Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Thắng

Phiên bản Dịch · 2109 chữ

Chương 61: Đại Thắng

Dịch: Đạt Nguyễn

---

Mọi người trong viện đều sững sờ, gần như không dám tin vào tai mình.

Xạ Tháp Thiên là nhân vật cùng thời với Sấm Phá Thiên, xét theo vai vế trong quân lưu dân và tuổi tác của hắn, sao có thể cưới Phan Phù Dung?

Hơn nữa còn là… phu nhân thứ chín!

Đó đâu phải phu nhân gì, rõ ràng là thiếp!

Phan Phù Dung tức giận đến mức mặt đỏ bừng, thân thể run rẩy, chỉ thiếu chút nữa là thốt ra một chữ “cút”.

Hồng tỷ lập tức bước lên chắn trước mặt nàng, trầm giọng hỏi:

“Xạ đại vương, chuyện này không hợp quy củ?”

“Ngày đó lão Sấm Vương hợp doanh, ta nhớ ngươi cũng có mặt, còn tôn xưng lão Sấm Vương một tiếng đại ca.”

“Đã như vậy, ngươi chính là vai chú của tiểu thư nhà ta, làm gì có đạo lý chú ruột cưới cháu gái?”

Xạ Tháp Thiên hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn Hồng tỷ.

“Ồ, ta còn tưởng đám tàn dư trung thành với lão Sấm đều chết hết rồi, hóa ra vẫn còn một kẻ biết chuyện năm xưa?”

“Chú cháu thì sao, dù gì cũng chẳng có quan hệ huyết thống.”

“Nghe nói tiểu thư nhà ngươi ở chỗ Sấm Phá Thiên sống cũng chẳng sung sướng gì, gả cho người chú này, ta sẽ chống lưng cho nàng, không cần phải nhìn sắc mặt kẻ khác…”

“Hai nhà chúng ta và Sấm Phá Thiên đều không ưa nhau, vừa hay có thể làm bạn… cái đó gọi là gì ấy nhỉ… Thiên tác chi hợp! Đúng, chính là trời đất tác hợp!”

Phan Phù Dung tức đến run người.

“Phi, ngươi đừng hòng!”

Xạ Tháp Thiên này xưa nay vốn bất hòa với Sấm Phá Thiên, không đi tìm Sấm Phá Thiên gây phiền phức, lại mượn cớ thừa nước đục thả câu, muốn cưỡng ép cưới mình, thật ghê tởm!

Xạ Tháp Thiên cười hì hì tiến lên.

“Mỹ nhân, ngoan ngoãn theo thúc thúc đi!”

“Thúc thúc Xạ Tháp Thiên, xạ thuật cao minh, ngươi không biết tư vị đó tuyệt diệu thế nào đâu…”

Hồng tỷ xoẹt một tiếng rút yêu đao, tức giận đến run rẩy, lớn tiếng:

“Xạ đại vương, dừng bước, cẩn thận lời nói.”

Nàng biết Xạ Tháp Thiên cũng là võ sư Cương Cốt cảnh, hơn nữa lợi hại nhất là cung thuật, có thể vượt cấp giết địch, đối phương hiện giờ còn có một đội quân lớn trong tay, luận võ lực cá nhân hay uy thế đều là ưu thế áp đảo.

Nếu là người khác dám ăn nói như vậy trước mặt nàng, nàng đã sớm một đao chém xuống.

Phan Phù Dung tức giận đến mặt đỏ bừng, nàng là tiểu thư lớn lên trên lưng ngựa, từ nhỏ đã lăn lộn trong đám đàn ông.

Những lời lẽ ô uế thế này nghe là hiểu, hiểu rồi liền buồn nôn muốn ói.

Nàng thét lên một tiếng, tính tiểu thư nổi lên.

“Ra tay, giết hắn cho ta!”

Xạ Tháp Thiên cười ha hả, tiếp tục tiến lên.

“Ta coi như các ngươi là người nhà cản trở ta cướp dâu, ta cũng không dùng binh khí, tay không xông qua, khỏi phải nói ta lấy lớn hiếp nhỏ!”

Hắn tiến lên một bước.

Xoẹt!

Hồng tỷ nghiến răng, đang định vung đao.

Toàn bộ quá trình, Lộ Dã vẫn luôn im lặng đột nhiên xông lên, tiện tay đoạt lấy đại thương trong tay Vương Hổ.

Một đường thương hoa, mang theo tiếng rít chói tai, đâm thẳng vào hốc mắt Xạ Tháp Thiên.

“Hay cho một kích!”

Xạ Tháp Thiên kêu lên, nâng hai cánh tay lên, đỡ chéo.

Đôi cánh tay này của hắn vốn dài hơn người thường, trên cánh tay còn đeo vòng sắt.

Giờ phút này phong tỏa, như một tấm khiên che chắn khuôn mặt.

Trong đầu Lộ Dã nhanh chóng lướt qua tư liệu về Xạ Tháp Thiên mà Trương Tồn Nghĩa thu thập được.

Xạ Tháp Thiên này xuất thân là thổ phỉ trong núi, khi lưu dân nổi dậy, lấy thuộc hạ là thổ phỉ làm nòng cốt, lập nên đội ngũ, tự xưng quyền cung song tuyệt, sở trường Thiết Hoàn Quyền, Đồng Thai Cung.

Đối phương nói là tay không nghênh chiến, nhưng không nói là tháo vòng sắt ra, có thể thấy được sự giảo hoạt của hắn.

Choang một tiếng vang lớn.

Trường thương của Lộ Dã sượt qua vòng sắt, bắn ra một vòng tia lửa.

Xạ Tháp Thiên đứng vững vàng, còn Lộ Dã lại bị chấn lui, toàn thân tê dại.

Một bên khác, Hồng tỷ đã đổi sang dùng đại quan đao chém tới.

Xạ Tháp Thiên vung một quyền, cánh tay đột nhiên dài ra một đoạn, giống như một cây cột sắt, đánh lui Hồng tỷ.

“Ăn một thương của ta!”

Phan Phù Dung lấy trường thương, lập tức đâm theo.

Xạ Tháp Thiên liên tục lùi bước, hai nắm đấm không hề nao núng, miệng vẫn còn trêu chọc.

“Cháu gái ngoan, bớt sức đi, làm gì có tân nương nào lại tự mình ra trận?”

“Ngươi cứ đứng đó, yên tâm đợi thúc thúc đến cưới ngươi…”

Phan Phù Dung tức đến hộc máu, khí tức rối loạn.

Xạ Tháp Thiên đột nhiên tấn công liên tiếp, quyền này nhanh hơn quyền kia, theo tiếng leng keng của vòng sắt, hắn định đánh bay binh khí của Phan Phù Dung, bắt sống nàng.

Thương thế của Phan Phù Dung tan tác, chân khí nghịch chuyển, loạn cả bộ pháp.

May mà Lộ Dã và Hồng tỷ xông lên, đỡ đòn thay nàng.

Nhất là Lộ Dã, mấy bước xông lên đồng thời, thân hình phình to, da thịt như đá, giống như một người khổng lồ đá, trường thương trong tay không ngừng đâm ra, lực đạo kinh người.

Hơn nữa, chân khí của hắn hồi phục cực nhanh, tấn công liên tục, một mình chặn hơn nửa Thiết Hoàn Quyền của Xạ Tháp Thiên.

Ba người hợp sức chiến đấu với Xạ Tháp Thiên, giống như trước cổng thành, ba người đối phó với võ sư Thiết Bổng của Thiết Kỵ Đường Châu.

Chân khí của Xạ Tháp Thiên chưa chắc đã yếu hơn võ sư kia, nhưng hắn cậy mình thân phận cao, trong xương cốt khinh thường mấy kẻ hậu bối, bỏ binh khí chỉ dùng trường quyền.

Tuy nhiên, nắm đấm chung quy không bằng binh khí, cho dù là võ sư Cương Cốt.

Thiếu một món binh khí, lực đạo liền kém đi rất nhiều.

Ngày đó, võ sư Thiết Bổng có thể dùng một gậy quét bay Lộ Dã ba người, mà Xạ Tháp Thiên thiếu trường binh lại không làm được, tuy chiếm ưu thế, nhưng lại chậm chạp không thể đột phá.

Xạ Tháp Thiên giận dữ, vòng sắt trên cánh tay leng keng, hai nắm đấm như muốn đánh nổ không khí, lưu lại vô số tàn ảnh, xoay người bao vây Lộ Dã ba người.

Đầu tiên là hai quyền đánh bật binh khí của Phan Phù Dung và Hồng tỷ.

Đối mặt với trường thương đâm tới của Lộ Dã, hắn nhanh chóng nghiêng người tránh mũi thương, sau đó hai cánh tay sắt đập vào cán thương.

Rắc.

Trường thương lại bị hắn đánh gãy.

Xạ Tháp Thiên đột ngột xông lên.

Võ sư Cương Cốt, tứ chi có thể phình to, cũng có thể co lại thành một quả cầu.

Thân thể to lớn đột nhiên co lại nhỏ như người lùn, luồn qua khe hở giữa trường binh của Hồng tỷ và Phan Phù Dung.

Khi bước chân hạ xuống, thân thể đã trở lại bình thường, Xạ Tháp Thiên cười gằn, một quyền đánh ra, cánh tay dài ra một đoạn, đã đến trước ngực Lộ Dã.

Biến quyền thành trảo, định moi tim mổ bụng Lộ Dã!

Lộ Dã bất ngờ, giơ nửa đoạn cán thương còn lại lên đỡ.

Rắc.

Năm ngón tay Xạ Tháp Thiên bật móng dài ra, sắc bén như dao, bóp nát cán thương, thế công không giảm tiếp tục tiến lên.

Xẹt…

Lộ Dã chỉ cảm thấy ngực mát lạnh, quần áo đã bị xé rách.

Ong!

Một tiếng vang lớn.

Sau lưng hắn đột nhiên bắn ra một mũi tên lông vũ trắng, nhắm thẳng vào hốc mắt Xạ Tháp Thiên.

“Hử?”

Xạ Tháp Thiên thu quyền cực nhanh, tóm lấy mũi tên.

“Nhận chùy!”

Một bóng người khác nhảy ra sau lưng Lộ Dã, cầm lang nha bổng bổ xuống đầu hắn.

Lúc này, Phan Phù Dung và Hồng tỷ cũng cầm trường thương và quan đao đuổi tới.

Xạ Tháp Thiên dùng hai cánh tay đỡ một chùy, hai nắm đấm đánh bật thương đao, thân hình mấy lần biến ảo, tránh được liên hoàn tiễn, lùi lại mấy bước, ra đến rìa sân.

Ánh mắt hung ác của hắn quét qua toàn sân.

Tên nhóc vừa thối vừa cứng như đá kia bên cạnh xuất hiện một tráng hán lưng hùm vai gấu, lực đạo một chùy vừa rồi lớn đến kinh ngạc, chấn động đến mức cánh tay hắn có chút tê dại.

Thêm vào đó là Phan Phù Dung và nữ hộ vệ.

Quan trọng nhất là, sau lưng bọn họ còn có một hán tử thân hình khỏe mạnh, vai rộng eo thon, cánh tay dài kéo căng một cây cung lớn, mũi tên nhắm thẳng ra ngoài.

“Là ngươi…” Xạ Tháp Thiên nhíu mày, nhận ra Trương Tồn Nghĩa.

Ngày đó, tay cung này một hơi bắn chết mấy tên tiếu quan của hắn, hắn tự mình ra tay bắn một mũi tên, không ngờ đối phương may mắn chỉ bị thương nặng, tưởng rằng đã chết ở xó xỉnh nào rồi, không ngờ hôm nay lại nhìn thấy ở đây.

“Xạ Tháp Thiên…” Trương Tồn Nghĩa mím môi, thốt ra mấy chữ.

Xạ Tháp Thiên vừa vào hắn đã nhận ra đây là kẻ suýt chút nữa bắn chết mình, sớm đã đề phòng.

“Hay lắm…” Xạ Tháp Thiên cười lạnh liên tục, vẻ nhờn nhợt, háo sắc trên mặt biến mất, sát khí hung hãn của đại đạo tặc bao quanh hắn.

“Vốn tưởng rằng nữ doanh của Sấm Phá Thiên là quân cờ bỏ đi, ai ngờ không đơn giản.”

“Năm võ phu Đồng Bì, một kẻ bền bỉ, một kẻ lực lớn, một kẻ thiện xạ.”

Xạ Tháp Thiên từ từ sờ lên cây Đồng Thai Cung sau thắt lưng — nếu tiếp tục dùng tay không, sợ rằng sơ sẩy một chút, sẽ lật thuyền trong mương.

“Báo…” Một người bên ngoài xông vào, ghé tai Xạ Tháp Thiên nói nhỏ vài câu.

Vẻ mặt Xạ Tháp Thiên âm tình bất định, nhìn Lộ Dã bọn họ với ánh mắt đầy ẩn ý, cuối cùng hắn cười ha hả với Phan Phù Dung.

“Cháu gái ngoan, đừng khẩn trương như vậy!”

“Lão thúc ta chỉ là mượn cớ chỉ điểm võ nghệ cho các ngươi, cưới xin gì đó, chỉ là nói đùa, không thể coi là thật.”

“Không tệ, không tệ,” hắn tán thưởng, “các ngươi võ nghệ thành thục, đều là cao thủ, qua vài năm nữa, lão thúc cũng không phải là đối thủ.”

Hắn ngửa mặt cười to, dẫn theo tùy tùng rời đi, ngay cả lính gác giám thị ở cửa cũng rút hết.

Mọi người thấy Xạ Tháp Thiên rời đi, cùng lúc thở phào nhẹ nhõm, ai nấy đều mồ hôi đầm đìa, như vừa được vớt ra từ trong nước.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Phan Phù Dung khó hiểu.

Xạ Tháp Thiên vừa rồi tay sờ đại cung rõ ràng đã động sát cơ, không biết vì sao đột nhiên thái độ thay đổi.

“Tiểu thư, ta đoán được,” Lộ Dã cười nói, “có lẽ, Sấm Phá Thiên đại vương thắng rồi…”

Quả nhiên.

Không lâu sau, sứ giả của ba nhà đại vương đến, tặng ngựa, la, lương thảo, vàng bạc và người hầu, Xạ Tháp Thiên còn tặng thêm mấy con ngựa tốt.

“Bẩm tiểu thư,” sứ giả khom lưng, mặt mày nịnh nọt, “Sấm đại vương đại thắng liên quân thế gia, một lần quét sạch phủ thành.”

“Nếu ngài muốn khởi hành đi hội quân, các cổng thành đều thông suốt, ngài và thuộc hạ có thể tùy ý đi qua…”

Bạn đang đọc Lưu Dân Tu Tiên Lộ (Bản Dịch) của Bôi Tửu Chi Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datntt
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.