Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1892 chữ

Lục Kỳ Phong nói nhỏ

-Tiếu Biệt Ly đâu rồi

Thượng Quan Thương Tùng nói

-Hắn kêu đau bụng nên đã về phòng rồi

Thấy điệu bộ Lục Kỳ Phong có chút cảnh giác, Thượng Quan Thương Tùng liền hỏi

-Ngươi có chuyện gì sao

Lục Kỳ Phong nói

-Kỳ thực ta đoán ra ai là người bị giết

Thượng Quan Thương Tùng hỏi

-Là ai

Lục Kỳ Phong lấy ra tờ giấy giở ra cho Thượng Quan Thương Tùng xem, trên giấy có chữ Thắng. Thượng Quan Thương Tùng nói

-Là Tư Không Thắng

Lục Kỳ Phong gật đầu

-Phải

Thượng Quan Thương Tùng hỏi

-Tại sao

Lục Kỳ Phong nói

-Tư Không Quần mới chết chưa đầy bảy ngày, vậy mà Tư Không Thắng đã đi đánh bạc, như thế không phải lẽ, nếu có ai làm lộ bí mật thì tất người đó phải chết.

Thượng Quan Thương Tùng nói

-Vậy ta có nên cứu hắn hay không

Lục Kỳ Phong nói

-Xem ra không còn kịp

Thượng Quan Thương Tùng hỏi

-Không lẽ hắn đã chết rồi

Lục Kỳ Phong nói

-Ta đoán hắn không ra nổi Quảng Lăng Đổ Phường

Thượng Quan Thương Tùng nói

-Tư Không Thắng là manh mối cuối cùng nếu hắn chết rồi thì chúng ta sẽ tìm ra kẻ chủ mưu thế nào

Lục Kỳ Phong nói

-Ngươi không cần lo, Tư Không Thắng mà chết thì Tư Không Quần sẽ không để yên, dù sao Tư Không Quần cũng chỉ có một đứa con. Nếu như chủ mưu có nhiều người thì e là lần này Tư Không Thắng chết chúng ta sẽ được lợi không ít

Thượng Quan Thương Tùng nói

-Phải lắm Tư Không Quần đã chịu thí mạng nhiều người để che dấu thân phận như thế chứng tỏ lão cũng có địa vị cực cao trong những người này. Để xem lần này bọn chúng đấu đá lẫn nhau thế nào.

Lục Kỳ Phong cười nói

-Phải rồi đôi khi ta chỉ cần ôm cây cũng sẽ có thỏ tự chạy đến.

.......

Tiếu Biệt Ly chạy vào phòng nói

-Có người chết rồi

Thượng Quan Thương Tùng hỏi

-Là Tư...

Vừa nói đến đây thì Lục Kỳ Phong giật tay hắn chen lời vào

-Là Tư Không Thắng hay Tư Đồ Doãn

Tiếu Biệt Ly nói

-Là Tư Không Thắng

Thượng Quan Thương Tùng vừa rồi buột miệng định hỏi là Tư Không Thắng có phải chăng, cũng may Lục Kỳ Phong đã nhắc nhở hắn. Hai người theo Tiếu Biệt Ly đi ra ngoài phố, dưới Thất Tinh lầu là một xác người đã bị đoạn mất đầu, đầu một nơi, thân một nơi, đầu của người chết chính là Tư Không Thắng.

Lục Kỳ Phong nói

-Ta đến Quảng Lăng Đổ Phường một chuyến

Ba người cùng đến Quảng Lăng Đổ Phường, bên trong khi này không có người. Tại sao lại không có người bởi bây giờ là ban ngày, ban ngày người ta còn đi làm thì ban đêm người ta mới có tiền đánh bạc. Nếu như ban ngày cũng đánh bạc thì sòng bạc sớm muộn cũng không còn tồn tại nữa.

Trong sòng bạc không có con bạc, ngay cả bảo an cũng không có, không gian rộng lớn giờ đây thật tĩnh mịch, một thứ tĩnh mịch đến ghê người.

Lục Kỳ Phong nói với Tiếu Biệt Ly

-Có lẽ người nên ở ngoài hoặc báo tin cho Tư Mã bộ đầu Tư Không Thắng đã chết

Tiếu Biệt Ly cũng hơi rợn nếu phải đi vào trong, hắn gật đầu rồi chạy biến đi. Lục Kỳ Phong và Thượng Quan Thương Tùng đi lên lầu ba, trên đó vẫn có một cái bàn và một nữ nhân, nữ nhân vẫn là nữ nhân ngày hôm qua.

Nữ nhân nói

-Công tử đã đúng hẹn

Lục Kỳ Phong nói

-Phải, tại hạ đến rồi

Đoạn hắn rút tờ giấy ra đặt lên bàn nói

-Đáp án đây

Nữ nhân chưa vội mở ra xem lại nói

-Hôm qua tiểu nữ chưa nghĩ ra một việc

Lục Kỳ Phong hỏi

-Là việc gì

Nữ nhân nói

-Bởi tờ giấy rất đặc biệt nên có thể công tử dùng thuật trá hình

Lục Kỳ Phong hỏi

-Trá hình thế nào

Nữ nhân đáp

-Giả dụ công tử không viết đáp án mà giả như viết đáp án thì tiểu nữ cũng không biết

Lục Kỳ Phong cười nói

-Nàng sợ hôm nay ta mới viết đáp án

Nữ nhân nói

-Phải

Lục Kỳ Phong cười nói

-Nàng có thể lấy giấy ra làm thử

Nữ nhân hỏi

-Làm thử thế nào

Lục Kỳ Phong nói

-Một tờ giấy viết chữ rồi vo lại, một tờ giấy vo lại trước rồi viết chữ sau

Nữ nhân nói

-Phải lắm

Đoạn ả làm theo Lục Kỳ Phong đã nói thì thấy tấm giấy viết xong vo lại đã bị nhoen nhoét mực, còn tấm giấy vo lại rồi viết sau thì không bị thế

Nữ nhân lại đem tờ giấy của Lục Kỳ Phong ra xem quả nhiên thấy một chữ thắng bị nhoen mực. Nữ nhân cười nói

-Công tử đã đoán đúng

Lục Kỳ Phong nói

-Ta sẽ được thưởng chứ

Nữ nhân lấy ra một ngàn lạng đặt lên bàn nói

-Thượng Quan Thương Tùng và Tiếu Biệt Ly không trả lời câu này cho nên công tử chỉ lãi một ngàn lạng.

Lục Kỳ Phong cười nói

-Ta có thể đổi một ngàn lạng để thấy khuôn mặt nàng hay chăng

Nữ nhân lắc đầu nói

-Chẳng phải hôm qua tiểu nữ đã nói, trừ phi tiểu nữ là nữ nhân của công tử, bằng không giá nào cũng không được.

Lục Kỳ Phong nói

-Vậy chúng ta có thể cược một ván hay không, nếu ta thắng thì nàng phải cho ta coi dung nhan

Nữ nhân nói

-Nếu công tử thua

Lục Kỳ Phong nói

-Thì nàng có yêu cầu gì ta sẽ thực hiện

Nữ nhân hỏi

-Bất kì yêu cầu gì

Lục Kỳ Phong nói

-Phải

Nữ nhân hỏi

-Kể cả bảo công tử phải chết

Lục Kỳ Phong nói

-Phải

Nữ nhân nói

-Như thế thì công tử chịu thiệt rồi

Lục Kỳ Phong nói

-Chưa chắc ta đã thiệt

Nữ nhân nói

-Công tử nghĩ mình sẽ không thua

Lục Kỳ Phong cười nói

-Ta tự tin

Nữ nhân nói

-Phàm là nhân loại không thể nào thắng mãi

Lục Kỳ Phong nói

-Bởi vì ta ra quy tắc nên ta phải thắng

Nữ nhân cười nói

-Được nếu thua, tiểu nữ bất quá chỉ cần tháo mặt nạ

Lục Kỳ Phong hỏi

-Nếu nàng thắng thì có yêu cầu gì

Nữ nhân cười nói

-Vậy công tử phải giết Thượng Quan Thương Tùng

Lục Kỳ Phong cười nói

-Ta không có bản lãnh giết y

Nữ nhân nói

-Đó là tùy công tử, nếu không làm thì phải chết

Lục Kỳ Phong nói

-Vậy thì ta chết cũng được

Nữ nhân nói

-Mời công tử ra quy tắc

Lục Kỳ Phong nói

-Ta và nàng cùng chơi đổ xúc xắc

Nữ nhân cười nói

-Công tử dám đổ xúc xắc trong đổ phường hay sao

Lục Kỳ Phong cười nói

-Phải lắm

Nữ nhân nói

-Đổ thế nào

Lục Kỳ Phong nói

-Xin cho mượn hai ống đổ với sáu con xúc xắc

Nữ nhân lấy ở trong hộc bàn ra hai ống đổ và sáu con xúc xắc, ống đổ bằng ngà voi, còn xúc xắc bằng ngọc, bộ xúc xắc này thật là quý giá lắm.

Lục Kỳ Phong nói

-Ta với nàng cùng đổ trước sau đó ta sẽ nói quy tắc

Lục Kỳ Phong cùng nữ nhân mỗi người lấy một ống đổ và ba con xúc xắc, hai người cùng lắc, xúc xắc chạy trong ống kêu do do rồi cả hai cùng úp xuống bàn.

Nữ nhân nói

-Mời công tử ra quy tắc, kiểu nào thì tiểu nữ cũng không thua

Lục Kỳ Phong cười nói

-Nàng nghĩ quy tắc là đại hay tiểu

Nữ nhân cười nói

-Tiểu nữ đã nói dù tính điểm thế nào thì tiểu nữ cũng không thể thua được

Lục Kỳ Phong cười nói

-Thế thì chưa chắc

Nữ nhân nói

-Vậy xin mời công tử ra quy tắc

Lục Kỳ Phong cười nói

-Quy tắc là lấy điểm của mỗi người cộng thêm một điểm rồi trừ đi ba điểm rồi lại đem nhân hai, nếu như hai ta cùng là chẵn thì tại hạ sẽ thắng, nếu như cùng là số lẻ hoặc một lẻ một chẵn thì tại hạ sẽ thua. Như vậy tại hạ có một phần thắng còn nàng có ba phần thắng, nàng thấy thế nào

Nữ nhân cười nói

-Công tử nhường tiểu nữ phần hơn quả nhiên là một đấng quân tử, tiểu nữ xin nhận trận cá cược này

Đoạn cả hai cùng mở điểm, nữ nhân có bảy điểm, Lục Kỳ Phong có mười điểm, sau khi làm theo quy tắc thì nữ nhân có mười điểm còn Lục Kỳ Phong có mười sáu điểm là hai số chẵn. Nữ nhân chau mày nói

-Công tử thắng rồi

Lục Kỳ Phong nói

-Phải lắm vậy nàng nên tháo mặt nạ ra

Nữ nhân mỉm cười nói

-Phải rồi

Đoạn nàng đưa tay lên tháo chiếc mặt nạ, quả nhiên sau chiếc mặt là là một nhân diện cực kì diễm lệ, ngay đến Thượng Quan Thương Tùng cùng phải mở to mắt nhìn cho thật kĩ. Trên đời hắn chưa từng thấy người nào đẹp đến thế, đẹp đến độ không bút mực nào tả xiết, e là Tây Thi sống lại cũng không hơn được.

Lục Kỳ Phong bật cười nói

-Đáng lắm, đáng lắm

Nói rồi hắn liền bỏ xuống lầu, Nữ nhân hơi thất vọng nói

-Đáng bao nhiêu

Lục Kỳ Phong vừa đi vừa nói

-Quả là vô giá

Nữ nhân ra chiều giận dỗi nói

-Vậy sao công tử không nhìn lâu hơn chút nữa

Lục Kỳ Phong vẻn vẹn từ khi nữ nhân tháo mặt nạ đến khi hắn đi xuống chỉ trong thời gian mấy cái chớp mắt, ngay cả Thượng Quan Thương Tùng hãy còn lưu luyến chưa muốn đi ngay vậy mà một tay háo sắc như Lục Kỳ Phong lại chẳng lấy gì làm rung động.

Lục Kỳ Phong nói

-Hoa thơm nên thưởng chút một cẩn thận hương hoa có độc, người đẹp nên ngắm ít thôi sợ ngắm lâu sẽ chết người

Lục Kỳ Phong cùng Thượng Quan Thương Tùng đi xuống lầu hai thì nữ nhân nói

-Công tử lừa ta

Lục Kỳ Phong cười nói

-Ta có lừa nàng có điều là nàng không nhìn ra chân tướng để ta chiếm lấy tiện nghi rồi.

Thượng Quan Thương Tùng bấy giờ mới nhận ra vừa rồi Lục Kỳ Phong chơi chiêu, hắn lấy điểm cộng một trừ ba rồi nhân hai bất kể ra kết quả nào cũng đều là số chẵn tuy nhiên hắn lại dùng một phần thắng đổi lấy ba phần thắng làm cho đối thủ lơi lỏng cảnh giác không chú ý đến kết quả bên trên đã bị giở trò.

Bạn đang đọc Lục Kỳ Phong quyển 1: Suy Trắc Bất Thố sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.