Huyết Mạch Bí Ẩn
Ầm!
Một bóng đen khổng lồ trồi lên từ bóng tối, mang theo áp lực kinh khủng. Nó không có hình dạng cố định, như một thực thể hắc ám không ngừng biến đổi. Đôi mắt đỏ máu lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm vào hắn.
Từ bên trong bóng tối, vô số dây xích đen lao ra như rắn độc, vặn vẹo quấn lấy Cố Sở Minh.
Hắn không hề né tránh.
Ngay khoảnh khắc những sợi xích vừa chạm vào cơ thể, hắn đột nhiên nhấc tay, một luồng sức mạnh kỳ dị bùng nổ!
Ầm!!!
Một luồng sóng xung kích mạnh mẽ phát ra từ cơ thể hắn, đánh tan những sợi xích thành bụi phấn!
Sát khí cuồng bạo lập tức ngưng đọng, như cảm nhận được mối đe dọa. Bóng đen khổng lồ khẽ gầm lên, vô số lưỡi kiếm đen phóng đến như vũ bão!
— “Muốn giết ta?”
Cố Sở Minh nhếch môi, ánh mắt sâu thẳm lóe lên một tia lạnh lẽo.
Bất chợt, ấn ký đỏ thẫm trên trán hắn loé lên những ánh sáng yêu dị, luồng sáng huyết hồng lan ra từ ấn ký toả ra xung quanh.
Ngay lập tức, cả không gian run rẩy.
Bóng đen khổng lồ gào lên đau đớn, như bị một sức mạnh nào đó áp chế. Nó giãy giụa điên cuồng, nhưng thân thể quái dị không ngừng bị xé rách, tan thành từng mảnh.
Cố Sở Minh chậm rãi nâng tay.
Một cột sáng đỏ bắn thẳng lên trời!
Ầm!!!
Không gian nứt vỡ.
Bóng đen tan biến hoàn toàn, chỉ còn lại một mảnh hắc ám đang dần vỡ vụn.
Linh hồn Cố Sở Minh run lên một thoáng, nhưng ngay sau đó, một luồng sức mạnh cuồn cuộn tràn vào cơ thể hắn!
Sức mạnh này vừa xa lạ, vừa quen thuộc.
Nó không giống với ma khí của kiếp trước, cũng không phải linh lực của tu tiên giả. Nó là thứ gì đó… thuần túy hơn, mạnh mẽ hơn.
Cố Sở Minh nhắm mắt, lặng lẽ cảm nhận.
Từng dòng sức mạnh chảy qua kinh mạch hắn, khắc sâu vào huyết mạch, khắc ghi vào tận linh hồn.
Bên trong một không gian mờ ảo, nơi ánh sáng đỏ thẫm vặn vẹo như những mảnh tàn hỏa lơ lửng, một thân ảnh trắng đứng yên giữa hư vô.
Cố Sở Minh chậm rãi mở mắt.
Mái tóc trắng dài đến thắt lưng khẽ tung bay.
— “Đây là đâu?”
Hắn quan sát xung quanh.
Không gian này không phải là nơi hắn từng biết. Không còn bóng tối tuyệt đối, cũng không còn hắc khí cuồng bạo. Thay vào đó, là một vùng đất trống trải, mặt đất màu đỏ sậm như được nhuộm bằng máu khô.
— “Là do sức mạnh khi nãy đã đưa ta đến đây?”
Hắn hạ mắt, nhìn xuống bàn tay mình.
Sức mạnh mà hắn vừa hấp thụ không giống bất kỳ loại linh lực hay ma khí nào mà hắn từng gặp. Nó cuồng bạo nhưng lại thuần túy, mang theo một cảm giác cổ xưa, như đã tồn tại từ thuở hồng hoang.
Cố Sở Minh nhắm mắt, tập trung cảm nhận.
Ngay khi linh thức vừa quét qua đan điền, hắn liền phát hiện điều dị thường.
Khí hải của hắn không còn là một khoảng trống tĩnh lặng như trước. Thay vào đó, ở chính giữa đan điền, một luồng huyết khí đỏ sẫm đang cuồn cuộn xoay tròn, giống như một cơn lốc nhỏ đầy điên cuồng.
Mà bên trong cơn lốc ấy… có một thứ gì đó đang ngủ say.
Ầm!
Ngay khoảnh khắc hắn chạm vào nó bằng linh thức, một luồng ký ức không thuộc về hắn bất chợt bùng nổ!
— “Thời đại hỗn độn… Đế Quân… Chúng ta thề sống chết bảo vệ…”
— “Huyết mạch này… là mấu chốt…”
Những giọng nói xa xăm, những hình ảnh mơ hồ, những cơn chấn động đủ để hủy thiên diệt địa.
Cố Sở Minh nhanh chóng thu hồi linh thức, nhưng trong khoảnh khắc ấy, hắn đã cảm nhận được một điều rõ ràng
Dòng máu chảy trong cơ thể hắn lúc này thuộc về một thời đại cổ xưa nào đó, một thời đại từ hàng vạn vạn năm trước, thời đại khoảng trống lịch sử, những điều cấm kỵ không được nhắc về, có huyết mạch này còn mạnh mẽ hơn cả mà cơ thể cũ của hắn từng có.
— “Thú vị.”
Khóe môi Cố Sở Minh khẽ nhếch lên.
—“ Phải tận dụng tốt phúc lợi từ trên trời rơi xuống này thôi! Đúng là phải cảm ơn nguyên chủ cơ thể này mà”
Vừa dứt suy nghĩ, mặt đất đột nhiên rung chuyển.
Ầm!
Từ xa, một cột sáng đỏ bùng lên, mang theo khí tức cuồng bạo ngập trời.
Một giọng nói già nua nhưng uy nghi vang vọng khắp không gian:
— “Người kế thừa huyết mạch… nếu muốn kiểm soát sức mạnh của chính mình, hãy vượt qua thử thách!”
Ầm ầm!
Mặt đất nứt vỡ.
Từ dưới lòng đất, hàng loạt thân ảnh giáp đen trồi lên. Chúng không có khuôn mặt, chỉ là những hình nhân đen kịt với đôi mắt đỏ rực. Trong tay chúng là những thanh trường kiếm nhuốm máu, mang theo sát khí khủng khiếp.
Cố Sở Minh nhướng mày.
— “Lại là khảo nghiệm? Theo như trí nhớ của nguyên, chủ đại ca hắn từng nói bí cảnh này chỉ có một thí luyện thôi”
Suy nghĩ thoáng qua như vậy, hắn liền lao thẳng vào giữa đám hình nhân giáp đen.
Lưỡi kiếm đầu tiên vung xuống.
Hắn nghiêng người, chỉ vừa tránh đi trong gang tấc, đồng thời tung một chưởng.
Bàn tay trắng như bạch ngọc của hắn chạm vào lồng ngực kẻ địch.
— Bạo liệt!
Ầm!
Một vụ nổ huyết khí dữ dội bùng lên, xé nát thân thể hình nhân chỉ trong chớp mắt.
Nhưng không có máu đổ xuống.
Cố Sở Minh nhíu mày.
Những kẻ này không phải sinh linh thật sự. Chúng chỉ là những hình chiếu được tạo ra để chiến đấu theo thiết lập có sẵn.
— “Dùng đám này để khảo nghiệm ta sao?”
Hắn lùi lại một bước, đôi mắt tím lóe sáng.
Xung quanh, hàng trăm hình nhân giáp đen vây kín, trường kiếm trong tay đồng loạt nâng lên.
Soạt!
Không khí bị xé nát.
Kiếm trận bạo phát.
Cố Sở Minh không lùi, chỉ nâng một tay lên.
Huyết mạch trong cơ thể hắn gào thét, như một con thú dữ vừa tỉnh giấc.
— Ầm!
Từ lòng bàn tay hắn, một luồng sóng chấn động đỏ thẫm quét ra.
Toàn bộ hình nhân trong phạm vi ba trượng bị chấn vỡ ngay lập tức.
Những kẻ còn lại ngừng lại trong giây lát, như bị thứ gì đó chấn nhiếp.
Cố Sở Minh cau mày.
— “Kì lạ!”
Chúng không phải sinh linh, không có tri giác, vậy tại sao lại do dự?
Nhưng ngay lúc hắn đang suy nghĩ, một giọng nói cất lên giống như vọng lại từ thời tuyên cổ!
— “Kẻ mang dòng máu này… là kẻ chấm dứt thời đại của chúng ta.”
Ầm!
Hắn choáng váng.
Một luồng ký ức không thuộc về hắn xâm nhập thẳng vào trí óc.
⸻
Hình ảnh xoay vần.
Một chiến trường ngập tràn thi thể.
Những tòa cung điện vỡ vụn. Những thân ảnh khổng lồ quỳ rạp trên mặt đất, đôi mắt rực sáng của họ chứa đầy tuyệt vọng.
— “Không thể nào…”
— “Kẻ chấm dứt…..?!”
Trong khung cảnh hoang tàn ấy, một người đứng thẳng giữa biển máu.
Dù cảm thấy khoảng cách rất gần, nhưng Cố Sở Minh lại không thể nhìn rõ khuôn mặt kẻ đó.
Dưới chân hắn, những vị người khổng lồ đang hấp hối.
— “Thời đại của các ngươi… đã kết thúc rồi.”
Ầm!
Thế giới vỡ tan.
⸻
Cố Sở Minh mở bừng mắt.
Hơi thở hắn dồn dập, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.
Những hình ảnh vừa rồi…Là quá khứ? Hay là… tương lai?
Truyện Ma Khứ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | UwU4136 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 1 |