Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Dịch Muối

Tiểu thuyết gốc · 1059 chữ

Trước mắt Hậu là một tòa nhà lớn với bảng hiệu rực rỡ ghi: Vũ Khí Các. Bên trong, hàng loạt vũ khí được treo trên các giá: kiếm, đao, cung tên, rìu, thương… mỗi loại đều phát ra ánh sáng lạnh lẽo, sắt bén.

Phía bên trái của cửa hàng là khu vực buôn bán khoáng thạch, nơi các loại nguyên liệu quý hiếm được trưng bày trong các tủ kính. Những viên khoáng thạch phát sáng mờ nhạt, như chứa đựng linh khí sống động bên trong.

Hậu đảo mắt qua những giá vũ khí, lòng dấy lên sự khao khát. Nhưng khi nhìn thấy bảng giá, cậu khẽ nhíu mày. Vũ khí ở đây đắt đến mức không tưởng. Với số tinh thạch hiện có, cậu chỉ đủ mua được một thanh vũ khí trung cấp. Sau một hồi đắn đo, cậu chọn một thanh đao trung cấp có thiết kế đơn giản nhưng chắc chắn, giá 12 viên trung cấp nhất tinh.

“Mình chỉ còn lại 6 viên trung cấp,” Hậu nghỉ thầm.

Người bán nhận tiền, sau đó giao cho cậu thanh đao trong bao da màu đen. Hậu cảm nhận được sự sắc bén và trọng lượng vừa tay của nó, nhưng cậu cũng không khỏi tiếc nuối vì giờ đã không còn tinh thạch để mua trang bị bảo hộ.

Thở dài, cậu rời khỏi Vũ Khí Các, tiếp tục đi dạo để khám phá thêm căn cứ.

Sau một lúc lang thang, ánh mắt Hậu bị thu hút bởi một tòa nhà mang phong cách cổ điển, nhưng lại toát lên vẻ xa hoa. Trên bảng hiệu, hai chữ lớn viết bằng nét bút mạnh mẽ: Thực Thú Đường.

Nơi đây nhộn nhịp hơn hẳn. Những tu sĩ cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn đang ngồi thưởng thức các món ăn. Mùi thơm ngào ngạt từ bên trong tỏa ra khiến bụng Hậu cồn cào.

“Chỗ này là gì vậy?” Hậu hỏi một thanh niên lực lưỡng đang đứng ở cửa.

Người kia nhìn cậu từ đầu đến chân, thấy Hậu lạ mặt liền đáp: “Thực Thú Đường chuyên chế biến thịt quái vật kết hợp với dược thảo. Các món ăn ở đây rất có lợi thể chất. Cậu có thể vào xem thử.”

Hậu gật đầu, bước vào trong. Không khí bên trong náo nhiệt, mùi thức ăn thơm lừng làm cậu không kìm được mà nuốt nước bọt. Những món ăn được bày biện đẹp mắt trên bàn, còn tu sĩ thì ăn uống hào hứng.

Phía cuối gian chính là một quầy hàng, nơi bày bán các loại gia vị quý hiếm. Hậu tò mò dạo qua và nhận ra giá món ăn ở đây quá đắt đỏ:

Món ăn từ thịt quái vật sơ cấp: 5 viên tinh thạch sơ cấp.

Trung cấp: 5 viên tinh thạch trung cấp.

Cao cấp: 5 viên tinh thạch cao cấp.

Hậu sững người, không khỏi cảm thán: “Đắt đến mức này sao? Một bữa ăn ở đây đủ để đổi lấy một thanh vũ khí!”

Trong lúc đang bần thần, ánh mắt Hậu dừng lại trên một tấm bảng nhỏ treo ở góc khu vực gia vị: Thu mua muối tinh nguyên chất.

Tâm trí Hậu như bừng sáng. “Có khi nào đây là cơ hội trời cho?”

Rời khỏi khu vực đông người, Hậu chọn một góc khuất. Từ không gian trữ vật, cậu lấy ra một lọ đan dược trống, bỏ viên đan vào không gian rồi đổ đầy muối tinh mà mình chuẩn bị từ trước. Sau đó, cậu che kín mặt, quay lại Thực Thú Đường và tiến thẳng đến phòng thu mua.

Phòng thu mua khá yên tĩnh, khác hẳn với không khí náo nhiệt bên ngoài. Một người đàn ông trung niên ngồi sau quầy, nhìn thấy Hậu tiến tới liền hỏi:

“Cậu cần gì?”

Hậu đặt lọ đựng muối tinh lên bàn. Người đàn ông mở lọ, quan sát kỹ lưỡng, sau đó nhíu mày. Ông ta thử một nhúm nhỏ, mắt sáng lên, rồi lập tức rời khỏi phòng, chạy lên lầu.

Vài phút sau, ông quay lại, dẫn theo một người đàn ông khác. Đó là một người trung niên khoảng 50 tuổi, dáng vẻ quyền uy.

“Cậu là người bán muối tinh?” người này hỏi.

Hậu gật đầu, không nói nhiều, chỉ đẩy lọ muối về phía ông ta.

Người đàn ông thử một chút, sau đó cười lớn: “Ha ha! Đây đúng là muối tinh nguyên chất.”

Sau khi đổ lên cân :” Gần 120 gram, tôi trả cậu 12 viên nhất tinh đỉnh cấp. Cậu thấy thế nào?”

Hậu vui mừng nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng, gật đầu: “Được thôi.”

Người đàn ông bật cười, tự giới thiệu: “Ta là Thực Chương, quản lý của Thực Thú Đường. Cậu tên gì?”

Nhớ lời dặn của Lão Trương, Hậu cẩn thận nói: “Tôi tên Thiên.”

Ông Chương gật đầu hài lòng, lấy từ túi một lệnh bài bạc và nói: “Đây là lệnh bài khách quý, lần đầu gặp mặt coi như ta tặng cậu thêm 2 viên đỉnh cấp nhất tinh. Lần sau nếu có muối tinh, cứ đến đây bán cho ta.”

Hậu trả lời :” Ông Chương đây là người đáng để kết giao , lần sau có tôi nhất định tới “.

Sau khi giao dịch xong, Hậu nhận lấy 14 viên tinh thạch đỉnh cấp và lệnh bài, rời đi với lòng vui mừng khôn tả.

Khi Hậu rời đi, một nhân viên trẻ tiến đến bên cạnh ông Chương, thì thầm: “Quản lý, có cần cho người theo dõi cậu ta không?”

Ông Chương liếc người nhân viên, ánh mắt sắc lạnh: “Đồ ngu! Chúng ta kinh doanh, không xen vào đời tư khách hàng. Đừng để ta phải nhắc lại nguyên tắc!”

Người nhân viên cúi đầu, còn ông Chương thì nở nụ cười khó đoán, ánh mắt nhìn xa xăm: “Muối tinh này… có vị rất ngon là hàng hiếm. Lần sau, chúng ta lại xem cậu ta mang đến điều gì.”

Khi bóng lưng Hậu khuất dần, ánh mắt Thực Chương trở nên sâu thẳm. “Người trẻ tuổi này không đơn giản. Ta sẽ chờ xem cậu ta còn mang đến những điều bất ngờ nào.”

Bạn đang đọc Lưỡng Giới Nhẫn : Lữ Khách Hành sáng tác bởi Nh0xsupeanvt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nh0xsupeanvt
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.