Quy luật chiến thắng đã được xác định.
Chương 14: Quy luật chiến thắng đã được xác định.
Nhìn đám ma cà rồng rút lui, Lạc Ngã Ba ngạc nhiên. Bọn hắn nghe theo lời đề nghị của Alex VIII, mỗi người mua lấy một bộ giáp cơ giới, sau đó ngồi vào trong điều khiển. Mặc dù thật là đắt, đến tận 500 nghìn một bộ. Nhưng bọn hắn trước đó đồ sát đến đỏ cả mắt, điểm cống hiến đều lên đến gần một triệu. Chỉ từng đó thì hoàn toàn có thể bỏ ra được.
Cũng từ lúc đó chiến trường thay đổi hoàn toàn, bọn hắn thoải mái ngồi trong buồng lái có điều hòa, một bên uống nước ngọt một bên tàn sát ma cà rồng. Quá thoải mái.
Đông Phương Dở Hơi: Ha ha... Chúng ta thắng, lũ quái vật bỏ chạy kìa.
Duy Ngã Biến Thái: Thứ cơ giáp này đắt đến thái quá, nhưng đúng là tiền nào của đấy... Từ nay về sau ta ở nhà mình có thể thoải mái đi ngang rồi.
Xã Súc: Chúng ta may mắn rằng bọn chúng có ít hơn dự đoán rất nhiều, nếu không tình hình sẽ tệ hơn rất nhiều.
Đông Phương Dở Hơi: Không sai, xem ra vận khí của chúng ta cũng không đến nỗi nào. Chưa bị dồn đến sơn cùng thủy tận.
Lúc đầu bọn hắn dự đoán là toàn thành phố đã bị biến thành ma cà rồng, khi đó số lượng có thể lên đến hơn triệu người. Nhưng nhìn qua, đối phương có lẽ chỉ có hơn 300 nghìn quân số. Tình huống quá lạc quan.
Xã Súc: Được rồi, đêm nay chỉ tới đây thôi. Chúng ta nghỉ ngơi trong bộ giáp, sáng mai liền có thể về nhà.
Duy Ngã Biến Thái: Khoan đã, coi như muốn toàn diệt bọn chúng thì cũng phải mất hai đến ba ngày. Ngươi nghĩ đánh bom thành phố này sao?
Alex VIII nói không sai, lý do bọn hắn có thể một đêm đánh xuyên nhiều như vậy là vì đám ma cà rồng giống như thiêu thân lao đầu vào lửa. Nhưng nếu để bọn chúng lần đi, tản ra thì việc truy diệt sẽ khó hơn.
Xã Súc: Yên tâm, quy luật chiến thắng đã được xác định!
Nhưng Từ Trần chỉ cười nhẹ. Sau đó từ hệ thống hối đoái ra một cái chăn đắp lên, kê cao gối ngủ.
Tại một căn phòng tối, ma cà rồng thủy tổ đang điên cuồng đập phá đồ đạc. Công sức nằm gai nếm mật cả tháng bị bốc hơi một nửa chỉ trong một đêm... Không, bây giờ còn chưa đến nửa đêm nữa.
Càng nghĩ càng cay, nhưng hắn cũng chỉ có thể cắn nát nó rồi nuốt vào trong bụng. Âm thầm thề rằng ngày sau tuyệt đối sẽ khiến ba tên kia trả giá.
...
Sáng hôm sau, Ba người ung dung tỉnh lại, leo ra khỏi bộ giáp, tùy tiện tìm một chỗ vệ sinh buổi sáng. Sau đó ngồi trên nóc cơ giáp, mỗi người một cái bánh ngồi gặm. Cuộc đại chiến tối qua phảng phất như chưa từng tồn tại, nhưng đống tàn tích xung quanh bọn hắn lại như là bằng chứ cho một đêm đầy kinh khủng.
- Hiếm khi nào ta cảm thấy rã rời vào buổi sáng như này.
- Đúng vậy, nhưng không chỉ cơ thể đâu, ngay cả não ta cũng có cảm giác như đang nhũn ra vậy.
Ba người nhìn trời nhìn đất oán thán, một trận tối hôm qua đem bọn hắn tàn phá cả về thể xác lẫn tinh thần. Nếu không phải nhanh chóng hoàn thành công việc càng sớm càng tốt, cảm giác mình đều có thể ngủ đến chiều.
Alex VIII uể oải quay ra hỏi.
- Vậy kế hoạch của ngươi là gì đây Từ Trần?
- Rất đơn giản, bắt giặc trước bắt vua.
Hai người nghe vậy thì đều ngạc nhiên.
- Đám ma cà rồng đó có vua sao!?
- Ta lúc đầu không dám chắc, nhưng để ý lại mà xem, lúc bọn chúng rút quân ngày hôm qua, các ngươi không cảm thấy nó quá mượt sao?
Hai người kia nghe vậy liền hồi tưởng lại, ngày hôm qua đám ma cà rồng khi rút lui quả nhiên rất nhanh, chưa đến một phút liền không thấy bóng dáng. Nếu như bọn chúng bỏ chạy vì sợ hãi, thì với chỉ số thông minh còn kém cả những đứa trẻ như thế thì không thể nào mượt như thế.
Ít nhiều thì cũng là dẫm đạp lên nhau mà chạy. Hơn nữa lúc đó vẫn còn vài chục con ở lại, nhìn qua thì có vẻ là điếc không sợ súng, nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì thấy giống như ở lại đoạn hậu hơn.
Cho nên chắc chắn phải có một con đầu đàn đứng phía sau chỉ huy.
Nghĩ đến đây, hai người không khỏi hưng phấn lên.
- Như vậy ngươi đã có cách để tìm giết con đầu đàn?
- Mau nói đi, ta đã chán ở thế giới này lắm rồi.
Từ Trần nghe vậy, liền kéo băng bịt mắt của mình xuống. Thiên nhãn phô bày ở ngoài trời sáng vẫn lộng lẫy, huyền bí như vậy.
- Vậy đi theo ta nào.
Đăng bởi | Thổđiểulạcđường |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |