Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Tiểu Thịt Tươi" Biến Thành "Lão Lạp Xưởng"

Phiên bản Dịch · 766 chữ

Đến giờ tan làm, Ninh Chiêu hỏi Lưu Vĩnh Quân và được biết là nhân viên trong lò mổ có thể mua thịt, nội tạng heo và huyết heo chưa bán hết trong ngày với giá ưu đãi.

Anh không chần chừ, lập tức lấy tiền mua một hộp huyết heo.

Lưu Vĩnh Quân thấy Ninh Chiêu mua huyết heo, còn muốn bảo cậu ấy mua thêm miếng thịt mỡ lẫn thịt nạc về nhà cho người nhà bồi bổ.

Rồi anh nhớ ra Ninh Chiêu là người từ thôn dưới lên, tiền nong không có nhiều, lời đến miệng lại nghẹn về.

Thôi, sau này còn cơ hội.

Ninh Chiêu không cảm thấy huyết heo là thứ không tốt, ngược lại sau khi nghe Tống Ngọc Nhứ kể về một số món ăn ngon mà cô biết làm, anh đã có suy nghĩ tìm cách mua ít huyết heo vì cô ấy nói cô ấy biết làm món "mao huyết oản" ăn rất ngon.

Trong những món cô ấy giỏi thì nó không phải đứng đầu nhưng chắc chắn đứng trong top 20.

Từ khi ăn món ăn do Tống Ngọc Nhứ làm, Ninh Chiêu không nghĩ cô ấy khoác lác.

Sau khi tận thế nổ ra, tài nguyên hiếm hoi, đừng nói là mao huyết oản, ngay cả món dưa cải chua cay cũng chỉ còn sống trong trí nhớ của anh.

Đừng hỏi, nhắc đến là thèm.

Nếu trước đây hai người chưa nói chuyện rõ ràng, thì anh nhiều nhất chỉ thèm thuồng món ăn của Tống Ngọc Nhứ chứ không biết cô ấy làm được nhiều món như vậy.

Nhưng bây giờ anh biết cô ấy rất giỏi nấu ăn, lại còn có hệ thống phương án tối ưu mua đồ, mọi thứ cô cần đều có thể mua được trong đó, dù hôm nay không có thì ngày mai có, và giao ngay lập tức, cơn thèm ăn của anh bị tận thế chôn vùi bấy lâu, giờ lại bắt đầu "cựa quậy" ngóc đầu dậy.

Mặc dù giờ anh chỉ có huyết heo, cơ mà anh chắc chắn Tống Ngọc Nhứ có thể mua được các nguyên liệu khác để phối hợp, vì trong hệ thống lựa chọn phương án tối ưu của cô ấy có cả rau quả trái mùa nữa! Nó hữu ích hơn không gian của anh nhiều.

Nếu hôm nay nguyên liệu không đầy đủ, anh có thể đợi ngày mai, chỉ cần có thể ăn là được, anh không vội.

Chỉ là anh vẫn hy vọng có thể sớm một chút!

Người phụ trách mua đồ cho nhân viên trong lò mổ thấy Ninh Chiêu là một chàng trai đẹp trai cầm hộp cơm mua huyết heo, liền cười nói:

"Chắc mang về cho gia đình ăn phải không? Cậu làm ở đây, không nói đến cái khác, thịt này, nội tạng này, huyết này, chẳng thiếu gì đâu.”

“Nếu có món gì cậu thích, có thể nói trước, tôi sẽ giữ lại cho cậu, không vấn đề gì."

Nhìn chàng trai đẹp trai này, nhớ ngày xưa ông cũng thế, lúc đó bao nhiêu cô gái muốn gả cho ông đấy.

Giờ thì làm nghề giết heo nhiều năm, ra một thân cơ bắp. Còn cái mà lãng tử, phong trần một đi không trở lại. Vợ ông còn bảo ông chẳng đẹp trai như hồi trước nữa.

Lúc này, đồ tể nhìn Ninh Chiêu như nhìn thấy mình ngày xưa.

Ông vỗ vỗ vai Ninh Chiêu: "Cậu mặt mũi đẹp, phải giữ gìn, không thì vợ cậu sẽ chê cậu đấy."

Mọi người đứng gần đó đều không nhịn được mà cười lớn.

Đồ tể này họ Trương, việc Trương đồ tể sợ vợ trong lò mổ này ai không biết, không phải bí mật gì.

Mọi người cùng ở trong khu nhà công nhân của lò mổ, thường xuyên nghe vợ Trương nói rằng Trương đồ tể chỉ được cái mặt hồi trẻ đẹp lừa lấy được vợ.

Nào ngờ đâu 20 năm trôi qua từ chàng trai đẹp trai biến thành ông chú lôi thôi.

Nếu câu này mà để Ninh Chiêu và Tống Ngọc Nhứ nghe được, chắc chắn họ có thể lý giải. Gọi là từ "tiểu thịt tươi" biến thành "lão lạp xưởng" ấy mà.

"Tôi sẽ giữ gìn." Ninh Chiêu liếc nhìn Trương đồ tể, gật đầu.

Trương đồ tể liếc mắt nhìn Ninh Chiêu, như muốn nói "tin tôi đi, cậu sẽ không thiệt đâu", rồi nhìn Ninh Chiêu cầm hộp cơm đi ra ngoài.

Bạn đang đọc Mang Theo Hệ Thống Lựa Chọn Phương Án Tối Ưu Xuyên Về Thập Niên 70 (Bản dịch) của Chủ Bất Kiến Lâm An
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyeJin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.