Nữ nhân nói
-Nếu như các vị không còn gì để hỏi thì ta sẽ phổ biến luật chơi.
Ta sẽ hỏi các vị năm câu hỏi, nếu trả lời đúng sẽ được năm ngàn lượng, nếu trả lời sai sẽ mất năm ngàn lượng, nếu không trả lời sẽ mất hai ngàn lượng.
Tiếu Biệt Ly bất giác đứng dậy nói
-Cái gì...sao lại đắt thế
Nữ nhân nói
-Hiện tại đã không thể rút chân được nữa, Tiếu huynh đệ chỉ có cách chơi tiếp mà thôi, nếu Tiếu huynh đệ rút lui e là phải để một thứ ở lại
Tiếu Biệt Ly nuốt nước bọt ực một cái nhìn Lục Kỳ Phong
Lục Kỳ Phong vẫy tay ra hiệu cho Tiếu Biệt Ly ngồi xuống nói
-Nếu ngươi không biết cứ không nói gì là được, phần của ngươi ta sẽ chịu
Nói rồi đưa tấm ngân phiếu một vạn lạng ra cho Tiếu Biệt Ly.
Nữ nhân cười nói
-Lục công tử quả là sảng khoái, có điều công tử còn tiền cho mình chơi hay không, Quảng Lăng Đổ Phường xưa nay không ghi nợ đâu đó
Lục Kỳ Phong lấy trong người ra hai tờ ngân phiếu khác đều là một vạn lạng, hắn đưa cho Thượng Quan Thương Tùng một tờ còn đặt trước mặt mình một tờ nói
-Bây giờ chơi được rồi
Nữ nhân cười nói
-Hay lắm, dưới hộc bàn các vị đều có giấy bút, để tránh các vị thông đồng với nhau xin hãy viết đáp án vào đó.
Thượng Quan Thương Tùng nói
-Chúng ta không nói không lẽ lại không có mắt nhìn
Nữ nhân cười nói
-Loại giấy này là loại giấy kỳ lạ, trừ khi trực diện nhìn vào mặt giấy, nhược bằng chỉ nghiêng đi một chút đều không nhìn thấy gì
Ba người Lục Kỳ Phong đều ồ lên ngạc nhiên chỉ có Tư Đồ Doãn và Tư Không Thắng dường như đã quen với việc này rồi.
Nữ nhân nói
-Câu hỏi đầu tiên, cái gì người mua biết, người bán cũng biết, nhưng người sở hữu lại không biết
Đọc xong câu hỏi, nữ nhân đếm đến ba sau đó giơ tay quơ một cái năm tờ giấy trên bàn như có một ma lực bay lại bàn tay ả.
Thượng Quan Thương Tùng ánh mắt hơi sợ hãi nói
-Cái đó là công phu Cầm Long Khống Hạc
Nữ nhân cười nói
-Tiểu nữ mới luyện được chút bản lĩnh đã để Thượng Quan đại hiệp chê cười.
Nữ nhân xem qua đáp án một lượt rồi cười nói
-Bốn người đều trả lời là quan tài, sao Lục công tử lại nói là sinh mạng
Lục Kỳ Phong cười nói
-Vậy theo nàng thì đáp án nào đúng
Nữ nhân nói
-Vốn dĩ đáp án của ta là quan tài nhưng xét ra thì Lục công tử đúng
Tư Không Thắng nghe nói thì đứng dậy nói
-Thật là vô lý, ý tứ sinh mạng là thế nào
Nữ nhân nói
-Không hề vô lí, các vị nghĩ xem, cũng có những người tự mua quan tài cho mình dùng vậy thì đáp án quan tài còn đúng hay không
Còn như Lục công tử nói là sinh mạng lại là câu trả lời đúng, người muốn mua mạng sống của người khác và người muốn bán mạng sống của người khác thì đều biết, duy chỉ có người bị sử dụng lại không biết mình chết lúc nào
Tư Đồ Doãn bật cười
-Cách suy luận thật là khác thường, xem thường ngươi là sai lầm của ta
Lục Kỳ Phong cười nói
-Phải, còn xem trọng ngươi lại là sai lầm của ta.
Tư Không Thắng bấy giờ đuối lí đành phải ngậm ngùi đưa ngân phiếu ra. Còn nghiễm nhiên Lục Kỳ Phong được năm ngàn lạng, tuy hai người Thượng Quan Thương Tùng và Tiếu Biệt Ly đã mất đi tổng là mười ngàn lạng.
Tiếu Biệt Ly nói
-Ta...ta xin lỗi
Lục Kỳ Phong cười nói
-Không hề gì, ta hãy còn tiền các ngươi cứ chơi không phải sợ
Nữ nhân nói
-Bây giờ là câu hỏi số hai, có bốn người lại có ba trái táo, cần bao nhiêu lần cắt để chia đều số táo cho những người đó.
Nữ nhân đếm đến ba rồi lại thu hồi năm tờ giấy, ả đọc qua một lượt rồi cười nói
-Tiếu huynh đệ không viết gì cho nên sẽ mất hai ngàn lạng. Tư Không công tử viết là hai, đáp án này sai rồi công tử mất năm ngàn lạng.
Tư Không Thắng đập bàn đứng dậy nói
-Sao lại sai
Nữ nhân không trực tiếp trả lời lại nói
-Ba vị còn lại trả lời là một, quả là chính xác
Tư Đồ Doãng phe phẩy cái quạt cười nói
-Xương nhiều mà cháo ít vậy thì một đao chém chết một người thì không phải đã chia đều rồi ư
Tư Không Thắng giật mình ngồi thụp xuống.
Nữ nhân lại nói
-Bây giờ là câu hỏi số ba người nào không ăn cơm
Ả lại đếm đến ba rồi thu giấy lại, lúc này Tư Không Thắng vẻ mặt rất hậm hực nói
-Người nào mà lại không ăn cơm, dù là Hoàng đế lão tử cũng có lúc phải ăn cơm
Tư Đồ Doãn cười nói
-Người chết không thể ăn cơm
Nữ nhân cười nói
-Lần này Tư Đồ công tử nói đúng lắm, người chết rồi đừng nói là không ăn cơm, người chết rồi còn không thể tiết lộ bí mật
Lục Kỳ Phong cười nói
-Người chết rồi có lúc còn nói thật hơn cả người sống
Nữ nhân cười nói
-Không lẽ người chết còn biết nói hay sao
Lục Kỳ Phong nói
-Người chết chính vì không biết nói nên luôn hiển thị sự thật.
Nữ nhân cười nói
-Lục công tử nói đúng, người sống thì thường che dậy, khi đã chết rồi dù muốn che dậy cũng không thể nữa. Câu này Lục công tử và Thượng Quan đại hiệp đều trả lời đúng.
Nữ nhân lại nói
-Tiếp đến là câu hỏi thứ tư Có một đại phu tuổi đã cao mà chưa có con, một hôm đại phu nấu canh Bạch Chỉ đem cho vợ ăn, tối hôm đó đại phu bắt mạch biết là vợ mình có thai xin hỏi thai nhi là nữ tử hay là nam tử
Đoạn ả lại đếm đến ba rồi thu hồi giấy lại.
Tư Không Thắng hơi chau mày rồi nói
-Câu hỏi này thật là vớ vẩn
Nữ nhân không đáp mà quay sang hỏi Lục Kỳ Phong
-Lần này chỉ mỗi công tử có câu trả lời, xin hỏi tại sao công tử trả lời như vậy
Lục Kỳ Phong nói
-Canh Bạch Chỉ ăn vào là xảy thay tất nhiên thai nhi là một tử thai
Nữ nhân cười nói
-Giỏi lắm, trước nay tiểu nữ chưa từng thấy người nào trả lời được đúng bốn câu hỏi, có điều câu hỏi thứ năm e là công tử trả lời không nổi
Lục Kỳ Phong nói
-Có trả lời được hay không thì phải nghe câu hỏi đã
Nữ nhân cười nói
-Ngày mai trong năm vị tất sẽ có người phải chết, xin hỏi người đó là ai
Nữ nhân vừa hỏi xong thì năm người đều xám mặt lại đồng thanh nói
-Cái gì??
Nữ nhân không trả lời chỉ đếm đến ba, bấy giờ trong đám chỉ có Lục Kỳ Phong lấy bút viết ra một chữ. Cả nữ nhân cũng cực kỳ ngạc nhiên, vừa đếm xong nữ nhân giơ tay thu lại năm tờ giấy thế nhưng Lục Kỳ Phong nhanh tay chộp lấy tờ giấy của mình vo lại đút vào trong túi.
Nữ nhân chau mày hỏi.
-Công tử làm thế là có ý gì
Lục Kỳ Phong cười nói
-Tại hạ đã đoán ra người phải chết, có điều nếu như tiết lộ ra ngoài thì biết đâu người bị chết sẽ có thay đổi, cho nên giờ này ngày mai tại hạ sẽ quay lại đem đáp án đến đây. Giấy này là loại giấy kì lạ chỉ Quảng Lăng Đổ Phường mới có, nàng liệu có tin đáp án trong tờ giấy ngày mai tại hạ đem đến chăng
Nữ nhân nói
-Được tiểu nữ cũng dám chắc công tử không đi đâu lấy được loại giấy đó cho nên đáp án trên đó tuyệt nhiên là đáp án công tử không thể thay đổi
Lục Kỳ Phong nói
-Màn cờ bạc này thật là hay lắm, khi nào có dịp ta sẽ trở lại đây chơi với nàng.
Nữ nhân cười nói
-Tiểu nữ làm ở Quảng Lăng Đổ Phường đã ba năm lần đầu thấy có người cầm được tiền đem về
Vốn Lục Kỳ Phong trả lời đúng bốn câu tổng là hai vạn lạng, Thượng Quan Thương Tùng trả lời đúng hai câu sai hai câu, câu cuối cùng không trả lời như vậy là thua mất hai ngàn lạng, Tiếu Biệt Ly trả lời sai một câu, bốn câu không trả lời như vậy là thua một vạn ba ngàn lạng.
Vậy thì tính ra đến hiện tại Lục Kỳ Phong đã lãi năm ngàn lạng
Lục Kỳ Phong nói
-Tại hạ mới lãi năm ngàn lạng, còn chưa biết đáp án ngày mai đúng hay sai, nếu như đúng tại hạ sẽ thắng một vạn lạng, nếu như thua thì coi như tại hạ không mất gì.
Như vậy nếu đáp án ngày mai là đúng thì tại hạ mới chính thức trở thành người đầu tiên mang được tiền ra khỏi Quảng Lăng Đổ Phường
Đoạn hắn đứng dâỵ bước xuống lầu, hai người Thượng Quan Thương Tùng và Tiếu Biệt Ly đi ngay phía sau. Lục Kỳ Phong đi đến cầu thang thì quay lại hỏi
-Liệu giá nào thì coi được dung nhan của nàng
Nữ nhân cười nói
-Không có giá nào, trừ khi tiểu nữ trở thành nữ nhân của công tử, khi ấy đừng nói là chỉ xem mặt tiểu nữ mà bảo tiểu nữ chết tiểu nữ cũng cam lòng
Lục Kỳ Phong cười nói
-Xinh đẹp như nàng nếu như mà chết thì thật uổng phí quá
Nữ nhân nói
-Thông minh như công tử nếu như chết cũng thật đáng tiếc
Lục Kỳ Phong ngạc nhiên hỏi
-Tại sao ta lại chết
Nữ nhân nói
-Không phải đáp án còn chưa rõ hay sao, công tử cũng có thể là đáp án lắm chứ
Lục Kỳ Phong cười nói
-Ta tuyệt đối không phải đáp án
Nữ nhân nói
-Khi chưa kết thúc thì không có gì là tuyệt đối
Lục Kỳ Phong nói
-Vậy phải chờ ngày mai rồi, mong rằng sớm được gặp nàng lần nữa
Nói rồi ba người cùng đi xuống lầu, lúc qua cửa Lục Kỳ Phong còn ném một đĩnh bạc cho gã gác cửa.
Tiếu Biệt Ly run run hỏi
-Ngươi biết ai sẽ chết ư
Lục Kỳ Phong nhìn Tiếu Biệt Ly, hai mắt hắn tròn xoe như mắt mèo, mặt mày trắng bệch có vẻ rất sợ hãi, Lục Kỳ Phong lắc đầu nói
-Không ta không biết
Tiếu Biệt Ly nói
-Vậy còn đáp án ngươi viết trong giấy
Lục Kỳ Phong cười nói
-Ta chưa viết chữ nào
Tiếu Biệt Ly chau mày một cái rồi như hiểu ra, hắn cười nói
-Thế ra ngươi giả bộ viết chữ rồi cất tờ giấy đi, sau khi có người chết rồi ngươi sẽ viết thêm vào
Thượng Quan Thương Tùng cũng bật cười
-Tờ giấy đó rất đặc biệt nếu nhìn nghiêng một chút đều sẽ không thâý gì cho nên ngươi vờ quơ tay mọi người đều nghĩ là ngươi đã viết không ai nghi ngờ.
Tiếu Biệt Ly tặc lưỡi nói
-Ngươi thông minh thật, có điều giá ngươi đoán ra người bị giết thì ta có thể an tâm hơn
Lục Kỳ Phong nói
-Dù sao chúng ta cũng phải cẩn thận, thời gian này tốt nhất không nên đi đâu.
Đăng bởi | rabitch |
Thời gian |