Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dưa Hấu

Phiên bản Dịch · 724 chữ

Khi về đến nhà, nhìn thấy cảnh trước mắt, tâm trạng Ninh Chiêu càng thêm vui vẻ.

Trên bàn ăn, một quả dưa hấu lớn đã được cắt ra. Thịt dưa đỏ au, nhìn đã thấy ngọt, vỏ lại mỏng, bên trên còn lấm tấm những hạt dưa màu đen.

“Em mua dưa hấu à?”

Ninh Chiêu vừa nói vừa đặt gan heo và phổi heo vào chậu đựng rau, trong lúc rửa tay vẫn không quên liếc nhìn quả dưa trên bàn. “Giờ gọi là dưa hấu trái mùa nhỉ, em mua có đắt không? Dưa này ngọt không?”

Tống Ngọc Nhứ nghĩ, trong những câu hỏi của Ninh Chiêu, câu quan trọng nhất vẫn là: Dưa này ngọt không?

Cô gật đầu: “Ngọt lắm.”

“Cũng không đắt. Quả này nặng mười cân, chưa đến bốn mươi tệ, đổi ra đơn vị tiền tệ giờ chỉ tầm ba hào.”

“Rẻ thật.” Ninh Chiêu ngưỡng mộ nhìn Tống Ngọc Nhứ, thầm thèm thuồng khả năng đặc biệt của cô ấy.

Sau khi rửa sạch tay, anh cầm một miếng dưa hấu lên cắn một miếng. Vị ngọt của dưa hấu như thấm sâu vào lòng anh.

“Ngon thật.”

Sau khi tận thế xảy ra, trái cây gần như biến mất. Về sau, khi các dị năng giả hệ mộc đạt đến cấp độ cao, họ có thể kích thích sự sinh trưởng của một số loại thực vật đơn giản như cải bắp, rau diếp, cải bó xôi.

Cấp cao hơn, họ mới có thể trồng được một số loại trái cây. Dưa hấu cũng có, kích thước chỉ bằng dưa hấu ruột vàng nhỏ.

Ở căn cứ, anh cũng gọi là có chút địa vị, dưa hấu vẫn có thể kiếm được để ăn. Trong đội của anh có một dị năng giả hệ mộc cấp sáu, người này chủ yếu kích thích trồng cà chua vì loại này vừa làm rau vừa làm trái cây được.

Với năng lượng để trồng một quả dưa hấu, họ có thể trồng được sáu bảy quả cà chua, tiện lợi hơn nhiều. Vì thế, dù không phải quá thèm, nhưng nhìn quả dưa hấu lớn trước mắt, nước miếng anh cũng muốn trào ra.

“Em thấy quả dưa hấu lớn thế này mà đem ra chợ đen bán, ít nhất cũng được hơn một đồng.”

Tống Ngọc Nhứ vừa ăn dưa hấu no nê, giờ ngồi bên cạnh nhìn Ninh Chiêu ăn. Cô cười: “Chỉ cần bán một quả với giá năm hào thôi là đã lời rồi.”

Khu vực này ở miền Bắc, dù vào mùa dưa hấu, một quả lớn thế này không dưới năm hào. Thậm chí, không phải ai muốn mua là có thể mua được, vì dưa thuộc loại cung cấp theo hạn mức.

Ninh Chiêu có hiểu biết trong chuyện này. Anh nuốt miếng dưa trong miệng, lấy khăn lau miệng rồi nói: “Trước đây anh có hỏi qua anh Hoa, dưa hấu ở đây giá tám xu một cân, còn cần phiếu thực phẩm phụ. Ở chợ đen thì đắt hơn, không cần phiếu giá từ một hào rưỡi đến hai hào hai, mà không phải loại ngon như quả này.”

“Vậy quả này nếu có phiếu thì cũng phải tám hào.”

Tống Ngọc Nhứ nhìn quả dưa trước mặt, cảm thán: “Tám hào là mua được ba quả rồi. Nếu mang đi bán lại thì lời to.”

Ninh Chiêu: “Nghĩ thế thôi.”

Tống Ngọc Nhứ lườm anh một cái, không nói thêm.

“Em vẫn muốn tham gia đội vận chuyển à?” Ninh Chiêu lại hỏi.

Tống Ngọc Nhứ liếc anh một cái, rồi nhỏ giọng nói: “Thật ra, sau khi biết thân phận và khả năng đặc biệt của anh, em không còn nghĩ như vậy nữa.”

Ninh Chiêu: “….”

“Em vốn là người thích ở nhà, việc em thích nhất là đọc sách hoặc nằm trên giường ngủ.”

“Trước đây muốn tham gia đội vận chuyển là vì nghèo thôi. Dù có hệ thống lựa chọn phương án tối ưu, lúc đó em nghĩ ra ngoài kiếm chút tiền vẫn an toàn hơn.”

Tống Ngọc Nhứ giải thích: “Dù chỉ là đội vận chuyển trong huyện, nhưng cũng phải chạy khắp nơi. Chỉ cần nhân cơ hội bán vài thứ là đủ rồi.”

Ninh Chiêu: “….”

Bạn đang đọc Mang Theo Hệ Thống Lựa Chọn Phương Án Tối Ưu Xuyên Về Thập Niên 70 (Bản dịch) của Chủ Bất Kiến Lâm An
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyeJin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.