Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2221 chữ

Lục Kỳ Phong nói

-Vãn bối...vãn bối chưa từng luyện công

Chu Văn Thần gật đầu nói

-Vậy chiêu Trường Hồng Quán Nhật kia là vị sư phụ nào đã dạy công tử

Lục Kỳ Phong chỏ vào Thượng Quan Thương Tùng nói

-Là hắn dạy cho vãn bối một chiêu để phòng thân ấy thôi

Chu Văn Thần ngạc nhiên nói

-Thế công tử chỉ biết một chiêu ấy.

Lục Kỳ Phong lắc đầu nói

-Thêm Tuyệt kiếm thức là hai chiêu

Chu Văn Thần cười to

-Vậy công tử chưa gia nhập môn phái nào

Lục Kỳ Phong lắc đầu, Chu Văn Thần nói

-Lão có nhã ý muốn nhận công tử làm đồ đệ, công tử có chịu hay chăng

Câu nói này của Chu Văn Thần khiến cho cả Thượng Quan Thương Tùng, Tiếu Biệt Ly và hai gã đệ tử của lão đều hết sức kinh ngạc, thật không ngờ nãy giờ Chu Văn Thần chỉ đang thử tài Lục Kỳ Phong rồi muốn nhận hắn làm đệ tử.

Phải biết một người như Chu Văn Thần danh tiếng lẫy lừng, người ta có quỳ xuống cầu xin ba ngày chưa chắc lão đã nhận, lại có người đem nghìn vàng đến xin làm đệ tử lão cũng thẳng thừng từ chối. Xưa nay chỉ có người ta cầu lão chứ chưa có khi nào lão phải đích thân đến nhận để tử như thế.

Lục Kỳ Phong lắc đầu nói

-Tiền bối xin thứ lỗi, vãn bối quen tính lãng tử phong lưu không chịu được quy củ gò bó.

Vừa rồi Chu Văn Thần muốn nhận Lục Kỳ Phong làm đệ tử đã là chuyện đáng kinh ngạc, thế mà Lục Kỳ Phong lại từ chối còn đáng kinh ngạc hơn gấp mười lần.

Chu Văn Thần đôi lông mày rướn lên như không thể tin được Lục Kỳ Phong lại từ chối cơ hội ngàn năm có một đó. Xong dù sao lão cũng là địa vị nhất đại tông sư không thể nào xuống nước nữa. Lão cười nói

-Ta thấy công tử rất có thiên phú võ thuật muốn nhận công tử làm đồ đệ chân truyền, nếu như công tử suy nghĩ lại thì hãy đến Hoa Sơn bái kiến ta.

Nói rồi lão đi xuống dưới lầu, hai gã đệ tử cũng chạy theo phía sau. Đợi cho ba người đi được một lúc Thượng Quan Thương Tùng mới nói

-Sao ngươi lại bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng ấy

Tiếu Biệt Ly cũng vỗ mạnh lên trán nói

-Ngươi có biết Chu Văn Thần nhận đệ tử như thế nào không

Lục Kỳ Phong tay trái vẫn còn ê ẩm, hắn bĩu môi nói

-Bảo ta phải nhập môn cùng cái tên Thiếu Khai ấy thực là coi thường ta quá

Thượng Quan Thương Tùng lắc đầu nói

-Chuyện gì ngươi cũng thông minh chỉ có lần này là ngu đần hết mức. Lão tiền bối đã đích thân đến đây nhận đệ tử chân truyền lại đã giáng Thiếu Khai xuống đệ tử bình thường tức là muốn ngươi kế nghiệp đó. Nếu như người trở thành chưởng môn phái Hoa Sơn thì địa vị trên giang hồ không phải là nhỏ đâu.

Lục Kỳ Phong cười nói

-Ta mà theo lão về Hoa Sơn thì cả ngày không học võ cũng là học đạo, làm sao có những ngày tháng lang bạt đó đây hưởng thụ cuộc sống, dù sao mục đích của ta cũng không phải như vậy

Thượng Quan Thương Tùng sực nhớ ra Lục Kỳ Phong rất giàu có, cuộc sống của hắn đã là mơ ước của nhiều người nhưng đối với hắn thì lại vô cùng nhàm chán, hắn đã có thể kế thừa cơ nghiệp tổ tông nhưng lại chọn đi theo Thượng Quan Thương Tùng lang bạt giang hồ. Thượng Quan Thương Tùng chợt cười nói

-Phải rồi, phải rồi ta đã quên mất

Đoạn hắn ngồi xuống uống rượu tiếp, Lục Kỳ Phong cũng đi về bàn uống rượu, chỉ còn Tiếu Biệt Ly là vẫn bực mình chỉ tay nói

-Hai ngươi đúng là điên rồi

Hai người chỉ nhìn nhau rồi cười to không nói gì thêm nữa.

.......

Lục Kỳ Phong đang đi trên đường chợt thấy phía trước một bóng người rất quen, bóng người ấy chính là Tư Không Thắng, hắn vừa rẽ vào sòng bạc.

Lục Kỳ Phong nói

-Hai vị có biết trên đời này điều gì là thú nhất chăng

Thượng Quan Thương Tùng nói

-Luyện kiếm

Lục Kỳ Phong cười nói

-Luyện kiếm chỉ có ngươi là thú thôi

Tiếu Biệt Ly nói

-Thú nhất là nhiều tiền

Lục Kỳ Phong cười nói

-Tiền chỉ là công cụ mua được điều vui thú, nếu ngươi có tiền ngươi muốn làm gì trước nhất

Tiếu Biệt Ly nói

-Đánh bạc

Lục Kỳ Phong cười nói

-Phải lắm, đánh bạc cũng là cái thú, hôm nay ta dẫn hai người đi đánh bạc

Đoạn hắn dắt cả hai đi đến sòng bạc, Ba người đi đến cửa thì thấy biển hiệu Quảng Lăng Đổ Phường.

Trước cửa có hai tên canh gác, thấy bọn Lục Kỳ Phong ăn mặc không lấy gì làm sang trọng lại không quen mắt cho nên giơ tay ngăn lại. Một tên nói

-Các ngươi đi đâu

Lục Kỳ Phong nói

-Đến Đổ Phường không đánh bạc chẳng lẽ là đánh nhau

Gã kia nhìn Lục Kỳ Phong một lượt từ trên xuống dưới bĩu môi nói

-Quảng Lăng Đổ Phường không phải như sòng bạc bình thường đâu

Lục Kỳ Phong hỏi

-Thế nào là khác bình thường

Gã kia nói

-Ở đây ít nhất phải có năm mươi lượng mới được qua cửa

Lục Kỳ Phong cười nói

-Năm mươi lượng có đáng là bao

Đoạn hắn lấy ra một đĩnh bạc năm mươi lượng nói

-Như vậy đã đủ chưa

Gã kia lắc đầu nói

-Mỗi người năm mươi lượng

Lục Kỳ Phong cười nói

-Quả nhiên Bích Không thành là nơi trù phú, đến sòng bạc cũng phải lựa hạng người vào đánh

Đoạn hắn lấy ra một tấm ngân phiếu một vạn lượng nói

-Như thế đã đủ chưa

Gã kia trông thấy một vạn lượng thì hai mắt sáng bừng bèn nói

-Mời ba vị quan gia vào chơi

Quả nhiên có tiền mua được thật nhiều thứ, chẳng phải vừa rồi gã còn ra lối hách dịch, ấy thế mà trong chớp mắt lại trở thành một vẻ hèn hạ xu nịnh.

Lục Kỳ Phong vừa bước vào thì phía sau có tiếng nói

-Nơi đâu chẳng lựa hạng người để vào huống gì mỗi sòng bạc

Lục Kỳ Phong quay lại thì thấy một người diện mạo anh tuấn, khí khái thật bất phàm, bất phàm ở chỗ những món đồ trên mình y thật là bất phàm. Tay trái hắn đeo một chiếc nhẫn ngọc, trên nhẫn ngọc khảm một cái đầu rồng bằng vàng, chỉ nguyên con rồng ấy không phải ai cũng dám đeo. Hông phải hắn đeo một miếng ngọc đỏ như máu lớn như bàn tay đủ biết cũng là giá trị liên thành.

Trên tay hắn cầm một chiếc quạt, các phiến quạt đều khảm vàng, chữ trên quạt cũng là dòng danh dữ, ấn trên quạt cũng là dòng danh ấn.

Hắn bước vào chỉ đánh mắt nhìn ba người một cái ra chiều khinh bỉ rồi đi thẳng lên lầu.

Bích Không thành là một nơi trù phú nên sòng bạc ở đây cũng là sòng bạc lớn, sòng bạc lớn vì có đến ba lầu, thượng, trung, hạ. Người kia đi một mạch lên lầu ba, có vẻ hắn là khách quen ở đây cho nên đi đến đâu bọn gia nhân cũng cúi chào lịch sự.

Tiếu Biệt Ly nói

-Gã đó là ai sao hợm hĩnh quá

Người gác cửa nói

-Ông ta là Tư Đồ Doãn chủ nhân Thủy Phát Đường, là ngân hàng lớn nhất vùng Đông Châu này.

Lục Kỳ Phong nói

-Thể nào khẩu khí lại lớn như thế.

Lục Kỳ Phong dắt cả hai người đi lên trên lầu ba, tấm ngân phiếu một vạn lạng đủ cho hắn có được địa vị ấy.

Lên đến lầu ba thấy có hai người canh cửa, một người nói

-Ba vị nhìn lạ mắt quá

Lục Kỳ Phong lấy ra tấm phiếu một vạn lạng hỏi

-Ba người bọn ta tuy có lạ mắt nhưng tấm ngân phiếu này thì chắc hẳn quen mắt

Hai gã kia nhìn nhau rồi mỉm cười mở cửa để ba người đi vào trong.

Trong phòng thật là rộng nhưng chỉ có một cái bàn duy nhất tuy nhiên bài chí lại sang trọng khác xa hai lầu còn lại. Sừng tê ngà voi đồi mồi đặt khắp căn phòng. Trên bàn có hai người ngồi mé tả, một người đứng mé hữu.

Hai người ngồi mé tả là Tư Không Thắng và Tư Đồ Doãn.

Người đứng mé hữu là một nữ nhân đeo một chiếc mặt nạ kì quái chỉ trông thấy đôi mắt và làn môi.

Tuy là che đi phần lớn khuôn mặt nhưng làn thu ba lóng lánh lại có phần sắc sảo, đôi môi anh đào vừa nhỏ vừa ướt cũng đủ biết đằng sau tấm mặt nạ kia là một tuyệt sắc giai nhân.

Nàng ta chỉ khoác một tấm áo lụa mỏng màu tía còn bên trong dường như không mặc gì lồ lộ ra những thứ đẹp nhất của một nữ nhân. Tiếu Biệt Ly vừa nhìn thấy mặt đã đỏ bừng lên quay vội đi chỗ khác.

Lục Kỳ Phong cười nói

-Ngươi hẳn là còn thân đồng tử.

Tiếu Biệt Ly không dám nói gì chỉ e hèm một cái cố lấy lại phong độ.

Nữ nhân thấy ba người Lục Kỳ Phong đến thì mỉm cười nói

-Nghe nói, gần đây có vị Lục công tử thực là có những lối ăn chơi khác người thường

Lục Kỳ Phong nói

-Tại hạ cũng chỉ là một kẻ nhà quê nói đến ăn chơi không thể bằng hai vị ngồi đây cho được.

Nữ nhân hỏi

-Lục công tử đến đây để làm gì

Lục Kỳ Phong cười nói

-Vừa rồi ở ngoài cửa có người đã hỏi tại hạ câu đó

Nữ nhân hỏi

-Công tử nói sao

Lục Kỳ Phong nói

-Tại hạ trả lời rằng, đến sòng bạc nếu không đánh bạc không lẽ lại đánh nhau

Nữ nhân cười lớn rồi nói

-Phải lắm, có điều hai lầu dưới cũng là đánh bạc sao công tử không ở bên dưới

Lục Kỳ Phong nói

-Tại hạ muốn xem thói ăn chơi của vị Tư Đồ Doãn đây cho nên tò mò xem thử

Nữ nhân nói

-Ở trên này không phải ai cũng đến được, giả có đến được không phải ai cũng chơi được, giả có chơi được không phải ai cũng về được, giả có về được không phải ai cũng còn sống

Lục Kỳ Phong nói

-Nếu đã như vậy tạ hạ càng tò mò

Nữ nhân nói

-Nếu như tò mò công tử có dám ngồi xuống hay không

Lục Kỳ Phong nói

-Đã có ghế tất nhiên phải ngồi xuống

Nữ nhân nói

-Ngồi xuống rồi là phải chơi cho hết, nếu như không hết thì không được đứng dậy.

Lục Kỳ Phong nói

-Dù sao trong người ta cũng không còn bao nhiêu, chơi có hết cũng vẫn còn cái mạng. Không lẽ ở đây cược cả mạng

Nói rồi Lục Kỳ Phong tiến đến ngồi bên cạnh Tư Đồ Doãn. Tư Đồ Doãn phe phẩy cái quạt nói

-Ta nói rồi, nơi nào cũng phải xem hạng người rồi mới cho vào là như thế. Ngươi đã ngồi xuống thì không đứng lên nổi đâu

Nữ nhân nói

-Hai vị còn lại có ngồi xuống không, nếu không ngồi xuống thì phải đi xuống lầu.

Tiếu Biệt Ly toan đi xuống thì Thượng Quan Thương Tùng giữ tay hắn lại nói

-Ta cũng tò mò

Lục Kỳ Phong nói

-Nếu đã tò mò thì nên ngồi xuống

Tiếu Biệt Ly hơi sợ nói

-Ta...ta muốn đi xuống

Thượng Quan Thương Tùng nói

-Có ta ở đây, bất tất phải sợ

Nữ nhân cười nói

-Vị đại gia đây chắc là Thượng Quan Thương Tùng

Thượng Quan Thương Tùng nói

-Phải

Nữ nhân nói

-Nghe nói Đoạn Thủy Lưu Thượng Quan Thương Tùng là người rất liều mạng, tiểu nữ cũng muốn xem bản lĩnh đó.

Thượng Quan Thương Tùng kéo Tiếu Biệt Ly đi đến ngồi xuống bên cạnh Lục Kỳ Phong nói

-Tai Hạ cũng chỉ có cái mạng này, có điều giá cược thì không hề rẻ

Hắn vừa nói tay vừa để lên cán đao, rõ ràng muốn ám chỉ nếu như muốn đe doạ mình thì không phải là dễ.

Nữ nhân lại hỏi

-Thế còn vị công tử trẻ tuổi này

Tiếu Biệt Ly ấp ung đáp

-Tại hạ...tại hạ là...Tiếu Biệt Ly

Nữ nhân cười nói

-Đã ly biệt rồi hãy còn cười được, quả nhiên là tên hay, tên hay

Bạn đang đọc Lục Kỳ Phong quyển 1: Suy Trắc Bất Thố sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.