Lên Đường! Mục Tiêu Tinh Đấu Đại Sâm Lâm
Nghe được Trần Tự Minh ca ngợi bản thân, Đường Tam không khỏi cười gượng một tiếng, khiêm tốn nói:
- Ha ha!
- Không đến nỗi như vậy!
- Tất cả là nhờ phụ thân ta truyền thụ mới có chút thành tựu như bây giờ!
....
"Xong việc rồi, ta đi đây!"
"Ngươi còn nợ ta một lần nâng cấp vũ khí nữa, tương lai không xa ta sẽ tìm đến."
"Lúc đó, hy vọng ngươi đã đủ thực lực để đoán tạo Huyền Thiết Tinh a!"
Nói xong, Trần Tự Minh thu hộp vũ khí vào Huyền Giới, rồi quay lưng ra khỏi phòng. Đi được mấy bước hắn bỗng dừng lại, bổ sung một câu.
”Mà ngươi vẫn là bại tướng dưới tay ta, đừng để bị bỏ lại quá xa. Thời điểm gặp lại, không biết ngươi có còn xứng đáng là đối thủ của Tự Minh này?”
Bỏ lại lời có phần khiêu khích, hắn khẽ nhếch môi rời đi.
Đường Tam đứng đó, nhìn bóng lưng Tự Minh biến mất, lông mày khẽ nhíu lại, không nói một lời rơi vào trong trầm tư.
Trần Tự Minh cố ý tỏ ra kiêu ngạo như vậy, chính là để kích thích Đường Tam, khơi gợi một chút lòng háo thắng của hắn. Làm bàn đạp cho những trận chiến sau này thêm một phần thú vị.
Từ khi gia nhập Sử Lại Khắc học viện, những cơ duyên sẽ liên tiếp đến với hắn, thực lực không ngừng tăng vọt. Trần Tự Minh thật sự vô cùng háo hức chờ ngày tái chiến Đường Tam, hắn luôn tin tưởng một điều rằng, không ngừng chiến đấu với kẻ mạnh chính là phương pháp nhanh nhất giúp bản thân mạnh lên.
Sau khi có được vũ khí cho riêng mình, Tự Minh không dừng lại nữa mà lập tức lên đường, mục tiêu thẳng tiến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Hắn mới đột phá cấp 30, cần trang bị thêm hai cái hồn hoàn mới. Một cho võ hồn Tử Lôi, một cho con mắt Sharingan tiến giai lên tam câu ngọc.
Nếu thuận lợi hoàn thành, chắc chắn thực lực bản thân sẽ nâng lên một tầm cao mới, tự tin hơn cho những dự định trong tương lai.
....
Tác Thác Thành, một trong hai đại thành thị lớn nhất của Ba Lạp Khắc Vương Quốc, phụ thuộc vào Đế quốc Thiên Đấu. Vì có phía nam tiếp nhưỡng với Tinh La Đế Quốc, nên Ba Lạp Khắc được bố trí binh quyền mạnh nhất trong tứ đại vương quốc của đế quốc Thiên Đấu.
Vị trí nằm ở biên giới, cách xa trung tâm Thiên Đấu thành. Núi cao hoàng đế xa, từ lâu Ba Lạp Khắc vương quốc đã là thổ tài chủ, ngoài tiến cống hằng năm ra thì mọi thứ ở đây đều là tự chủ. Chính vì vậy, có thể tượng tưởng được giới quý tộc ở đây hống hách như thế nào, một tay che trời, hoành hành bá đạo.
Nơi này cũng là chỗ tọa lạc của Sử Lai Khắc học viện, chính cái tên này tương lai sẽ vang danh khắp đại lục, trở thành một phương thế lực vô cùng đáng gờm.
Lần đầu tiên ra biển lớn, có thể nói là như vậy, Trần Tự Minh mất tương đối nhiều thời gian để đến được Tác Thác Thành. Dọc đường đi, hắn tìm không ít chỗ nghỉ chân, tốn khá khá thời gian để tham quan cảnh nội, cũng như mở mang tầm mắt, làm quen lối sống của người dân nơi đây.
Cũng là một cách rèn luyện tâm cảnh, buông lỏng tinh thần sau nhiều năm điên cuồng tu luyện.
Sau khi đặt chân đến Tác Thác Thành, hắn dành ba ngày ở lại đây để nghỉ ngơi, cũng như bổ sung nhu yếu phẩm cần thiết đủ cho một hành trình dài. Hắn cần chuẩn bị thật kỹ lưỡng về mọi mặt, trước khi chính thức tiến vào Tinh Đấu đại sâm lâm.
Vì là một mình săn bắt hồn hoàn tại khu rừng rậm được xem là nguy hiểm nhất trên Đấu La đại lục, nên bản thân phải sẵn sàng cho mọi tình huống bất ngờ có thể xảy đến.
Trong ba ngày này, hắn cũng tranh thủ hỏi thăm được vị trí của Sử Lai Khắc học viện, nhưng chưa đến đó một lần nào. Còn việc gia nhập Sử Lai Khắc, thì Tự Minh không có ý định cân nhắc tới vấn đề này.
Học viện chỉ nhận và đào tạo quái vật, nghe thôi cũng đã thấy sự đặc biệt bá đạo ở trong đó. Không thể phủ nhận chất lượng lão sư ở đây là rất tốt, có thể sánh ngang với các cao cấp học viện khác trên Thiên Đấu đế quốc, thậm chí còn hơn.
Ngoài viện trưởng Tứ Nhãn Miêu Ưng - Phất Lan Đức, 78 cấp Hồn Thánh, Bất Động Minh Vương - Triệu Vô Cực 76 cấp ra, còn có một vị thực vật hệ Hồn Thánh 71 cấp và hai vị Hồn Đế khác. Thực lực cường đại của học viện có thể thấy được rõ rệt.
Tuy sở hữu những lão sư mạnh mẽ là vậy, nhưng cơ sở vật chất phải nói là vô cùng nghèo nàn, điều kiện ăn uống cũng như tập luyện thực sự rất kém. Tiền báo danh hằng năm, cũng chỉ chỉ đủ nuôi sống ão sư cùng ít ỏi học viên, chứ đừng nói đến việc tân trang lại học viện.
Với những điều kiện thiếu thốn như vậy, ngay cả những quái vật thiên tài ở đây cũng rất khó có khả năng tiến bộ vượt bậc, chứ chưa kể đến những hồn sư thiên phú bình thường khác.
Lứa thất quái của Đường Tam, có thể tu luyện nhanh như vậy chủ yếu là nhờ cơ duyên của hắn, cùng với tiên phẩm tẩy lễ mới có thành tựu kinh người sau này.
Nếu Sử Lai Khắc học viện có thể biến học sinh tố chất bình thường trở thành quái vật, hoặc đơn giản là trở thành những thiên tài tầng thứ, thì lúc đó mới thực sự xứng đáng với danh xưng "Quái Vật Học Viện".
Trở lại với hiện tại, sau nhiều ngày di chuyển qua quãng đường hàng trăm dặm, cuối cùng Trần Tự Minh cũng đến được Tinh Đấu đại sâm lâm. Cảm nhận được không khí tươi mát, trong lành của thực vật nơi đây, hắn không khỏi dừng chân chốc lát. Hít sâu một hơi, từng luồng thanh lương mang theo khí tức hoang sơ cuộn trào trong lồng ngực.
”Phù!”
Thở phào một cái, tập trung tinh thần cao độ, toàn thân sẵn sàng, bước chân chậm rãi tiến vào.
Vừa đặt chân trong sâm lâm, Tự Minh ngay lập tức mở ra Tâm Võng dò xét xung quanh. Qua thời gian dài tập luyện, cùng với sự tinh tiến vượt bậc của tinh thần lực, giờ đây kỹ năng này đã có thể duy trì trong vòng bán kính gần hai trăm mét, mà không tiêu tốn bao nhiêu tinh thần lực của hắn.
Đặc biệt sau lần bộc phát cảm xúc, khiến Sharingan ở mắt phải bất ngờ tiến giai lên tam câu ngọc, tinh thần lực của hắn lại một lần nữa bạo tăng một đoạn, khiến cho việc khống chế Tâm Võng càng trở nên dễ dàng.
Chính là dựa dẫm vào kỹ năng này, hắn mới tự tin giám một mình xâm nhập Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, săn bắt hồn thú.
Là rừng rậm nguyên sơ nhất trên đại lục, cho nên mật độ thực vật cũng như hồn thú ở đây là rất dày đặc. Hoàn toàn không có lối đi, cây cỏ dại cùng với bụi gai mọc ở khắp nơi, Tự Minh phải vừa đi vừa dùng kiếm Kusanagi chặt đứt bọn chúng mới có thể dễ dàng tiến về phía trước.
Cây cối rậm rạp, thân cao thấp nhất cũng có hơn hai mươi thước che hết đi ánh sáng mặt trời, cùng với mùi đất ẩm ướt tạo nên một cảm giác vô cùng thâm trầm nguy hiểm.
Một mình hắn như bị lọt thỏm trong đây, có thể bị nuốt chửng bởi hồn thú cường đại bất kì lúc nào. Mới đi được gần nửa canh giờ, mà đã có không ít hồn thú xuất hiện trong phạm vi bao quát của Tâm Võng.
Chủ yếu là mười năm và trăm năm hồn thú, chưa thấy bất kì một con ngàn năm hồn thú nào xuất hiện. Tâm Võng vừa phát hiện ra sự hiện diện của chúng, Trần Tự Minh đều ngay lập tức tránh đi, không muốn dây dưa với đám cấp thấp hồn thú này.
Một phần vì không muốn tiêu hao hồn lực vô ích, một phần vì lo ngại một khi xảy ra chiến đấu, sẽ phát ra âm thanh to lớn cùng với mùi máu tươi sẽ hấp dẫn đến cấp cao hồn thú. Với thực lực của hắn bây giờ, cận thận vẫn là yếu tố tiên quyết.
Hơn thế nữa, khác với hồn thú được nuôi nhốt tại các Liệp Hồn sâm lâm được cai quản bởi Hồn Sư, hồn thú tại Tinh Đấu đại sâm lâm đều là hoang dã, chúng hung hãn và mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Bản thân đều là những thợ săn lành nghề, sự khát máu cùng dã tính của chúng có thể nuốt chửng bất kì gã nhân loại Hồn Sư nào dám lơ là chủ quan khi bước vào đây.
Lần đi săn hồn hoàn này, mục tiêu của Trần Tự Minh là hồn thú tu vi bốn ngàn đến năm ngàn năm, thấp hơn một chút cũng có thể. Với tố chất thân thể mạnh mẽ hiện tại cùng với sự trợ giúp của Bí Điển trong Thức Hải, hắn tự tin có thể thận lợi hấp thu.
Đó cũng chỉ là dự tính hoàn hảo nhất mà thôi, còn phụ thuộc rất nhiều độ phù hợp cũng như phẩm chất của chúng. Hồn thú mang huyết mạch càng cường đại, thực lực sẽ càng mạnh mẽ, chất lượng hồn hoàn cũng như hồn kỹ cũng cao hơn rất nhiều, đồng nghĩa với việc hấp thu chúng cũng khó khăn hơn.
Điển hình như một đầu hai ngàn năm Nhân Diện Ma Chu, có thể sánh ngang với một con hồn thú năm ngàn năm thông thường.
Trần Tự Minh chủ động tránh xa những khu vực xuất hiện hồn thú số lượng lớn, không một chút dừng lại, nhanh chóng tiến vào sâu hơn trong rừng rậm. Ra khỏi khu vực ngoại vi, ngàn năm hồn thú cấp cao xuất hiện ngày càng nhiều, nhưng cũng không phát hiện niên hạn nào thích hợp.
Tìm kiếm liên tục hơn nửa ngày, thể lực cũng như tinh thần tiêu hao không nhỏ. Lúc này trời cũng đã gần tối, hắn quyết định tạm thời tại chỗ nghỉ ngơi, bổ sung thực phẩm cũng như nước uống, chờ qua đêm nay sẽ tiếp tục lên đường.
Đăng bởi | TrầnHữuĐịnh |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 14 |
Lượt đọc | 295 |