Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột Phá (2)

Phiên bản Dịch · 1862 chữ

"Tiểu Nhu."

"Dạ, thiếu gia."

Phát hiện sự thay đổi trong thanh kinh nghiệm của hệ thống, Trần Xuyên lập tức nảy sinh suy đoán, gọi thị nữ Tiểu Nhu đến dặn dò.

"Lấy phương thuốc bổ khí huyết, cường thân kiện thể mà Chu hộ vệ đưa lúc trước, mang đến phòng bếp bảo bọn họ sắc, rồi hầm cho ta một bát canh nhân sâm bồi bổ."

"Vâng."

Tiểu Nhu không hề nghi ngờ, vâng dạ rồi nhanh chóng lui xuống.

Chờ Tiểu Nhu đi rồi, Trần Xuyên lại tập trung tinh thần, gọi hệ thống ra, nhìn thanh kinh nghiệm đã gần đến một phần ba mà suy tư.

Ban đầu lúc luyện công xong trở về, thanh kinh nghiệm mới chỉ khoảng một phần tư, sau đó không hề tăng thêm, vậy mà bây giờ đã gần đến một phần ba.

Nguyên nhân đầu tiên mà Trần Xuyên nghĩ đến chính là do hắn vừa ăn cơm xong.

"Người ta ăn cơm là để no bụng, bổ sung năng lượng đã tiêu hao cho cơ thể, suy ra, thanh kinh nghiệm này có lẽ là thanh năng lượng, thứ tăng lên không phải là kinh nghiệm, mà là năng lượng."

"Ban ngày lúc luyện công, thanh kinh nghiệm tăng lên, là do quá trình luyện công đã chuyển hóa năng lượng trong cơ thể ta tác động lên công pháp."

"Con người không thể nào tự nhiên mà mạnh lên được, dựa theo định luật bảo toàn năng lượng, cơ thể con người muốn khỏe mạnh hơn thì phải hấp thu năng lượng từ bên ngoài tác động vào cơ thể."

"Luyện võ cường thân, chắc là thông qua phương thức tu luyện để chuyển hóa năng lượng trong cơ thể tác động lên bản thân, nên lúc ta luyện tập Trạm Thung Công, thanh kinh nghiệm phía dưới tăng lên, thực chất là do ta đã chuyển hóa năng lượng trong cơ thể tác động vào công pháp."

"Còn khi con người không chủ động luyện tập, thì ngoài việc duy trì hoạt động bình thường của cơ thể ra, năng lượng sẽ không tự động tác động lên cơ thể, cuối cùng sẽ bị đào thải ra ngoài."

"Mà bây giờ, sau khi ta ăn cơm xong, thanh kinh nghiệm tăng lên, có lẽ là do hệ thống đã hấp thu phần năng lượng dư thừa mà bình thường cơ thể không sử dụng hết, sẽ bị lãng phí và đào thải ra ngoài."

Rất nhanh, trong đầu Trần Xuyên đã hình thành một giả thuyết về hệ thống.

"Trong trường hợp bình thường, nếu con người không chủ động tu luyện, thì năng lượng hấp thu được thông qua ăn uống sẽ chỉ được dùng để duy trì hoạt động của cơ thể, còn lại sẽ bị đào thải ra ngoài, gây lãng phí."

"Lúc ta luyện Trạm Thung Công, thanh kinh nghiệm tăng lên, chắc là do ta đã hấp thu và sử dụng một phần năng lượng vốn sẽ bị lãng phí đó."

"Còn hệ thống có thể giúp ta hấp thu và lưu trữ phần năng lượng dư thừa này."

"Vì vậy, ban ngày lúc ta luyện tập Trạm Thung Công, thanh kinh nghiệm tăng lên, vừa rồi sau khi ăn cơm xong, thanh kinh nghiệm lại tăng, một phần là do ta luyện tập hấp thu năng lượng, một phần là do hệ thống giúp ta hấp thu và lưu trữ năng lượng."

"Vậy nên thanh kinh nghiệm này, thực chất chính là thanh năng lượng, đại diện cho lượng năng lượng cần thiết để Trạm Thung Công của ta đạt đến tầng tiếp theo."

"Ban ngày ta luyện tập, hấp thu và sử dụng năng lượng, thanh kinh nghiệm tăng lên, vừa rồi ta ăn cơm, hệ thống giúp ta hấp thu và lưu trữ năng lượng, nên thanh kinh nghiệm lại tăng."

Mắt Trần Xuyên sáng rực, nếu tình huống thật sự như hắn suy đoán, thì hắn sắp sửa phất lên rồi.

Sau này chỉ cần ăn uống đầy đủ, ăn những thứ giàu năng lượng, thì cho dù không tự mình tu luyện, võ công của hắn cũng có thể tăng lên vùn vụt.

Đúng lúc này, ngoài sân vang lên tiếng bước chân.

"Thiếu gia, thuốc và canh đã xong rồi ạ."

Tiếng Tiểu Nhu vang lên từ bên ngoài, cùng một nha hoàn khác, mỗi người bưng một khay, trên khay đặt một bát thuốc lớn và một bát canh hầm.

Trần Xuyên gật đầu, bảo hai người đặt canh và thuốc xuống rồi lui ra.

Bát thuốc là phương thuốc bổ huyết, tráng thân mà Chu Chính kê cho hắn ban ngày, còn canh hầm là canh nhân sâm hầm gà ác, đại bổ.

Cả hai đều là những thứ bổ dưỡng.

Trần Xuyên nóng lòng muốn thử.

Uống xong bát thuốc và bát canh này, Trần Xuyên sẽ có thể kiểm chứng suy đoán của mình.

Rất nhanh, bát thuốc đã vào bụng.

Trần Xuyên lập tức gọi hệ thống ra xem xét, quả nhiên thanh kinh nghiệm trên bảng hệ thống đã tăng lên, hơn nữa còn tăng khá nhiều, vượt qua một phần ba.

"Quả nhiên!"

Trần Xuyên mừng rỡ trong lòng, vội vàng uống cạn bát canh hầm còn lại.

"Ợ!"

Trần Xuyên ợ một tiếng thật to, sau đó vội vàng kiểm tra thanh kinh nghiệm trên hệ thống --

Một phần hai!

Ánh sáng xanh lục của thanh kinh nghiệm đã tăng lên đến một nửa.

Thanh kinh nghiệm này tăng lên cứ như là đang dùng thuốc tăng lực vậy.

Trần Xuyên kích động đến nỗi hai chân run lên bần bật.

Đây mới là cách sử dụng hệ thống đúng đắn!

Chỉ cần ăn là có thể hấp thu và lưu trữ năng lượng, giống như trong game ăn thuốc tăng kinh nghiệm vậy.

Ta phải ăn cho bằng hết!

"Tiểu Nhu, bảo phòng bếp hầm thêm cho ta mấy bát canh bổ nữa, dược liệu nào bổ thì cứ cho vào hết."

Trần Xuyên lập tức gọi ra ngoài sân, bởi vì hắn nhận ra bát canh vừa rồi cung cấp nhiều năng lượng hơn cả phương thuốc bổ thân thể mà Chu Chính kê cho.

Tất nhiên, điều này không có nghĩa là phương thuốc của Chu Chính không tốt, mà là do tình trạng đặc biệt của Trần Xuyên. Bởi vì thông thường, người ta uống thuốc bổ đều phải cân nhắc kỹ lưỡng, xem xét tình trạng cơ thể có tiếp nhận được hay không, chứ không phải cứ càng bổ càng tốt. Có những loại thuốc bổ nhưng cơ thể không hấp thu được thì cũng vô dụng, thậm chí còn gây tác dụng phụ.

Nhưng Trần Xuyên thì khác, hắn không cần lo lắng uống thuốc vào người không hấp thu được, chỉ cần ăn là được, mọi năng lượng hệ thống đều có thể giúp hắn hấp thu.

"Hả?"

Tiểu Nhu nghe thấy lời Trần Xuyên thì có chút ngơ ngác.

"Hả cái gì mà hả? Mau đi đi."

Trần Xuyên thúc giục.

"Vâng."

Tiểu Nhu vội vàng đáp ứng rồi chạy đi, trong lòng không khỏi thắc mắc thiếu gia hôm nay bị làm sao vậy.

Một canh giờ sau, Trần Xuyên xoa cái bụng căng tròn như cái trống, trên mặt lộ ra nụ cười mãn nguyện.

Tiểu Nhu đứng bên cạnh, vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Trần Xuyên.

Nhất là khi thấy nụ cười trên mặt Trần Xuyên, nếu không phải hắn trông vẫn bình thường, thì nàng đã nghi ngờ thiếu gia nhà mình có vấn đề gì rồi.

"Được rồi, đi chuẩn bị nước tắm thuốc cho ta đi, ta luyện công thêm một lát rồi sẽ tắm."

Trần Xuyên cũng biết vừa rồi mình cư xử quá kỳ lạ, may mà mục đích đã đạt được, nên hắn liền đuổi Tiểu Nhu đi.

"Vâng."

Tiểu Nhu vâng dạ rồi lui ra, trong sân lại chỉ còn lại một mình hắn.

Đợi Tiểu Nhu đi rồi, Trần Xuyên lại tập trung tinh thần, gọi hệ thống ra. Lúc này, thanh kinh nghiệm màu xanh lục của Trạm Thung Công đã được lấp đầy.

Cùng lúc đó, Trần Xuyên thấy rõ ràng, sau khi thanh kinh nghiệm màu xanh lục đầy, phía sau Trạm Thung Công xuất hiện thêm một nút '+' phát sáng.

Khi nút '+' này xuất hiện, trong đầu Trần Xuyên cũng hiện lên một thông tin, nói cho hắn biết chỉ cần dùng ý niệm nhấn nút '+' là có thể nâng cao đẳng cấp tu luyện của công pháp.

Nâng cấp!

Không chút do dự, lúc này trong sân cũng không có ai, Trần Xuyên liền tập trung ý niệm, nhấn nút '+'.

Ngay khi ý niệm vừa động, Trần Xuyên cảm thấy như ngón tay mình thật sự nhấn vào nút vậy.

Trong nháy mắt, tinh thần Trần Xuyên chấn động, một luồng ký ức khổng lồ tràn vào đầu hắn, toàn bộ đều là những kinh nghiệm, hiểu biết liên quan đến Trạm Thung Công...

Theo dòng ký ức này, Trần Xuyên cảm thấy như mình đã luyện Trạm Thung Công vô số năm, đến lúc này mới giác ngộ, đạt đến đột phá.

Giữa hai chân, Trần Xuyên cảm thấy máu huyết như sôi trào, hình thành một dòng nước ấm, không ngừng cọ rửa hai chân, đồng thời kéo theo máu huyết toàn thân cùng vận động, nhưng không mãnh liệt như ở hai chân.

Trong lúc vô thức, Trần Xuyên cảm thấy sức mạnh ở hai chân mình tăng lên rất nhiều.

Toàn bộ quá trình kéo dài vài phút.

Đợi đến khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, Trần Xuyên mở mắt ra.

"Cảm giác này..."

Trần Xuyên đứng dậy, vận động thân thể một chút, cảm thấy tràn đầy sinh lực, tinh thần sảng khoái, đặc biệt là ở hai chân, hắn có cảm giác như chứa đựng một nguồn sức mạnh bùng nổ, thậm chí hắn còn cảm thấy nếu đá vào người khác, có thể khiến người đó bay ra xa.

Hai chân hắn như được tăng cường sức mạnh đáng kể.

Hơn nữa, khi đặt chân xuống đất, Trần Xuyên còn cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ, một cảm giác vững vàng chưa từng có.

Cảm giác này giống như khi đặt chân xuống đất, hắn liền bản năng biết phải làm thế nào để đứng vững nhất, thậm chí mơ hồ có cảm giác hai chân như dính chặt vào mặt đất, toàn thân phối hợp nhịp nhàng, có thể dựa vào hai chân mà tìm được điểm cân bằng hoàn hảo nhất.

Trần Xuyên bỗng nhiên cảm nhận được cái gọi là "chạm đất sinh rễ, thân thể vững như núi" mà Chu Chính nói ban ngày.

Cẩn thận cảm nhận sự thay đổi của cơ thể, làm quen với hai chân sau khi được cường hóa, Trần Xuyên lại gọi hệ thống ra:

Ký chủ: Trần Xuyên

Công pháp: Trạm Thung Công 【+ 1 】

Bạn đang đọc Liêu Trai Kiếm Tiên (Dịch) của Tây Qua Hữu Bì Bất Hảo Cật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhansmall999
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 658

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.