Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu mạng tôi với trời ơi

Tiểu thuyết gốc · 1071 chữ

" À , nếu không thể để cho hắn gặp chị , chỉ có một cách , mỹ nhi em à , hãy tìm cho chị hai cây gậy , một cái bao bố và hai cái khăn che mặt "

" Tìm những thứ đó để làm gì vậy tiểu thư "

" Tìm trước rồi sau đó chị sẽ nói , ngoan , tìm cho chị há ! "

" Dạ tiểu thư "

{ Chắc sẽ vui lắm đây }

Mỹ nhi nhướn mày nhưng không suy nghĩ nhiều mà rời đi

...

" Tiểu thư đã gom xong rồi ạ "

" Đi ! , em hãy đeo khăn che mặt trước đã "

Cả hai người dắt tay nhau đi qua các con hẻm

{ Tiểu thư người đang muốn làm gì vậy ? }

Khương ngôn bỏ mặc lời nói bảo ngọc mà cười gian tà xảo quyệt

{ Hệ thống : Cảnh báo phía trước là Chu Ngạn , người mặc áo lụa màu xanh lam chính là Chu Ngạn , mau tránh xa hắn , nếu không sẽ bị hệ thống trừng phạt }

Bỏ hết ngoài tai lời cảnh báo nàng chùm cái bao bố vào chu ngạn , và dùng gậy gỗ liên tiếp đánh vào người hắn ngay giữa ban ngày ban mặt , ngay trên con phố đông đúc tấp nập người qua lại

" Ta đánh , ta đánh cho ngươi chết luôn "

" Tiểu thư xin hãy dừng tay "

" Đánh cùng chị , mau lên , đây là lệnh "

" Dạ ! "

Thế là có thêm một cây gậy đánh vào người hắn

" Á , cứu mạng , Á "

Chu Ngạn liên tục hét lên còn những người xung quanh thì lánh ra xa , ai cũng sợ phiền phức sẽ đến với họ , ây da thật tội nghiệp chu ngạn chu công tử bị người lạ đánh cho bầm tím khắp người mà không có ai cứu cả

{ Tiểu thư người ! , đúng là cạn lời }

" Rút ! "

Nói rồi nàng cầm tay mỹ nhi chạy nhanh thật nhanh , cuối cùng cũng chạy thoát thân thành công

Hai người chạy sao lại vừa hay ở trước cửa Tần phủ , gia chủ tần phủ là hộ bộ thị lang Tần Ngạn Lâm , gia đình quyền quý trong bạch đô , ông cố của Tần Ngạn Lâm là Tần Bất Vi từng giữ chức Thái Sư , tước Hàm Dương Quận Công , gia tộc hiển hách một thời , nay đã không còn như xưa , kinh tế lẫn danh vọng tới đời tần ngạn lâm đã suy yếu , gia chủ nhà họ tần là người tự tư tự lợi cho riêng mình , làm cha không xứng , vì quyền lợi mà ép con bỏ ý trung nhân , gả con cho Khương phủ dù biết rằng Khương Bách đã từng có vợ

" Chạy mệt chết ta rồi , cũng may là nhanh chân chạy kịp nếu bị bắt lại thì toi luôn rồi "

" Tiểu thư ơi là tiểu thư , sao chị lại học người khác chợ búa như vậy , về sau em sẽ không giúp chị nữa đâu "

" Ở đây chị là tiểu thư nha , em về sau vẫn phải nghe lời chị , không được phép cãi , nghe chưa ! "

" Chị ! ... Thật đáng ghét "

" Chị đáng yêu như vậy sao lại ghét được , lêu lêu ! "

Nàng thè lưỡi tinh ranh nói , mỹ nhi tức giận quay mặt đi

" Em không thèm nhìn mặt chị nữa "

" Ây da ! "

Bỗng dưng cánh cửa mở toang , đang dựa vào cửa nghỉ ngơi thì hai người Khương Ngôn và Ái Mỹ Nhi bị đẩy ra cho té ngã , Khương Ngôn tức giận quát mắng

" Là tên nào vô ý vô tứ vậy hả ! "

Nàng bỗng nhớ tới bé cưng mỹ nhi liền ôm mỹ nhi trong lòng lo lắng hỏi

" Mỹ nhi em có sao không ? "

" Em không sao , còn chị có sao không ? "

" Chị hông có sao hết á "

" Vậy thì tốt rồi "

Mỹ nhi mỉm cười ấm áp nhìn tiểu thư nhà mình , nàng không có sao chính là hạnh phúc nhỏ của mỹ nhi

Người phụ nữ trẻ trung mặc một bộ áo lụa màu xanh lá cây , thân đeo trang sức quý giá , đấy là đại tiểu thư tần phủ tần thục nhiên , nàng đứng trước thềm cửa , ánh mắt nghi hoặc nhìn hai bé trai dưới đất , nàng ta cất tiếng hỏi

" Các ngươi là ai , sao lại đứng trước cửa nhà ta ? "

" Ta là ai không quan trọng , nhà ngươi là ai mau khai ra tên cho ta ! "

" Con cái nhà ai thật vô giáo dục , ăn nói xấc xược láo toét "

Khương ngôn dìu mỹ nhi đứng dậy nàng phủi bụi trên áo mình và mỹ nhi , rồi nàng đặt tay lên eo dõng dạc nói lớn

" Ta là Đông Phương Bất Bại , còn tiểu thư là ai hả ? "

" Đông Phương Bất Bại , cái tên nghe rất lạ tai , ta chưa từng nghe qua có ai có cái họ tên này "

" Đã nghe rồi đấy "

" Lúc nào chứ , sao ta không nhớ ? "

" Vừa lúc nãy không phải ta đã xưng tên đó sao "

" Ơ , cái tên nhóc này , lúc nãy là ta mới biết , ta đang nói quá khứ cơ mà "

" Chịu ! , ai mà biết được ý của tiểu thư "

" Tóm lại tiểu thư là ai vậy hả , dây dưa mãi chưa xong cái tên ! "

" Ta là Tần thục nhiên "

" What ! , How ? "

" Ơ nhóc đang nói cái gì vậy ? "

" Tần...thục...nhiên "

{ Là người trong tiếng lòng của tiểu thư }

{ Cứu mạng tôi với trời ơi , ác nữ tần thục nhiên đến rồi ! } .

Bạn đang đọc Mặc Vũ sáng tác bởi Debach
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Debach
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.