Trúc Cơ
Hàn Phương biết rõ Luyện Khí Cảnh cùng Trúc Cơ Cảnh chênh lệch,hắn không do dự và trực tiếp lùi lại,đem vị thiếu nữ bảo hộ đằng sau.
Hàn Phương đã chấp nhận một sự thật,ngày hôm nay hắn cùng đám người trẻn thuyền hẳn là thập tử nhất sinh,bất quá nhiệm vụ của hắn là bảo hộ vị thiếu nữ,cho nên dù là đối mặt với cường giả Trúc Cơ,hắn cũng sẽ không lùi bước.
Vị thiếu nữ nhìn thấy thần sắc lo sợ hiếm có trên mặt Hàn thúc thúc,biết rằng có chuyện không hay,cũng không tiếp tục giữ thái độ đùa nghịch nữa.
Tên Trúc Cơ cường giả đảo con ngươi một hồi,đem toàn bộ người trên boong tàu đều thu lại trong ánh mắt.Thế rồi hắn bình thản nói : '' Ta là Trần Bình,là bang chủ của Hắc Thiềm Bang,ở đây kẻ nào là Luyện Khí cảnh tu sĩ,nếu lúc này quỳ xuống,chịu gia nhập vào Hắc Thiềm Bang của ta,sẽ được tha.''
Đường Bất Quý nửa đời người chuyện gì cũng từng thấy,hắn nhìn ra được sự e dè của Hàn Phương,biết rằng người trước mặt này tuyệt đối thực lực phi phàm,có thể là Luyện Khí đỉnh phong,thậm chí Trúc Cơ.
Đám thủ vệ của Đường Bất Quý đao kiếm trong tay đang định dâng lên,lập tức đã bị hắn chặn lại.
Đường Bất Quý thở dài một hơi,sau đó quỳ xuống nói : '' Thuộc hạ Đường Bất Quý,bái kiến bang chủ. ''
Trần Bình khoé miệng nhếch lên nụ cười nham hiểm,đám hộ vệ xung quanh thấy thuyền trưởng của mình đã xin hàng,cũng thức thời đồng loạt quỳ xuống : '' Bái kiến bang chủ.''
Trần Bình hài lòng gật đầu một cái,sau đó ánh mắt lại nhắm vào Hàn Phương.
Chỉ thấy Hàn Phương tay vẫn lăm lăm trường mâu,sau một hồi thì lên tiếng : '' Nếu ta đầu hàng,ngươi hãy tha mạng cho nha đầu này.''
Trần Bình không trả lời,nhìn Hàn Phương hồi lâu,sau một lúc,rốt cuộc cũng nói lên một câu : '' Ngươi nên quỳ. ''
Chỉ thấy hắn trong chớp nhoáng đã áp sát Hàn Phương,Hàn Phương lập tức đem vị thiếu nữ đẩy ra đằng sau,trường mâu vung vẩy đâm thẳng hướng Trần Bình.
Trần Bình mắt thấy trường mâu sắp đâm tới,nhưng vẫn vô cùng bình thản.Chỉ thấy đằng sau lưng hắn từ lúc nào hiện ra thân ảnh một con cóc đen,trong miệng nhả khói,hai mắt đỏ ngầu.
'' Vật phẩm trúc cơ ? '' Hàn Phương cảm nhận được khí tức phát ra từ con cóc,lập tức nghĩ tới khả năng này.
Trần Bình cười chế giễu : '' Đoán đúng,rất tiếc,không có thưởng. ''
Cóc đen bỗng chốc há miệng,lưỡi của nó giống như tên bắn vụt ra,quấn lấy thân thể của Hàn Phương.
Hàn Phương ngay lập tức thi triển ra thương pháp,đâm mâu vào lưỡi của cóc đen,bất quá cóc đen mặc dù chảy máu nhưng lại không hề gì.
Chỉ thấy cái lưỡi của nó từng nấc từng nấc,đem Hàn Phương kéo lại gần bên trong miệng lớn của mình.
Mọi người xung quanh quan chiến đều biết rõ,chờ tới lúc Hàn Phương chui vào miệng cóc đen,kết cục của hắn chính là cái chết.
Hàn Phương tuyệt nhiên không ngồi im chịu trận,hắn thi triển ra đủ các đòn đánh,bất quá đối với cóc đen thì giống như bánh bao thịt đánh chó,không hề có tác dụng.
Trần Bình từ lúc tấn thăng Trúc Cơ đến giờ,mới có cơ hội được thử công năng của vật phẩm trúc cơ,hắn vô cùng khoái trí,cười chế giễu : '' Đừng cố giẫy giụa nữa,khoảng cách giữa Trúc Cơ và Luyện Khí,tựa như trời với đất,ngươi hãy ngoan ngoãn nhận lấy cái chết đi.''
Đối với lời châm biếm của Trần Bình,Hàn Phương không hề yếu thế,ngược lại khóe miệng nhếch lên nụ cười : '' Giết một Luyện Khí Cảnh như ta mà cũng tốn nhiều thời
gian như vậy, xem ra chỉ là Hoàng giai vật phẩm trúc cơ,trong Trúc Cơ cảnh cũng chỉ là tên phế vật thôi.''
Trần Bình giận nói : '' Ngươi ... ''
Vật phẩm trúc cơ chia cấp bậc từ cao đến thấp,lần lượt là Thiên Địa Huyền Hoàng.
Hoàng giai vật phẩm trúc cơ chính là vật phẩm trúc cơ yếu nhất,chỉ có lợi thế so với Luyện Khí Cảnh,tiền dồ của Trúc Cơ tu sĩ loại này cũng rất thấp,cả đời đều khó đạt đến Kim Đan.
Sự vạch trần của Hàn Phương không khác gì chọc đúng chỗ đau của Trần Bình,khiến sắc mặt hắn vô cùng khó coi.
'' Hoàng giai vật phẩm trúc cơ cũng dủ giết ngươi rồi. '' Trần Bình thẹn quá hóa giận nói.
Hàn Phương hừ lạnh không đáp,mặc dù là thành công đấu khẩu thắng Trần Bình, nhưng quả nhiên như họ Trần nói,dựa vào hắn hiện tại,muốn thoát khỏi thế cục này là điều không thể tránh khỏi.
Chỉ không tới một khắc,Hàn Phương đã bị kéo đến rất gần,một vài bước nữa là sẽ rơi vào miệng cóc.
Lúc này,hắn rốt cuộc từ bỏ chống trả,xoay đầu đem ánh mắt nhìn về phía vị thiếu nữ,giống như ra hiệu nàng chạy đi.
'' Hàn thúc thúc. '' Vị thiếu nữ chứng kiến kiên cường bất khuất Hàn Phương cũng bỏ cuộc,trong mắt không khỏi ngấn nước.
Từ nhỏ phụ thân bận rộng nhiều việc,chỉ có Hàn Phương là bên cạnh nàng,vừa bảo hộ nàng,lại như thúc như cha.
Đám người xung quanh nhìn thấy Hàn Phương bỏ cuộc,một số thì nhanh chóng trốn đi,một số thì chôn chân tại chỗ,dường như đã chấp nhận cái chết.
Trần Bình một bên thì vô cùng đắc ý,đối với hắn,Hàn Phương lúc này đã chính thức là một người chết.
Khi Hàn Phương đã sẵn tinh thần đối mặt cái chết.Nhưng khi hắn tưởng rằng bản thân sẽ bị cóc đen nuốt gọn,bỗng chốc cái lưỡi của cóc đen dừng lại,sau đó là buông lỏng,cuối cùng là thả hắn ra.
Hàn Phương vô cùng ngạc nhiên,hắn nhìn lên con cóc,chỉ thấy cóc đen lúc này miệng đã phun ra máu tươi,cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Cuối cùng,hắn rời ánh mắt về phía Trần Bình,đám người xung quanh cũng tương tự.
Chỉ thấy sau lưng Trần Bình lúc nào đã nhiều thêm một vị thiếu nien,vị thiếu niên trên tay cầm một thanh kiếm,đem nó đâm xuyên lồng ngực của bang chủ Hắc Thiềm Bang.
Trần Bình lúc này cũng dương như mới nhận ra dược cơn đau,hắn nhìn xuống dưới ngực,thấy đầu kiếm từ ngực mình xuyên qua,trên lưỡi kiếm còn nhỏ xuống vài giọt máu.Nhất thời vừa giận vừa sợ.
Hắn quay người lại,ánh mắt không tin nhìn vị thiếu niên.
Thiếu niên này không ai khác,chính là Lâm Uyên.
Từ lúc Trần Bình lên thuyền,Lâm Uyên đã tự cho mình hai sự lựa chọn.
Một,quy hàng Trần Bình,hai,cùng Hàn Phương liên thủ giết hắn.
Ban đầu bởi vì còn lo sợ thực lực của Trần Bình là Trúc Cơ cảnh,Lâm Uyên có hơi hướng nghiêng về lựa chọn đầu tiên hơn.
Bất quá,khi biết được Trần Bình chỉ là Hoàng giai vật phẩm trúc cơ,hơn nữa vật phẩm trúc cơ của hắn còn đang bận xử lý Hàn Phương,Lâm Uyên dứt khoát lựa chọn phương án hai.
Hắn chính là nhân thời cơ Trần Bình buông lỏng nhất,cũng là lúc Hàn Phương sắp chết,đánh lén Trần Bình.
Trần Bình lúc này mới nhìn kỹ Lâm Uyên,ánh mắt giận dữ hỏi : '' Không thể nào,ngươi rõ ràng đứng trong đám người bên kia,nếu dùng linh khí để vòng ra sau lưng đánh lén ta,tại sao ta lại không phát giác ? ''
Cường giả Trúc Cơ đều là từ Luyện Khí đỉnh phong mà lên,hiển nhiên đối với linh khí cực kỳ mẫn cảm,chỉ cần Lâm Uyên hay Đường Bất Qúy vận dụng linh khí đánh lén hắn,
hắn đều sẽ biết mà chống đỡ.
Lâm Uyên cười lạnh trong lòng : '' Rất xin lỗi,ta dùng,chính là khí huyết. ''
Thấy Lâm Uyên không trả lời,Trần Bình vô cùng giận dữ,hắn hét lên một tiếng,cả người toát ra linh khí,đẩy Lâm Uyên cùng thanh kiếm ra xa.
Trần Bình tốt xấu cũng là Trúc Cơ cảnh,cho dù Lâm Uyên đánh lén thành công,cũng mơ tưởng một kiếm làm chết hắn,bất quá đâm trúng vị trí trọng yếu như vậy,đã là đủ rồi.
Lâm Uyên hướng Hàn Phương hét lên : '' Không ra tay lúc này thì lúc nào. ''
Hàn Phương từ bất ngờ lấy lại lý trí,hắn nhanh chóng cầm lấy trường mâu,cùng Lâm Uyên hai phía lao đến chỗ Trần Bình.
Cả hai phe bắt đầu rơi vào thế giao phong.Trần Bình vừa phải điều động linh khí đi chữa thương,vừa phải đối phó với hai Luyện Khí cảnh đỉnh phong cùng lúc,nhất thời rơi vào thế hạ phong.
Hàn Phương liên tục sử ra thương pháp,trường mâu tựa như dải lụa,biến ảo khôn lường,khiến trên người Trần Bình xuất ra vô số vết thương.Mặc dù chỉ là ngoại thương,nhưng dối với một cường giả Trúc Cơ,bị Luyện Khí cảnh đả thương đã là một chuyện vô cùng nhục nhã.
Một bên Lâm Uyên còn lợi hại hơn,hắn vừa vận dụng thực lực Luyện Khí cảnh,vừa sử dụng khí huyết gia trì thân thể,đem khí huyết ngoại phóng trộn lẫn vào kiếm chiêu.
Hàn Phương cùng Trần Bình một bên nhìn thấy Lâm Uyên như vậy thì đều trố mắt.Nếu không phải tên này giống như không có vật phẩm trúc cơ,Trần Bình cùng Hàn Phương còn cho rằng hắn chính là Trúc Cơ cảnh.
Lâm Uyên mỗi kiếm vung ra đều chứa mấy trăm cân lực lượng,tốc độ lại không cùng nhanh nhẹn,lại kết hợp với khí huyết ngoại phóng.
Rất nhanh,Trần Bình đã bị hắn cùng Hàn Phương nghiền ép,linh khí cũng không rảnh để chữa trị nội thương đồng thời liên tục bị hai bên Luyện Khí đỉnh phong gây áp lực.
Rốt cuộc,hắn cũng để lộ sơ hở,bị một kiếm của Lâm Uyên chém đứt tay,Hàn Phương cũng nhân cơ hội đó cho hắn một mâu,đem đầu hắn giống như kẹo hồ lô mà xuyên thủng.
Trần Bình đến chết mắt vẫn mở to,thần sắc tràn ngập kinh ngạc cùng không cam lòng.
Tại vùng biển nhỏ này,hắn đã trở thành Trúc Cơ tu sĩ,có thể nói từ nay về sau tiền đồ vô lượng,Hắc Thiềm Bang sau này sẽ là thế lực chiếm lĩnh các đảo xung quanh đây.
Hắn còn chưa trải nghiệm hết oai phong của cường giả Trúc Cơ,hắn không muốn chết,mà cũng không ngờ sẽ chết dưới tay Luyện Khí tu sĩ.
Mắt thấy Trần Bình đã chết,Hàn Phương cùng Lâm Uyên đều thở phào một hơi.
Cả Lâm Uyên cùng Hàn Phương trước đó đều không nghĩ,bản thân đã có thể giết chết được Trúc Cơ tu sĩ.
Truyện Lưỡng Giới Tu Tiên Lộ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | bachhogia |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 4 |