Khắc Chế
Trận đấu cuối cùng trong những trận đáng chú ý là trận của Huyền Đình. Không như phần lớn các tuyển thủ khác thì Huyền Đình là người dùng vũ khí.
Vũ khí của Huyền Đình là những thanh phi kiếm rất nhỏ chỉ bằng một ngón tay. Huyền Đình thường mang theo tối thiểu là 12 thanh trên người để tấn công đối thủ.
Nha vừa hay cũng là người sử dụng vũ khí. Vũ khí của Nha là một cặp song đao. Nhìn chúng cứ như răng nanh của một con thú nào đó. Có lẽ vì vậy mà mới có biệt danh là Nha.
Huyền Đình vào trận thậm chí còn không cần dùng bóng đêm ẩn nấp. Mà bắt đầu điều khiển phi kiếm tấn công một cách trực diện luôn.
Nha dùng vũ khí cận chiến cho nên buộc phải lao qua cái lưới phi kiếm mà Huyền Đình tạo ra trước.
Những thanh Phi Kiếm của Huyền Đình được điều khiển vô cùng tinh vi. Chúng bám chặt lấy Nha từ mọi hướng, khiến cho việc phòng thủ còn khó khăn chứ đừng nói đến việc tiếp cận được mục tiêu.
Nhìn thì Nha đang bị ép vào thế không thể làm gì. Thực ra là đang muốn chặt đứt liên hệ năng lượng của Huyền Đình với những thanh phi kiếm để biến đối phương thành kẻ không có vũ khí.
Huyền Đình cũng chẳng phải kẻ ngu mà để yên cho Nha muốn làm gì thì làm. Những thanh phi kiếm lập tức được ẩn đi trong màn sương đen. Bản thân Huyền Đình cũng lập tức biến mất theo.
Sau chỉ một cái chớp mắt Huyền Đình cùng những thanh phi kiếm đã xuất hiện bên bên cạnh Nha.
Dù vẫn trong trạng thái phòng ngự tập trung thì Nha vẫn bị 3 thanh phi kiếm cắm vào người. Ngay sau đó là hiệu ứng ăn mòn năng lượng đi cùng với chúng.
Tốc độ như vừa rồi phải nói là đỉnh cao. Bảo sao mà Huyền Đình chính là sát thủ mạnh nhất trong thế hệ trẻ Huyền tộc.
Nha có cố gắng chống đỡ thì cũng chẳng còn cơ hội nào khi năng lượng giảm nhanh một cách rõ rệt. Cho nên đành phải chịu thua.
Huyền tộc sau một trận thua thì cũng có lại một trận thắng để lấy lại thể diện. Tính ra thì tất cả đại diện ưu tú nhất của các bên đều đã vượt qua vòng thứ 2.
Những trận đấu còn lại chỉ còn một trận nữa mà Huyễn muốn xem. Nhưng nó lại diễn ra gần cuối cho nên Huyễn không định đợi thêm nữa mà rời đi luôn.
"Nè, cậu có thể cung cấp một chút ít khả năng của Thủy Nhãn cho tôi không?"
Huyễn vừa đi thì Bảng Tuần Hoàn đã không kiềm chế được nữa mà hỏi Linh Ngọc.
"Cái đó thì không thể nói được đâu. Ông cẩn thận một chút với cô ta đi."
Lời của Linh Ngọc không phải là de dọa hay trêu đùa. Huyễn có những con bài chưa dùng và bất cứ ai trừ Linh Ngọc đều có thể bị Huyễn đánh bại. Mà bị Huyễn đánh bại cũng có nghĩa là bị hút năng lực đồng nghĩa luôn với cái chết.
Bảng Tuần Hoàn nghe vậy thì chỉ còn cách là tự mình quan sát. Những ngày tới kiểu gì Huyễn cũng đến xem thi đấu tiếp. Lúc đó sẽ nhân cơ hội mà thử một chút.
Những trận đấu còn lại phần lớn là những cuộc nội chiến giữa các phe với nhau. Cuối cùng trong 16 người mạnh nhất thì có 6 của Vũ tộc, 2 của Huyền tộc, Thủ, Linh Huyền, 5 người của các tộc nhỏ và 1 tuyển thủ tự do.
Theo như thống kê thì tuyển thủ tự do vào đến vòng 8 người là thành tích tốt nhất. Tức là tuyển thủ tham gia cuộc thi năm nay chưa phải người có màn trình diễn tốt nhất.
Trong các tuyển thủ thì Thủ là người bị thương nặng nhất lại còn phải tự hồi phục. Cho nên cậu đã rời đi ngay sau khi trận đấu kết thúc chứ không ở lại xem như những người còn lại. Tốc độ hồi phục năng lượng của Thủ hiện tại là khá tốt. Nhưng tốc độ hồi phục cơ thể thì vẫn chưa đủ tốt. Cho nên Thủ đang tranh thủ thời gian đến một suối nước ở trong Linh tộc. Nơi đó là nơi hồi phục tự nhiên cho các thành viên Linh tộc bị thương. Nghe nói rằng muối khoáng trong suối đó giúp cho tốc độ hồi phục thương tích nhanh hơn nhiều.
Bình thường thì con suối này người ngoài không được vào. Thủ có thể vào được là do Linh Đồng đã đồng ý từ trước. Thủ dù sao cũng có thể coi là một nửa người nhà. Giúp đỡ một chút cũng là nên làm.
Thủ phải cấp tốc hồi phục vì theo bốc thăm. Ngày hôm sau trận đầu tiên là trận của Thủ và người còn lại của Huyền tộc tên là Huyền Hà.
Huyền Hà là một Kỳ Nhân nữ. Là người chuyên về dùng độc của Huyền tộc. Trong cuộc thi thì việc dùng độc bị khá nhiều hạn chế do tính chất nguy hiểm cuả nó. Cho nên trong giải đấu này. Huyền Hà dùng năng lực tự thân của mình để thi đấu.
Hôm nay điều quan trọng nhất đối với Thủ vẫn đang là chưa lộ ra giác quan nhạy bén của mình. Hai vị tộc trưởng kia cũng chẳng có Nguyên Nhãn hay Thủy Nhãn để mà nhìn một cái là ra ngay được năng lực của mục tiêu. Thế nên cũng không có cách nào để giúp đỡ cho con cháu nhà mình.
Sáng hôm sau, trận đấu đầu tiên Thủ gặp Huyền Hà. Không khí trên khán đài ngay lập tức nóng lên. Ngày hôm qua Thủ đã có một trận chiến căng thẳng nên để lại ấn tượng rất tốt. Còn Huyền Hà thì đánh bại đối thủ một cách khá dễ dàng nên được đánh giá cao về thực lực.
Với lại tuyển thủ nữ thì luôn được cổ vũ nhiều hơn tuyển thủ nam. Kể cả Huyền Hà người của Huyền tộc thì vẫn được ưu ái.
Khác với các thành viên còn lại của Huyền tộc thì Huyền Hà không thích lẩn trốn hoặc ẩn mình. Huyền Hà dùng một lối tấn công trực diện với tốc độ cao dựa vào cơ thể dẻo dai hơn bình thường của mình.
Việc này khiến cho Thủ khó chống đỡ hơn rất nhiều khi quỹ đạo các đòn tấn công khác hẳn với bình thường.
Đấy là Thủ còn được cường hóa giác quan rồi mới được như thế này. Chứ nếu là người khác thì sẽ như hôm qua bị đánh bại một cách nhanh chóng.
Vậy là thêm một lần nữa Thủ lại chỉ có thể dùng mức năng lượng mà đánh tiêu hao với đối phương.
Huyền Hà đã theo dõi trận đấu hôm qua nên biết rõ là không thể đánh kiểu tiêu hao với đối thủ được. Kể cả Thủ có chưa hồi phục hoàn toàn sau trận hôm qua.
Vì thế mà Huyền Hà mới dùng cả khả năng chính của mình là tàng hình. Không như những tộc nhân của Huyền tộc khác cần có sương đen để ẩn mình thì Huyền Hà có thể ẩn mình trong bất cứ môi trường nào.
Chỉ là khả năng này bị khắc chế hoàn toàn bởi giác quan của Thủ. Thủ có thể nhận ra biến động trong môi trường ở mức độ cực kỳ nhỏ. Dù Huyền Hà có làm thế nào thì cũng không thể có được vị trí thuận lợi khi tấn công Thủ được.
Cho đến thời điểm này thì mấy vị đại lão bên trên đều đã nhận ra được đặc điểm năng lực của Thủ. Nói một cách khách quan năng lực này không thuộc loại mạnh vượt trội gì. Đơn giản là Thủ dùng năng lực của mình một cách chuẩn xác thôi.
Mà cái này là từ ai mà ra. Đều từ một tay Bảng Tuần Hoàn và Vô huấn luyện cả. Hai người họ đã giúp cho Thủ hoàn thiện được năng lực của mình. Còn Linh Ngọc thì chỉ giúp về phần năng lượng mà thôi.
Huyền Hà thấy ẩn thân cũng không có tác dụng thì buộc phải tăng tốc độ lên. Dù bạn có nhìn thấy mà bạn không theo kịp thì cũng vô dụng. Huyền Hà đang áp dụng đạo lý này vào cách đánh của mình.
Thủ bây giờ không chỉ bị ép vào thế phòng ngự mà còn liên tục phải dùng năng lượng chống đỡ để không bị đánh gục. Dù mức năng lượng của Thủ nhiều hơn Huyền Hà thì với tiêu hao lớn hơn thì Thủ vẫn là sẽ bên bị cạn kiệt trước.
Đây là tình huống còn khó khăn hơn cả trận chiến ngày hôm qua khi Thủ lúc đó ít nhất còn có thế chủ động, còn hôm nay là thế bị động hoàn toàn bởi một đối thủ có năng lực khó đối phó hơn.
Cơ thể dẻo dai một cách kỳ dị của Huyền Hà làm cho các đòn tấn công của Thủ rất khó đánh trúng. Mà kể cả đánh trúng rồi chúng cũng bị lướt đi qua cơ thể một cách khó hiểu chứ không tạo ra đủ lực sát thương. Còn ngược lại thì Huyền Hà cũng không thể nào tìm được cách đánh vào điểm yếu của đối thủ để hạ gục khi Thủ luôn nhìn ra mọi vị trí mà Huyền Hà ẩn mình để tấn công.
Có thể nói trận chiến này là hai người khắc chế lẫn nhau đang thi đấu. Vấn đề còn lại chỉ là ở mức năng lượng. Mà bên nhiều hơn thì đang phải tiêu tốn hơn để phòng thủ. Còn bên ít hơn thì lại tiêu ít hơn chỉ để tấn công.
"Nếu là ngươi thì ngươi định làm gì trong tình huống này."
"Liều mạng thôi. Lúc này người nào ít sợ hãi hơn thì người đấy sẽ thắng."
Trong mỗi cuộc chiến thì cả hai bên đều có chung một nỗi sợ hãi thất bại và cái chết. Trong cuộc thi này ít nhất tuyển thủ không cần lo đến việc tính mạng mình bị đe dọa. Họ chỉ lo thất bại mà thôi. Nhất là tuyển thủ từ các đại tộc, họ phải gánh lên vai trách sự kỳ vọng của trưởng bối với họ. Nên họ rất sợ mắc sai lầm, họ rất sợ thua.
Thế nên mới như Vũ Cương hôm qua. Khi thi đấu với Thủ luôn tỏ ra vôi vàng. Lúc nào cũng muốn kết thúc trận chiến càng nhanh càng tốt. Hôm nay thì Huyền Hà ít nhất không bị vội nhưng về nỗi sợ thất bại thì chắc chắn không thấp hơn.
Tính ra xét về tâm lý thì Thủ là người có tâm lý tốt nhất trong 16 người còn đang thi đấu. Vì áp lực lên cậu là không có. Bảng Tuần Hoàn chẳng đưa ra yêu cầu thứ hạng nào. Sự cổ vũ của khán giả cũng chẳng tạo ra tâm lý buộc phải thắng cho Thủ. Nữa là cậu hoàn toàn không để ý đến danh vọng mà cuộc thi này đem lại. Những gì cậu cần làm chỉ là tích lũy kinh nghiệm mà cậu cần có từ trong những trận thực chiến này mà thôi.
Đối thủ càng mạnh thì đối với Thủ lại càng thấy tập trung cũng như phấn khích hơn. Tình huống hiện tại Thủ đúng là không nghĩ ra cách để chiến thắng nhưng cứ đánh theo bản năng thôi. Bởi vì một khi chưa ngã xuống thì còn phải chiến đấu.
Một yếu tố khác biệt giữa hai bên nữa là gen nguyên thủy. Lúc này ngay cả bản thân Thủ cũng không biết thứ đó có tác động thế nào lên sức mạnh của cậu. Chỉ có hai cặp mắt kia là đang nhìn ra được sự đặc biệt đó mà thôi.
"Cậu ta thích nghi với trận đấu. Xem ra sẽ lại có biến số tiếp."
Huyễn càng lúc càng thấy quyết định đến xem thi đấu của mình là đúng đắn. Ký ức của tiền nhân để lại mang theo những kiến thức cơ bản, còn thực chiến thì mỗi một thời lại một khác. Ví như ngày xưa dùng gươm giáo đánh nhau. Còn hiện tại thì dùng súng đạn vậy. Nếu không có những trải nghiệm thực tế thì chẳng thể nào biến những kiến thức kia thành hiệu quả được.
Việc Thủ càng lúc càng thích ứng với khả năng của đối phương cũng như việc mức năng lượng của Thủ đang tụt đi chậm hơn dự kiến ban đầu chính là một ví dụ cho sự trực tiếp quan sát này. Theo lý mà nói thì dùng nhiều hơn phải tốn nhiều hơn. Đấy là chân lý không thể thay đổi. Gen nguyên thủy đã làm cho việc sử dụng năng lượng của Thủ có được hiệu quả tốt hơn bình thường.
Cái này thì không chỉ Huyễn mà ngay cả hai vị tộc trưởng và Bảng Tuần Hoàn đều đã nhận ra.
"Người của cơ quan lần này thật đặc biệt. Lại có gen nguyên thủy nhiều đến như vậy. Xem ra năm nay cơ quan mới là bên đầu tư nhiều nhất."
Huyền mặc tộc trưởng lại lên tiếng. Đơn vị 2104 rất ít khi cử người đi thi. Mà mỗi lần cử đi toàn là quái vật cả. Hôm nay câu nói này đã được kiểm chứng.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 3 |