Chiến Thuật
Sau khi chuẩn bị xong khả năng ẩn mình trước cảm nhận tâm linh, cả nhóm được Linh Huyền dịch chuyển thẳng lên đảo. Điểm đến đầu tiên của họ là bến tàu, vì để giả dạng là người thường cho nên bến tàu là địa điểm hợp lý nhất. Muốn lên đảo từ bên ngoài mà không đi qua chỗ này thì chính là xâm nhập trái phép.
Lực lượng kiểm soát ở đây có cả Kỳ Nhân phụ trách, nhưng Thủ và Linh Huyền đều đã học được cách tạm dừng dòng chảy năng lượng từ lần trước luyện tập. Còn Vô thì có khả năng đánh lừa mọi hệ thống kiểm soát chứ đừng nói là mấy Kỳ Nhân cấp thấp này. Chưa kể họ đều đã được đơn vị chuẩn bị thân phận giả cho, vì thế mà cả ba đã qua ải đầu tiên trót lọt.
Đảo An Dương có đến hàng trăm nghìn người cũng là một lợi thế tự nhiên cho quá trình trinh sát của nhóm, khi mà số người đủ lớn thì khả năng lẩn trốn vào đám đông cũng cao hơn rất nhiều so với việc đảo chỉ có vài trăm người.
Ba người bắt đầu di chuyển cùng với nhau để thu thập các thông tin cơ bản trước đã, nhìn qua khu vực bến tàu thì có vẻ như an ninh không được thắt chặt như Đơn Vị đánh giá. Hoặc là Lãng Nhân cảm thấy không cần phải kiểm soát tình hình gắt gao, hoặc là họ đang dăng một cái bẫy ra chờ người khác nhảy vào.
Muốn biết có phải bẫy hay không, thì đội tiên phong cũng chính là hòn đá mà Đơn Vị 2104 ném vào cái giếng sâu Đảo An Dương. Nhờ vào tầm nhìn xa vượt trội của Thủ cả nhóm có thể dễ dàng dò xét các cao điểm hoặc là các địa điểm khả nghi mà không cần phải tiếp cận lại đủ gần. Đây là một lợi thế rất lớn. Bởi vì như vậy thì lực lượng canh phòng ở bên trong rất khó phát hiện ra có người đến dò xét khi không thể sử dụng khả năng cảm nhận để nhận biết từ xa.
Bình thường các nhóm trinh sát khác sẽ chia nhau ra hành động để thu thập được nhiều thông tin nhất có thể, còn nhóm này thì nhất định phải hoạt động cùng nhau mới mang lại hiệu quả. Càng tách nhau ra thì họ lại càng khó làm việc hơn.
Theo quan sát của Thủ thì không hề có bố trí quân sự nào ở trên đảo, chỉ có lực lượng cảnh vệ dân sự không được trang bị vũ khí hạng nặng. Đảo An Dương gần như không có bất cứ biện pháp phòng ngự nào trước một đợt tấn công từ bên ngoài vào.
Trên đảo vẫn có sự tồn tại của một số Kỳ Nhân cấp A theo sự cảm nhận của Vô. Họ tập trung hết ở khu vực trung tâm hành chính của đảo. Có vẻ như chỉ có nơi đó là được bảo vệ còn lại gần như toàn bộ hòn đảo đều ở trạng thái mở.
Bình thường những nơi có diện tích không quá lớn thế này sẽ luôn có màn chắn năng lượng được dựng lên. Ví dụ như đỉnh núi Thiên Khí ở Linh tộc hay Ám Vực của Huyền tộc. Thế mà ở đây cũng không có nốt.
Việc không có bất cứ hệ thống phòng thủ nào càng lúc càng làm cho Vô cảm thấy nghi ngờ về hòn đảo này. Nếu đây thật sự là bẫy thì cái bẫy này cũng tinh vi quá rồi.
Đội ba người này không dám tiến sâu hơn vào khu vực trung tâm hành chính vì lo ngại này của Vô cho nên họ quay về ngay lập tức sau khi trinh sát sơ bộ về Đảo An Dương. Bảng Tuần Hoàn tiếp nhận tin tức xong cũng nhận định trong đây có vấn đề. Không có lý nào Lãng Nhân lại bỏ không thành quả đầu tiên của mình như thế.
Tuy nhiên Bảng Tuần Hoàn đã quyết định dù có bẫy hay không, thì họ cũng sẽ tiến hành hành động tiếp theo của đơn vị. Toàn bộ đội phản ứng nhanh của hai phân khu đông tây đều được tập hợp. Tất cả sẽ cùng xuất phát đến Đảo An Dương. Nhiệm vũ truy bắt Lãng Nhân là nhiệm vụ tối quan trọng đối với Đơn Vị 2104. Nay Lãng Nhân đã công khai thách thức họ như vậy, nếu còn không làm gì thì ý nghĩa tồn tại của đơn vị cũng không còn nữa.
Đội của phân khu phía tây sẽ do phó chỉ huy phân khu phía tây tên là Boss chỉ huy. Còn đội phía đông sẽ do Hồ Thiên trực tiếp chỉ huy. Bảng Tuần Hoàn sẽ xuất hiện trên đảo khi tình hình có biến. Bởi vì sự hiện diện của cấp S sẽ gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng. Một khi chưa cần thiết thì chưa cần phải ra tay. X cũng đã được Bảng Tuần Hoàn liên hệ trong tình huống có cuộc chiến tâm trí xảy ra.
Đơn vị rất quyết tâm trong hành động lần này, nhóm của Vô tiếp tục được cử tiến phong tiến lên đảo đầu tiên do đã có kinh nghiệm thực địa trước đó. Lần này họ không cần giấu diếm gì cả trực tiếp đổ bộ lên đảo bằng sức mạnh dịch chuyển của Linh Huyền. Và ngay lập tức họ bị phát hiện bởi Kỳ Nhân có mặt trên đảo. Sau đó tiếng còi báo động được vang lên.
"Toàn bộ người dân trên đảo chú ý. Tất cả những ai đang ở bên ngoài mau chóng quay trở về trú ẩn trong nhà để tránh các ảnh hưởng từ cuộc chiến. Đơn vị 2104 đang triển khai hoạt động vây bắt đối tượng truy nã."
Loa phát của đơn vị cũng vang lên ngay sau tiếng còi báo động. Tính chính thống của công việc mà Đơn Vị 2104 đang triển khai là không thể bị bác bỏ, cho nên họ phải nó một cách quang minh chính đại nhất có thể.
Hai đội của hai phân khu không chia nhau ra mà đổ bộ vào từ cùng một hướng. Họ dùng số lượng quân số áp đảo tấn công thẳng vào trung tâm hành chính trên đảo y như cách mà Lãng Nhân làm mấy hôm trước. Chỉ khác nhau ở chỗ là họ không dùng các năng lực có sức công phá mạnh mà chỉ chuẩn bị khống chế các đợt đánh trả từ trong ra.
Diêm Vương đã tính trước khả năng sẽ bị tấn công từ bên ngoài cho nên đã tạo sẵn một cổng không gian ở trung tâm hành chính trên đảo. Lực lượng của Lãng Nhân lập tức ào ra phòng thủ. Cương chính là người đầu tiên xông vào cuộc chiến.
Thân thể của Cương từ dạng người bình thường biến thành một pho tượng đồng màu vàng óng lao thẳng vào đội hình của Đơn vị 2104. Ngay lập tức Linh Huyền cũng dùng Âm Dương Bát Quái Đồ đáp trả.
"Chữ Cấn. Sơn."
Ngay lập tức khu vực mà Cương lao đến trọng lực tăng lên rất nhiều. Làm cho thân thể đang ở dạng có khối lượng lớn của Cương bị ép chặt xuống đất. Về mặt lý thuyết Cương là cấp S, Linh Huyền là cấp S-. Cương có lợi thế về cả năng lực lẫn mức năng lượng. Còn khi mà Linh Huyền đã dùng đến bí thuật mạnh nhất của Linh tộc thì Cương mà đánh theo cách bình thường thì chắc chắn không thắng được.
Cương cực kỳ ghét người của Linh tộc do những gì mà Linh Ngọc đã làm với Cương, cho nên thấy Linh Huyền nhắm vào mình. Cương liền bùng lên ngọn lửa giận dữ. Thân thể màu vàng kim của Cương lại càng rực sáng hơn, sau đó bất chấp trọng lực bị tăng cường. Cương vẫn có thể phóng về phía Linh Huyền với tốc độ chóng mặt.
Linh Huyền nhìn thấy đối phương lao đến mình cũng không tỏ ra hoảng hốt gì cả.
"Chữ Càn. Thiên."
Sau khi tăng cường năng lượng bằng chữ Càn. Linh Huyền lập tức phóng ra một đòn lôi kích hình sét hòn. Sét hòn là đòn lôi kích duy trì chứ không phải công kích một lần. Nó không có uy lực cao bằng đòn dùng một lần nhưng nhờ có tính chất của lôi kích màu đen thì đây là đòn khó chịu nhất.
Cương dù biết lôi kích màu đen có tính chất giảm hồi phục thì vẫn nhất quyết lao đầu vào lấy cứng đối cứng. Bởi vì Cương cực kỳ tự tin vào thân thể cũng như năng lực của mình.
Linh Huyền cũng tự tin không kém, kể từ khi gỡ bỏ được cấm chế thì Linh Huyền đã cảm nhận được bản thân có thể vươn được đến đẳng cấp mà cô trước kia chưa bao giờ dám nghĩ đến kia. Tất nhiên vẫn không phải là có thể so với cậu út của cô nhưng những người khác thì được.
Được chữ Càn hỗ trợ Linh Huyền lại tiếp tục dùng thêm một lôi kích nữa. Lôi kích này là lôi ngục cũng là một trong những chiêu thức khó chịu nhất của Linh tộc. Lôi ngục chính là phiên bản tự nhiên của lồng giam mà Bảng Tuần Hoàn sáng tạo ra. Nó làm gián đoạn dòng chảy năng lượng của mục tiêu làm cho họ bị khống chế.
Cương lần này thì không thể bất chấp được do cơ thể đã dính sẵn hiệu ứng giảm hồi phục của lôi kích màu đen. Cho nên buộc phải tìm cách né tránh, vấn đề là lôi ngục của Linh Huyền được chữ Càn hỗ trợ cho nên nó hình thành nhanh hơn cũng như đà lao tới của Cương rất nhanh muốn đổi hướng cũng không thể xong ngay được.
Bảng Tuần Hoàn và X chứng kiến cảnh này cũng phải thấy giật mình. Linh tộc vẫn cứ là Linh tộc họ chiến đấu trong tình trạng lấy yếu đánh mạnh mà không hề có biểu hiện nào của việc yếu thế.
Cương bị khóa trong lôi ngục dễ hơn tưởng tượng của Diêm Vương rất nhiều. Diêm Vương theo dõi trận đấu từ xa vẫn có thể nhận ra sức mạnh của Linh Huyền đã không còn như hôm ở cuộc thi nữa. Hơn nữa tâm lý thi đấu của Linh Huyền cũng khác hẳn. Đây là sự tự tin mình chắc chắn sẽ chiến thắng. Thật ra điều này khá dễ hiểu khi mà dù thế nào thì Linh Ngọc vẫn còn ở đó. Một khi Linh Huyền bị áp đảo thì Linh Ngọc nhất định sẽ xuất hiện.
Diêm Vương từ đầu đã không định chiến thắng trận này mà chỉ cần giữ ở thế hòa. Ép Linh Ngọc đến đưa lực lượng của đơn vị đi. Như vậy khi tin tức được đưa ra thì Lãng Nhân sẽ không chỉ phô trương được thanh thế mà còn tỏ rõ việc họ có thể đánh bại cả thứ được tạo ra để đối phó với mình.
Trong khi đó thì với quyết tâm rất cao. Lực lượng của Đơn Vị 2104 với sự hỗ trợ của các loại công cụ đang dần áp đảo chiến trường dù họ có quân số ít hơn. Rất nhiều Kỳ Nhân của Lãng Nhân đã bị khóa 101 khóa lại và mất khả năng chiến đấu. Đội phản ứng nhanh của hai phân khu đông tây tổng lại cũng chỉ có khoảng 70 người. Nhưng lực lượng này toàn là cấp A chưa kể đến việc họ còn được trang bị vũ khí đầy đủ.
Lực lượng của Lãng Nhân có khoảng 200 Kỳ Nhân đủ các cấp bậc thì đã có đến hơn một nửa đã bị khống chế. Tình hình này dù vẫn trong dự kiến thì Diêm Vương vẫn phải xem xét lại chiến thuật.
Bởi vì theo tình hình này thì rất khó thủ hòa được. Không chỉ vậy mà còn có khả năng toàn quân sẽ bị bắt hết.
Cương là người chỉ huy trực tiếp cho nên càng hiểu rõ tình hình hơn. Tính cách của Cương vốn đã không chịu cúi đầu. Đây lại là lần đầu tiên dẫn dắt cấp dưới, hôm nay bại ở đây thì cái chức vị trưởng lão của Cương đúng là không cần làm nữa.
Trong lúc bình thường thì Diêm Vương không ra tay thì vẫn có Huyễn. Giờ thì Huyễn còn đang bận với mục tiêu riêng của mình cho nên hiện tại cũng không có mặt.
"Tình hình có chút ngoài dự kiến. Ta cần sự hỗ trợ của cô ngay."
"Không được đâu. Tên đó đang ở đây, giờ mà ta có đến thì hắn cũng sẽ đến theo."
Linh Ngọc dù không tham gia thì vẫn tạo ra ảnh hưởng đến cục diện chiến trường. Đây chính là khác biệt của kẻ mạnh.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 3 |