“ Bị ép ” đến Trinh Nữ Quán Phần Một
" Bị đánh thành người thực vật , nhà ngươi nói cái gì , như vậy là như thế nào ? "
" Hồi bẩm lão gia phu nhân Chu tiểu công tử bị người khác đánh mạnh vào đầu làm tồn thương thần kinh nên sẽ không thể nào tỉnh dậy được nữa , theo phán đoán của tại hạ chu tiểu công tử sẽ phải nằm giường cả đời "
" Con trai của mẹ , tại sao số con lại khổ như vậy ! " - Ninh viễn hầu phu nhân ôm con trai vào lòng vừa khóc vừa nói
Việc chu ngạn bị tập kích ai trong thành cũng thấy cũng may có người tốt bụng đưa về phủ nếu không thì toi mạng chu ngạn luôn rồi
" Không thể nào con ta có ân quang hộ thân , vả lại nó có tu vi tới đấu la sơ cảnh , ai lại có thể đánh nó được "
" Có lẽ người này tu vi thâm hậu chăng ! "
" Thâm hậu cái rắm , người trên đường ai cũng nói con trai ta bị hai đứa trẻ con dùng gậy đánh , mi có biết tu vi đấu la ở trên thế giới này cũng chỉ có mười người mà thôi , huống chi con ta còn là tinh anh trong số đó , hai đứa nhóc kia tuyệt đối không phải là dạng người có thể đánh bại con ta được "
" Đi , đi cho khuất mắt ta "
" Vâng hầu gia ! "
Vị đại phu già liền nhanh chóng rời khỏi phủ ninh viễn hầu , tính cách hầu gia này thật sự khó chiều lòng được , tốt nhất là không nên chọc giận hắn tiếp
Ninh viễn hầu Chu Tụng bóp chặt lòng bàn tay , hai mắt tức giận nhìn lấy chu ngạn , đứa con trai này thật vô dụng , tới hai đứa nhóc đánh cho tàn phế được , thì tương lai chu gia giao vào tay nó sẽ đi về đâu , đi về cõi vĩnh hằng hay sao
" Tra xét , mau chóng tra ra ai đánh con ta "
Lão tức giận gọi một vài tên mật thám đến phái đi điều tra , liệu rằng lão có bắt được Khương ngôn !
Cũng phải nói vị hầu gia phu nhân này nhìn đẹp thật !!!
Nếu cũng trở thành hậu cung của Khương ngôn , hắc hắc hắc
Lí Mộng Uyển
Lấy tay chống nạnh Khương ngôn nhìn bốn người kia đi tới , bốn người là Khương Bình , Khương Hưng , Khương Cảnh Duệ và Khương Ngọc Nga
Khương ngôn lên tiếng
" Dừng lại , các người muốn làm gì ! "
Khương cảnh duệ nhìn nha đầu ngốc này phì cười , mập mạp thật dễ thương , cậu ta nhìn nàng cười mỉm nói
" Tất nhiên là đến thăm biểu muội rồi "
" Ta hôm nay mệt không muốn chơi với các vị mong các vị về cho "
Nàng không cho ai chút thể diện mà đuổi họ đi , ý đuổi đã quá rõ ràng , tại sao nàng lại muốn đuổi họ đi , đơn giản nàng không muốn xáo trộn lịch sử thế giới này nữa , lại nói , những nhân vật này là dành cho Ngô Tuyết Phương trong tương lai chứ có phải dành cho nàng lẫn đâu , một nhân vật nhỏ bé chết sớm
{ Hết cái tên chu ngạn lại đào thêm bốn đứa trẻ con này , ta mệt , ta rất mệt , bảo ngọc , mau tìm cách đuổi họ đi đi }
{ Xin lỗi tiểu thư ta không thể đuổi họ đi được }
{ Tại sao ? }
{ Vì ta chỉ là giới linh và hệ thống không phải là người hầu của người , nói tóm lại là không thể đuổi đi được }
{ Hệ thống vô dụng nhất là đây , a a a biết sớm như vậy ta đã không xuyên không làm gì cho cực }
{ Nếu thật sự đuổi họ đi thì hệ thống như ta đâu còn dưa ăn , a hihihi }
{ Chu ngạn là một tên khốn trong tương lai hắn sẽ quấy rối Ngô Tuyết Phương nên ta mới cho hắn ta bay màu sớm , đó là sự thay đổi lịch sử không nên có , nếu bây giờ ta lại cùng họ gặp mặt liệu rằng dòng thời gian có bị ảnh hưởng , nếu việc ta làm khiến dòng thời gian sụp đổ giống phim loki thì ta phải làm sao đây }
{ Tiểu thư không cần lo lắng đâu , hệ thống đảm bảo dòng thời gian vận hành hoàn toàn bình thường chẳng có gì là dị thường xảy ra hết cả }
{ Vậy thì tốt , vậy thì tốt }
{ Mà chu ngạn con trai của ninh viễn hầu chết chưa vậy bảo ngọc ? }
{ Hắn bị tiểu thư dùng thần lực đánh thành người thực vật luôn rồi , chắc mùa quýt năm sau cũng chưa tỉnh đâu }
{ Bổn thần ra tay liệu ai có thể sống , hahaha }
{ Tiểu thư thật lợi hại , trong tứ hải bát hoang này liệu có ai có thể so sánh với tiểu thư cơ chứ }
{ Vậy mới nói }
{ Mà tại sao gương mặt bốn đứa trẻ con này nhìn ta sao kỳ lạ vậy , chẳng lẽ mặt ta dính tro }
Bỗng trời xanh mây trắng biến thành trời mưa , những cơn mưa nặng hạt bắt đầu rơi xuống bốn con người vẫn còn đang bần thần này
{ Chúng ta đã nghe thấy cái gì vậy !!! }
{ Thật đáng sợ quá đi }
" Trời mưa rồi các ngươi sao còn đứng đây , mau về hết đi chứ "
" Ê ta nói gì có nghe không "
Nàng gọi mà không ai trả lời , chỉ đành đưa hết bốn người này vào phòng của mình
" Các ngươi sao vậy hả , ta gọi mà không trả lời "
Lúc này bỗng trong đầu họ một quang cảnh tự nhiên xuất hiện , cảnh mà nàng và mỹ nhi đánh hội đồng chu ngạn hiện ra trước mắt rồi cảnh ninh viễn hầu nói chuyện với đại phu
Lúc này chỉ có một từ diễn tả cảm xúc của họ , Khủng hoảng , và tất cả điều này đều do Bảo Ngọc chủ mưu với một mục đích ăn dưa mà thôi
Khương cảnh duệ lúc này khó có thể tiếp thu cảnh trước mắt mà té ghế
" Ây da cái mông của mình ! "
{ Lê Quỳnh Bảo Ngọc , em làm gì họ vậy , nói thật cho chị nghe coi }
{ Tiểu thư nói gì vậy , đã ai làm gì đâu , đã ai đụng vào đâu , ta là giới linh thì làm sao có thể tác động đến thế giới bên ngoài , tiểu thư thấy có phải không }
{ Thật chứ ? }
{ Thật mà thật mà thật đó chị ơi } .
Đăng bởi | Debach |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |