Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thối nát

Tiểu thuyết gốc · 2342 chữ

Cuộc họp kết thúc, mọi người sau đó lục tục rời đi. Đã gần 7 giờ, ai cũng đã đói bụng mờ mắt, mệt mỏi căng thẳng, buổi tối chính là thời gian nghỉ ngơi thư giãn tuyệt vời nhất.

Tất nhiên đó là với người thường, trong phòng họp vẫn như cũ còn lại mấy người. Hàn Phong, Ngô Soái, Chu Vấn, Châu Lam, Phương Tường, Liễu Huyên. Những người này đều là công thần đời đầu xây dựng lên trấn Hi Vọng, ai cũng có rất nhiều đóng góp cho sự phát triển của nơi này, hưởng dụng tài nguyên tốt nhất, tất nhiên là càng mang nhiều trọng trách.

Trao đổi vừa rồi chỉ là cơ bản, hiện tại mới là bàn giao chính thức cho những người đứng đầu.

Chiến trận ngày mai, Hàn Phong muốn giải quyết xong trước 10 giờ sáng. Số lượng lớn thây ma thể bộc phá, thể tốc độ đã bị bọn họ hợp sức làm thịt gần hết vào buổi chiều nay rồi, lại thêm sự tồn tại của đạn pháo diệt quỷ, hắn hoàn toàn tự tin làm được việc công phá ngọn đồi kia, khoảng thời gian sau đó mới là điều đáng để tâm.

- Chu Vấn, cậu sẽ dẫn theo 5 tiểu đội tiến về phía tây dò xét trấn Hạ Sa giáp giới với tỉnh NO, nhiệm vụ chủ yếu là điều tra tình hình thây ma trên đường đi và quanh khu đó, chú ý tới sự ngẩn người cùng với mật độ phân bố của đám quái vật kia, cố gắng dò xét xem có thi đàn nào đang thành hình hay không. Ngoài ra, theo vài tin tức mà chúng ta thu thập được, có một công ty chế biến thực phẩm chếch phía tây bắc, có điều kiện hãy xem xét một chút.

Tình hình thây ma nửa bên này của huyện Liễu Lâm coi như đã xong rồi, hiện tại là tới nửa còn lại, cùng với tình hình thi đàn tại tỉnh NO.

Chu Vấn nghe lệnh thì hưng phấn ứng một tiếng:

- Tuân lệnh!

Chu Vấn hiện tại đúng là vô cùng háo hức, dường như đây là lần đầu tiên hắn chính thức được dẫn binh tách ra hoạt động độc lập, đúng nghĩa với một người đứng đầu, một phó đại đội trưởng. Hắn phải cố hết sức cho nhiệm vụ này, tuyệt đối phải đem về kết quả và chiến công hiển hách.

Hàn Phong liếc qua thằng nhóc này rồi thản nhiên dội một gáo nước lạnh:

- Chết một người hạ 10% chiến công. Chết 10 người, vậy cậu đừng làm cái gì phó đại đội nữa, trực tiếp đi xây tường thành đi.

Chu Vấn còn đang toét miệng cười, nghe được lời này không khỏi á khẩu. Thế nhưng cậu ta ngay lập tức lấy lại tinh thần rồi nghiêm túc đáp:

- Đại đội trưởng, tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ với thương vong nhỏ nhất.

Hàn Phong thấy được thái độ này coi như mới an tâm phần nào. Chu Vấn mặc dù rất trẻ nhưng việc bồi dưỡng và chăm lo người dưới trướng ngược lại khá tốt, các tiểu đội dưới trướng đều cực kỳ thiện chiến và vô cùng đoàn kết. Mặc dù thành phần đội viên mà cậu ta đang quản lý toàn hạng người trẻ trâu, hung ác, ba trợn, giang ao giang hồ, thế nhưng lại đều có điểm chung là rất “nghĩa khí, hào hiệp”. Bọn này đối đầu với người ngoài thì rất dữ tợn, nhưng đối với người mình thì cực kỳ bao che khuyết điểm.

Hắn lúc này mới quay qua Châu Lam nói:

- Cô dẫn theo 4 tiểu đội di chuyển về phía huyện Hương Đường dò la một chút, nhiệm vụ tương tự với nhóm Chu Vấn, nhớ phải đặt an toàn lên hàng đầu. Ngoài ra theo vài tin tức chúng ta nhận được thì phương hướng đó có một trấn nhỏ gọi là Thiết Thạch, cả trấn đều làm nghề rèn, cô đi kiểm tra tình hình ở đó.

Khu đô thị Thanh Hà mà bọn họ đang toạ lạc hoàn toàn là một khu dân cư, cả công nghiệp, nông nghiệp, thương nghiệp lẫn sản xuất đều khá yếu. Nếu thuận lợi chiếm được trấn Thiết Thạch, bọn họ có thể lợi dụng nơi này để rèn đao sắt, rèn công sự cản đường thây ma, quan trọng nhất là gia cố phương tiện phù hợp với việc phòng ngự nanh vuốt thây ma.

Hương Đường là một huyện nhỏ, lại gần trấn Hi Vọng, đường đi ít cản trở, nếu có vấn đề có thể tiếp nhận hỗ trợ rất nhanh, rút lui cũng dễ dàng, hơn nhiều. Châu Lam thực lực yếu hơn Chu Vấn, cho nàng ta dò xét khu vực này là tốt nhất.

- Tôi đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.

Châu Lam thở dài một hơi rồi nghiêm túc biểu đạt tuân lệnh. Thật ra so với việc phải chạy quanh quanh bên ngoài, nàng càng có xu hướng muốn ở lại trấn Hi Vọng hơn, hay chính xác là đi theo Hàn Phong làm gì đó hơn.

Thời gian gần đây nàng cảm giác khoảng cách với Hàn Phong càng lúc càng xa. Lúc trước người kia còn thi thoảng chỉ dạy nàng vài điều, thậm chí trận chiến tại Thanh Lâm đã sát cánh chiến đấu bên nhau. Nhưng áp lực trên vai hắn ta mỗi lúc một lớn, đã không còn thời gian trò chuyện quá ba câu với nàng, thực lực cũng càng lúc càng mạnh, nàng sắp mất đi dấu chân của đối phương rồi.

“Anh không định…”

Hàn Phong đối với ánh mắt tràn đầy lời muốn nói của Châu Lam thì giả ngu rồi lờ đi. Mặc dù đối phương rất xinh đẹp, thế nhưng hắn không có bất kỳ liên kết về mặt cảm xúc nào đối với nữ tử này, lúc trước cứu nàng ta chỉ là tiện tay mà thôi, hiện tại đủ thứ quấn thân, hắn càng lười đối với nàng ta phát sinh quan hệ gì đó.

Hơn nữa ả này lúc trước giết cái gì mà Bằng Thành thiếu gia, đích xác là một quả bom hẹn giờ, chưa biết lúc nào chính phủ sẽ ném xuống công văn đòi người đây. Có khi ngay ngày mai chính phủ đòi đổi một xe tăng lấy mạng nàng ta, hắn sẽ lập tức trói người lại mà hai tay dâng lên.

“Được rồi, cũng đã nuôi béo tận mười mấy ngày, ít nhất cũng phải 2 cỗ xe tăng đi kèm với trăm viên đạn pháo cùng 10 binh lính thao tác thì mình mới đổi.”

Ném việc này ra sau đầu, Hàn Phong lại quay qua Phương Tường béo ục ịch như con lợn rồi bàn giao chi tiết.

- Việc xây tường thành phải nhờ ông rồi, cả việc xem xét lắp đặt hệ thống điện và nước cho khu sinh hoạt mới cũng cần đẩy nhanh tiến độ hoàn thành, ngoài ra cũng cần tổ chức người thử “câu cá” tại sông Lệ, chúng ta phải xác định xem thứ gì đã bắt mất mấy người sống sót kia.

- Về những việc như tổ chức học tập cho trẻ con, chăm sóc tinh thần cho thương binh, hỗ trợ những nữ nhân từng là “dê hai chân” kia tái hoà nhập cộng đồng, tình trạng manh nha tụ tập bang phái ức hiếp người yếu thế tại nhóm dân cư Xuân Lê, trình trạng mất cắp vật tư, mấy lá đơn tố cáo bạo hành của nhóm tì nữ, tình trạng biểu tình của nhóm đào đất xây tường thành…

- Tôi cấp quyền cho ông làm thẳng tay, không cần ngần ngại bất kỳ điều gì, cũng không cần tiết kiệm tài nguyên, hãy dựa theo bảng nguyện vọng mà tìm những người giỏi nhất trợ giúp.

Đối ngoại đã khó khăn, đối nội cũng khó khăn không kém. Phát triển một thế lực đâu có đơn giản là chỉ cần quét sạch thây ma là xong, cư dân bên trong sẽ tự động nghe lời như con chó con mèo, sẽ phát triển theo hướng mạnh mẽ tốt đẹp, nghĩ gì mà đơn giản màu hồng thế.

Trong một gia đình 4 người đã có trăm việc việc phải lo, đối với một công ty hơn chục người thì có hàng nghìn việc, đối với thế lực hơn chín trăm người thì càng có nhiều vấn đề hơn. Nếu thả cửa không quản, chỉ ba ngày là thành cái chợ vỡ, bảy ngày là nát bét rồi từ trên xuống dưới tự động tan rã.

Hàn Phong tất nhiên là không có thời gian đi quản rồi, việc hắn muốn làm là đứng chỉ đạo rồi chờ đợi kết quả mà thôi. Kết quả tốt, vậy thì tốt, kết quả không tốt, haha…

Phương Tường vừa ghi chép những công việc này vừa âm thầm khóc lóc trong lòng, khuôn mặt cũng trông như đột nhiên già hơn 10 tuổi. Lão ta hiện tại là nhân quả báo ứng, trước tận thế dồn ép Hàn Phong làm đủ việc, hiện tại liền bị tên kia xoay người vặn lại còn nhiều việc hơn. Rõ ràng đối phương không mắng chửi, nhưng cái thái độ tuỳ tiện kia thật sự vô cùng đáng đánh đòn.

“A, giám đốc Phương, ông thật giỏi sai khiến ha, giỏi chỉ trích ha. Hiện tại liền làm những việc này cho tôi, không làm tốt, tôi sẽ treo ông lên làm món lợn hun khói với cái chân hà mã.”

Đây chính xác là những gì Phương Tường đang khóc lóc, mà lão đảm bảo Hàn Phong cũng đang nghĩ y như vậy trong đầu, hai kẻ lừa đảo này rất hiểu nhau.

Sau khi hai bên xác nhận lại vài điểm, Hàn Phong mới ngáp một tiếng rồi tuỳ tiện phất phất tay nói:

- Được rồi, các người đi nghỉ ngơi đi.

Bóc lột xong, hắn đương nhiên sẽ tha cho những người này.

Ba người được giao việc theo đó đứng lên chào một tiếng rồi nhanh chóng rời khỏi phòng họp.

Còn lại chỉ có ba người. Liễu Huyên lúc này mới lấy ra vài tập tài liệu đặt trên bàn, Hàn Phong cũng tuỳ tiện thò tay bốc một tập mà lật xem.

Nữ nhân này thật sự là giỏi mà. 4 người được “bầu cử” ra làm đại diện cho nhóm người sống sót thì có tới ba người là “quân xanh” do bọn họ nuôi dưỡng. Cái này rất có ý tứ, sau này “lòng dân” được đề xuất lên trên lại chính là ý nguyện của những người đứng đầu âm thầm thao túng.

Phía bên kia Ngô Soái cũng đang lật xem một tập tài liệu, khuôn mặt hắn càng lúc càng trầm xuống.

Đây là báo cáo về tình trạng tham ô trong tổ chức của Hàn Phong. Đơn cử như việc một thây ma level 20 bị đạn bắn gãy ngang người, sau đó một phi phàm giả giết chết thây ma kia rồi độc chiếm chiến lợi phẩm. Đó chính là tham ô chiến công của người bắn súng, của người dụ dỗ câu kéo, người hồi phục thể lực, người bảo vệ và canh chừng khi hành động, tham ô chiến công của tổ chức đã cung cấp đạn, cung cấp yểm trợ.

Đơn cử như việc, vật tư từ một cái siêu thị mini đào móc ra lại không thấy báo cáo có bất kỳ lon hoa quả đóng hộp nào, nhưng ngoài cổng trấn lại đang có tới 3 hàng nước hoa quả cạnh tranh nhau, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Đơn cử như, một đội ngũ đào đất 9 người dùng tới 2 ngày nhưng chỉ đắp được khoảng 3 mét tường thành ngắn ngủn. Đây là tham ô giờ làm, tham ô chiến công, chiếm dụng thời gian làm việc công để làm việc riêng, rất có thể là đi đào rau dại hòng trao đổi trên chợ đen.

Còn rất nhiều báo cáo khác u ám tăm tối, như là tình trạng phân biệt giữa phi phàm giả có kỹ năng và không kỹ năng, kỹ năng công kích tầm xa và kỹ năng tầm gần, phân biệt đối xử với những đội viên tới từ Xuân Lê, thậm chí có cả việc một vài tiểu đội trưởng cố tình chèn ép đội viên dưới trướng hòng bóc lột tinh thạch exp thu thập được.

Thật sự là đủ thối nát.

Ngô Soái càng xem càng nắm chặt tay lại, vài cái tên trong này hắn không ngờ tới, vài cái tên hắn lại tương đối quen thuộc…

Báo cáo này hắn đánh giá là có tính chân thực rất cao, bởi hắn cũng nhìn thấy cả tên của bản thân trong đó. Ngô phó đại đội, chiếm dụng tài nguyên từ thây ma Thể Bộc Phá level 22, chưa thấy đăng ký tài nguyên thu thập được với phòng vật tư lưu động.

Những vấn đề sâu mọt này, nếu không xử lý thoả đáng, về lâu dài sẽ gây mâu thuẫn và chế tạo ra không khí bất công cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí nếu không xử lý nhanh thì trấn Hi Vọng sẽ biến thành một cái hang ổ thổ phỉ chính thức, từ trên xuống dưới thay nhau vi phạm rồi loạn lạc không ra thể thống gì cả.

Hàn Phong sau khi xem qua loa thì thản nhiên nói với Liễu Huyên:

- Làm tốt lắm, tôi sẽ suy xét sau.

Liễu Huyên cũng không nhiều lời nữa, sau khi nhỏ giọng chào một câu thì lặng lẽ rời đi.

Nàng hôm nay có rất nhiều mệt mỏi, thật sự là lười cùng ai đó đùa giỡn giao lưu.

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 41
Lượt đọc 678

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.