh Vũ lựa chọn từ hôn, Chu Anh rơi vào trạng thái gần như điên cuồng, sau đó dẫn chiến hỏa đến trên người hắn. Mà cho đến tận bây giờ Thương Hạ vẫn không rõ lý do thực sự khiến Mộc Thanh Vũ từ hôn.

Trên thực tế hiện giờ phần lớn mọi người ngoài kia đều cho rằng lý do Mộc Thanh Vũ từ hôn là vì nàng ta si mê Thương Hạ.

Yến Thất nhìn hắn với ánh mắt cổ quái, nói: "Theo tình hình hiện tại, dường như không có yếu tố bên ngoài tác động, Mộc cô nương chỉ không muốn bị một tờ hôn ước trói buộc mà thôi."

Biểu cảm của Yến Thất không thoát khỏi ánh mắt của hắn, Thương Hạ tức giận nói: "Chuyện của nàng không liên quan gì đến ta!"

Năm 843 theo lịch Thần Võ, vào ngày mùng 1 tháng 6, sau khi kết thúc kỳ khảo hạch cuối năm, theo thông lệ, các sinh đồ ngoại xá sẽ bước vào kỳ nghỉ kéo dài hai tháng.

Tuy nhiên, lần này vì việc sinh đồ nhị cấp Giáp phòng khiêu chiến với thủ tịch Thương Hạ, tin tức đã lan truyền khắp học viện, tất cả mọi người đều mong đợi trận chiến này.

"Thế nào, có nắm chắc không?"

Huấn đạo Bính phòng, Tôn Hải Vi, những ngày gần đây nhìn Thương Hạ có hơi không vừa mắt, nhưng dù sao hắn cũng là đệ tử tâm đắc nhất dưới tay mình, không đành lòng nói gì quá nghiêm khắc.

Thương Hạ cười đáp: "Câu hỏi này chắc lão sư phải hỏi Chu Anh mới đúng."

Tôn Hải Vi nhíu mày, nói: "Tốt nhất đừng chủ quan, Chu Anh là sinh đồ nhị cấp, dù sao hắn cũng đã tu luyện thêm một năm."

"Mà ngươi ba ngày trước vội vàng xuất quan đã thất bại trong việc đột phá Võ Cực Cảnh, thực lực không tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng... Aiz, ban đầu ta nên ngăn cản ngươi."

Thương Hạ nghe ra sự quan tâm trong lời nói của huấn đạo, cười nói: "Lão sư yên tâm, đệ tử đã có kế hoạch riêng."

Tôn Hải Vi nhìn hắn một cách sâu sắc, bỗng nhiên nói: "Mấy ngày nay cao tầng của học viện không có mặt, ngươi tự lo liệu đi."

Sau khi Tôn Hải Vi rời đi, Thương Hạ như có điều suy nghĩ.

Lúc này, một tiếng hét lớn từ bên trong Diễn Võ Trường ngoại xá đã thu hút sự chú ý của Thương Hạ: "Thủ tịch ngoại xá Thương Hạ, hôm nay có sinh đồ Giáp phòng Chu Anh thách đấu, ngươi có muốn ứng chiến không?"

Nghe vậy, Thương Hạ đi về phía Diễn Võ Trường, thấy nơi này đã tập trung hàng trăm sinh đồ ngoại xá.

Bạn đang đọc Liệp Thiên Tranh Phong (Dịch) của Thụy Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mymythapcuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.