Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch Và Chổ Ở

Tiểu thuyết gốc · 727 chữ

Trong căn phòng nhỏ hẹp của Lão Trương, ánh sáng từ chiếc đèn dầu le lói phản chiếu lên tường gỗ cũ kỹ, tạo ra những bóng hình chập chờn như đang nhảy múa trong đêm. Sau khi nghe Lão kể xong về thế giới này, Hậu cảm thấy như bị cuốn vào một mê cung cảm xúc. Nỗi đau, sự khắc nghiệt, và những điều kỳ lạ của thế giới này khiến tâm trí cậu quay cuồng.

“Thế giới này không dùng vàng hay trang sức làm tiền tệ sao?” Hậu bất giác hỏi, phá vỡ bầu không khí trầm mặc.

Lão Trương cười khẩy, ánh mắt lộ rõ vẻ kỳ lạ. “Nhóc con cậu từ ngàn năm trước tới đây sao “.

Câu hỏi trêu đùa của lão Trương lào cậu chột dạ .Nhưng nhanh chóng, cậu giấu đi cảm xúc đó, cười trừ để che đậy..

Lão Trương tiếp tục nói:

“Từ sau khi quái vật tấn công một thời gian sau đả không còn ai sử dụng nó rải rác khắp nơi không ai thèm lấy , những thứ đó đã không còn giá trị. Vàng bạc, trang sức quý giá, bây giờ chỉ là gánh nặng. Người ta sẽ cười vào mặt cậu nếu dùng thứ đó để giao dịch. Giờ đây, tất cả đều phụ thuộc vào tinh thạch.”

Lão Trương khuyên nhủ: “Hôm nay hành trình dài đã mệt mỏi, cậu nên nghỉ ngơi đi. Ngày mai ta còn nhiều việc phải làm, không thể lo cho cậu cả ngày được.”

Sau đó, Lão Trương quay về phòng riêng, bỏ lại Hậu ngồi trầm ngâm trong một góc.

Hậu đưa mắt nhìn quanh căn nhà nhỏ. Những vết nứt trên tường, những đồ vật cũ kỹ xếp lộn xộn, tất cả đều toát lên vẻ nghèo nàn và chật vật của cuộc sống nơi đây. Nhưng điều đó lại khiến cậu nảy ra một ý tưởng táo bạo:

“Nếu mình thu thập vàng và trang sức quý giá ở thế giới này, sau đó mang về thế giới thực để đổi thành tiền, rồi dùng số tiền đó mua những thứ mà nơi này cần… chẳng phải là một vốn mười lời sao? Đây là cơ hội độc nhất, chỉ mình mới có thể làm được!”

Suy nghĩ ấy khiến Hậu phấn chấn đến mức cậu không thể ngồi yên. Trong lòng cậu, một tia sáng hy vọng lóe lên giữa bóng tối.

Cậu lôi viên nhất tinh thạch trung cấp ra, quyết định tiếp tục tu luyện. Ánh sáng mờ nhạt từ viên tinh thạch chiếu rọi, hòa quyện với hơi thở chậm rãi và nhịp nhàng của cậu. Nhưng điều mà Hậu không nhận ra là chiếc nhẫn trên tay đang phát ra một ánh sáng nhẹ, như thể đang giúp cậu hấp thụ và khuếch đại năng lượng trong không khí.

Cảm giác ấm nóng từ viên tinh thạch truyền vào cơ thể, khiến Hậu như chìm vào một dòng suối mát lành tràn đầy sức sống. Sau vài giờ, cậu mở mắt, cảm nhận rõ ràng sức mạnh đã tăng lên. Cơ bắp căng tràn năng lượng, tâm trí trở nên minh mẫn hơn bao giờ hết.

Đêm khuya, ánh trăng lặng lẽ chiếu qua cửa sổ nhỏ. Hậu quyết định nghỉ ngơi sau một ngày dài.

Sáng hôm sau, cả hai nhanh chóng rời khỏi nhà. Họ đi qua những con đường chật hẹp và lầy lội của ngoại khu, nơi mà cuộc sống vẫn ngập tràn khổ đau. Cuối cùng, Lão Trương dẫn Hậu đến một ngôi nhà cũ kỹ, nơi một ông già râu bạc, dáng vẻ gầy guộc đứng chờ.

“Đây là bạn ta, ông Lưu. Ông ấy có phòng trống cho thuê. Một tuần, giá là 1 viên tinh thạch trung cấp.”

Hậu nghe vậy, hơi nhíu mày. Một viên tinh thạch trung cấp chỉ để thuê một căn phòng nhỏ? Quá đắt! Hèn chi nhiều người ở khu tị nạn như thế .

Sau khi trả tiền, Hậu bước vào căn phòng thuê. Đó là một căn nhà nhỏ chỉ đủ chỗ cho một người, với những vết mốc loang lổ trên tường và một chiếc giường cứng ngắc.

Lão trương tạm biệt cậu để đi lo công việc của mình dặn dò câu:

“ Cố gắn tu luyện nhé “.

Bạn đang đọc Lưỡng Giới Nhẫn : Lữ Khách Hành sáng tác bởi Nh0xsupeanvt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nh0xsupeanvt
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.