Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Công

Phiên bản Dịch · 2109 chữ

Chương 59: Luyện Công

Dịch: Đạt Nguyễn

---

Sấm Phá Thiên đã quyết định, lập tức đại quân hành động.

Thực ra mà nói, hai ngày công thủ này, trong các thế lực, tổn thất nặng nhất chính là hắn.

Mấy đội bộ tốt (lính) dưới trướng đều bị đánh sạch, lão tốt (lính già) tổn thất thảm trọng, chỉ dựa vào bắt một đám người hầu lấp chỗ trống.

Mà lực lượng nòng cốt của hắn, ba đội kỵ binh, trong lúc thủ thành đã tiêu hao hơn phân nửa.

Đặc biệt là thời khắc nguy cấp cuối cùng, hắn mang theo thân binh xông lên tường thành đối đầu với tinh nhuệ Thiết Kỵ Đường Châu.

Tên Cương Cốt Võ Sư kia cũng không phải là tượng đất, mặc hắn nhào nặn, vừa giao thủ phát hiện không phải đối thủ, đối phương liền bắt đầu chuyển sang đánh du kích, không đánh, chỉ cầu kéo dài thời gian.

Sấm Phá Thiên cuối cùng dùng thủ đoạn sấm sét, chịu chút thương nhẹ, chặn được đối phương.

Một kích đánh binh khí đối phương bay đi.

Hai kích dùng mấy đòn nặng, chấn nát gân cốt đối phương.

Đòn thứ ba mới xé sống tên Cương Cốt Võ Sư này, chấn nhiếp địch quân.

Lúc này mới dọa lui thiết giáp quan binh đang diễu võ dương oai trên tường thành, chỉ là trong lúc chém giết này, thân binh của Sấm Phá Thiên đã không còn hơn phân nửa.

Tinh nhuệ trong quân lưu dân, so với tinh nhuệ biên quân được triều đình dùng trọng kim tạo ra, vẫn kém hơn nhiều.

Thêm vào mấy đội kỵ binh Sấm Phá Thiên đầu tư vào trước đó, đội ngũ nòng cốt của hắn tổn thất hơn phân nửa!

Còn Nữ doanh lên thành, hắn chậm chạp không gõ chiêng đồng, cũng là trong tay ngoại trừ thân binh, không còn đội ngũ đắc lực nào nữa.

Sấm Phá Thiên phái người đi thăm dò, bởi vì chịu một kích cuối cùng của tên tổng binh kia, hắn tổn thất thảm trọng, tương đối mà nói, ba nhà phản vương khác tổn thất đều nhẹ hơn hắn nhiều.

Thiên địch của quân lưu dân, ngoài quan binh, chính là một chi lưu dân quân khác, phải luôn luôn đề phòng bị thôn tính.

Cho nên hắn quyết định lập tức rút khỏi Hắc Sơn huyện, đi phủ thành!

"Đại vương," bên cạnh một người có dáng vẻ văn sĩ do dự nói, "Ai biết trong Đông Tắc Phủ là quang cảnh gì, nói không chừng bị Thiết Kỵ Đường Châu cướp sạch rồi?"

"Ở lại nơi này còn có thể bổ sung, đi phủ thành nếu là một mảnh đất trắng, chẳng phải là lỗ to?"

"Ngoài ra còn có thế gia, quan binh tan tác (binh lính thua trận bỏ chạy), nơi đó cá rồng lẫn lộn, đội ngũ của chúng ta tổn thất không nhỏ, đi rồi sợ không ổn thỏa."

"Ha ha ha ha..." Sấm Phá Thiên cười lớn, "Quân sư, cái này ngươi nhầm rồi."

"Chúng ta chính là ông tổ cướp bóc, một buổi tối, đám Thiết Kỵ Đường Châu kia có thể cướp được bao nhiêu? Chẳng qua là cướp chút vàng bạc, nam nữ, lương thực, binh khí, ta dám nói, phần lớn vẫn còn trong thành."

"Đông Tắc Phủ nói thế nào cũng là thành lớn, không phải một mồi lửa có thể thiêu sạch."

"Còn đám lính tan rã và thế gia kia, hợp lại chúng ta không phải đối thủ, nhưng bọn chúng có thể đồng tâm hiệp lực sao?"

"Nếu kéo dài thời gian, có lẽ có người có thể đem một đám cát rời rạc ngưng tụ lại, chính là đại địch của chúng ta, hiện tại chúng ta đi trước, đều là tôm tép nhãi nhép, không làm nên trò trống gì."

"Đợi ta chiếm được phủ thành, hiện tại những tổn thất này, nhất định có thể bổ sung lại!"

Quân sư thấy hắn ý chí kiên định, biết đã quyết định chủ ý, liền không khuyên nữa, chỉ hy vọng mọi việc thuận lợi, nếu không mất Hắc Sơn huyện lại không thể cướp một mẻ ở Đông Tắc Phủ, Sấm Phá Thiên này khó mà xoay chuyển tình thế.

Kế hoạch đã định, Sấm Phá Thiên bên này liền sắp xếp nhân thủ.

Đầu tiên là giả ý mời ba nhà phản vương khác cùng đi, kết quả không ngoài dự đoán đều bị từ chối.

Ba vị phản vương kia hôm qua thủ thành, cũng mang theo thân vệ cầm đao ra trận, tổn thất thảm trọng, không có dũng khí mạo hiểm kia.

Sau đó Sấm Phá Thiên tập hợp đội ngũ.

Rất nhanh, dưới trướng hắn liền gom góp được một đội nhân mã, mấy trăm kỵ binh hiện tại chỉ còn lại một nửa, lại gom góp hơn một ngàn người hầu làm bộ tốt, binh khí áo giáp ngược lại không thiếu, mặc kệ có thể đánh hay không, toàn bộ mặc giáp, hùng hổ rời thành, hướng về Đông Tắc Phủ.

Tin tức truyền vào trong thành, các Đại vương khác đều cười nhạo Sấm Phá Thiên bị quan binh đánh cho thảm, hồ đồ rồi, chuyến này đi Đông Tắc Phủ sợ là phải xám xịt quay về.

Bất quá bọn hắn động tác cũng không chậm, nhân thủ của Sấm Phá Thiên rút sạch, chỉ còn lại Nữ doanh.

Ba nhà đem địa bàn của Sấm Phá Thiên chia chác sạch sẽ.

Nể tình cùng là nghĩa quân, không làm khó Nữ doanh, để lại nửa khu Đông thành ban đầu, nhưng xung quanh lại phái binh canh giữ, đem Nữ doanh đều giám sát.

Trong Thiết Cung Phường, lại đón những người ở mới.

Mấy chục nữ binh thuộc hạ của Phan Phù Dung gần như toàn bộ hy sinh, chỉ còn sống sót hai ba người, còn bị thương nặng, nàng ở trong căn nhà lớn, xúc cảnh thương tình (nhìn cảnh nhớ người mà đau lòng), luôn có thể nghĩ đến những lão tỷ tỷ đã hy sinh kia, dứt khoát dọn đến Thiết Cung Phường.

Hiện tại đại quân của Sấm Phá Thiên đã nhổ trại, Nữ doanh tụ tập lại cũng an toàn hơn.

Xung quanh nhà của Thiết Cung Phường hiện tại đều thành trại tập trung thương binh, trước đó thủ thành bị thương không thể tòng quân, đều bị Sấm Phá Thiên để lại, sáp nhập vào Nữ doanh.

Trong đại sảnh.

"Hừ," Hồng tỷ nói về chuyện Sấm Phá Thiên toàn quân hướng về Đông Tắc Phủ, "Đại vương hành động mạo hiểm như vậy, nếu bại, trong thành này, chúng ta còn chỗ đứng sao?"

"Còn ba nhà phản vương kia cũng lòng mang ý đồ xấu, phái binh canh giữ các ngả đường, nếu Sấm Phá Thiên thất bại, phỏng chừng sẽ lập tức đem chúng ta chia cắt sạch sẽ."

"Sấm Phá Thiên sao có thể để chúng ta ở lại đây, đây không phải là dê vào miệng cọp, tự chui đầu vào chỗ chết sao?"

Phan Phù Dung bình tĩnh nói:

"Dù sao chúng ta và hắn từ trước đến nay không cùng một lòng, vẫn phải dựa vào chính mình."

Lộ Dã ở bên cạnh mình quấn băng vải, sắc mặt trắng bệch.

"Tiểu thư yên tâm, trong viện đã thu dọn ngựa xe xong, hành lý lương khô binh khí áo giáp đều chuẩn bị xong, thật sự đến ngày đó, chúng ta liền giết ra khỏi huyện thành này, tìm một con đường sống."

Nói thật, hắn thật không ngờ ngày hôm qua đối mặt với Cương Cốt Võ Sư kia, Phan Phù Dung không trốn mà xông lên, nếu không tính mạng hắn còn hay không, thật khó nói, nói không cảm động là giả.

Ngoài ra, trong thời loạn, cá nhân dù mạnh cũng chỉ là cỏ yếu trong gió lớn, chỉ có đoàn kết mới có thể sống sót, hiện tại trong đoàn thể nhỏ này, Phan Phù Dung thực lực mạnh nhất.

Thân thủ cao, có danh vọng, hiểu được thủ xả (lấy bỏ, chọn lựa), hơn nữa đáng tin cậy, cái đùi to này cần phải ôm chặt.

Mọi người lại thương lượng một phen về lộ tuyến trốn chạy, lúc này mới ai làm việc nấy, giải tán.

"Cho ngươi..." Phan Phù Dung gọi Lộ Dã lại, từ trong ngực lấy ra một quyển sách, "Đây là võ nghệ cha ta luyện, tên là Bàn Thạch Công."

"Đi theo con đường bất động như núi, cứng rắn va chạm, đủ để tu luyện đến Thiết Tạng Đại Võ Sư."

"Bàn Thạch chân khí bền bỉ nhất, phòng ngự kinh người, tốc độ và thân pháp không tính là nổi bật, nhưng cũng đủ dùng."

"Chỉ có một điểm, tu luyện lại chậm hơn nhà khác."

"Về phần võ kỹ, bên trong cũng có quyền pháp và thương pháp, ngươi từ từ nghiên cứu đi."

Lộ Dã kinh hỉ nhận lấy bí tịch Bàn Thạch Công.

"Đa tạ tiểu thư!"

Phan Phù Dung lắc đầu.

"Mã quan, ngươi đã nói ngày đó là cánh tay phải của ta, không cần nói lời khách khí này."

"Chỉ có một điểm, tà công kia của ngươi vẫn là đừng luyện, ta tuy không biết ngươi luyện công pháp gì, nhưng luôn phải trả giá."

"Nhất Trượng Thanh không có Đại tướng quân, vậy còn có thể là Nhất Trượng Thanh sao? Nếu gặp phải đối thủ lợi hại hơn Vương Anh, nàng ta phải làm sao?"

"Ta tuy gọi ngươi là Mã quan, nhưng từ khi ngươi giết Tần Thông, thủ thành, đã là huynh đệ của ta, hiện tại người ta có thể tin tưởng không có mấy người."

Lộ Dã lần này không trả lời, chắp tay hành lễ xong liền rời đi.

Trở lại trong viện của mình, theo lệ sắp xếp người hầu canh giữ cửa, trừ đưa cơm nước, không được tới quấy rầy.

Hắn tĩnh tâm (tập trung, bình tâm) ngồi xếp bằng hồi lâu, đợi hoàn toàn tiến vào trạng thái, mới mở Bàn Thạch Công ra, nghiêm túc nghiên cứu.

Công pháp này khá hoàn chỉnh, từ tiểu Võ Đồ đến Thiết Tạng Đại Võ Sư đều được ghi chép trong một bí kíp, không giống sư môn của Vương Hổ, phân ra Liệt Phong, Tật Phong nội ngoại môn công pháp.

Bàn Thạch Công chia làm chín tầng, nhập môn phải là tiểu Võ Đồ đã dưỡng ra chân khí, một đến ba tầng là Đồng Bì Võ Phu cảnh, bốn đến sáu tầng tương ứng Cương Cốt Võ Sư, bảy đến chín tầng là Thiết Tạng Đại Võ Sư.

Trên chín tầng không có đường, nếu đột phá chín tầng thành tựu Tông Sư, lúc đó cần chuyển tu công pháp mới có thể tiếp tục tiến bước trên con đường Tông Sư.

Lộ Dã đem toàn bộ công phu ghi nhớ, học thuộc làu, sau đó bắt đầu tu luyện.

Một đêm trôi qua.

Hôm sau Lộ Dã mờ mịt mở mắt, Bàn Thạch Công pháp này hắn lại không nhập môn...

Cái này hình như không phải tu luyện hơi chậm a?

Hắn chạy đi hỏi riêng Phan Phù Dung, cẩn thận hỏi tiểu thư ngày đó dùng bao nhiêu ngày nhập môn.

Phan Phù Dung không nhịn được khoát tay —— người ta là một tiểu thư khuê các (khuê phòng, chỉ con gái), sao có thể luyện cái gì Bàn Thạch Công, khó nghe muốn chết.

Nàng chỉ nhớ cha nói, năm đó người tư chất bình thường, một ngày một đêm liền có thể nhập môn, ngày sau chính là nước chảy đá mòn, không thể nóng vội, càng nóng vội càng luyện không thành.

Còn lão Sấm, nghe nói là luyện một nén hương liền nhập môn.

Lộ Dã xám xịt lui xuống, người với người quả nhiên không thể so sánh, căn cốt nghịch thiên, kinh tài tuyệt diễm cường giả, quá nhiều.

Hắn lại luyện một đêm, Ngư Long Đồ rốt cục cử động.

"Công pháp —— Bàn Thạch chân khí, 1/100, nhập môn."

Hắn thở phào nhẹ nhõm, người không thể quá tham lam, vừa muốn trường thọ, vừa muốn căn cốt nghịch thiên.

Ví dụ như hắn, rất biết đủ.

Bởi vì, hắn có hack.

Lộ Dã miệng lẩm bẩm.

"Tu hành chậm chạp? Không tồn tại."

"Đốt thọ nguyên tu hành hiểu không?"

Bạn đang đọc Lưu Dân Tu Tiên Lộ (Bản Dịch) của Bôi Tửu Chi Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datntt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.