Đất Nước Của Kỳ Nhân
Vài ngày sau cuộc tấn công chớp nhoáng và dứt khoát của Lãng Nhân. Một tin tức cực kỳ khủng bố đã được đưa ra. Đó là đảo An Dương đã thành lập một chính phủ mới. Và chính phủ này do Kỳ Nhân đứng đầu. Và người này không ai khác chính là Diêm Vương.
Về mặt lý thuyết thì chính phủ này hoàn toàn có thể bị bác bỏ bởi toàn bộ các nước khác. Còn thực tế thì theo luật quốc tế, chỉ cần người dân nước đó chấp nhận chính phủ do Kỳ Nhân đứng đầu thì nó vẫn được phép hoạt động một cách chính thức. Tuy nhiên một số nước có luật cấm chính phủ Kỳ Nhân sẽ cắt đứt toàn bộ quan hệ với nước này.
Thế nên phản ứng trên các nước là rất khác nhau. Nước Giới có gia tộc Kỳ Nhân lớn nhất nhưng họ cũng là bên bài trừ chính phủ Kỳ Nhân nhất. Vì thế mà họ đã đơn phương cấm toàn bộ mọi hoạt động giao thương với Đảo An Dương. Ngoài ra họ còn cấm toàn bộ công dân của nước Giới đến Đảo An Dương và ngược lại.
Phản ứng của nước Hòa thì có phần ôn hòa hơn với cái tên của họ. Họ chỉ cấm công dân của Đảo An Dương nhập cảnh nước mình mà thôi. Còn lại thì các hoạt động khác vẫn giữ nguyên. Ngoài ra họ cũng sẽ cắt toàn bộ quan hệ ngoại giao với chính phủ Kỳ Nhân của đảo này.
Một số các nước khác cũng hành động tương tự nước Hòa. Còn lại thì đều chỉ đưa thông báo phản đối Lãng Nhân chứ không có ý kiến gì khác.
Điều này cho thấy có sự phân hóa rõ rệt trong tư tưởng của thế giới hiện tại liên quan đến chính phủ do Kỳ Nhân đứng đầu. Có nhiều hướng tiếp cận với vấn đề này khác nhau. Và đa số vẫn chọn phương án ôn hòa và chỉ cần không ảnh hưởng đến nhà mình thì sẽ không có phản ứng gay gắt.
Điều này có lẽ đã được Diêm Vương dự đoán trước và sự kiện này chỉ là một phép thử để xem tính chính xác của dự đoán đó. Bây giờ đã có được kết quả đúng ý thì Diêm Vương sẽ lại tiếp tục các bước tiếp theo của mình trong mục tiêu mà Diêm Vương nhắm đến. Có thể nói đây là bề nổi mà Lãng Nhân muốn thế giới chú ý vào.
Còn thực chất thì kế hoạch cốt lõi của Lãng Nhân vẫn là phá bỏ cấm chế của Huyễn để Huyễn trở nên mạnh ít nhất là ngang với Linh Ngọc. Sau đó nhờ vào sức mạnh mới của Huyễn để tạo ra một sự ảnh hưởng lớn đến thế giới rồi đạt đến chiến thắng cuối cùng. Riêng phần Huyễn thì còn đang nghĩ đến một điều còn điên rồi hơn cả những gì mà Diêm Vương muốn làm.
Chính phủ mà Diêm Vương dựng lên cũng không phải chỉ là hình thức cho có, mà nó thật sự hoạt động một cách hoàn chỉnh với đầy đủ chức năng và nhiệm vụ. Các hoạt động phục vụ dân thường vẫn được duy trì một cách bình thường, điểm khác duy nhất so với trước đây là Kỳ Nhân được ưu tiên hơn trong mọi trường hợp.
Tổng dân số của Đảo An Dương chỉ có khoảng 150 nghìn người. Tổng số lượng Kỳ Nhân trên danh nghĩa mà họ có chỉ có 40 người. Còn lực lượng mà Diêm Vương mang đến đây thực tế là bao nhiêu thì không ai biết được. Tính trên quy mô thì đây là một đất nước rất nhỏ so với mặt bằng chung của thế giới, có thể nói là một trong những nước nhỏ nhất. Cho nên khối lượng công việc cũng ít, lực lượng của Lãng Nhân tiếp quản và thực hiện mà gần như không gặp khó khăn nào.
Đối với người dân của Đảo An Dương thì điểm thay đổi chỉ là họ nhìn thấy quá nhiều thứ mới mẻ mà thôi. Họ phải tập làm quen với việc những cái bất thường trở nên bình thường. Ví dụ như việc nhìn thấy một người nào đó lơ lửng trên trời, hoặc là một người trông không khác gì bức tượng đồng như Cương.
Đơn vị 2104 thì hoàn toàn không công nhận bất cứ chính thể nào do Lãng Nhân lập nên, cho nên họ đang xin phép hội đồng các nước về kế hoạch tấn công lên đảo An Dương bằng lực lượng của họ. Và việc này đang được đưa ra cuộc họp chính thức. Về mặt pháp lý thì Đơn Vị 2104 giống như là một đơn vị cảnh sát quốc tế. Họ không có quyền hạn cho việc tổ chức tấn công vào lãnh thổ bất cứ nước nào kể cả việc đó cần thiết cho nhiệm vụ.
Tại cuộc họp chính thức thì vấn đề được quan tâm nhất chính là nếu Đơn Vị 2104 tấn công vào Đảo An Dương thì vấn đề an toàn của thường dân sẽ được bảo đảm như thế nào. Bởi vì cuộc chiến giữa các Kỳ Nhân cấp cao sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng đến môi trường xung quanh. Diện tích của Đảo An Dương lại không lớn, có thể cả hòn đảo sẽ bị phá hủy hoàn toàn nếu như chiến đấu xảy ra.
Đây cũng là vấn đề mà Bảng Tuần Hoàn lo nghĩ nhất, bởi vì chính bản thân ông cũng không thể tính ra được hòn đảo sẽ bị phá hủy nặng đến mức nào khi hai bên giao chiến.
Một vấn đề nữa được hội đồng các nước đặt ra là liệu có bao nhiêu thành viên của Lãng Nhân thật sự có mặt trên đảo. Chấp nhận trả một cái giá rất lớn nhưng lại không bắt được ai thì đến lúc đó hình ảnh của Đơn Vị 2104 trong mắt người dân sẽ sụp đổ hoàn toàn. Đến lúc đó không chỉ là mỗi khi làm nhiệm vụ mà ngay cả sự tồn tại của đơn vị cũng sẽ bị đe dọa.
Bảng Tuần Hoàn buộc phải đứng ra giải trình một cách cẩn thận về kế hoạch của đơn vị.
"Đầu tiên chúng tôi sẽ cử một đội cực kỳ tinh nhuệ lên đảo để thám thính tình hình. Dựa vào kết quả trinh sát của họ chúng tôi mới xác định kế hoạch tấn công. Nếu như đối phương không có lực lượng mạnh chúng tôi sẽ chỉ cho đội phản ứng nhanh lên đảo. Họ sẽ nhanh chóng áp đảo Lãng Nhân bằng công cụ hỗ trợ."
"Nếu lực lượng phòng thủ của Lãng Nhân đủ mạnh ví dụ như có nhiều Kỳ Nhân cấp A hoặc có Kỳ Nhân cấp S. Tôi sẽ trực tiếp tham chiến và khống chế khu vực. Thiệt hại tất nhiên sẽ có nhưng chúng tôi sẽ có một đội hỗ trợ di tản người dân xung quanh ra khỏi vùng tham chiến."
Uy tín của Bảng Tuần Hoàn với hội đồng các nước là không cần bàn đến. Bởi vì ông ấy đã dành cả đời mình cho hoạt động quản lý Kỳ Nhân. Một khi ông ấy đã quyết tâm thì chắc chắn là đã nắm được tỷ lệ thành công đủ cao. Tuy nhiên chiến tranh là vấn đề hết sức nhạy cảm, nếu không tính toán kỹ lưỡng không chỉ giúp cho Lãng Nhân có được cơ hội trở nên chính thống mà còn làm suy giảm lực lượng của Đơn Vị.
Kỳ Nhân không như người thường cứ đào tạo là có lực lượng thay thế, có những thời gian vài năm cũng không có được một Kỳ Nhân đủ tiêu chuẩn vào đội phản ứng nhanh. Nếu không may đơn vị tổn hại quân số quá nhiều thì lúc đó Lãng Nhân mới thật sự là chiếm ưu thế.
Một số ý kiến còn cho rằng đây là cái bẫy của Lãng Nhân đưa ra để dụ người của đơn vị vào. Tấn công lên đảo chính là tự chui đầu vào rọ. Ý kiến này cũng không phải là không có lý. Lãng Nhân đã không có hành động gì tận 5 năm, bây giờ lại làm ra một việc lớn như vậy. Bảo là không có âm mưu gì thì cũng rất khó. Như vụ 1130 trước đó đến tận bây giờ đã biết được chân tướng sự việc đâu.
Thực ra thì nó đã được giải mã nhưng chỉ có Bảng Tuần Hoàn và mấy người nhà Linh Huyền là được biết. Thủ cũng ở đó nhưng đã được dặn là phải giữ bí mật đến cùng về việc mình chứng kiến. Cho nên với bên ngoài thì vụ 1130 vẫn đang là vụ án không có kết quả điều tra. Bảng Tuần Hoàn chấp nhận để đơn vị mang tiếng xấu cũng là vì muốn càng ít người biết đến sự tồn tại của Huyễn càng tốt.
Khả năng của Huyễn quá là đáng sợ, nó sẽ gây tâm lý hoang mang cho toàn bộ Kỳ Nhân bao gồm cả những thành viên của Đơn vị. Hơn nữa Linh Ngọc cũng đã tự mình chịu trách nhiệm về Huyễn cho nên không cần phải công khai làm gì nữa.
Cuối cùng thì kế hoạch tấn công tổng lực lên đảo không được hồi đồng các nước cho phép. Họ chỉ cho phép Đơn Vị 2104 cử các đội tinh nhuệ lên đảo do thám tình hình. Nếu xảy ra chiến sự thì cũng chỉ là chiến sự nhỏ lẻ sẽ không gây ra ảnh hưởng lớn gì với người dân. Xung đột giữa đơn vị và Lãng Nhân cũng không phải chỉ mới xảy ra một hai lần nên cũng sẽ không gây nên dư luận gì.
Thật ra mục đích của Bảng Tuần Hoàn cũng không phải là muốn tiêu diệt chính phủ Kỳ Nhân mới được thành lập ở Đảo An Dương mà ông chỉ muốn kiểm tra lực lượng chiến đấu mới của Lãng Nhân xem quy mô và sức chiến đấu của họ đến mức nào. Bây giờ Lãng Nhân đã thống nhất cho nên cần phải xác định lại thực lực của họ.
Thứ hai là để cho thành viên của đơn vị cũng được đánh giá chính xác khả năng của mình trong điều kiện chiến đấu thực tế. Từ trước đến giờ họ luôn là bên chiếm ưu thế khi có thông tin cũng như công cụ hỗ trợ để truy bắt mục tiêu. Chưa kể đến việc còn là lấy số lượng áp đảo nữa.
Hiện tại chính là cơ hội tốt nhất để họ trải qua chiến đấu sinh tử. Một người lính chưa từng ra trận sẽ không thể nào có kỹ năng chiến đấu tốt được. Và đây mới là ý đồ chính của Bảng Tuần Hoàn.
Ông cũng đã tính trước khả năng không được thông qua kế hoạch, trong tình huống chỉ được phép do thám thì ông sẽ cử ba người là Vô, Linh Huyền và Thủ đi. Vô có khả năng kháng toàn bộ các năng lực tâm trí, cũng là người có kinh nghiệm nhất. Ông ấy sẽ đản bảo cả đội không bị rơi vào tình huống quân ta đánh quân mình. Còn Linh Huyền bản thân bây giờ đã rất mạnh là người có sức chiến đấu cao nhất trong đơn vị. Đã thế đằng sau Linh Huyền còn là Linh Ngọc, ngay cả khi có tình huống mà Linh Huyền không thể làm gì nổi thì Linh Ngọc sẽ xuất hiện và giải quyết. An toàn của cả nhóm sẽ được đản bảo.
Về phần Thủ thì khá là đặc biệt, bởi vì Thủ là người có khả năng tăng tiến nhanh nhất trong đơn vị, giác quan nhạy bén của Thủ cũng là thứ thích hợp cho nhiệm vụ trinh sát.
Thế là tổ đội ba người này được triệu tập và gửi thẳng đến khu vực cách Đảo An Dương khoảng 200 km ngoài biển. Thông thường thì không có cách nào từ khoảng cách xa như vậy đổ bộ lên đảo. Còn với Linh Huyền ở hiện tại thì dịch chuyển 3 người với khoảng cách này không cần tốn quá nhiều sức nữa.
Họ phải làm cách này là để tránh các Kỳ Nhân có khả năng cảm nhận phát hiện ra từ bên ngoài để đề phòng. Một khi lên được đảo thì họ sẽ dùng năng lực của Vô để ẩn khỏi sự cảm nhận của đối phương. Khả năng này cần thời gian để thi triển nên mới phải dừng ở đoạn xa này một chút.
Người bình thường thì thế này cả ba người nhóm trinh sát đều sớm đã chìm xuống biển. Là Linh Huyền dùng năng lực của mình giữ họ nổi trên mặt nước trong lúc Vô đang tụ lực để giúp cả ba ẩn mình đi. Đội này nói chung có thể phối hợp với nhau rất ăn ý. Vì họ đã làm việc với nhau được một thời gian và hiểu khá rõ về đồng đội của mình.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 3 |