Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến cố

Tiểu thuyết gốc · 2073 chữ

Đặt chân vào tiệm sách, đưa mắt quan sát xung quanh, hắn có cảm giác như rơi vào một vùng không gian cách ly tuyệt đối. Thời gian tĩnh lặng khiến đầu óc trống trải mà êm ả!

Các cuốn sách trên giá đều ít nhiều nhàu nát, nhuốm màu thời gian. Nhìn tổng thể bức tranh tiệm sách, kết hợp giao diện phía trước, hài hòa một cách lạ lùng!

Cũ nhưng không có phần đơn điệu, xưa nhưng không thiếu nét uy trang!

Mà chuyện làm hắn nghi hoặc là toàn bộ sách ở đây đều không có nhan đề, không tên nhà xuất bản, bìa trống trơn. Hoặc là từng có, nhưng thời gian đã cuốn trôi đi tất cả vết tích!

Hắn đưa tay, định tùy ý lấy một cuốn lật ra xem thì tiếng ông lão vọng ra làm hắn khựng lại:

"Theo ngươi, Trời Đất này được hình thành thế nào?"

Hắn đắn đo nghĩ suy một lúc...

Bình thường, nỗi lo cơm áo gạo tiền đã lấy đi tất cả tâm trí và quét cạn tinh lực hắn. Những ấp ủ, ước mơ của riêng bản thân cũng phải đành gác lại một bên. Hắn chẳng thừa thời gian để đi tìm hiểu những điều quá trừu tượng!

Nhưng trí nhớ cứ rầm rì, không cho phép hắn im lặng!

Những mảng tin đã đọc qua trên báo mạng, những kiến thức được thầy cô dạy ở trường học, bắt đầu tự sắp xếp, chọn lọc trong não bộ, lại ngẫu nhiên tìm đúng câu trả lời mà tưởng chừng hắn sẽ không bao giờ nhớ đến!

"Thưa ông, theo con được biết, sau vụ nổ Big Bang từ một điểm kì dị không thời gian, vũ trụ trở nên cực nóng, đặc và bắt đầu giãn nở nhanh chóng. Giới học sĩ gọi là thời kì siêu lạm phát..."

Hắn cố gắng nói tiếp, nhưng cơn gào thét trước đó làm cổ họng khô lại, nuốt rát từng ngụm nước bọt.

" Uống một ít đi, nhiều không tốt, cũng không có nhiều!"- Ông lão đưa ống tre chứa nước cho hắn, thứ bên trong không biết là phúc hay họa.

Hắn không do dự nhận lấy, mở nắp ra uống một ngụm lớn, gần hai phần ba.

Hương phảng phất nhẹ nhàng dễ chịu, vị thanh dịu như giọt sương mai!

Cảm thấy chưa hết khát, hắn định uống thêm thì ông lão lên tiếng cản lại: " Biết vừa là đủ, biết đủ thì dừng, tham lam hại thân, cố quá không tốt!"

Hắn bừng tỉnh, hít vào một ngụm khí lạnh, cảm giác lời nói của ông lão lại vừa cứu hắn một kiếp!

Lấy hơi thở thật sâu, hắn tự tin trả lời tiếp phần dang dở của câu hỏi mà ông lão đặt ra:

"Sau quá trình làm lạnh, các hạt nguyên tử đầu tiên bắt đầu hình thành, tiếp đến là các nguyên tử trung hòa về điện. Chúng tụ họp với nhau thành những đám mây nguyên thủy khổng lồ. Nhờ vào lực hấp dẫn, các nguyên tử bắt đầu kết hợp thành những ngôi sao, thiên hà và siêu đám thiên hà. Các nguyên tố nặng hơn xuất hiện do quá trình phản ứng trong lòng ngôi sao hay từ vụ nổ của các siêu tân tinh. Các nguyên tố nặng này cũng là tiền đề để tạo nên vật chất, sự sống của tất cả các loài đến ngày nay..."

Ông lão nhẹ gật đầu, rồi lại lắc đầu:" Đúng nhưng cũng không đúng, khoa học nhìn thấy chỉ là quá trình, còn căn nguyên mới là điểm mấu chốt!"

Ngưng một lúc, ông lão bước ra cửa, mắt nhìn đăm đăm lên bầu trời.

" Vậy ngươi nói, Đất Trời này sẽ đi về đâu? Tươi sáng hơn hay diệt vong lần nữa?"

"Lần nữa?"-Một cỗ thống hận từ tận sâu bỗng bùng lên, trái tim hắn như bị hàng triệu mũi tên xuyên qua, đau nhói.

Nhưng rất nhanh hắn lại quên, cảm xúc tạm thời không còn bộc phát!

Theo như hắn biết, và được đa số học giả công nhận, sau vài chục tỷ năm nữa, quá trình giãn nở đạt cực đại, vũ trụ sẽ bắt đầu thu hẹp lại theo thuyết ll Vụ Co Lớn ll. Mặt trời đốt những khối nguyên liệu cuối cùng, Trái Đất chìm vào lạnh giá, sự sống dần dần biến mất trên hành tinh xanh.

Nhưng hắn đâu nghĩ xa xôi đến thế! Nguyện vọng của hắn, chỉ đơn giản là sống được hết từng ngày một cách trọn vẹn nhất có thể!

Nghĩ vậy, nhưng hắn chỉ trả lời ngắn gọn:" Con cũng không biết nữa!"

" Ngươi thật sự chỉ muốn sống như vậy đến hết phiên này sao, --- -----?"- Ông lão chợt gọi hắn bằng cái tên lạ, cái tên mà chắc chỉ số ít người còn tồn tại trên thế gian này đã từng nghe.

" Ông vừa gọi tên con là gì ạ?- Hắn ngơ ngác, đầu muốn nổ tung, dường như vừa nghe được danh tự mà trước đây thuộc về hắn, nhưng dù cố gắng thế nào cũng không nhớ ra được.

" Con đường phía trước là Tử Lộ!"- Ông lão khẽ thở dài, quay người bước vào trong, lựa trên giá một cuốn sách rồi ngồi lại chiếc ghế tre ngà, tiếp tục đọc.

Hắn thật không hiểu những lời ông lão nói! Quá mơ hồ!

" Tiệm sách này bỗng dưng xuất hiện ở đây đã là điều kì lạ, lại thêm ông lão thần bí. Không lẽ tối qua uống nhiều quá rồi mình lại nằm mơ sao? Có khi mình với thằng Mạnh đi hát, lắc lư trong bar, xông hơi đá nóng ở quán massage... rồi ra dọn bãi rác cũng là mơ không?"- Hắn ngắt mạnh vào đùi.

Cơn đau truyền đến như câu trả lời khẳng định: đây là hiện thực!

" Hay là cành cây rơi vào đầu làm mình hóa điên, tưởng tượng ra ảo giác, tiệm sách là huyễn, ông lão là hư chăng?"- Hắn cố thuyết phục bản thân bằng lí do khác.

Nhắm mắt lại, hắn tán thật mạnh vào mặt, hy vọng lúc mở ra mọi thứ sẽ trở lại bình thường.

" Tất cả đều là thật! Kể cả những giấc mơ ngươi từng mơ, hoặc là các điềm báo ám chỉ tương lai, hoặc là những điều luyến tiếc trong quá khứ mà ngươi chưa thực hiện được!"

Ông lão để cuốn sách trên tay xuống, tháo cặp kính, lại bước ra trước cửa, nhìn vô định về phía hư không, đắn đo nói:

" Thứ ngươi vừa uống là ll Khai Sơ Lộ Thủy ll, cả Cửu Vực chỉ còn bấy nhiêu, số ít còn lại này ta giữ để đề phòng bất trắc! Thời gian không còn nhiều, ta phải đi gặp "người nọ", hành trình phía trước ngươi tự thân lo liệu!"

" Cuốn sách này ngươi mang theo, khi có thể đọc đến trang cuối cùng, ngươi tự khắc sẽ tường tận. Nhánh cây kia, cùng nhau mang về!"

Hắn còn đang muốn hỏi cuốn sách, nhánh cây, lộ thủy gì đấy có tác dụng, cách dùng như thế nào, thì dường như đoán được thắc mắc của hắn, ông lão cắt ngang:

"Đi đi, đến giờ ta đóng cửa tiệm, "tên kia" đã tỉnh giấc ngủ trưa, gần tìm đến, !" -Nói xong ông lão nhấc ghế xếp gọn lên đầu giá sách, kéo tấm màn che.

Hắn vẫn đang suy tư, đầy nghi vấn cần được giải đáp!

Nhưng chỉ qua cái chớp mắt, hắn lại trở về dưới gốc cổ thụ, trên tay từ khi nào đã ôm chặt quyển sách, chứng minh mọi sự hắn vừa trải qua không hề là tưởng tượng!

Nhìn xung quanh, tiệm sách cùng ông lão đã biến mất, nhưng giọng nói vẫn thì thào bên tai:" Sẽ có ngày gặp lại! Nếu gục ngã, hãy nhớ lí do vì sao ngươi bắt đầu! Nếu tuyệt vọng, hãy nhìn về hướng Mặt Trời! Đi tìm lại chính mình!"

" Chắc chắn lão là ông Bụt!"

Hắn tò mò mở cuốn sách ra xem, chỉ có mỗi chữ "Nhân" ở trang đầu tiên, các trang còn lại đều là trang giấy trắng.

"Nhân là người, mà người thì là nhân, rốt cuộc chữ này có ý nghĩa gì?"

Hắn nhặt nhánh cây rơi trúng đầu lúc trước, nhìn qua nhìn lại chẳng khác nào củi khô.

"Đồ của ông lão cho chắc chắn không tầm thường! Thôi để về nhà nghiên cứu, làm cho xong việc trước đã!"

Hắn đi lại cửa hàng tạp hóa, mua những thứ cần rồi quay về bãi rác.

Mạnh vẫn ngồi đấy, lưng dựa vào tường, đầu ngoẹo sang một bên, mắt nhắm nghiền, lon Redbull chưa mở.

" Thằng này chắc không sao, một thời gian là nguôi ngoai, chuyện vừa rồi kể sau vậy!"

Hắn lại loăn thoăn ra làm đến tận trưa, mặt trời đứng bóng mới đánh thức Mạnh cùng về.

------------‐-----------‐----------------------------

"Cốc...ui da!"

Hắn choàng tỉnh, trời bắt đầu lờ mờ tối, bên ngoài mưa đang réo rắt, gió rít từng cơn, sét đánh liên hồi.

Nhánh cây mang về lúc trưa, để trên kệ đầu giường, lại rơi trúng hắn!

Người ta còn không thể tắm hai lần trên một dòng sông, hắn lại "được" đập vào một chỗ hai lần. Nghi ngờ nhân sinh xui xẻo, hắn ngồi bật dậy, cầm nhánh cây lên quan sát.

Vẫn khác gì củi khô?

Kéo theo tâm trạng bực bội, hắn đi vào nhà vệ sinh rửa mặt. Đang xả nước cứu thân thì tiếng chuông điện thoại vang lên làm hắn giật mình, vô tình khiến chất lỏng ngay ngáy vương vãi khắp tay.

Hắn vội chạy ra nhấc máy mà quên luôn việc rửa!

Cuộc gọi này rất quan trọng, bên công ty đa cấp, chuyên nghành xuất nhập khẩu vàng mã 6666, hẹn chiều tối nay sẽ gọi phỏng vấn qua điện thoại, chỉ cần hắn "alo" là được tuyển thẳng, đến thẳng trụ sở chi nhánh đóng một triệu đồng lệ phí trước bạ, sau đó vượt qua thử thách dùng dây thun bắn mạnh vào cổ tay, khế ước không bao giờ ngừng nỗ lực, là được kí hợp đồng chính thức.

Ngày mai hắn quyết định đi làm!

Hắn định nhặt nhánh cây lên để lại trên kệ rồi đi tắm giặt, lát nữa hắn và Mạnh có cuộc hẹn ở quán cũ!

Nhưng khi hắn vừa chạm tay vào, nhánh cây liền rung lên dữ dội. Lớp vỏ khô bung ra, bắn tung tóe khắp phòng.

Bên trong hiện lên màu vàng óng, rồi chuyển sang đỏ rực như sắp cháy!

Hắn hoảng sợ nhả tay ra, nhưng cố gắng thế nào cũng...không được!

Hắn vùng vẫy càng mạnh, nhánh cây càng ăn sâu vào trong da thịt! Tất cả dòng máu, tế bào của hắn sục sôi, lưu thông ồ ạt về hướng bàn tay. Tiếng xèo xèo như nướng thịt rền vang căn phòng trọ nhỏ.

Hắn cảm giác sức sống đang từ từ bị rút đi, thân thể rã rời! Bàn tay phải cứng đơ không thể điều khiển, hoặc là các dây thần kinh đã dừng truyền tín hiệu về não bộ, thông báo cảm giác rát rúa, hoặc là thật sự không nóng?

Tiếng kêu cứu thất thanh, rồi nhỏ dần, nhỏ dần....

Im bặt!

Nhưng không lời hồi đáp! Sắp lịm đi trong tuyệt vọng, hắn nhớ đến câu nhắn nhủ của ông lão, dồn hết chút sức lực cuối cùng lê lết về phía cửa...

Nhạc chuông vang lên từng hồi, hắn mong đó là Mạnh gọi. Dùng bàn tay còn lại nắm được điện thoại, hắn như vớ được cọng rơm cứu mạng. Mạnh ở gần nhà hắn.

Nhìn vào màn hình, thấy số lạ, hắn vội ấn phím nghe, bất kể là ai trong hoàn cảnh này cũng là vị cứu tinh!

Đầu dây bên kia là tiếng phụ nữ, giọng nấc nghẹn, sụt sùi:

" Alo anh ơi! Anh Mạnh nhà em, ảnh... ảnh treo cổ tự tử rồi!"

Hắn ngất đi...

P/s: 3h sáng, mưa rào, tàn thuốc, lòng chơi vơi...

Bạn đang đọc Luân Thiên sáng tác bởi Gigg2929

Truyện Luân Thiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Gigg2929
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.