“ Bị ép ” đến Trinh Nữ Quán Phần Hai
Thông qua tin tức mật thám báo về , ninh viễn hầu tức giận hất tung cả bàn làm việc trong thư phòng của mình , lão nhìn về ngoài cửa , ánh mắt rực lửa hận thù mà gằn giọng nói
" Hay lắm , hay lắm , để ta xem ngươi ăn nói sao với hoàng thượng "
...
Khương phủ
" Hay là mình đi pha trà hoa cúc ngồi uống đợi mấy người này nói lẫn vậy "
Nàng lắc đầu rồi đi về hướng nhà bếp , việc chờ đợi khiến nàng cảm thấy rất là chán chường và nàng vẫn đang đói , phải chờ một tiếng nữa mới có thể ăn trưa , cũng may nhà bếp nơi mà nàng thường lui tới có rất nhiều điểm tâm ngọt còn sót , khi bước ra khỏi cửa thì Khương Gia bọn nó mới bắt đầu lên tiếng
" Khương Ngôn mau dừng bước cho chúng ta ! "
Bị gọi tên đột ngột làm nàng ta nghi hoặc quay đầu nhìn về phía sau , ánh mắt quan sát bốn người một cách đề phòng , giống con cáo quan sát con nai trước mặt mình vậy , khi nàng quay đầu lại nhìn , bốn người lại chết đứng tại chỗ , vẻ đẹp mị hoặc như tô đát kỷ kia làm bốn người không cất tiếng được , vẻ đẹp thật sự mị hoặc vô cùng , ánh mắt như hồ ly tinh , một cái quay đầu vạn thành sụp đổ , khác cái vẻ đẹp của ái mỹ nhi là sự thuần khiết dễ thương của Lăng Diệu Diệu trong phim Vĩnh Dạ Tinh Hà , đây là vẻ đẹp mỹ nhân đã thuần thục , sự vô thức xoay đầu nhìn về sau của nàng thật sự đã bộc lộ vẻ đẹp nữ tính tiềm ẩn của mình , couple Lăng Diệu Diệu Tô Đát Kỷ , thật đáng để đẩy thuyền , nhìn cảnh nàng quay đầu làm hệ thống liên tưởng đến Tư Mã Ý trong phim Quân Sư Liên Minh , khi ấy Tư Mã Ý cũng quay đầu nhìn về Tào Tháo , người đời gọi là tướng lang cố
" Gọi ta làm gì ? "
Nàng khó hiểu nói ra , bọn bốn người liền nhanh chóng tỉnh táo lại , Khương Hưng con trai cả của tam thúc là Khương Hoằng , anh trai Khương Ngọc Nga , cậu là người hiền lành nhất trong đám , và còn rất tuấn tú , vẻ đẹp giống như thiếu nữ , lúc này cậu là người mở miệng đầu tiên
" Ta muốn hỏi biểu muội ngươi nhà xí ở đâu vậy ? "
" Hả ? "
Ba người đồng thanh nhìn cậu , bọn họ không ngờ hắn sẽ hỏi câu hỏi kỳ lạ này
" À...ha ha ha , huynh...thôi không có gì "
Câu nói chưa dứt thì cúi mặt xuống bàn , lấy hai tay che mặt
" Rốt cuộc là có chuyện gì vậy ? "
" Không... không có gì hết trơn á "
" À phải rồi chúng ta đến là muốn rủ em đi chơi Nam Hồ , bây giờ lại là trời mưa chắc hẳn không thể đi được rồi "
Khương Ngọc Nga xua tay cười tươi nói , nụ cười chả hề giả trân , lý do mà nàng nói hoàn toàn thuyết phục được Khương ngôn tin tưởng
" Thôi được rồi vậy biểu tỷ và biểu ca các người ngồi đợi ta ở đây , ta đi nhà bếp đem điểm tâm lên cho các người "
" Cảm ơn nha biểu muội "
Khương Ngọc Nga mỉm cười đáp tạ nàng , Khương ngôn nhún vai rời đi , đang đi đang đi thì nàng bắt gặp một cảnh , một người đàn ông dùng roi quất vào ba ả nha hoàn
" Dừng tay "
Nàng giật lấy cái roi của hắn , giống như giựt một ngọn cỏ trên nền đất , thú vị ở chỗ sức mạnh này làm tất cả bốn người kia ngạc nhiên , đôi mắt to tròn ấy của Khương ngôn vẫn rất tĩnh lặng như mặt hồ thu nhìn gã to con trung niên trước mặt
" Đại... đại tiểu thư "
Gã lắp ba lắp bắp nói , ba ả nha hoàn khi nghe thấy thì nhìn nàng , trong mắt chất chứa tia hy vọng
" Ngươi tại sao đánh bọn họ ! "
Nàng ánh mắt vẫn thập phần tĩnh lặng nhưng hắn càng nhìn lâu càng cảm thấy sợ hãi , giống như sợ một con ác quỷ từ trong mắt sẽ xuất hiện xé xác phanh thây hắn , nàng đem cây roi trên tay vứt đi , nở ra một nụ cười nàng nói
" Tìm cho ta một cái ghế "
" Hả ? "
" Mau chân lẹ tay đi ta sẽ đợi "
" Dạ ! "
Gã nói rồi cung kính rời đi , mặc dù vẫn đang rất hồ đồ , ghế gỗ được đem tới , Khương ngôn đứng trên ghế , nàng vẫy tay gọi hắn
" Lại gần một chút "
" Dạ "
Nàng chỉnh lại tư thế đứng cho hắn ta
" Đẹp rồi đấy ! "
" Dạ ! "
Gã mỉm cười đáp thì
Bốp ! Bốp !
Bỗng hai cái tát giáng vào má bên trái rồi lại thêm một cái tát giáng xuống má bên phải , gã ta sau hai cái tát bị đánh cho bất tỉnh , máu tươi từ khoé miệng và lỗ mũi chảy ra không nhanh cũng không chậm , Khương ngôn quay đầu nhìn ba ả nô tỳ đang quỳ dưới đất , cả ba người đều nhìn lên nàng , Khương ngôn hỏi
" Ba người tên gì vậy ? , tại sao lại bị hắn đánh ? "
Đứa lớn một chút liền nói trước
" Nô tỳ tên kim hoa "
" Còn nô tỳ tên Vân Song , người bên tay trái nô tỳ là em gái nô tỳ , nàng ta tên Hương Xảo "
{ Kim Hoa , Vân Song , Hương Xảo , hình như ba người này là nha hoàn của Tần thị thì phải }
{ Tiểu thư người nói đúng rồi , bọn họ đích xác là nha hoàn của tần thục nhiên về sau }
{ Tiểu thư nàng ta không mở miệng mà vẫn ta vẫn nghe thấy được ??? }
Cả ba nhìn nhau đầy thắc mắc , bất quá không ai dám nói ra suy nghĩ của mình
" Các người bao nhiêu tuổi rồi ? "
Vân song
" Nô tỳ sáu tuổi "
Hương Xảo
" Nô tỳ cũng sáu tuổi "
Kim Hoa
" Còn nô tỳ lớn hơn họ , nô tỳ năm nay đã tám tuổi "
Khương ngôn nhìn hết cả ba người , thấy cả ba người đều rất dễ thương và xinh xắn nên nàng quyết thu cả ba làm nha hoàn của mình
" Các ngươi từ nay theo ta "
Cả ba nhìn nhau cười mỉm đồng thanh đáp nàng
" Vâng thưa tiểu thư , chúng nô tỳ vô cùng cảm ơn tiểu thư ạ "
Ở phòng Khương ngôn , cả bọn bốn người Khương gia cười tươi nhìn cảnh tượng vừa nãy , lúc Khương ngôn đánh tên gia đinh kia thì hình ảnh cũng truyền đến não họ , cả bọn đều rất hài lòng với cách xử trí của nàng
" Biểu muội thật ngầu quá "
Khương cảnh duệ vỗ tay lên đùi cao giọng mà khen nàng , Khương hưng và Khương Ngọc Nga trong lòng cũng đồng tình
Khương Bình dù rất vui nhưng hắn vẫn lý trí mà nói
" Tên gia đinh đó bị đánh như vậy sẽ không cáo trạng cơ chứ ? "
Khương cảnh duệ vỗ tay lên bàn tức giận nói
" Hắn mà dám bổn thiếu gia sẽ bẻ gãy tứ chi của hắn rồi vứt lên núi cho sói ăn "
Khương Bình lắc đầu cười cười với ý tưởng của Khương cảnh duệ nhưng sựt nhớ ra điều gì , hắn liền nói
" Còn tên tiểu tử họ chu , ta nhớ hắn chính là hôn phu của Khương ngôn biểu muội , nếu chuyện hắn bị đánh bị phát hiện có liên quan đến Khương ngôn thì Khương phủ khó bảo toàn cho biểu muội rồi "
Khương cảnh duệ hùng hổ lúc nãy bây giờ liền chau mày như ông lão chín chục tuổi
Khương ngọc nga nhanh trí nói
" Vậy chúng ta hãy giấu chuyện này không cho ai biết , rồi tìm hai người chết thay cho Khương ngôn biểu muội "
Cả ba người nhìn nàng với con mắt e sợ , người phụ nữ này thật không dễ chọc
Nhưng ý trời khó cải việc nên đến thì phải đến
" Ninh Viễn Hầu Chu tụng và phu nhân Ngu Linh đến bái phỏng Khương tướng quân "
Một tên gia nhân phủ ninh viễn hầu từ bên ngoài cửa nói lớn
Cánh cổng Khương phủ mở ra
" Phu quân chúng ta vào trong đòi công bằng cho con trai "
" Dạ phu quân ! "
Khương Bách cùng phu nhân và mẹ mình đều ra ngoài tiếp kiến , bọn họ vừa lúc nãy bàn về chuyện Khương ngôn thì người nhà họ chu cũng đã tới
" Khương tướng quân xem con gái ngoan của người đã làm gì con trai của ta , chúng ta không nói nhiều , chu gia muốn hủy hôn với Khương gia " .
Truyện Mặc Vũ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Debach |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |