Thiên Hành Các
Khi Hậu bước chân tới trước cổng Thiên Hành Các, khung cảnh trước mắt khiến cậu không khỏi ngỡ ngàng. Một dòng người tấp nập ra vào, những chiến sĩ kiên cường, những tu luyện giả vội vã qua lại, tất cả đều mang trong mình một khí thế không thể phủ nhận. Tiếng bước chân vang vọng, những tiếng gọi nhau qua lại, từng ánh mắt tràn đầy quyết tâm như một lời nhắc nhở về lý tưởng cao cả mà tổ chức này mang lại. Không khí ở đây đậm đặc tinh thần chiến đấu, nhưng cũng không thiếu sự bình tĩnh và chín chắn của những người đang tập trung cho mục tiêu chung.
Trước cổng chính, nơi những cây cột đá cổ xưa vươn cao, là bản hiệu Thiên Hành Các nổi bật trong ánh sáng mờ ảo của bình minh. Nhưng điều khiến Hậu không thể rời mắt là câu thơ uy nghiêm được khắc trên đá hai bên cổng, như một lời tuyên thệ vĩnh cửu:
Vì nhân loại, đầu rơi máu chảy.
Giữ lý tưởng, không hề lùi bước.
Giết quái vật, bảo vệ quê hương.
Vì vinh quang, nhân loại tiến bước.
Những lời ấy như dòng lửa thiêu đốt vào tâm trí Hậu, mỗi chữ như một nhát đâm thẳng vào lòng cậu, khiến trái tim cậu đập mạnh, cổ họng nghẹn lại. Cảm xúc mạnh mẽ ùa đến, một sức mạnh vô hình dường như trỗi dậy trong người cậu. Đó là sự nhiệt huyết không gì có thể ngăn cản, là khát vọng vươn lên, là niềm tin vào một tương lai mà nhân loại sẽ không còn là những kẻ yếu đuối, mà là những chiến binh kiên cường, sẵn sàng chiến đấu vì tồn vong nhân loại. Hậu không thể rời mắt khỏi câu thơ, lòng cậu dâng trào một cảm giác mạnh mẽ, như thể mỗi lời trong đó chính là lời hứa mà cậu phải thực hiện.
Câu thơ này không chỉ là lời tuyên thệ của Thiên Hành Các, mà còn là lời kêu gọi đấu tranh cho tất cả những gì mà con người đã mất và tất cả những gì họ đang chiến đấu để giành lại. Hậu cảm nhận được điều đó trong từng sợi dây thần kinh của mình. Cậu biết, đây chính là nơi mà mình có thể tìm thấy con đường để trở thành một chiến binh thực thụ, bảo vệ nhân loại, và nhất là để bảo vệ những người quan trọng .
“ Vì nhân loại đầu rơi máu chảy . Câu thơ thật hùng hồn “.
Hậu nhìn về phía trước, nơi này giờ đây đã có một ý nghĩa mới mẻ trong mắt cậu. Thiên Hành Các không phải là nơi chỉ có những công pháp hay nhiệm vụ thuần túy, mà là một biểu tượng của lòng dũng cảm, của sự hi sinh vì mục tiêu lớn lao hơn bản thân. Chính tại đây, cậu tìm thấy niềm hy vọng rằng, con người sẽ không phải chịu số phận bị tàn phá bởi quái vật, rằng con người sẽ đứng lên và chiến đấu vì tương lai.
Cậu tiến vào trong, nơi nhiệm vụ và công pháp được chia thành những khu vực rõ ràng. Trước mặt là khu nhận nhiệm vụ, không gian đông đúc, nhộn nhịp với những người đến nhận nhiệm vụ hoặc trả kết quả. Các nhân viên mặc trang phục chỉnh tề, không hề có vẻ mệt mỏi, ngược lại họ đều mang trong mình một sự nhiệt huyết và sẵn sàng hỗ trợ những ai cần đến.
Bên phải, nơi chứa đầy công pháp tu luyện, đông đúc không kém. Những người đang đứng trước các kệ công pháp, chăm chú đọc từng dòng chữ, chọn lựa môn phái phù hợp với mình. Hậu cảm nhận được khí thế tu luyện khắp nơi, một không khí mạnh mẽ, cuốn hút khiến cậu không thể không bước đến gần hơn.
Cậu tiến vào khu công pháp, nơi có đủ các loại công pháp từ Nhất Tinh sơ cấp đến Nhất Tinh đỉnh cấp. Từng quyển công pháp được đặt ngay ngắn trên các kệ, mỗi cuốn sách đều ghi rõ tên và cấp độ, nhưng không có ghi giá cả. Điều này làm Hậu ngạc nhiên, bởi cậu nghĩ rằng mỗi công pháp đều sẽ có một mức giá nhất định, thế nhưng, ở đây lại không có bất kỳ con số nào.
Hậu tìm một người lạ đang đứng gần đó và hỏi:
“Chào anh, sao công pháp ở đây không ghi giá cả vậy?”
Người đó nhìn cậu với ánh mắt nhếch lên, như thể không thể tin vào câu hỏi của Hậu, rồi trả lời một cách lạnh lùng:
“Cậu bị ngốc sao? Mọi công pháp dưới nhị tinh đều miễn phí hỗ trợ cho mọi người. Muốn có giá tiền thì lên lầu hai, tất cả công pháp nhị tinh đều ở trên đó.”
Cậu cười vui vẻ, gật đầu cảm ơn rồi sải bước đi qua các kệ công pháp, lòng thầm nghĩ:
“Đúng là nơi này xứng đáng với câu thơ trước cửa, nhân nghĩa thực sự là tiêu chí hàng đầu của Thiên Hành Các.”
Cậu tiếp tục đi, xem xét các công pháp, rồi bỗng ánh mắt dừng lại ở một quyển công pháp cũ kỹ. Nó nằm một góc, phủ đầy bụi, dường như không ai chú ý đến. Cậu cẩn thận phủ lớp bụi, và khi đọc được tên, Hậu giật mình. Đó là Nhất Đao Quyết – Tàn Quyển. Cậu nhìn vào ghi chú trên đó, thấy nó ghi rõ công pháp này có thể tu luyện đến Nhất Tinh Đỉnh Phong. Đối với Hậu, đây là một cơ hội không thể bỏ qua, cậu định cầm đi thì bỗng một người đàn ông lớn tuổi tiến đến.
“Đây là công pháp thiếu sót, không nên luyện. Cậu bạn trẻ, hay chọn công pháp khác thì tốt hơn.” Ông lão nhìn cậu nói.
Hậu không hề do dự, đôi mắt sáng rực lên và trả lời:
“Cảm ơn lời khuyên của ông, nhưng cháu muốn thử.”
Ông lão nhìn cậu một lát, rồi thở dài:
“Tuỳ cậu. Nhưng tôi khuyên cậu đừng phí thời gian vào công pháp này, đã rất lâu rồi không ai có thể tu luyện thành công.” Nói xong, ông lão quay lưng rời đi.
Hậu chỉ mỉm cười, trong lòng cậu cảm nhận rằng công pháp này chính là điều mình cần. Cậu tiếp tục bước đi, rảo bước qua những kệ công pháp khác, cuối cùng chọn thêm một môn thân pháp có tên Tam Bộ Lưu, một môn thân pháp có tên gần giống công pháp cậu chọn . Cảm giác thỏa mãn khi lựa chọn xong rồi cậu bước ra ngoài.
Ra ngoài, Hậu bước đến khu nhiệm vụ, nơi đang sôi động với những người đến nhận nhiệm vụ và trao đổi tin tức. Những nhiệm vụ ở đây chủ yếu liên quan đến việc đánh đuổi hoặc giết quái vật ở các khu vực gần căn cứ, sau khi giết xong, phải thu thập một vật phẩm từ con quái vật đó để hoàn thành nhiệm vụ. Một số nhiệm vụ yêu cầu số lượng lớn người tham gia, đặc biệt là khi đối mặt với quái vật theo bầy đàn.
Cậu nghĩ chưa tới lúc cậu ra ngoài việc bây giờ là nâng cao thực lực vì thế cậu rời đi Thiên Hành Các.
Cậu tiếp tục tiến về Trang Bị Đường, nơi có đầy đủ các loại vũ khí, trang bị , để chọn mua vũ khí thích hợp cho mình .
Đăng bởi | Nh0xsupeanvt |
Thời gian |